“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn…
Chương 54: Chương 54
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… Từ Minh Vũ tiếp tục nói: “Không có gì, cứ thả lỏng là được. Đây chỉ là chỗ vui chơi thôi.”“Đội trưởng Từ, thân phận của Trịnh Thư Vân như thế, đến nơi này ăn chơi có ổn không?”Diệp Ninh cảm thấy Từ Minh Vũ là một người làm việc rất chu đáo, không thể nào không nghĩ đến tầm ảnh hưởng của việc này.Bản thân Trịnh Thư Vân đến nơi này chơi đùa là không có vấn đề gì, nhưng mà dẫn theo nhiều người như thế đến nơi này ăn xài phung phí, chắc chắn sẽ bị người có ý đồ xấu xa nói ra nói vào.Nhưng mà những gì Từ Minh Vũ nói tiếp theo đã làm nỗi lo lắng của Diệp Ninh biến mất sạch sẽ.“Cô chỉ biết cha của Trịnh Thư Vân là lãnh đạo quân khu, lại không biết ông và cậu của cô ấy là thương nhân nổi tiếng ở tỉnh thành. Từ trước đến nay chi phí ăn mặc của Trịnh Thư Vân đều là do người cậu yêu thương cô ấy phụ trách, cho nên ở phương diện tiền tài, cô ấy hoàn toàn không cần phải suy nghĩ quá nhiều.”Diệp Ninh bừng tình hiểu ra, thì ra Trịnh Thư Vân mới là đại gia giàu sụ chính hiệu.Vậy thì không cần thiết phải băn khoăn gì nữa.Rượu và thức ăn đã được đưa lên bàn, cảm xúc của mọi người đều dâng trào.Trịnh Thư Vân dẫn dầu bưng ly rượu lên ra hiệu: “Ly rượu *****ên, chúng ta cùng nhau hoan nghênh Diệp Ninh gia nhập, đồng thời cũng chúc mừng buổi biểu diễn hôm nay của chúng ta thành công viên mãn!”“Nào, cạn ly!”TBC“Cạn ly!”Chén rượu va chạm vào nhau, phát ra tiếng vang trong trẻo.Trước kia Diệp Ninh cũng thường hay xã giao, tửu lượng cũng không tệ, hôm nay lại là ngày vui vẻ, cho nên cũng trực tiếp uống cạn.Mọi người nói chuyện rôm rả với nhau, vừa ăn vừa uống, vô cùng vui sướng.“Đi, chúng ta đi nhảy đi!”Trịnh Thư Vân đột nhiên đứng lên đề nghị. “Được đó!”Không ít người cùng cô ấy đứng lên đi vào sân nhảyDiệp Ninh không nhúc nhích, cô biết nhảy, hơn nữa kỹ thuật nhảy không tệ, nhưng mà cơ thể hiện tại của cô nhảy lên chắc chắn sẽ không đẹp chút nào.“Đội trưởng Từ, sao anh không đi nhảy múa đi?”Từ Minh Vũ từ nãy đến giờ vẫn ngồi ở bên cạnh cô.“Tôi không thích nhảy lắm, nhưng mà ở chỗ này nhìn bọn họ chơi cũng rất vui vẻ.”Từ Minh Vũ không hỏi Diệp Ninh quá nhiều, có một số việc chỉ cần hiểu thầm trong lòng là được, không cần nói ra.Diệp Ninh nhìn về phía sàn nhảy, Trịnh Thư Vân đang nắm tay Lý Mạn Mạn nhảy, hai cô gái cùng nhau nhảy múa trông cũng cực kỳ vui tai vui mắt.Từ Minh Vũ có chút hứng thú ngắm nhìn sân khấu nhảy múa.Biểu diễn ở nơi này vẫn có chút khác biệt về bản chất với biểu diễn ở đoàn văn công.Tiết mục ở đoàn văn công thể hiện cảnh xung quanh thái bình, quốc phú dân an, mà nơi này lại là xa hoa trụy lạc, ngợp trong vàng son.“Nghe nói trụ cột sân khấu của các anh hát rất hay, rất nhiều người ở bên ngoài đều là nghe tiếng mà đến, mục đích là vì muốn nghe được tiếng hát của cô ấy, đúng không?” Từ Minh Vũ cười hỏi người phục vụ đến đưa rượu.Tối nay trong phòng ca múa thật sự không còn chỗ ngồi, đến cả sân nhảy cũng chen đầy khách, bên ngoài tuyệt đối sẽ không bao giờ nhìn thấy khung cảnh nhộn nhịp như thế này.Diệp Ninh không ngờ Từ Minh Vũ cũng sẽ có hứng thú với Đường Uyển Như.Nhân viên phục vụ lập tức trả lời: “Đúng vậy. Hơn nữa tối nay cô Đường sẽ biểu diễn ca khúc mới.”Từ Minh Vũ có chút vui vẻ nói: “Vậy chúng tôi đến đúng lúc quá rồi.”Diệp Ninh vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh, không ngờ phòng ca múa lại chuẩn bị buổi biểu diễn cho ca khúc mới nhanh đến thế, cô cũng có chút chờ mong Đường Uyển Như lên sân khấu.“Diệp Ninh, tối nay lỗ tai của chúng ta có phúc rồi, rất nhiều khách đến đây chơi là vì muốn nghe hát, trông có vẻ như ca sĩ trụ cột này không phải dạng vừa đâu.” Từ Minh Vũ hưng phấn nói, đã có chút sốt ruột.
Từ Minh Vũ tiếp tục nói: “Không có gì, cứ thả lỏng là được. Đây chỉ là chỗ vui chơi thôi.”
“Đội trưởng Từ, thân phận của Trịnh Thư Vân như thế, đến nơi này ăn chơi có ổn không?”
Diệp Ninh cảm thấy Từ Minh Vũ là một người làm việc rất chu đáo, không thể nào không nghĩ đến tầm ảnh hưởng của việc này.
Bản thân Trịnh Thư Vân đến nơi này chơi đùa là không có vấn đề gì, nhưng mà dẫn theo nhiều người như thế đến nơi này ăn xài phung phí, chắc chắn sẽ bị người có ý đồ xấu xa nói ra nói vào.
Nhưng mà những gì Từ Minh Vũ nói tiếp theo đã làm nỗi lo lắng của Diệp Ninh biến mất sạch sẽ.
“Cô chỉ biết cha của Trịnh Thư Vân là lãnh đạo quân khu, lại không biết ông và cậu của cô ấy là thương nhân nổi tiếng ở tỉnh thành. Từ trước đến nay chi phí ăn mặc của Trịnh Thư Vân đều là do người cậu yêu thương cô ấy phụ trách, cho nên ở phương diện tiền tài, cô ấy hoàn toàn không cần phải suy nghĩ quá nhiều.”
Diệp Ninh bừng tình hiểu ra, thì ra Trịnh Thư Vân mới là đại gia giàu sụ chính hiệu.
Vậy thì không cần thiết phải băn khoăn gì nữa.
Rượu và thức ăn đã được đưa lên bàn, cảm xúc của mọi người đều dâng trào.
Trịnh Thư Vân dẫn dầu bưng ly rượu lên ra hiệu: “Ly rượu *****ên, chúng ta cùng nhau hoan nghênh Diệp Ninh gia nhập, đồng thời cũng chúc mừng buổi biểu diễn hôm nay của chúng ta thành công viên mãn!”
“Nào, cạn ly!”
TBC
“Cạn ly!”
Chén rượu va chạm vào nhau, phát ra tiếng vang trong trẻo.
Trước kia Diệp Ninh cũng thường hay xã giao, tửu lượng cũng không tệ, hôm nay lại là ngày vui vẻ, cho nên cũng trực tiếp uống cạn.
Mọi người nói chuyện rôm rả với nhau, vừa ăn vừa uống, vô cùng vui sướng.
“Đi, chúng ta đi nhảy đi!”
Trịnh Thư Vân đột nhiên đứng lên đề nghị.
“Được đó!”
Không ít người cùng cô ấy đứng lên đi vào sân nhảy
Diệp Ninh không nhúc nhích, cô biết nhảy, hơn nữa kỹ thuật nhảy không tệ, nhưng mà cơ thể hiện tại của cô nhảy lên chắc chắn sẽ không đẹp chút nào.
“Đội trưởng Từ, sao anh không đi nhảy múa đi?”
Từ Minh Vũ từ nãy đến giờ vẫn ngồi ở bên cạnh cô.
“Tôi không thích nhảy lắm, nhưng mà ở chỗ này nhìn bọn họ chơi cũng rất vui vẻ.”
Từ Minh Vũ không hỏi Diệp Ninh quá nhiều, có một số việc chỉ cần hiểu thầm trong lòng là được, không cần nói ra.
Diệp Ninh nhìn về phía sàn nhảy, Trịnh Thư Vân đang nắm tay Lý Mạn Mạn nhảy, hai cô gái cùng nhau nhảy múa trông cũng cực kỳ vui tai vui mắt.
Từ Minh Vũ có chút hứng thú ngắm nhìn sân khấu nhảy múa.
Biểu diễn ở nơi này vẫn có chút khác biệt về bản chất với biểu diễn ở đoàn văn công.
Tiết mục ở đoàn văn công thể hiện cảnh xung quanh thái bình, quốc phú dân an, mà nơi này lại là xa hoa trụy lạc, ngợp trong vàng son.
“Nghe nói trụ cột sân khấu của các anh hát rất hay, rất nhiều người ở bên ngoài đều là nghe tiếng mà đến, mục đích là vì muốn nghe được tiếng hát của cô ấy, đúng không?” Từ Minh Vũ cười hỏi người phục vụ đến đưa rượu.
Tối nay trong phòng ca múa thật sự không còn chỗ ngồi, đến cả sân nhảy cũng chen đầy khách, bên ngoài tuyệt đối sẽ không bao giờ nhìn thấy khung cảnh nhộn nhịp như thế này.
Diệp Ninh không ngờ Từ Minh Vũ cũng sẽ có hứng thú với Đường Uyển Như.
Nhân viên phục vụ lập tức trả lời: “Đúng vậy. Hơn nữa tối nay cô Đường sẽ biểu diễn ca khúc mới.”
Từ Minh Vũ có chút vui vẻ nói: “Vậy chúng tôi đến đúng lúc quá rồi.”
Diệp Ninh vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh, không ngờ phòng ca múa lại chuẩn bị buổi biểu diễn cho ca khúc mới nhanh đến thế, cô cũng có chút chờ mong Đường Uyển Như lên sân khấu.
“Diệp Ninh, tối nay lỗ tai của chúng ta có phúc rồi, rất nhiều khách đến đây chơi là vì muốn nghe hát, trông có vẻ như ca sĩ trụ cột này không phải dạng vừa đâu.” Từ Minh Vũ hưng phấn nói, đã có chút sốt ruột.
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… Từ Minh Vũ tiếp tục nói: “Không có gì, cứ thả lỏng là được. Đây chỉ là chỗ vui chơi thôi.”“Đội trưởng Từ, thân phận của Trịnh Thư Vân như thế, đến nơi này ăn chơi có ổn không?”Diệp Ninh cảm thấy Từ Minh Vũ là một người làm việc rất chu đáo, không thể nào không nghĩ đến tầm ảnh hưởng của việc này.Bản thân Trịnh Thư Vân đến nơi này chơi đùa là không có vấn đề gì, nhưng mà dẫn theo nhiều người như thế đến nơi này ăn xài phung phí, chắc chắn sẽ bị người có ý đồ xấu xa nói ra nói vào.Nhưng mà những gì Từ Minh Vũ nói tiếp theo đã làm nỗi lo lắng của Diệp Ninh biến mất sạch sẽ.“Cô chỉ biết cha của Trịnh Thư Vân là lãnh đạo quân khu, lại không biết ông và cậu của cô ấy là thương nhân nổi tiếng ở tỉnh thành. Từ trước đến nay chi phí ăn mặc của Trịnh Thư Vân đều là do người cậu yêu thương cô ấy phụ trách, cho nên ở phương diện tiền tài, cô ấy hoàn toàn không cần phải suy nghĩ quá nhiều.”Diệp Ninh bừng tình hiểu ra, thì ra Trịnh Thư Vân mới là đại gia giàu sụ chính hiệu.Vậy thì không cần thiết phải băn khoăn gì nữa.Rượu và thức ăn đã được đưa lên bàn, cảm xúc của mọi người đều dâng trào.Trịnh Thư Vân dẫn dầu bưng ly rượu lên ra hiệu: “Ly rượu *****ên, chúng ta cùng nhau hoan nghênh Diệp Ninh gia nhập, đồng thời cũng chúc mừng buổi biểu diễn hôm nay của chúng ta thành công viên mãn!”“Nào, cạn ly!”TBC“Cạn ly!”Chén rượu va chạm vào nhau, phát ra tiếng vang trong trẻo.Trước kia Diệp Ninh cũng thường hay xã giao, tửu lượng cũng không tệ, hôm nay lại là ngày vui vẻ, cho nên cũng trực tiếp uống cạn.Mọi người nói chuyện rôm rả với nhau, vừa ăn vừa uống, vô cùng vui sướng.“Đi, chúng ta đi nhảy đi!”Trịnh Thư Vân đột nhiên đứng lên đề nghị. “Được đó!”Không ít người cùng cô ấy đứng lên đi vào sân nhảyDiệp Ninh không nhúc nhích, cô biết nhảy, hơn nữa kỹ thuật nhảy không tệ, nhưng mà cơ thể hiện tại của cô nhảy lên chắc chắn sẽ không đẹp chút nào.“Đội trưởng Từ, sao anh không đi nhảy múa đi?”Từ Minh Vũ từ nãy đến giờ vẫn ngồi ở bên cạnh cô.“Tôi không thích nhảy lắm, nhưng mà ở chỗ này nhìn bọn họ chơi cũng rất vui vẻ.”Từ Minh Vũ không hỏi Diệp Ninh quá nhiều, có một số việc chỉ cần hiểu thầm trong lòng là được, không cần nói ra.Diệp Ninh nhìn về phía sàn nhảy, Trịnh Thư Vân đang nắm tay Lý Mạn Mạn nhảy, hai cô gái cùng nhau nhảy múa trông cũng cực kỳ vui tai vui mắt.Từ Minh Vũ có chút hứng thú ngắm nhìn sân khấu nhảy múa.Biểu diễn ở nơi này vẫn có chút khác biệt về bản chất với biểu diễn ở đoàn văn công.Tiết mục ở đoàn văn công thể hiện cảnh xung quanh thái bình, quốc phú dân an, mà nơi này lại là xa hoa trụy lạc, ngợp trong vàng son.“Nghe nói trụ cột sân khấu của các anh hát rất hay, rất nhiều người ở bên ngoài đều là nghe tiếng mà đến, mục đích là vì muốn nghe được tiếng hát của cô ấy, đúng không?” Từ Minh Vũ cười hỏi người phục vụ đến đưa rượu.Tối nay trong phòng ca múa thật sự không còn chỗ ngồi, đến cả sân nhảy cũng chen đầy khách, bên ngoài tuyệt đối sẽ không bao giờ nhìn thấy khung cảnh nhộn nhịp như thế này.Diệp Ninh không ngờ Từ Minh Vũ cũng sẽ có hứng thú với Đường Uyển Như.Nhân viên phục vụ lập tức trả lời: “Đúng vậy. Hơn nữa tối nay cô Đường sẽ biểu diễn ca khúc mới.”Từ Minh Vũ có chút vui vẻ nói: “Vậy chúng tôi đến đúng lúc quá rồi.”Diệp Ninh vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh, không ngờ phòng ca múa lại chuẩn bị buổi biểu diễn cho ca khúc mới nhanh đến thế, cô cũng có chút chờ mong Đường Uyển Như lên sân khấu.“Diệp Ninh, tối nay lỗ tai của chúng ta có phúc rồi, rất nhiều khách đến đây chơi là vì muốn nghe hát, trông có vẻ như ca sĩ trụ cột này không phải dạng vừa đâu.” Từ Minh Vũ hưng phấn nói, đã có chút sốt ruột.