“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn…

Chương 155: Chương 155

Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… Phòng ca múa Hồng Hải.Sầm Lan run bần bật đứng ở trong văn phòng của Mục Văn Hạo, thậm chí cô ta còn không dám ngẩng đầu lên liếc nhìn người đàn ông đáng sợ kia lần nào.Cho dù có nghĩ thế nào cô ta cũng không ngờ rằng có một ngày cô ta sẽ bị người khác uy h.i.ế.p như thế.Càng không ngờ đến Diệp Ninh lại quen biết với loại người như thế này!Đúng vậy, ngày hôm qua, người của Mục Văn Hạo đột nhiên đến tìm cô ta, hơn nữa còn đưa cô ta đến nơi này.Ngay từ đầu cô ta còn vô cùng khinh thường, cho dù Mục Văn Hạo là ông vưa không ngai ở nơi này là thế nào, cho anh ta một trăm lá gan thì anh ta cũng không dám đụng đến gia đình quân nhân.Nhưng mà khi Mục Văn Hạo đưa năm người Giang Long Tuấn ra, cô ta hoàn toàn ngơ ngác.Giang Long Tuấn chính là người mà cô ta từng thuê để đi đánh Diệp Ninh vào tháng trước, chẳng qua hành động lần đó thất bại, Diệp Ninh lựa chọn báo cảnh sát.Lúc đó cô ta đã cố ý dặn dò bảo năm người này trốn đi thật xa, cô ta còn cho rằng qua lâu như thế, chuyện này đã không thể ra bất kỳ sóng gió gì nữa, nhưng mà cô ta không ngờ bọn họ lại xuất hiện ở nơi này!Khi vừa nhìn thấy năm người kia, Sầm Lan cũng đã sợ hãi.Nếu Mục Văn Hạo đưa bọn họ đến đồn công an, chỉ sợ thứ cô ta phải đối mặt chính là bán án ngồi tù.Đang lúc cô ta chuẩn bị cầu xin Mục Văn Hạo tha cho cô ta một lần thì Diệp Ninh lại xuất hiện.Cho dù cô ta có nghĩ banh não cũng không thể nào nghĩ ra được làm sao mà Diệp Ninh lại có quan hệ với Mục Văn Hạo?!Khi Diệp Ninh đi ra ngoài, cô ta cũng đã biết mình tiêu đời rồi.Quả nhiên Diệp Ninh không chỉ biết được năm người này là do cô ta bỏ tiền ra mua chuộc, còn biết cô ta và Vương Hinh Tuyết lên kế hoạch sẽ hãm hại cô ở lễ quốc khánh ngày hôm nay.Cô ta cho rằng Diệp Ninh chắc chắn sẽ không bỏ qua cho cô ta, nhưng mà không ngờ rằng Diệp Ninh chỉ dùng năm người này làm uy *****, yêu cầu cô ta đi làm việc cho cô.Mà việc đó chính là hôm nay bỏ thuốc cho Vương Hinh Tuyết. Hôm nay Vương Hinh Tuyết muốn làm cho Diệp Ninh không thể lên sân khấu, Diệp Ninh muốn gậy ông đập lưng ông.Cho nên mớ thuốc bột bỏ vào quần áo Diệp Ninh làm cô bị dị ứng chỉ là bột mì mà cô ta mang từ nhà đến. Còn trong chén canh táo đỏ nấm tuyết mà cô ta đưa cho Vương Hinh Tuyết lại thật sự có bỏ gói thuốc mà Diệp Ninh bảo cô ta bỏ vào.Cô ta không biết trong gói thuốc bột kia chứa cái gì, nhưng cho dù có là thuốc độc thì cô ta cũng nhất định phải làm theo.Mãi đến khi Vương Hinh Tuyết ị đùn trên sân khấu, cô ta cũng mới có thể xác định đó chỉ là một gói thuốc xổ. Tuy rằng Vương Hinh Tuyết bị mất mặt trên sân khấu, nhưng mà cô ta lại khá yên tâm, ít nhất thì không có ai mất mạng.“Diệp, Diệp Ninh, cô bảo tôi làm gì tôi đều đã làm hết rồi.”Sầm Lan không dám nhìn Mục Văn Hạo, chỉ có thể cẩn thận mở miệng nói với Diệp Ninh ở bên cạnh.Cô ta cũng không dám kiếm chuyện với Diệp Ninh nữa, người phụ nữ này còn đáng sợ hơn nữa gì cô ta tưởng tượng rất nhiều.Mặt mày Diệp Ninh bình tĩnh nói: “Tôi đã thấy rồi.”Sầm Lan gật đầu như giã gạo, trán và lòng bàn tay toàn là mồ hôi lạnh.“Sau này tôi bảo đảm sẽ không chơi chung với Vương Hinh Tuyết nữa, cô có thể xóa bỏ toàn bộ những chuyện trong quá khứ không?”Thanh danh của Vương Hinh Tuyết đã hoàn toàn mất sạch, sau này sẽ không còn cơ hội xoay người nữa.Hiện tại cô ta chỉ ngóng trông Diệp Ninh trút giận xong, hai người bọn họ có thể nước sông không phạm nước giếng.Diệp Ninh cười cười.TBCSầm Lan cũng lập tức cong môi lên theo, nhưng mà nụ cười của cô ta còn xấu hơn là khóc nữa.Mục Văn Hạo từ nãy đến giờ vẫn không nói gì dạt dào hứng thú nhìn cảnh này, anh ta cũng rất muốn biết Diệp Ninh sẽ xử lý chuyện tiếp theo như thế nào?“Có lẽ chuyện giữa tôi và Vương Hinh Tuyết có thể kết thúc, nhưng mà sổ nợ lần trước của chúng ta còn chưa tính toán rõ ràng mà.”Diệp Ninh nhẹ nhàng nói ra một câu, lập tức làm sắc mặt Sầm Lan thay đổi kịch liệt.“Cô, cô muốn thế nào?” 

Phòng ca múa Hồng Hải.

Sầm Lan run bần bật đứng ở trong văn phòng của Mục Văn Hạo, thậm chí cô ta còn không dám ngẩng đầu lên liếc nhìn người đàn ông đáng sợ kia lần nào.

Cho dù có nghĩ thế nào cô ta cũng không ngờ rằng có một ngày cô ta sẽ bị người khác uy h.i.ế.p như thế.

Càng không ngờ đến Diệp Ninh lại quen biết với loại người như thế này!

Đúng vậy, ngày hôm qua, người của Mục Văn Hạo đột nhiên đến tìm cô ta, hơn nữa còn đưa cô ta đến nơi này.

Ngay từ đầu cô ta còn vô cùng khinh thường, cho dù Mục Văn Hạo là ông vưa không ngai ở nơi này là thế nào, cho anh ta một trăm lá gan thì anh ta cũng không dám đụng đến gia đình quân nhân.

Nhưng mà khi Mục Văn Hạo đưa năm người Giang Long Tuấn ra, cô ta hoàn toàn ngơ ngác.

Giang Long Tuấn chính là người mà cô ta từng thuê để đi đánh Diệp Ninh vào tháng trước, chẳng qua hành động lần đó thất bại, Diệp Ninh lựa chọn báo cảnh sát.

Lúc đó cô ta đã cố ý dặn dò bảo năm người này trốn đi thật xa, cô ta còn cho rằng qua lâu như thế, chuyện này đã không thể ra bất kỳ sóng gió gì nữa, nhưng mà cô ta không ngờ bọn họ lại xuất hiện ở nơi này!

Khi vừa nhìn thấy năm người kia, Sầm Lan cũng đã sợ hãi.

Nếu Mục Văn Hạo đưa bọn họ đến đồn công an, chỉ sợ thứ cô ta phải đối mặt chính là bán án ngồi tù.

Đang lúc cô ta chuẩn bị cầu xin Mục Văn Hạo tha cho cô ta một lần thì Diệp Ninh lại xuất hiện.

Cho dù cô ta có nghĩ banh não cũng không thể nào nghĩ ra được làm sao mà Diệp Ninh lại có quan hệ với Mục Văn Hạo?!

Khi Diệp Ninh đi ra ngoài, cô ta cũng đã biết mình tiêu đời rồi.

Quả nhiên Diệp Ninh không chỉ biết được năm người này là do cô ta bỏ tiền ra mua chuộc, còn biết cô ta và Vương Hinh Tuyết lên kế hoạch sẽ hãm hại cô ở lễ quốc khánh ngày hôm nay.

Cô ta cho rằng Diệp Ninh chắc chắn sẽ không bỏ qua cho cô ta, nhưng mà không ngờ rằng Diệp Ninh chỉ dùng năm người này làm uy *****, yêu cầu cô ta đi làm việc cho cô.

Mà việc đó chính là hôm nay bỏ thuốc cho Vương Hinh Tuyết.

 

Hôm nay Vương Hinh Tuyết muốn làm cho Diệp Ninh không thể lên sân khấu, Diệp Ninh muốn gậy ông đập lưng ông.

Cho nên mớ thuốc bột bỏ vào quần áo Diệp Ninh làm cô bị dị ứng chỉ là bột mì mà cô ta mang từ nhà đến. Còn trong chén canh táo đỏ nấm tuyết mà cô ta đưa cho Vương Hinh Tuyết lại thật sự có bỏ gói thuốc mà Diệp Ninh bảo cô ta bỏ vào.

Cô ta không biết trong gói thuốc bột kia chứa cái gì, nhưng cho dù có là thuốc độc thì cô ta cũng nhất định phải làm theo.

Mãi đến khi Vương Hinh Tuyết ị đùn trên sân khấu, cô ta cũng mới có thể xác định đó chỉ là một gói thuốc xổ. Tuy rằng Vương Hinh Tuyết bị mất mặt trên sân khấu, nhưng mà cô ta lại khá yên tâm, ít nhất thì không có ai mất mạng.

“Diệp, Diệp Ninh, cô bảo tôi làm gì tôi đều đã làm hết rồi.”

Sầm Lan không dám nhìn Mục Văn Hạo, chỉ có thể cẩn thận mở miệng nói với Diệp Ninh ở bên cạnh.

Cô ta cũng không dám kiếm chuyện với Diệp Ninh nữa, người phụ nữ này còn đáng sợ hơn nữa gì cô ta tưởng tượng rất nhiều.

Mặt mày Diệp Ninh bình tĩnh nói: “Tôi đã thấy rồi.”

Sầm Lan gật đầu như giã gạo, trán và lòng bàn tay toàn là mồ hôi lạnh.

“Sau này tôi bảo đảm sẽ không chơi chung với Vương Hinh Tuyết nữa, cô có thể xóa bỏ toàn bộ những chuyện trong quá khứ không?”

Thanh danh của Vương Hinh Tuyết đã hoàn toàn mất sạch, sau này sẽ không còn cơ hội xoay người nữa.

Hiện tại cô ta chỉ ngóng trông Diệp Ninh trút giận xong, hai người bọn họ có thể nước sông không phạm nước giếng.

Diệp Ninh cười cười.

TBC

Sầm Lan cũng lập tức cong môi lên theo, nhưng mà nụ cười của cô ta còn xấu hơn là khóc nữa.

Mục Văn Hạo từ nãy đến giờ vẫn không nói gì dạt dào hứng thú nhìn cảnh này, anh ta cũng rất muốn biết Diệp Ninh sẽ xử lý chuyện tiếp theo như thế nào?

“Có lẽ chuyện giữa tôi và Vương Hinh Tuyết có thể kết thúc, nhưng mà sổ nợ lần trước của chúng ta còn chưa tính toán rõ ràng mà.”

Diệp Ninh nhẹ nhàng nói ra một câu, lập tức làm sắc mặt Sầm Lan thay đổi kịch liệt.

“Cô, cô muốn thế nào?”

 

Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… Phòng ca múa Hồng Hải.Sầm Lan run bần bật đứng ở trong văn phòng của Mục Văn Hạo, thậm chí cô ta còn không dám ngẩng đầu lên liếc nhìn người đàn ông đáng sợ kia lần nào.Cho dù có nghĩ thế nào cô ta cũng không ngờ rằng có một ngày cô ta sẽ bị người khác uy h.i.ế.p như thế.Càng không ngờ đến Diệp Ninh lại quen biết với loại người như thế này!Đúng vậy, ngày hôm qua, người của Mục Văn Hạo đột nhiên đến tìm cô ta, hơn nữa còn đưa cô ta đến nơi này.Ngay từ đầu cô ta còn vô cùng khinh thường, cho dù Mục Văn Hạo là ông vưa không ngai ở nơi này là thế nào, cho anh ta một trăm lá gan thì anh ta cũng không dám đụng đến gia đình quân nhân.Nhưng mà khi Mục Văn Hạo đưa năm người Giang Long Tuấn ra, cô ta hoàn toàn ngơ ngác.Giang Long Tuấn chính là người mà cô ta từng thuê để đi đánh Diệp Ninh vào tháng trước, chẳng qua hành động lần đó thất bại, Diệp Ninh lựa chọn báo cảnh sát.Lúc đó cô ta đã cố ý dặn dò bảo năm người này trốn đi thật xa, cô ta còn cho rằng qua lâu như thế, chuyện này đã không thể ra bất kỳ sóng gió gì nữa, nhưng mà cô ta không ngờ bọn họ lại xuất hiện ở nơi này!Khi vừa nhìn thấy năm người kia, Sầm Lan cũng đã sợ hãi.Nếu Mục Văn Hạo đưa bọn họ đến đồn công an, chỉ sợ thứ cô ta phải đối mặt chính là bán án ngồi tù.Đang lúc cô ta chuẩn bị cầu xin Mục Văn Hạo tha cho cô ta một lần thì Diệp Ninh lại xuất hiện.Cho dù cô ta có nghĩ banh não cũng không thể nào nghĩ ra được làm sao mà Diệp Ninh lại có quan hệ với Mục Văn Hạo?!Khi Diệp Ninh đi ra ngoài, cô ta cũng đã biết mình tiêu đời rồi.Quả nhiên Diệp Ninh không chỉ biết được năm người này là do cô ta bỏ tiền ra mua chuộc, còn biết cô ta và Vương Hinh Tuyết lên kế hoạch sẽ hãm hại cô ở lễ quốc khánh ngày hôm nay.Cô ta cho rằng Diệp Ninh chắc chắn sẽ không bỏ qua cho cô ta, nhưng mà không ngờ rằng Diệp Ninh chỉ dùng năm người này làm uy *****, yêu cầu cô ta đi làm việc cho cô.Mà việc đó chính là hôm nay bỏ thuốc cho Vương Hinh Tuyết. Hôm nay Vương Hinh Tuyết muốn làm cho Diệp Ninh không thể lên sân khấu, Diệp Ninh muốn gậy ông đập lưng ông.Cho nên mớ thuốc bột bỏ vào quần áo Diệp Ninh làm cô bị dị ứng chỉ là bột mì mà cô ta mang từ nhà đến. Còn trong chén canh táo đỏ nấm tuyết mà cô ta đưa cho Vương Hinh Tuyết lại thật sự có bỏ gói thuốc mà Diệp Ninh bảo cô ta bỏ vào.Cô ta không biết trong gói thuốc bột kia chứa cái gì, nhưng cho dù có là thuốc độc thì cô ta cũng nhất định phải làm theo.Mãi đến khi Vương Hinh Tuyết ị đùn trên sân khấu, cô ta cũng mới có thể xác định đó chỉ là một gói thuốc xổ. Tuy rằng Vương Hinh Tuyết bị mất mặt trên sân khấu, nhưng mà cô ta lại khá yên tâm, ít nhất thì không có ai mất mạng.“Diệp, Diệp Ninh, cô bảo tôi làm gì tôi đều đã làm hết rồi.”Sầm Lan không dám nhìn Mục Văn Hạo, chỉ có thể cẩn thận mở miệng nói với Diệp Ninh ở bên cạnh.Cô ta cũng không dám kiếm chuyện với Diệp Ninh nữa, người phụ nữ này còn đáng sợ hơn nữa gì cô ta tưởng tượng rất nhiều.Mặt mày Diệp Ninh bình tĩnh nói: “Tôi đã thấy rồi.”Sầm Lan gật đầu như giã gạo, trán và lòng bàn tay toàn là mồ hôi lạnh.“Sau này tôi bảo đảm sẽ không chơi chung với Vương Hinh Tuyết nữa, cô có thể xóa bỏ toàn bộ những chuyện trong quá khứ không?”Thanh danh của Vương Hinh Tuyết đã hoàn toàn mất sạch, sau này sẽ không còn cơ hội xoay người nữa.Hiện tại cô ta chỉ ngóng trông Diệp Ninh trút giận xong, hai người bọn họ có thể nước sông không phạm nước giếng.Diệp Ninh cười cười.TBCSầm Lan cũng lập tức cong môi lên theo, nhưng mà nụ cười của cô ta còn xấu hơn là khóc nữa.Mục Văn Hạo từ nãy đến giờ vẫn không nói gì dạt dào hứng thú nhìn cảnh này, anh ta cũng rất muốn biết Diệp Ninh sẽ xử lý chuyện tiếp theo như thế nào?“Có lẽ chuyện giữa tôi và Vương Hinh Tuyết có thể kết thúc, nhưng mà sổ nợ lần trước của chúng ta còn chưa tính toán rõ ràng mà.”Diệp Ninh nhẹ nhàng nói ra một câu, lập tức làm sắc mặt Sầm Lan thay đổi kịch liệt.“Cô, cô muốn thế nào?” 

Chương 155: Chương 155