“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn…

Chương 76: Chương 76

Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… “Tôi sẽ điều tra rõ ràng chuyện này.”Một lúc lâu sau, cuối cùng Cố Phong mới mở miệng lần nữa.Anh cũng không trực tiếp tin lời nói phiến diện của Diệp Ninh, dù sao thì đã từng xảy ra rất nhiều lần vết xe đổ.“Tùy anh.”Diệp Ninh cũng không trông cậy vào anh có thể tìm được năm người đàn ông kia, càng không trông cậy vào việc anh sẽ làm gì Vương Hinh Tuyết.Kết quả là, người duy nhất cô có thể dựa vào chỉ có chính cô!Trong lòng Cố Phong phủ đầy bóng ma, anh im lặng một lúc sau, nhìn thoáng qua đồng hồ, sau đó đi ra ngoài.Diệp Ninh thở dài, tuy rằng nói nhiều như thế nhưng cô vẫn cảm thấy rất bực bội.Đồng thời cô càng thêm quyết tâm phải nhanh chóng đi đến võ quán, dù sao không phải lần nào cô cũng may mắn đến thế này, có thể chờ đến người khác cứu.Nếu Vương Hinh Tuyết đã dám đi tìm người đến làm hại cô, vậy món nợ này đương nhiên không thể bỏ qua dễ dàng như thế.Còn có tên Cố Phong kia cứ thế mà rời đi, cũng không biết anh có ý gì nữa?Diệp Ninh đang suy nghĩ miên man, bên ngoài cửa lại vang lên tiếng bước chân, sau đó cửa mở ra, Cố Phong đã đi lại quay về, trong tay còn bưng một chén cơm nóng hổi.“...”Cố Phong chạy chậm đi vào, đặt chén cơm lên bàn.“Trong phòng bếp bên dưới có mì sợi và trứng gà, là của nhà mình đúng không?”Anh cũng không quá xác định, nhưng mà mấy thứ kia thật sự đặt ở vị trí đồ cá nhân của nhà anh.Diệp Ninh cứng đờ gật đầu, nghe mì nước tỏa ra mùi thơm, bụng cũng sôi lên ùng ục.TBCCố Phong thậm chí không thèm nhìn đến cô, chỉ lo nói một mình: “Cô tranh thủ lúc còn nóng ăn đi, tôi phải về bộ đội rồi.” Cho nên lúc nãy anh cố ý đi xuống phòng bếp bên dưới nấu mì cho cô sao?Diệp Ninh ý thức được điểm này, cơn bực bội trong lòng biến mất đi rất nhiều.Tiền thật sự là một thứ rất tốt, có thể làm cho một người rất ghét cô chủ động chăm sóc cô.“Hôm nay sao anh biết tôi ở cái hẻm nhỏ kia?”Ông bà ta có một câu rất hay, đánh kẻ chạy đi không đánh người chạy lại, Diệp Ninh cũng không vô lương tâm đến mức đó, mặc kệ xuất phát điểm của Cố Phong là vì cái gì, nhưng dù sao thì lần này anh thật sự đối xử khá tốt với cô, cho nên thái độ cũng dịu đi rất nhiều.Cố Phong trả lời: “Tôi nghe nói cô làm công nhân dọn vệ sinh ở đoàn văn công, cho nên đến đoàn văn công tìm cô. Lúc tôi đến thì vừa lúc nhìn thấy cô quẹo vào đường Tân Hoa.”Con đường kia cũng không phải đường về đại viện, cho nên lúc đó anh lập tức đuổi theo, bởi vì đôi bên cách nhau một khoảng cách cho nên cuối cùng mới chậm trễ vài phút, nhưng mà may là cuối cùng cũng không xảy ra chuyện lớn gì.Cuối cùng Diệp Ninh cũng đã hiểu, xem ra lần này thật sự là vì cô quá may mắn.Cố Phong xác định cô không có vấn đề gì khác, thật sự chuẩn bị rời đi. Rõ ràng anh đã đi đến cửa nhưng lại dừng lại, đưa lưng về phía cô nói: “Làm công nhân dọn vệ sinh ở đoàn văn công cũng rất tốt, cô ráng mà làm việc.”Diệp Ninh nhìn theo Cố Phong rời đi, chỉ cảm thấy rất buồn cười.Bọn họ là vợ chồng, nhưng mà đến cả việc rốt cuộc cô đang làm gì chồng của cô cũng không biết, còn phải dựa vào lời đồn.Nhưng mà ngoại trừ anh ra, hình như toàn bộ người trong đại viện cũng không biết.Như thế cũng tốt, bớt đi chút người biết chuyện thì cũng bớt đi một ít ghen tỵ và kiếm chuyện.Cô chậm rãi di chuyển cơ thể, đi đến trước bàn cơm.Tay nghề của Cố Phong thật sự tốt hơn cô rất nhiều, cũng đều là mì nước như nhau, nhưng mì do anh nấu độ mềm cứng của sợi mì và gia vị đều rất thích hợp.Nghĩ đến chuyện Cố Phong cứu cô trong hẻm nhỏ, hơn nữa còn có cảnh anh thoa dầu cho cô, không thể phủ nhận người đàn ông này cũng không tệ lắm.Nếu ngay từ lúc bắt đầu giữa hai người bọn họ không tệ hại như thế, có lẽ...Diệp Ninh chợt hoàn hồn, đầu óc của cô thật sự không được tỉnh táo cho lắm, sao lại cảm thấy có lẽ hai người bọn họ sẽ có khả năng tiến triển chứ? 

“Tôi sẽ điều tra rõ ràng chuyện này.”

Một lúc lâu sau, cuối cùng Cố Phong mới mở miệng lần nữa.

Anh cũng không trực tiếp tin lời nói phiến diện của Diệp Ninh, dù sao thì đã từng xảy ra rất nhiều lần vết xe đổ.

“Tùy anh.”

Diệp Ninh cũng không trông cậy vào anh có thể tìm được năm người đàn ông kia, càng không trông cậy vào việc anh sẽ làm gì Vương Hinh Tuyết.

Kết quả là, người duy nhất cô có thể dựa vào chỉ có chính cô!

Trong lòng Cố Phong phủ đầy bóng ma, anh im lặng một lúc sau, nhìn thoáng qua đồng hồ, sau đó đi ra ngoài.

Diệp Ninh thở dài, tuy rằng nói nhiều như thế nhưng cô vẫn cảm thấy rất bực bội.

Đồng thời cô càng thêm quyết tâm phải nhanh chóng đi đến võ quán, dù sao không phải lần nào cô cũng may mắn đến thế này, có thể chờ đến người khác cứu.

Nếu Vương Hinh Tuyết đã dám đi tìm người đến làm hại cô, vậy món nợ này đương nhiên không thể bỏ qua dễ dàng như thế.

Còn có tên Cố Phong kia cứ thế mà rời đi, cũng không biết anh có ý gì nữa?

Diệp Ninh đang suy nghĩ miên man, bên ngoài cửa lại vang lên tiếng bước chân, sau đó cửa mở ra, Cố Phong đã đi lại quay về, trong tay còn bưng một chén cơm nóng hổi.

“...”

Cố Phong chạy chậm đi vào, đặt chén cơm lên bàn.

“Trong phòng bếp bên dưới có mì sợi và trứng gà, là của nhà mình đúng không?”

Anh cũng không quá xác định, nhưng mà mấy thứ kia thật sự đặt ở vị trí đồ cá nhân của nhà anh.

Diệp Ninh cứng đờ gật đầu, nghe mì nước tỏa ra mùi thơm, bụng cũng sôi lên ùng ục.

TBC

Cố Phong thậm chí không thèm nhìn đến cô, chỉ lo nói một mình: “Cô tranh thủ lúc còn nóng ăn đi, tôi phải về bộ đội rồi.”

 

Cho nên lúc nãy anh cố ý đi xuống phòng bếp bên dưới nấu mì cho cô sao?

Diệp Ninh ý thức được điểm này, cơn bực bội trong lòng biến mất đi rất nhiều.

Tiền thật sự là một thứ rất tốt, có thể làm cho một người rất ghét cô chủ động chăm sóc cô.

“Hôm nay sao anh biết tôi ở cái hẻm nhỏ kia?”

Ông bà ta có một câu rất hay, đánh kẻ chạy đi không đánh người chạy lại, Diệp Ninh cũng không vô lương tâm đến mức đó, mặc kệ xuất phát điểm của Cố Phong là vì cái gì, nhưng dù sao thì lần này anh thật sự đối xử khá tốt với cô, cho nên thái độ cũng dịu đi rất nhiều.

Cố Phong trả lời: “Tôi nghe nói cô làm công nhân dọn vệ sinh ở đoàn văn công, cho nên đến đoàn văn công tìm cô. Lúc tôi đến thì vừa lúc nhìn thấy cô quẹo vào đường Tân Hoa.”

Con đường kia cũng không phải đường về đại viện, cho nên lúc đó anh lập tức đuổi theo, bởi vì đôi bên cách nhau một khoảng cách cho nên cuối cùng mới chậm trễ vài phút, nhưng mà may là cuối cùng cũng không xảy ra chuyện lớn gì.

Cuối cùng Diệp Ninh cũng đã hiểu, xem ra lần này thật sự là vì cô quá may mắn.

Cố Phong xác định cô không có vấn đề gì khác, thật sự chuẩn bị rời đi. Rõ ràng anh đã đi đến cửa nhưng lại dừng lại, đưa lưng về phía cô nói: “Làm công nhân dọn vệ sinh ở đoàn văn công cũng rất tốt, cô ráng mà làm việc.”

Diệp Ninh nhìn theo Cố Phong rời đi, chỉ cảm thấy rất buồn cười.

Bọn họ là vợ chồng, nhưng mà đến cả việc rốt cuộc cô đang làm gì chồng của cô cũng không biết, còn phải dựa vào lời đồn.

Nhưng mà ngoại trừ anh ra, hình như toàn bộ người trong đại viện cũng không biết.

Như thế cũng tốt, bớt đi chút người biết chuyện thì cũng bớt đi một ít ghen tỵ và kiếm chuyện.

Cô chậm rãi di chuyển cơ thể, đi đến trước bàn cơm.

Tay nghề của Cố Phong thật sự tốt hơn cô rất nhiều, cũng đều là mì nước như nhau, nhưng mì do anh nấu độ mềm cứng của sợi mì và gia vị đều rất thích hợp.

Nghĩ đến chuyện Cố Phong cứu cô trong hẻm nhỏ, hơn nữa còn có cảnh anh thoa dầu cho cô, không thể phủ nhận người đàn ông này cũng không tệ lắm.

Nếu ngay từ lúc bắt đầu giữa hai người bọn họ không tệ hại như thế, có lẽ...

Diệp Ninh chợt hoàn hồn, đầu óc của cô thật sự không được tỉnh táo cho lắm, sao lại cảm thấy có lẽ hai người bọn họ sẽ có khả năng tiến triển chứ?

 

Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… “Tôi sẽ điều tra rõ ràng chuyện này.”Một lúc lâu sau, cuối cùng Cố Phong mới mở miệng lần nữa.Anh cũng không trực tiếp tin lời nói phiến diện của Diệp Ninh, dù sao thì đã từng xảy ra rất nhiều lần vết xe đổ.“Tùy anh.”Diệp Ninh cũng không trông cậy vào anh có thể tìm được năm người đàn ông kia, càng không trông cậy vào việc anh sẽ làm gì Vương Hinh Tuyết.Kết quả là, người duy nhất cô có thể dựa vào chỉ có chính cô!Trong lòng Cố Phong phủ đầy bóng ma, anh im lặng một lúc sau, nhìn thoáng qua đồng hồ, sau đó đi ra ngoài.Diệp Ninh thở dài, tuy rằng nói nhiều như thế nhưng cô vẫn cảm thấy rất bực bội.Đồng thời cô càng thêm quyết tâm phải nhanh chóng đi đến võ quán, dù sao không phải lần nào cô cũng may mắn đến thế này, có thể chờ đến người khác cứu.Nếu Vương Hinh Tuyết đã dám đi tìm người đến làm hại cô, vậy món nợ này đương nhiên không thể bỏ qua dễ dàng như thế.Còn có tên Cố Phong kia cứ thế mà rời đi, cũng không biết anh có ý gì nữa?Diệp Ninh đang suy nghĩ miên man, bên ngoài cửa lại vang lên tiếng bước chân, sau đó cửa mở ra, Cố Phong đã đi lại quay về, trong tay còn bưng một chén cơm nóng hổi.“...”Cố Phong chạy chậm đi vào, đặt chén cơm lên bàn.“Trong phòng bếp bên dưới có mì sợi và trứng gà, là của nhà mình đúng không?”Anh cũng không quá xác định, nhưng mà mấy thứ kia thật sự đặt ở vị trí đồ cá nhân của nhà anh.Diệp Ninh cứng đờ gật đầu, nghe mì nước tỏa ra mùi thơm, bụng cũng sôi lên ùng ục.TBCCố Phong thậm chí không thèm nhìn đến cô, chỉ lo nói một mình: “Cô tranh thủ lúc còn nóng ăn đi, tôi phải về bộ đội rồi.” Cho nên lúc nãy anh cố ý đi xuống phòng bếp bên dưới nấu mì cho cô sao?Diệp Ninh ý thức được điểm này, cơn bực bội trong lòng biến mất đi rất nhiều.Tiền thật sự là một thứ rất tốt, có thể làm cho một người rất ghét cô chủ động chăm sóc cô.“Hôm nay sao anh biết tôi ở cái hẻm nhỏ kia?”Ông bà ta có một câu rất hay, đánh kẻ chạy đi không đánh người chạy lại, Diệp Ninh cũng không vô lương tâm đến mức đó, mặc kệ xuất phát điểm của Cố Phong là vì cái gì, nhưng dù sao thì lần này anh thật sự đối xử khá tốt với cô, cho nên thái độ cũng dịu đi rất nhiều.Cố Phong trả lời: “Tôi nghe nói cô làm công nhân dọn vệ sinh ở đoàn văn công, cho nên đến đoàn văn công tìm cô. Lúc tôi đến thì vừa lúc nhìn thấy cô quẹo vào đường Tân Hoa.”Con đường kia cũng không phải đường về đại viện, cho nên lúc đó anh lập tức đuổi theo, bởi vì đôi bên cách nhau một khoảng cách cho nên cuối cùng mới chậm trễ vài phút, nhưng mà may là cuối cùng cũng không xảy ra chuyện lớn gì.Cuối cùng Diệp Ninh cũng đã hiểu, xem ra lần này thật sự là vì cô quá may mắn.Cố Phong xác định cô không có vấn đề gì khác, thật sự chuẩn bị rời đi. Rõ ràng anh đã đi đến cửa nhưng lại dừng lại, đưa lưng về phía cô nói: “Làm công nhân dọn vệ sinh ở đoàn văn công cũng rất tốt, cô ráng mà làm việc.”Diệp Ninh nhìn theo Cố Phong rời đi, chỉ cảm thấy rất buồn cười.Bọn họ là vợ chồng, nhưng mà đến cả việc rốt cuộc cô đang làm gì chồng của cô cũng không biết, còn phải dựa vào lời đồn.Nhưng mà ngoại trừ anh ra, hình như toàn bộ người trong đại viện cũng không biết.Như thế cũng tốt, bớt đi chút người biết chuyện thì cũng bớt đi một ít ghen tỵ và kiếm chuyện.Cô chậm rãi di chuyển cơ thể, đi đến trước bàn cơm.Tay nghề của Cố Phong thật sự tốt hơn cô rất nhiều, cũng đều là mì nước như nhau, nhưng mì do anh nấu độ mềm cứng của sợi mì và gia vị đều rất thích hợp.Nghĩ đến chuyện Cố Phong cứu cô trong hẻm nhỏ, hơn nữa còn có cảnh anh thoa dầu cho cô, không thể phủ nhận người đàn ông này cũng không tệ lắm.Nếu ngay từ lúc bắt đầu giữa hai người bọn họ không tệ hại như thế, có lẽ...Diệp Ninh chợt hoàn hồn, đầu óc của cô thật sự không được tỉnh táo cho lắm, sao lại cảm thấy có lẽ hai người bọn họ sẽ có khả năng tiến triển chứ? 

Chương 76: Chương 76