“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn…
Chương 226: Chương 226
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… “Mấy người ăn nói bậy bạ! Con gái tôi đi ra bên ngoài đàn dương cầm kiếm tiền, không có làm mấy chuyện bậy bạ kia!” Diệp Quốc Sinh rống giận, gân xanh trên mặt lồi hết cả ra, trông vô cùng đáng sợ.Triệu Thu Phân đứng chung một chỗ với ông, cũng lộ ra vẻ mặt vô cùng tức giận.Xung quanh hai người toàn là bà con chòm xóm, đến cả thôn trưởng cũng đều đã bị gọi đến, vô cùng lo lắng chạy đến chỗ này.“Quốc Sinh, ông buông thằng này ra trước đi, có chuyện gì cứ bình tĩnh nói chuyện không được sao?”Giờ phút này Diệp Quốc Sinh đang túm lấy cổ áo của Cẩu Thặng, nói kiểu gì cũng không chịu buông tay.Thôn trưởng thấy thế vội vàng khuyên nhủ, khó khăn lắm mới bẻ tay Diệp Quốc Sinh ra được.Cẩu Thặng cũng không cam lòng chịu thua: “Mấy chuyện này cũng không phải do tôi nói, toàn bộ bà con chòm xóm trong thôn đều biết. Ông có giỏi thì đánh hết bọn họ luôn đi!”TBCĐầu Diệp Quốc Sinh kêu ong ong, huyết áp tăng lên đến một trăm tám.Sáng sớm hôm nay ông và Triệu Thu Phân dậy sớm, hai vợ chồng vui vẻ cho nên muốn đi dạo một vòng quanh thôn.Nhưng mà lại không ngờ rằng vừa lúc gặp được Cẩu Thặng Tử đang nói xấu Diệp Ninh với một người khác.Nội dung của cuộc nói chuyện rất khó nghe, đại khái chính là tiền mà Diệp Ninh kiếm được không sạch sẽ.Diệp Quốc Sinh lập tức nổi giận, sau đó mọi chuyện đã thành như thế này.Ông nghe Cẩu Thặng Tử nói người toàn thôn đều biết thì trước mắt lại càng cảm thấy chóng mặt choáng váng.Ông muốn xác minh lại, xung quanh toàn là những gương mặt hoặc châm chọc hoặc đồng tình, cũng đã coi như là một loại trả lời rồi.“Mấy người... Mấy người biết cái gì chứ? Tiền con gái tôi kiếm được đều là tiền trong sạch, sao mấy người lại có thể vu oan lên đầu con tôi hả?”Bởi vì ông thật sự quá tức giận, toàn thân đều đang run rẩy kịch liệt. Triệu Thu Phân sợ ông giận rồi ảnh hưởng đến sức khỏe, lập tức nhìn về phía thôn trưởng.“Thôn trưởng, ông phải làm chủ cho nhà của chúng tôi đó!”Giữa mày thôn trưởng đã xuất hiện một chữ xuyên, mấy ngày nay ông ấy đương nhiên cũng nghe được mấy lời ra tiếng vào trong thôn.Vốn dĩ ông ấy cho rằng mấy người này chỉ dám nói xấu sau lưng cho nên cũng bỏ qua, nhưng mà không ngờ hiện tại lại lôi chuyện này ra đến trước mặt hai vợ chồng Diệp Quốc Sinh.Chuyện này, thật sự có chút quá đáng.“Cẩu Thặng Tử, mau xin lỗi chú Diệp đi.”Dù sao cũng là do Cẩu Thặng Tử gây ra chuyện này, để anh ta xin lỗi cũng không có gì đáng trách cả.Nhưng mà thôn trưởng lại không ngờ rằng Cẩu Thặng Tử không cảm thấy anh ta làm gì sai cả, ngược lại còn nhìn Diệp Quốc Sinh và Triệu Thu Phân khiêu khích.“Tôi có nói sai đâu, hơn nữa tôi không phải là người *****ên nói ra những lời này. Tại sao mọi người đều nói mà chỉ bắt một mình tôi xin lỗi chứ?”Anh ta nói một cách hùng hồn, kiên quyết như thế, giống như đã có thể khẳng định Diệp Ninh ở bên ngoài làm chuyện xấu hổ không dám gặp người gì thật rồi.Thôn trưởng muốn nhào lên tát cho anh ta một bạt tai, thằng ranh này đang cố ý kiếm chuyện.“Rốt cuộc là ai vu oan nói xấu con gái của tôi hả?!”Diệp Quốc Sinh tức giận siết chặt nắm đấm, người cần mặt cây cần vỏ, hôm nay ông nhất định phải làm người trong thôn trả cho nhà họ Diệp một câu trả lời đàng quàng.Thôn trưởng hít một hơi thật sâu, ông ấy quá hiểu biết tính cách của Diệp Quốc Sinh, từ trước đến nay đều thích bao che cho con, nếu không thì hai đứa con trai con gái của ông cũng sẽ không được nuôi dưỡng thành dáng vẻ kia.“Quốc Sinh, ông bình tĩnh lại chút đi. Chỉ là một vài người ba hoa khua môi múa mép thôi, sao ông có thể coi là thật được chứ?”Trong mắt Diệp Quốc Sinh như muốn phun lửa: “Hôm nay tôi cứ muốn làm đến cùng đó!”
“Mấy người ăn nói bậy bạ! Con gái tôi đi ra bên ngoài đàn dương cầm kiếm tiền, không có làm mấy chuyện bậy bạ kia!” Diệp Quốc Sinh rống giận, gân xanh trên mặt lồi hết cả ra, trông vô cùng đáng sợ.
Triệu Thu Phân đứng chung một chỗ với ông, cũng lộ ra vẻ mặt vô cùng tức giận.
Xung quanh hai người toàn là bà con chòm xóm, đến cả thôn trưởng cũng đều đã bị gọi đến, vô cùng lo lắng chạy đến chỗ này.
“Quốc Sinh, ông buông thằng này ra trước đi, có chuyện gì cứ bình tĩnh nói chuyện không được sao?”
Giờ phút này Diệp Quốc Sinh đang túm lấy cổ áo của Cẩu Thặng, nói kiểu gì cũng không chịu buông tay.
Thôn trưởng thấy thế vội vàng khuyên nhủ, khó khăn lắm mới bẻ tay Diệp Quốc Sinh ra được.
Cẩu Thặng cũng không cam lòng chịu thua: “Mấy chuyện này cũng không phải do tôi nói, toàn bộ bà con chòm xóm trong thôn đều biết. Ông có giỏi thì đánh hết bọn họ luôn đi!”
TBC
Đầu Diệp Quốc Sinh kêu ong ong, huyết áp tăng lên đến một trăm tám.
Sáng sớm hôm nay ông và Triệu Thu Phân dậy sớm, hai vợ chồng vui vẻ cho nên muốn đi dạo một vòng quanh thôn.
Nhưng mà lại không ngờ rằng vừa lúc gặp được Cẩu Thặng Tử đang nói xấu Diệp Ninh với một người khác.
Nội dung của cuộc nói chuyện rất khó nghe, đại khái chính là tiền mà Diệp Ninh kiếm được không sạch sẽ.
Diệp Quốc Sinh lập tức nổi giận, sau đó mọi chuyện đã thành như thế này.
Ông nghe Cẩu Thặng Tử nói người toàn thôn đều biết thì trước mắt lại càng cảm thấy chóng mặt choáng váng.
Ông muốn xác minh lại, xung quanh toàn là những gương mặt hoặc châm chọc hoặc đồng tình, cũng đã coi như là một loại trả lời rồi.
“Mấy người... Mấy người biết cái gì chứ? Tiền con gái tôi kiếm được đều là tiền trong sạch, sao mấy người lại có thể vu oan lên đầu con tôi hả?”
Bởi vì ông thật sự quá tức giận, toàn thân đều đang run rẩy kịch liệt.
Triệu Thu Phân sợ ông giận rồi ảnh hưởng đến sức khỏe, lập tức nhìn về phía thôn trưởng.
“Thôn trưởng, ông phải làm chủ cho nhà của chúng tôi đó!”
Giữa mày thôn trưởng đã xuất hiện một chữ xuyên, mấy ngày nay ông ấy đương nhiên cũng nghe được mấy lời ra tiếng vào trong thôn.
Vốn dĩ ông ấy cho rằng mấy người này chỉ dám nói xấu sau lưng cho nên cũng bỏ qua, nhưng mà không ngờ hiện tại lại lôi chuyện này ra đến trước mặt hai vợ chồng Diệp Quốc Sinh.
Chuyện này, thật sự có chút quá đáng.
“Cẩu Thặng Tử, mau xin lỗi chú Diệp đi.”
Dù sao cũng là do Cẩu Thặng Tử gây ra chuyện này, để anh ta xin lỗi cũng không có gì đáng trách cả.
Nhưng mà thôn trưởng lại không ngờ rằng Cẩu Thặng Tử không cảm thấy anh ta làm gì sai cả, ngược lại còn nhìn Diệp Quốc Sinh và Triệu Thu Phân khiêu khích.
“Tôi có nói sai đâu, hơn nữa tôi không phải là người *****ên nói ra những lời này. Tại sao mọi người đều nói mà chỉ bắt một mình tôi xin lỗi chứ?”
Anh ta nói một cách hùng hồn, kiên quyết như thế, giống như đã có thể khẳng định Diệp Ninh ở bên ngoài làm chuyện xấu hổ không dám gặp người gì thật rồi.
Thôn trưởng muốn nhào lên tát cho anh ta một bạt tai, thằng ranh này đang cố ý kiếm chuyện.
“Rốt cuộc là ai vu oan nói xấu con gái của tôi hả?!”
Diệp Quốc Sinh tức giận siết chặt nắm đấm, người cần mặt cây cần vỏ, hôm nay ông nhất định phải làm người trong thôn trả cho nhà họ Diệp một câu trả lời đàng quàng.
Thôn trưởng hít một hơi thật sâu, ông ấy quá hiểu biết tính cách của Diệp Quốc Sinh, từ trước đến nay đều thích bao che cho con, nếu không thì hai đứa con trai con gái của ông cũng sẽ không được nuôi dưỡng thành dáng vẻ kia.
“Quốc Sinh, ông bình tĩnh lại chút đi. Chỉ là một vài người ba hoa khua môi múa mép thôi, sao ông có thể coi là thật được chứ?”
Trong mắt Diệp Quốc Sinh như muốn phun lửa: “Hôm nay tôi cứ muốn làm đến cùng đó!”
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… “Mấy người ăn nói bậy bạ! Con gái tôi đi ra bên ngoài đàn dương cầm kiếm tiền, không có làm mấy chuyện bậy bạ kia!” Diệp Quốc Sinh rống giận, gân xanh trên mặt lồi hết cả ra, trông vô cùng đáng sợ.Triệu Thu Phân đứng chung một chỗ với ông, cũng lộ ra vẻ mặt vô cùng tức giận.Xung quanh hai người toàn là bà con chòm xóm, đến cả thôn trưởng cũng đều đã bị gọi đến, vô cùng lo lắng chạy đến chỗ này.“Quốc Sinh, ông buông thằng này ra trước đi, có chuyện gì cứ bình tĩnh nói chuyện không được sao?”Giờ phút này Diệp Quốc Sinh đang túm lấy cổ áo của Cẩu Thặng, nói kiểu gì cũng không chịu buông tay.Thôn trưởng thấy thế vội vàng khuyên nhủ, khó khăn lắm mới bẻ tay Diệp Quốc Sinh ra được.Cẩu Thặng cũng không cam lòng chịu thua: “Mấy chuyện này cũng không phải do tôi nói, toàn bộ bà con chòm xóm trong thôn đều biết. Ông có giỏi thì đánh hết bọn họ luôn đi!”TBCĐầu Diệp Quốc Sinh kêu ong ong, huyết áp tăng lên đến một trăm tám.Sáng sớm hôm nay ông và Triệu Thu Phân dậy sớm, hai vợ chồng vui vẻ cho nên muốn đi dạo một vòng quanh thôn.Nhưng mà lại không ngờ rằng vừa lúc gặp được Cẩu Thặng Tử đang nói xấu Diệp Ninh với một người khác.Nội dung của cuộc nói chuyện rất khó nghe, đại khái chính là tiền mà Diệp Ninh kiếm được không sạch sẽ.Diệp Quốc Sinh lập tức nổi giận, sau đó mọi chuyện đã thành như thế này.Ông nghe Cẩu Thặng Tử nói người toàn thôn đều biết thì trước mắt lại càng cảm thấy chóng mặt choáng váng.Ông muốn xác minh lại, xung quanh toàn là những gương mặt hoặc châm chọc hoặc đồng tình, cũng đã coi như là một loại trả lời rồi.“Mấy người... Mấy người biết cái gì chứ? Tiền con gái tôi kiếm được đều là tiền trong sạch, sao mấy người lại có thể vu oan lên đầu con tôi hả?”Bởi vì ông thật sự quá tức giận, toàn thân đều đang run rẩy kịch liệt. Triệu Thu Phân sợ ông giận rồi ảnh hưởng đến sức khỏe, lập tức nhìn về phía thôn trưởng.“Thôn trưởng, ông phải làm chủ cho nhà của chúng tôi đó!”Giữa mày thôn trưởng đã xuất hiện một chữ xuyên, mấy ngày nay ông ấy đương nhiên cũng nghe được mấy lời ra tiếng vào trong thôn.Vốn dĩ ông ấy cho rằng mấy người này chỉ dám nói xấu sau lưng cho nên cũng bỏ qua, nhưng mà không ngờ hiện tại lại lôi chuyện này ra đến trước mặt hai vợ chồng Diệp Quốc Sinh.Chuyện này, thật sự có chút quá đáng.“Cẩu Thặng Tử, mau xin lỗi chú Diệp đi.”Dù sao cũng là do Cẩu Thặng Tử gây ra chuyện này, để anh ta xin lỗi cũng không có gì đáng trách cả.Nhưng mà thôn trưởng lại không ngờ rằng Cẩu Thặng Tử không cảm thấy anh ta làm gì sai cả, ngược lại còn nhìn Diệp Quốc Sinh và Triệu Thu Phân khiêu khích.“Tôi có nói sai đâu, hơn nữa tôi không phải là người *****ên nói ra những lời này. Tại sao mọi người đều nói mà chỉ bắt một mình tôi xin lỗi chứ?”Anh ta nói một cách hùng hồn, kiên quyết như thế, giống như đã có thể khẳng định Diệp Ninh ở bên ngoài làm chuyện xấu hổ không dám gặp người gì thật rồi.Thôn trưởng muốn nhào lên tát cho anh ta một bạt tai, thằng ranh này đang cố ý kiếm chuyện.“Rốt cuộc là ai vu oan nói xấu con gái của tôi hả?!”Diệp Quốc Sinh tức giận siết chặt nắm đấm, người cần mặt cây cần vỏ, hôm nay ông nhất định phải làm người trong thôn trả cho nhà họ Diệp một câu trả lời đàng quàng.Thôn trưởng hít một hơi thật sâu, ông ấy quá hiểu biết tính cách của Diệp Quốc Sinh, từ trước đến nay đều thích bao che cho con, nếu không thì hai đứa con trai con gái của ông cũng sẽ không được nuôi dưỡng thành dáng vẻ kia.“Quốc Sinh, ông bình tĩnh lại chút đi. Chỉ là một vài người ba hoa khua môi múa mép thôi, sao ông có thể coi là thật được chứ?”Trong mắt Diệp Quốc Sinh như muốn phun lửa: “Hôm nay tôi cứ muốn làm đến cùng đó!”