“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn…

Chương 182: Chương 182

Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… "Cố Phong, sao em dâu lại quen biết cậu ta?"Giả Hạo kinh ngạc tới cực điểm.Rõ ràng là hai người không liên quan gì đến nhau mà.Cố Phong không nói gì, anh muốn biết hơn bất kỳ ai."Đi thôi."Một lần nữa cất bước đi tới.Chỉ cần đi qua đó thì tất cả nghi hoặc sẽ được tháo bỏ.Giả Hạo *****̃ng mau chóng chỉnh đốn suy nghĩ, đi theo anh.Diệp Ninh hoàn toàn không nghĩ tới Cố Phong sẽ tới, cho nên khi nhìn thấy Cố Phong còn tưởng rằng là ánh mắt của mình xuất hiện ảo giác.Nhưng mà khi nhìn thấy Giả Hạo đứng ở bên cạnh Cố Phong, cười với cô, cô liền biết không phải ảo giác."Sao các anh lại tới đây?"Diệp Ninh cuối cùng đứng lên khỏi ghế ngồi, biểu cảm trên mặt biến mất không còn sót lại chút gì.Phản ứng của cô lập tức khiến người ngoài như Giả Hạo cùng Giang Húc Đông ý thức được gì đó không thích hợp.TBC"Diệp Ninh, bọn họ là?"Giang Húc Đông chủ động hỏi.Diệp Ninh trầm mặt, ngoài cười nhưng trong không cười nhìn về phía Cố Phong, sau đó giới thiệu: "Anh ấy là chồng tôi, Cố Phong."Giang Húc Đông giật mình rất rõ ràng, nhưng mà cũng chỉ trong một cái chớp mắt ngắn ngủi, liền một lần nữa lộ ra nụ cười."Chào đồng chí Cố Phong, tôi là...""Đồng chí Giang Húc Đông."Không đợi Giang Húc Đông nói xong, Giả Hạo cũng đã vượt lên trước một bước bắt tay anh ấy. Đồng thời chủ động giới thiệu mình, "Tôi là chỉ đạo viên liên đội số ba đoàn Mãnh Hổ - Giả Hạo.""Chào đồng chí Giả Hạo."Cố Phong chờ bọn họ bắt tay xong, sau đó *****̃ng bắt tay với Giang Húc Đông, hai bên xem như quen biết."Liên trưởng Cố đúng không, trước kia hình như tôi có nghe nói đến anh, không nghĩ tới hôm nay mới có cơ hội gặp được." Giang Húc Đông đúng là từng nghe nói về Cố Phong.Liên trưởng, mũi nhọn đại đội đoàn Mãnh Hổ.Tuổi còn trẻ nhưng là một người "tàn nhẫn"."Chúng tôi *****̃ng đã nghe đại danh của đồng chí Giang Húc Đông đã lâu."Cố Phong cùng Giang Húc Đông hàn huyên vài câu, mặc dù mới vừa quen, nhưng mà chủ đề không ngừng, trong lúc nhất thời Diệp Ninh ngược lại trở thành người ngoài.Nhưng mà đây là lần *****ên cô nhìn thấy Cố Phong xã giao với người khác, khác xa anh của bình thường, ngôn ngữ biểu đạt rõ ràng, từ ngữ vừa đúng, chuyện trò vui vẻ.Diệp Ninh đột nhiên nghĩ đến Cố Phong ở quê nhà, nổi tiếng vô cùng.Không chỉ là chàng trai tuấn tú nổi danh mười dặm tám thôn, mà còn là học sinh trung học duy nhất trong mấy thôn.Ở niên đại này, học sinh cấp ba rất có giá.Sau khi tốt nghiệp trung học anh liền lựa chọn tham gia quân ngũ, hơn nữa sau khi nhập ngũ càng là thuận buồm xuôi gió, tuổi còn trẻ đã là liên trưởng.Cho nên nguyên chủ mới có thể si mê và chấp nhất với Cố Phong như thế, liều mạng muốn gả tới theo quân."Đồng chí Húc Đông, anh và Diệp Ninh quen biết nhau như thế nào vậy?" Trò chuyện một chút, người không kìm nén được lòng hiếu kỳ trước ngược lại là Giả Hạo, rốt cuộc cũng tìm được cơ hội hỏi vấn đề này.Giang Húc Đông theo bản năng nhìn về phía Diệp Ninh.Diệp Ninh cũng mới thu lại ánh mắt rơi trên người Cố Phong.Giang Húc Đông ý tứ rõ ràng là muốn để cô trả lời câu hỏi này.Diệp Ninh nghĩ nghĩ, chuyện Giang Húc Đông muốn tự sát ở bờ sông tất nhiên là không thể nói ra, dù là hiểu lầm của cô nhưng nói ra cũng có ảnh hưởng đến Giang Húc Đông."Vào lễ quốc khánh, anh Giang đến đoàn văn công xem diễn xuất, sau đó chúng ta liền quen biết nhau."Lúc Cố Phong nghe thấy cô gọi Giang Húc Đông là anh Giang, ánh mắt hơi sững lại. 

"Cố Phong, sao em dâu lại quen biết cậu ta?"

Giả Hạo kinh ngạc tới cực điểm.

Rõ ràng là hai người không liên quan gì đến nhau mà.

Cố Phong không nói gì, anh muốn biết hơn bất kỳ ai.

"Đi thôi."

Một lần nữa cất bước đi tới.

Chỉ cần đi qua đó thì tất cả nghi hoặc sẽ được tháo bỏ.

Giả Hạo *****̃ng mau chóng chỉnh đốn suy nghĩ, đi theo anh.

Diệp Ninh hoàn toàn không nghĩ tới Cố Phong sẽ tới, cho nên khi nhìn thấy Cố Phong còn tưởng rằng là ánh mắt của mình xuất hiện ảo giác.

Nhưng mà khi nhìn thấy Giả Hạo đứng ở bên cạnh Cố Phong, cười với cô, cô liền biết không phải ảo giác.

"Sao các anh lại tới đây?"

Diệp Ninh cuối cùng đứng lên khỏi ghế ngồi, biểu cảm trên mặt biến mất không còn sót lại chút gì.

Phản ứng của cô lập tức khiến người ngoài như Giả Hạo cùng Giang Húc Đông ý thức được gì đó không thích hợp.

TBC

"Diệp Ninh, bọn họ là?"

Giang Húc Đông chủ động hỏi.

Diệp Ninh trầm mặt, ngoài cười nhưng trong không cười nhìn về phía Cố Phong, sau đó giới thiệu: "Anh ấy là chồng tôi, Cố Phong."

Giang Húc Đông giật mình rất rõ ràng, nhưng mà cũng chỉ trong một cái chớp mắt ngắn ngủi, liền một lần nữa lộ ra nụ cười.

"Chào đồng chí Cố Phong, tôi là..."

"Đồng chí Giang Húc Đông."

Không đợi Giang Húc Đông nói xong, Giả Hạo cũng đã vượt lên trước một bước bắt tay anh ấy.

 

Đồng thời chủ động giới thiệu mình, "Tôi là chỉ đạo viên liên đội số ba đoàn Mãnh Hổ - Giả Hạo."

"Chào đồng chí Giả Hạo."

Cố Phong chờ bọn họ bắt tay xong, sau đó *****̃ng bắt tay với Giang Húc Đông, hai bên xem như quen biết.

"Liên trưởng Cố đúng không, trước kia hình như tôi có nghe nói đến anh, không nghĩ tới hôm nay mới có cơ hội gặp được." Giang Húc Đông đúng là từng nghe nói về Cố Phong.

Liên trưởng, mũi nhọn đại đội đoàn Mãnh Hổ.

Tuổi còn trẻ nhưng là một người "tàn nhẫn".

"Chúng tôi *****̃ng đã nghe đại danh của đồng chí Giang Húc Đông đã lâu."

Cố Phong cùng Giang Húc Đông hàn huyên vài câu, mặc dù mới vừa quen, nhưng mà chủ đề không ngừng, trong lúc nhất thời Diệp Ninh ngược lại trở thành người ngoài.

Nhưng mà đây là lần *****ên cô nhìn thấy Cố Phong xã giao với người khác, khác xa anh của bình thường, ngôn ngữ biểu đạt rõ ràng, từ ngữ vừa đúng, chuyện trò vui vẻ.

Diệp Ninh đột nhiên nghĩ đến Cố Phong ở quê nhà, nổi tiếng vô cùng.

Không chỉ là chàng trai tuấn tú nổi danh mười dặm tám thôn, mà còn là học sinh trung học duy nhất trong mấy thôn.

Ở niên đại này, học sinh cấp ba rất có giá.

Sau khi tốt nghiệp trung học anh liền lựa chọn tham gia quân ngũ, hơn nữa sau khi nhập ngũ càng là thuận buồm xuôi gió, tuổi còn trẻ đã là liên trưởng.

Cho nên nguyên chủ mới có thể si mê và chấp nhất với Cố Phong như thế, liều mạng muốn gả tới theo quân.

"Đồng chí Húc Đông, anh và Diệp Ninh quen biết nhau như thế nào vậy?" Trò chuyện một chút, người không kìm nén được lòng hiếu kỳ trước ngược lại là Giả Hạo, rốt cuộc cũng tìm được cơ hội hỏi vấn đề này.

Giang Húc Đông theo bản năng nhìn về phía Diệp Ninh.

Diệp Ninh cũng mới thu lại ánh mắt rơi trên người Cố Phong.

Giang Húc Đông ý tứ rõ ràng là muốn để cô trả lời câu hỏi này.

Diệp Ninh nghĩ nghĩ, chuyện Giang Húc Đông muốn tự sát ở bờ sông tất nhiên là không thể nói ra, dù là hiểu lầm của cô nhưng nói ra cũng có ảnh hưởng đến Giang Húc Đông.

"Vào lễ quốc khánh, anh Giang đến đoàn văn công xem diễn xuất, sau đó chúng ta liền quen biết nhau."

Lúc Cố Phong nghe thấy cô gọi Giang Húc Đông là anh Giang, ánh mắt hơi sững lại.

 

Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… "Cố Phong, sao em dâu lại quen biết cậu ta?"Giả Hạo kinh ngạc tới cực điểm.Rõ ràng là hai người không liên quan gì đến nhau mà.Cố Phong không nói gì, anh muốn biết hơn bất kỳ ai."Đi thôi."Một lần nữa cất bước đi tới.Chỉ cần đi qua đó thì tất cả nghi hoặc sẽ được tháo bỏ.Giả Hạo *****̃ng mau chóng chỉnh đốn suy nghĩ, đi theo anh.Diệp Ninh hoàn toàn không nghĩ tới Cố Phong sẽ tới, cho nên khi nhìn thấy Cố Phong còn tưởng rằng là ánh mắt của mình xuất hiện ảo giác.Nhưng mà khi nhìn thấy Giả Hạo đứng ở bên cạnh Cố Phong, cười với cô, cô liền biết không phải ảo giác."Sao các anh lại tới đây?"Diệp Ninh cuối cùng đứng lên khỏi ghế ngồi, biểu cảm trên mặt biến mất không còn sót lại chút gì.Phản ứng của cô lập tức khiến người ngoài như Giả Hạo cùng Giang Húc Đông ý thức được gì đó không thích hợp.TBC"Diệp Ninh, bọn họ là?"Giang Húc Đông chủ động hỏi.Diệp Ninh trầm mặt, ngoài cười nhưng trong không cười nhìn về phía Cố Phong, sau đó giới thiệu: "Anh ấy là chồng tôi, Cố Phong."Giang Húc Đông giật mình rất rõ ràng, nhưng mà cũng chỉ trong một cái chớp mắt ngắn ngủi, liền một lần nữa lộ ra nụ cười."Chào đồng chí Cố Phong, tôi là...""Đồng chí Giang Húc Đông."Không đợi Giang Húc Đông nói xong, Giả Hạo cũng đã vượt lên trước một bước bắt tay anh ấy. Đồng thời chủ động giới thiệu mình, "Tôi là chỉ đạo viên liên đội số ba đoàn Mãnh Hổ - Giả Hạo.""Chào đồng chí Giả Hạo."Cố Phong chờ bọn họ bắt tay xong, sau đó *****̃ng bắt tay với Giang Húc Đông, hai bên xem như quen biết."Liên trưởng Cố đúng không, trước kia hình như tôi có nghe nói đến anh, không nghĩ tới hôm nay mới có cơ hội gặp được." Giang Húc Đông đúng là từng nghe nói về Cố Phong.Liên trưởng, mũi nhọn đại đội đoàn Mãnh Hổ.Tuổi còn trẻ nhưng là một người "tàn nhẫn"."Chúng tôi *****̃ng đã nghe đại danh của đồng chí Giang Húc Đông đã lâu."Cố Phong cùng Giang Húc Đông hàn huyên vài câu, mặc dù mới vừa quen, nhưng mà chủ đề không ngừng, trong lúc nhất thời Diệp Ninh ngược lại trở thành người ngoài.Nhưng mà đây là lần *****ên cô nhìn thấy Cố Phong xã giao với người khác, khác xa anh của bình thường, ngôn ngữ biểu đạt rõ ràng, từ ngữ vừa đúng, chuyện trò vui vẻ.Diệp Ninh đột nhiên nghĩ đến Cố Phong ở quê nhà, nổi tiếng vô cùng.Không chỉ là chàng trai tuấn tú nổi danh mười dặm tám thôn, mà còn là học sinh trung học duy nhất trong mấy thôn.Ở niên đại này, học sinh cấp ba rất có giá.Sau khi tốt nghiệp trung học anh liền lựa chọn tham gia quân ngũ, hơn nữa sau khi nhập ngũ càng là thuận buồm xuôi gió, tuổi còn trẻ đã là liên trưởng.Cho nên nguyên chủ mới có thể si mê và chấp nhất với Cố Phong như thế, liều mạng muốn gả tới theo quân."Đồng chí Húc Đông, anh và Diệp Ninh quen biết nhau như thế nào vậy?" Trò chuyện một chút, người không kìm nén được lòng hiếu kỳ trước ngược lại là Giả Hạo, rốt cuộc cũng tìm được cơ hội hỏi vấn đề này.Giang Húc Đông theo bản năng nhìn về phía Diệp Ninh.Diệp Ninh cũng mới thu lại ánh mắt rơi trên người Cố Phong.Giang Húc Đông ý tứ rõ ràng là muốn để cô trả lời câu hỏi này.Diệp Ninh nghĩ nghĩ, chuyện Giang Húc Đông muốn tự sát ở bờ sông tất nhiên là không thể nói ra, dù là hiểu lầm của cô nhưng nói ra cũng có ảnh hưởng đến Giang Húc Đông."Vào lễ quốc khánh, anh Giang đến đoàn văn công xem diễn xuất, sau đó chúng ta liền quen biết nhau."Lúc Cố Phong nghe thấy cô gọi Giang Húc Đông là anh Giang, ánh mắt hơi sững lại. 

Chương 182: Chương 182