“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn…

Chương 236: Chương 236

Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… Quả nhiên Diệp Ninh cũng không có quá nhiều ý kiến, chỉ lạnh nhạt nói: “Tạm thời để Tiểu Đống tiếp xúc trước đi, xem xem hai người bọn họ có duyên phận hay không.”Lời cô nói ra chẳng khác nào cho bà Vương một viên thuốc an thần, làm nụ cười của bà Vương chưa từng biến mất.Diệp Đống và Lưu Tĩnh Tĩnh trò chuyện riêng khoảng chừng nửa tiếng đồng hồ, sau đó mới chưa quá thỏa mãn đi ra.Ngay cả Diệp Ninh cũng đã nhận ra Diệp Đống rất vừa lòng Lưu Tĩnh Tĩnh.Nhưng mà lát nữa còn có một người khác, cho nên Diệp Ninh cũng không lập tức hỏi ý kiến của Diệp Đống.Bà Vương tiến Lưu Tĩnh Tĩnh đi, nhanh chóng đến cửa thôn đón cô gái đến xem mắt thứ hai.Chờ cô gái này được dẫn đến nhà họ Diệp, người nhà họ Diệp vừa nhìn đến cô ấy thì tất cả đều sợ ngây người.Khác hoàn toàn với Lưu Tĩnh Tĩnh, cô gái trước mặt cao ít nhất một mét bảy, tuy rằng không tính là mập, nhưng trông cũng rất khỏe khoắn.Cô gái mỉm cười, làn da màu tiểu mạch do quanh năm xuống ruộng bị đen. Hơn nữa bởi vì cô lớn tuổi hơn Diệp Đống cho nên khi đứng chung với Diệp Đống, trông giống hệt như một người chị đại.Diệp Đống không còn mỉm cười như lúc đối mặt với Lưu Tĩnh Tĩnh, cái mặt ốm nhom căng chặt, chỉ thiếu điều viết ba chữ tôi không thích lên mặt.“Con tên là Khổng Giai, chào bác trai bác gái.”Bà Vương thậm chí còn chưa mở miệng, Khổng Giai cũng đã thoải mái hào phóng tự giới thiệu.Nhưng mà cô ấy nhìn thấy Diệp Đống gầy như cây gậy trực thì lập tức nhíu mày.“Cậu là Diệp Đống đó hả?”“Đúng vậy, thế nào?” Diệp Đống trả lời với giọng điệu khó chịu, đã hoàn toàn không có ý định biểu hiện tốt ở trước mặt đối phương.Dù sao hiện tại cậu đã có Lưu Tĩnh Tĩnh rồi. Thái độ của anh cũng làm tất cả mọi người đều hiểu, Diệp Quốc Sinh và Triệu Thu Phân đều lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ.Thật ra nếu so với Lưu Tĩnh Tĩnh gầy yêu thì bọn họ ngược lại cảm thấy Khổng Giai càng thích hợp để cưới về nhà hơn.Nhưng mà con trai lại không thích, bọn họ cũng không còn cách nào.Ngay lúc bà Vương muốn mở miệng để giảm bớt xấu hổ thì Khổng Giai lại tiếp tục nói: “Cậu gầy thế này, có gánh nổi đòn gánh không đó?”Ánh mắt cô ấy khi nhìn về phía Diệp Đống tràn ngập nghi ngờ.“Cô xem thường ai đó? Tôi là đàn ông!” Diệp Đống cảm thấy cậu bị khiêu khích, lớn tiếng phản bác.Khổng Giai khịt mũi coi thường: “Ai mà không biết khoác lác chứ? Tôi không tin!”Diệp Đống bị cô ấy kích thích, không ngờ thật sự xoa tay, xắn ống tay áo, cầm đòn gánh chuẩn bị đi múc nước.Cảnh này đừng nói là bà Vương không ngờ đến, đến cả Diệp Ninh cũng cảm thấy bất ngờ.Nhưng mà Khổng Giai lại cứ thích kiếm chuyện với cậu: “Để tôi đi chung với cậu. Nhưng mà cậu cũng đừng sợ, nếu đi được nửa đường rồi hết sức thì tôi có thể gánh về phụ cậu.”Mặt Diệp Đống đổ lên, trong lòng chỉ còn lại một suy nghĩ, đó chính là tuyệt đối không thể làm một đứa con gái khinh thường cậu được.Cứ như thế, cậu cầm đòn gánh, Khổng Giai đi theo phía sau, hai người cùng nhau đi ra ngoài.“A ha ha.” Bà Vương cười gượng, bà ta làm bà mối nhiều năm như thế, đây là lần *****ên gặp được tình huống như thế này.Diệp Ninh nhìn theo bóng dáng hai người rời đi, đáy mắt lại hiện ra một chút ý cười.“Bác Vương, gia đình Khổng Giai có điều kiện thế nào?”Bà Vương, Diệp Quốc Sinh và Triệu Thu Phân đồng loạt nhìn về phía cô.TBCNgười sáng suốt đều có thể nhìn ra được người Diệp Đống vừa ý chính là Lưu Tĩnh Tĩnh, hoàn toàn không cần phải hỏi đến bên Khổng Giai. 

Quả nhiên Diệp Ninh cũng không có quá nhiều ý kiến, chỉ lạnh nhạt nói: “Tạm thời để Tiểu Đống tiếp xúc trước đi, xem xem hai người bọn họ có duyên phận hay không.”

Lời cô nói ra chẳng khác nào cho bà Vương một viên thuốc an thần, làm nụ cười của bà Vương chưa từng biến mất.

Diệp Đống và Lưu Tĩnh Tĩnh trò chuyện riêng khoảng chừng nửa tiếng đồng hồ, sau đó mới chưa quá thỏa mãn đi ra.

Ngay cả Diệp Ninh cũng đã nhận ra Diệp Đống rất vừa lòng Lưu Tĩnh Tĩnh.

Nhưng mà lát nữa còn có một người khác, cho nên Diệp Ninh cũng không lập tức hỏi ý kiến của Diệp Đống.

Bà Vương tiến Lưu Tĩnh Tĩnh đi, nhanh chóng đến cửa thôn đón cô gái đến xem mắt thứ hai.

Chờ cô gái này được dẫn đến nhà họ Diệp, người nhà họ Diệp vừa nhìn đến cô ấy thì tất cả đều sợ ngây người.

Khác hoàn toàn với Lưu Tĩnh Tĩnh, cô gái trước mặt cao ít nhất một mét bảy, tuy rằng không tính là mập, nhưng trông cũng rất khỏe khoắn.

Cô gái mỉm cười, làn da màu tiểu mạch do quanh năm xuống ruộng bị đen. Hơn nữa bởi vì cô lớn tuổi hơn Diệp Đống cho nên khi đứng chung với Diệp Đống, trông giống hệt như một người chị đại.

Diệp Đống không còn mỉm cười như lúc đối mặt với Lưu Tĩnh Tĩnh, cái mặt ốm nhom căng chặt, chỉ thiếu điều viết ba chữ tôi không thích lên mặt.

“Con tên là Khổng Giai, chào bác trai bác gái.”

Bà Vương thậm chí còn chưa mở miệng, Khổng Giai cũng đã thoải mái hào phóng tự giới thiệu.

Nhưng mà cô ấy nhìn thấy Diệp Đống gầy như cây gậy trực thì lập tức nhíu mày.

“Cậu là Diệp Đống đó hả?”

“Đúng vậy, thế nào?” Diệp Đống trả lời với giọng điệu khó chịu, đã hoàn toàn không có ý định biểu hiện tốt ở trước mặt đối phương.

Dù sao hiện tại cậu đã có Lưu Tĩnh Tĩnh rồi.

 

Thái độ của anh cũng làm tất cả mọi người đều hiểu, Diệp Quốc Sinh và Triệu Thu Phân đều lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ.

Thật ra nếu so với Lưu Tĩnh Tĩnh gầy yêu thì bọn họ ngược lại cảm thấy Khổng Giai càng thích hợp để cưới về nhà hơn.

Nhưng mà con trai lại không thích, bọn họ cũng không còn cách nào.

Ngay lúc bà Vương muốn mở miệng để giảm bớt xấu hổ thì Khổng Giai lại tiếp tục nói: “Cậu gầy thế này, có gánh nổi đòn gánh không đó?”

Ánh mắt cô ấy khi nhìn về phía Diệp Đống tràn ngập nghi ngờ.

“Cô xem thường ai đó? Tôi là đàn ông!” Diệp Đống cảm thấy cậu bị khiêu khích, lớn tiếng phản bác.

Khổng Giai khịt mũi coi thường: “Ai mà không biết khoác lác chứ? Tôi không tin!”

Diệp Đống bị cô ấy kích thích, không ngờ thật sự xoa tay, xắn ống tay áo, cầm đòn gánh chuẩn bị đi múc nước.

Cảnh này đừng nói là bà Vương không ngờ đến, đến cả Diệp Ninh cũng cảm thấy bất ngờ.

Nhưng mà Khổng Giai lại cứ thích kiếm chuyện với cậu: “Để tôi đi chung với cậu. Nhưng mà cậu cũng đừng sợ, nếu đi được nửa đường rồi hết sức thì tôi có thể gánh về phụ cậu.”

Mặt Diệp Đống đổ lên, trong lòng chỉ còn lại một suy nghĩ, đó chính là tuyệt đối không thể làm một đứa con gái khinh thường cậu được.

Cứ như thế, cậu cầm đòn gánh, Khổng Giai đi theo phía sau, hai người cùng nhau đi ra ngoài.

“A ha ha.” Bà Vương cười gượng, bà ta làm bà mối nhiều năm như thế, đây là lần *****ên gặp được tình huống như thế này.

Diệp Ninh nhìn theo bóng dáng hai người rời đi, đáy mắt lại hiện ra một chút ý cười.

“Bác Vương, gia đình Khổng Giai có điều kiện thế nào?”

Bà Vương, Diệp Quốc Sinh và Triệu Thu Phân đồng loạt nhìn về phía cô.

TBC

Người sáng suốt đều có thể nhìn ra được người Diệp Đống vừa ý chính là Lưu Tĩnh Tĩnh, hoàn toàn không cần phải hỏi đến bên Khổng Giai.

 

Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… Quả nhiên Diệp Ninh cũng không có quá nhiều ý kiến, chỉ lạnh nhạt nói: “Tạm thời để Tiểu Đống tiếp xúc trước đi, xem xem hai người bọn họ có duyên phận hay không.”Lời cô nói ra chẳng khác nào cho bà Vương một viên thuốc an thần, làm nụ cười của bà Vương chưa từng biến mất.Diệp Đống và Lưu Tĩnh Tĩnh trò chuyện riêng khoảng chừng nửa tiếng đồng hồ, sau đó mới chưa quá thỏa mãn đi ra.Ngay cả Diệp Ninh cũng đã nhận ra Diệp Đống rất vừa lòng Lưu Tĩnh Tĩnh.Nhưng mà lát nữa còn có một người khác, cho nên Diệp Ninh cũng không lập tức hỏi ý kiến của Diệp Đống.Bà Vương tiến Lưu Tĩnh Tĩnh đi, nhanh chóng đến cửa thôn đón cô gái đến xem mắt thứ hai.Chờ cô gái này được dẫn đến nhà họ Diệp, người nhà họ Diệp vừa nhìn đến cô ấy thì tất cả đều sợ ngây người.Khác hoàn toàn với Lưu Tĩnh Tĩnh, cô gái trước mặt cao ít nhất một mét bảy, tuy rằng không tính là mập, nhưng trông cũng rất khỏe khoắn.Cô gái mỉm cười, làn da màu tiểu mạch do quanh năm xuống ruộng bị đen. Hơn nữa bởi vì cô lớn tuổi hơn Diệp Đống cho nên khi đứng chung với Diệp Đống, trông giống hệt như một người chị đại.Diệp Đống không còn mỉm cười như lúc đối mặt với Lưu Tĩnh Tĩnh, cái mặt ốm nhom căng chặt, chỉ thiếu điều viết ba chữ tôi không thích lên mặt.“Con tên là Khổng Giai, chào bác trai bác gái.”Bà Vương thậm chí còn chưa mở miệng, Khổng Giai cũng đã thoải mái hào phóng tự giới thiệu.Nhưng mà cô ấy nhìn thấy Diệp Đống gầy như cây gậy trực thì lập tức nhíu mày.“Cậu là Diệp Đống đó hả?”“Đúng vậy, thế nào?” Diệp Đống trả lời với giọng điệu khó chịu, đã hoàn toàn không có ý định biểu hiện tốt ở trước mặt đối phương.Dù sao hiện tại cậu đã có Lưu Tĩnh Tĩnh rồi. Thái độ của anh cũng làm tất cả mọi người đều hiểu, Diệp Quốc Sinh và Triệu Thu Phân đều lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ.Thật ra nếu so với Lưu Tĩnh Tĩnh gầy yêu thì bọn họ ngược lại cảm thấy Khổng Giai càng thích hợp để cưới về nhà hơn.Nhưng mà con trai lại không thích, bọn họ cũng không còn cách nào.Ngay lúc bà Vương muốn mở miệng để giảm bớt xấu hổ thì Khổng Giai lại tiếp tục nói: “Cậu gầy thế này, có gánh nổi đòn gánh không đó?”Ánh mắt cô ấy khi nhìn về phía Diệp Đống tràn ngập nghi ngờ.“Cô xem thường ai đó? Tôi là đàn ông!” Diệp Đống cảm thấy cậu bị khiêu khích, lớn tiếng phản bác.Khổng Giai khịt mũi coi thường: “Ai mà không biết khoác lác chứ? Tôi không tin!”Diệp Đống bị cô ấy kích thích, không ngờ thật sự xoa tay, xắn ống tay áo, cầm đòn gánh chuẩn bị đi múc nước.Cảnh này đừng nói là bà Vương không ngờ đến, đến cả Diệp Ninh cũng cảm thấy bất ngờ.Nhưng mà Khổng Giai lại cứ thích kiếm chuyện với cậu: “Để tôi đi chung với cậu. Nhưng mà cậu cũng đừng sợ, nếu đi được nửa đường rồi hết sức thì tôi có thể gánh về phụ cậu.”Mặt Diệp Đống đổ lên, trong lòng chỉ còn lại một suy nghĩ, đó chính là tuyệt đối không thể làm một đứa con gái khinh thường cậu được.Cứ như thế, cậu cầm đòn gánh, Khổng Giai đi theo phía sau, hai người cùng nhau đi ra ngoài.“A ha ha.” Bà Vương cười gượng, bà ta làm bà mối nhiều năm như thế, đây là lần *****ên gặp được tình huống như thế này.Diệp Ninh nhìn theo bóng dáng hai người rời đi, đáy mắt lại hiện ra một chút ý cười.“Bác Vương, gia đình Khổng Giai có điều kiện thế nào?”Bà Vương, Diệp Quốc Sinh và Triệu Thu Phân đồng loạt nhìn về phía cô.TBCNgười sáng suốt đều có thể nhìn ra được người Diệp Đống vừa ý chính là Lưu Tĩnh Tĩnh, hoàn toàn không cần phải hỏi đến bên Khổng Giai. 

Chương 236: Chương 236