“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn…

Chương 232: Chương 232

Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… Sắc mặt thôn trưởng thay đổi, đã hiểu được ý của Cố Phong.Nếu như các bà con trong thôn không xin lỗi, nói không chừng thằng nhóc này sẽ thật sự báo công an xử lý cho Diệp Ninh.“Haizz.”Ông thở dài thườn thượt, sau đó lại nhìn về phía các thôn dân.“Mấy người đừng có la hét ầm ĩ nữa, mọi chuyện thành ra bây giờ còn không phải là do mấy người tự làm sao? Thấy Diệp Ninh nhà người ta kiếm được tiền, mấy người ghen tị, cảm thấy khó chịu không cam tâm, cho nên bắt đầu bịa đặt nói xấu người ta!”Thôn trưởng vốn dĩ cũng không muốn nói khó nghe như thế, nhưng mà chuyện đã đến nước này, thật sự cần phải làm cho các thôn dân ý thức được lỗi lầm của mình.“Thôn trưởng, chúng tôi không có...”“Sao lại không có hả? Cho dù ngay từ mới bắt đầu không có, nhưng mà mấy người có đi theo người ta lan truyền mấy chuyện vớ vẩn này đi không? Suy bụng ta ra bụng người, nếu chuyện này xảy ra trên người con cháu của mấy người, mấy người có chịu nổi không?”Thôn trưởng liên tục chất vấn, cuối cùng cũng làm cho mấy người còn muốn cãi chày cãi cối ngậm miệng lại.Mà những lời này hoàn toàn nói trúng tim đen của Diệp Quốc Sinh và Triệu Thu Phân, hai vợ chồng lại đỏ mắt lần nữa.“Hiện tại Diệp Ninh chỉ muốn một câu xin lỗi, mấy người cũng nên nói lời xin lỗi.” Thôn trưởng nói ra những lời này, chuyện xin lỗi coi như là nhất định phải làm rồi.Tất cả mọi người đều lựa chọn im lặng.“Tôi biết mọi người đều không có mặt mũi đi xin lỗi, chuyện ngày hôm nay coi như là cho mọi người một bài học, sau này phải quản lý cái miệng mình cho cẩn thận vào. Với lại tôi là thôn trưởng cũng đã xin lỗi rồi, không lẽ mặt mũi của mấy người còn bự hơn cả mặt tôi sao?” Thôn trưởng lên giọng nói.Nói xong, ông ấy nhìn thấy vẫn không có ai nói chuyện, lập tức nhìn về phía Cẩu Thặng Tử đứng ở bên cạnh.“Cẩu Thặng Tử, đi ra xin lỗi trước.”Luôn cần phải có người đánh vỡ cục diện bế tắc, mà Cẩu Thặng Tử xứng đáng làm cái tên oan loại này.Hơn nữa thôn trưởng không phải thương lượng với anh ta mà trực tiếp đưa ra mệnh lệnh.Mặt Cẩu Thặng Tử lúc xanh lúc đó, còn muốn rề rà chậm chạp, lại bị ánh mắt sắc bén của thôn trưởng dọa sợ run lên.TBC“Xin lỗi, tôi không nên ăn nói bậy bạ.”Tuy rằng anh ta không quá tình nguyện, nhưng vẫn cứ nói ra. Có Cẩu Thặng Tử mở đầu, thôn trưởng lại nhìn về phía những người khác.Việc đã đến nước này, tất cả mọi người cùng nhau xin lỗi thì cũng không đến mức quá xấu hổ.Đạo lý này những người khác đương nhiên cũng hiểu.“Xin lỗi.”m thanh không quá lớn, thái độ cũng chẳng tốt được bao nhiêu.Diệp Ninh thắng.Lần này thậm chí không cần thôn trưởng giải tán, mọi người đều vội vàng rời đi, hoàn toàn không muốn nhìn người nhà họ Diệp thêm cái nào nữa.Ông già đứng ở giữa bị chọc giận đến mức râu muốn vểnh lên: “Diệp Ninh, cô đúng là ghê gớm uy phong ghê đó!”Nói xong hai chân cũng lảo đảo, nghênh ngang rời đi.Diệp Ninh cười lạnh, không thèm để ý đến cái nhìn của những người này, cô chỉ muốn kết quả.Mấy người này tản đi, ai cũng không ngờ rằng cuối cùng trò hề này lại kết thúc bằng phương thức này.Cuối cùng chỉ còn lại thôn trưởng và người nhà họ Diệp đứng lại tại chỗ.Diệp Quốc Sinh và Triệu Thu Phân vẫn khá bất an, dù sao lần này bọn họ đã đắc tội với toàn bộ mọi người trong thôn.Nhưng mà thôn trưởng lại nói một câu làm hai vợ chồng bọn họ lập tức bình thường trở lại.“Diệp Ninh làm không sai, lần này là bọn họ làm quá đáng.”Thái độ của thôn trưởng làm Diệp Quốc Sinh vô cùng cảm động.Trước khi rời đi, thôn trưởng lại nhìn về phía Cố Phong và Diệp Ninh, sau đó trên mặt lộ ra chút ý cười.“Con gả đúng người rồi đó, sau này ráng mà sống với người ta cho tốt.”Lời này đương nhiên là nói với Diệp Ninh, cũng là lời khen ngợi dành cho Cố Phong.Diệp Ninh không nói gì, giờ phút này tâm trạng của cô rất phức tạp. 

Sắc mặt thôn trưởng thay đổi, đã hiểu được ý của Cố Phong.

Nếu như các bà con trong thôn không xin lỗi, nói không chừng thằng nhóc này sẽ thật sự báo công an xử lý cho Diệp Ninh.

“Haizz.”

Ông thở dài thườn thượt, sau đó lại nhìn về phía các thôn dân.

“Mấy người đừng có la hét ầm ĩ nữa, mọi chuyện thành ra bây giờ còn không phải là do mấy người tự làm sao? Thấy Diệp Ninh nhà người ta kiếm được tiền, mấy người ghen tị, cảm thấy khó chịu không cam tâm, cho nên bắt đầu bịa đặt nói xấu người ta!”

Thôn trưởng vốn dĩ cũng không muốn nói khó nghe như thế, nhưng mà chuyện đã đến nước này, thật sự cần phải làm cho các thôn dân ý thức được lỗi lầm của mình.

“Thôn trưởng, chúng tôi không có...”

“Sao lại không có hả? Cho dù ngay từ mới bắt đầu không có, nhưng mà mấy người có đi theo người ta lan truyền mấy chuyện vớ vẩn này đi không? Suy bụng ta ra bụng người, nếu chuyện này xảy ra trên người con cháu của mấy người, mấy người có chịu nổi không?”

Thôn trưởng liên tục chất vấn, cuối cùng cũng làm cho mấy người còn muốn cãi chày cãi cối ngậm miệng lại.

Mà những lời này hoàn toàn nói trúng tim đen của Diệp Quốc Sinh và Triệu Thu Phân, hai vợ chồng lại đỏ mắt lần nữa.

“Hiện tại Diệp Ninh chỉ muốn một câu xin lỗi, mấy người cũng nên nói lời xin lỗi.” Thôn trưởng nói ra những lời này, chuyện xin lỗi coi như là nhất định phải làm rồi.

Tất cả mọi người đều lựa chọn im lặng.

“Tôi biết mọi người đều không có mặt mũi đi xin lỗi, chuyện ngày hôm nay coi như là cho mọi người một bài học, sau này phải quản lý cái miệng mình cho cẩn thận vào. Với lại tôi là thôn trưởng cũng đã xin lỗi rồi, không lẽ mặt mũi của mấy người còn bự hơn cả mặt tôi sao?” Thôn trưởng lên giọng nói.

Nói xong, ông ấy nhìn thấy vẫn không có ai nói chuyện, lập tức nhìn về phía Cẩu Thặng Tử đứng ở bên cạnh.

“Cẩu Thặng Tử, đi ra xin lỗi trước.”

Luôn cần phải có người đánh vỡ cục diện bế tắc, mà Cẩu Thặng Tử xứng đáng làm cái tên oan loại này.

Hơn nữa thôn trưởng không phải thương lượng với anh ta mà trực tiếp đưa ra mệnh lệnh.

Mặt Cẩu Thặng Tử lúc xanh lúc đó, còn muốn rề rà chậm chạp, lại bị ánh mắt sắc bén của thôn trưởng dọa sợ run lên.

TBC

“Xin lỗi, tôi không nên ăn nói bậy bạ.”

Tuy rằng anh ta không quá tình nguyện, nhưng vẫn cứ nói ra.

 

Có Cẩu Thặng Tử mở đầu, thôn trưởng lại nhìn về phía những người khác.

Việc đã đến nước này, tất cả mọi người cùng nhau xin lỗi thì cũng không đến mức quá xấu hổ.

Đạo lý này những người khác đương nhiên cũng hiểu.

“Xin lỗi.”

m thanh không quá lớn, thái độ cũng chẳng tốt được bao nhiêu.

Diệp Ninh thắng.

Lần này thậm chí không cần thôn trưởng giải tán, mọi người đều vội vàng rời đi, hoàn toàn không muốn nhìn người nhà họ Diệp thêm cái nào nữa.

Ông già đứng ở giữa bị chọc giận đến mức râu muốn vểnh lên: “Diệp Ninh, cô đúng là ghê gớm uy phong ghê đó!”

Nói xong hai chân cũng lảo đảo, nghênh ngang rời đi.

Diệp Ninh cười lạnh, không thèm để ý đến cái nhìn của những người này, cô chỉ muốn kết quả.

Mấy người này tản đi, ai cũng không ngờ rằng cuối cùng trò hề này lại kết thúc bằng phương thức này.

Cuối cùng chỉ còn lại thôn trưởng và người nhà họ Diệp đứng lại tại chỗ.

Diệp Quốc Sinh và Triệu Thu Phân vẫn khá bất an, dù sao lần này bọn họ đã đắc tội với toàn bộ mọi người trong thôn.

Nhưng mà thôn trưởng lại nói một câu làm hai vợ chồng bọn họ lập tức bình thường trở lại.

“Diệp Ninh làm không sai, lần này là bọn họ làm quá đáng.”

Thái độ của thôn trưởng làm Diệp Quốc Sinh vô cùng cảm động.

Trước khi rời đi, thôn trưởng lại nhìn về phía Cố Phong và Diệp Ninh, sau đó trên mặt lộ ra chút ý cười.

“Con gả đúng người rồi đó, sau này ráng mà sống với người ta cho tốt.”

Lời này đương nhiên là nói với Diệp Ninh, cũng là lời khen ngợi dành cho Cố Phong.

Diệp Ninh không nói gì, giờ phút này tâm trạng của cô rất phức tạp.

 

Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… Sắc mặt thôn trưởng thay đổi, đã hiểu được ý của Cố Phong.Nếu như các bà con trong thôn không xin lỗi, nói không chừng thằng nhóc này sẽ thật sự báo công an xử lý cho Diệp Ninh.“Haizz.”Ông thở dài thườn thượt, sau đó lại nhìn về phía các thôn dân.“Mấy người đừng có la hét ầm ĩ nữa, mọi chuyện thành ra bây giờ còn không phải là do mấy người tự làm sao? Thấy Diệp Ninh nhà người ta kiếm được tiền, mấy người ghen tị, cảm thấy khó chịu không cam tâm, cho nên bắt đầu bịa đặt nói xấu người ta!”Thôn trưởng vốn dĩ cũng không muốn nói khó nghe như thế, nhưng mà chuyện đã đến nước này, thật sự cần phải làm cho các thôn dân ý thức được lỗi lầm của mình.“Thôn trưởng, chúng tôi không có...”“Sao lại không có hả? Cho dù ngay từ mới bắt đầu không có, nhưng mà mấy người có đi theo người ta lan truyền mấy chuyện vớ vẩn này đi không? Suy bụng ta ra bụng người, nếu chuyện này xảy ra trên người con cháu của mấy người, mấy người có chịu nổi không?”Thôn trưởng liên tục chất vấn, cuối cùng cũng làm cho mấy người còn muốn cãi chày cãi cối ngậm miệng lại.Mà những lời này hoàn toàn nói trúng tim đen của Diệp Quốc Sinh và Triệu Thu Phân, hai vợ chồng lại đỏ mắt lần nữa.“Hiện tại Diệp Ninh chỉ muốn một câu xin lỗi, mấy người cũng nên nói lời xin lỗi.” Thôn trưởng nói ra những lời này, chuyện xin lỗi coi như là nhất định phải làm rồi.Tất cả mọi người đều lựa chọn im lặng.“Tôi biết mọi người đều không có mặt mũi đi xin lỗi, chuyện ngày hôm nay coi như là cho mọi người một bài học, sau này phải quản lý cái miệng mình cho cẩn thận vào. Với lại tôi là thôn trưởng cũng đã xin lỗi rồi, không lẽ mặt mũi của mấy người còn bự hơn cả mặt tôi sao?” Thôn trưởng lên giọng nói.Nói xong, ông ấy nhìn thấy vẫn không có ai nói chuyện, lập tức nhìn về phía Cẩu Thặng Tử đứng ở bên cạnh.“Cẩu Thặng Tử, đi ra xin lỗi trước.”Luôn cần phải có người đánh vỡ cục diện bế tắc, mà Cẩu Thặng Tử xứng đáng làm cái tên oan loại này.Hơn nữa thôn trưởng không phải thương lượng với anh ta mà trực tiếp đưa ra mệnh lệnh.Mặt Cẩu Thặng Tử lúc xanh lúc đó, còn muốn rề rà chậm chạp, lại bị ánh mắt sắc bén của thôn trưởng dọa sợ run lên.TBC“Xin lỗi, tôi không nên ăn nói bậy bạ.”Tuy rằng anh ta không quá tình nguyện, nhưng vẫn cứ nói ra. Có Cẩu Thặng Tử mở đầu, thôn trưởng lại nhìn về phía những người khác.Việc đã đến nước này, tất cả mọi người cùng nhau xin lỗi thì cũng không đến mức quá xấu hổ.Đạo lý này những người khác đương nhiên cũng hiểu.“Xin lỗi.”m thanh không quá lớn, thái độ cũng chẳng tốt được bao nhiêu.Diệp Ninh thắng.Lần này thậm chí không cần thôn trưởng giải tán, mọi người đều vội vàng rời đi, hoàn toàn không muốn nhìn người nhà họ Diệp thêm cái nào nữa.Ông già đứng ở giữa bị chọc giận đến mức râu muốn vểnh lên: “Diệp Ninh, cô đúng là ghê gớm uy phong ghê đó!”Nói xong hai chân cũng lảo đảo, nghênh ngang rời đi.Diệp Ninh cười lạnh, không thèm để ý đến cái nhìn của những người này, cô chỉ muốn kết quả.Mấy người này tản đi, ai cũng không ngờ rằng cuối cùng trò hề này lại kết thúc bằng phương thức này.Cuối cùng chỉ còn lại thôn trưởng và người nhà họ Diệp đứng lại tại chỗ.Diệp Quốc Sinh và Triệu Thu Phân vẫn khá bất an, dù sao lần này bọn họ đã đắc tội với toàn bộ mọi người trong thôn.Nhưng mà thôn trưởng lại nói một câu làm hai vợ chồng bọn họ lập tức bình thường trở lại.“Diệp Ninh làm không sai, lần này là bọn họ làm quá đáng.”Thái độ của thôn trưởng làm Diệp Quốc Sinh vô cùng cảm động.Trước khi rời đi, thôn trưởng lại nhìn về phía Cố Phong và Diệp Ninh, sau đó trên mặt lộ ra chút ý cười.“Con gả đúng người rồi đó, sau này ráng mà sống với người ta cho tốt.”Lời này đương nhiên là nói với Diệp Ninh, cũng là lời khen ngợi dành cho Cố Phong.Diệp Ninh không nói gì, giờ phút này tâm trạng của cô rất phức tạp. 

Chương 232: Chương 232