“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn…
Chương 238: Chương 238
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… Diệp Quốc Sinh, Triệu Thu Phân và bà Vương nghe cuộc nói chuyện của hai người, đều có chút giật mình hoảng sợ trước tính cách thoải mái rộng rãi của Khổng Giai.Diệp Đống ý thức được cậu không thể nói lại Khổng Giai, xoay người quay về phòng.Bầu không khí trở nên vô cùng xấu hổ.Bà Vương nói thầm trong lòng, tuyệt.Cô gái giống như Khổng Giai thật sự quá tuyệt vời.Triệu Thu Phân vội vàng giảng hòa thay cho con trai: “Khổng Giai, con đừng để ý, Tiểu Đống nó không phải loại người nóng tính như thế.”Tuy rằng Khổng Giai cũng có chút lúng túng, nhưng vẫn vô cùng lễ phép nói: “Bác gái, con không để ý.”Triệu Thu Phân nhịn không được lại nhìn cô ấy thêm vài lần, là một đứa con gái rất tốt, chỉ tiếc là không có duyên với nhà họ Diệp bọn họ.Bà Vương cũng thuận thế chào tạm biệt cùng bọn họ, dẫn theo Khổng Giai rời đi.TBC“Cha mẹ, hai người đi vào xem Tiểu Đống đi, con đi tiễn hai người bác Vương.”Diệp Ninh chào hỏi với cha mẹ xong, sau đó đuổi theo.“Con bé này con cũng thật là, trước khi đi bác đã nhắc nhở con rồi, tới nhà người ta nhất định phải rụt rè. Con thì làm ngược lại, đi qua đó trực tiếp cãi nhau với người ta. Có đứa con trai nào sẽ thích người có tính cách mạnh mẽ như con chứ?” Bà Vương vừa đi vừa oán trách Khổng Giai.Khổng Giai cũng không nói tiếng nào, mặc cho bà ta quở trách.Mãi đến khi Diệp Ninh đuổi theo.“Diệp Ninh, còn có chuyện gì sao?” Bà Vương nhìn thấy Diệp Ninh, lập tức đổi thành gương mặt mỉm cười.“Bác Vương, con muốn nói chuyện riêng với Khổng Giai vài câu, có được không?” Diệp Ninh cũng coi như khá lễ phép với bà Vương.“Đương nhiên là được chứ.” Bà Vương cũng là người biết điều, lập tức đi về phía trước vài bước, kéo dãn khoảng cách với hai người bọn họ.Khổng Giai không ngờ Diệp Ninh sẽ muốn nói chuyện riêng với cô ấy, có hơi lo sợ.“Xin lỗi, tôi không nên chê em trai của cô như thế.” Nếu bàn về tuổi tác thì Khổng Giai còn lớn hơn Diệp Ninh một tuổi, hiện tại cô ấy rõ ràng đã không có cơ hội với Diệp Đống, cho nên cũng không hề xưng hô Diệp Ninh là chị.Diệp Ninh cười cười: “Cô nói cũng không sai, Tiểu Đống thật sự là người như thế.”Khổng Giai ngẩn người, cô ấy còn cho rằng Diệp Ninh đến đây để hỏi tội.“Khổng Giai, tôi có thể hỏi cô một câu không, vì sao cô lại muốn làm như thế?”Diệp Ninh đã để ý hết tất cả phản ứng của cô ấy.Cô ấy đến đây để xem mắt, vốn dĩ có thể yên lặng nói chuyện phiếm với Diệp Đống giống như Lưu Tĩnh Tĩnh, nhưng mà cô ấy lại không làm như thế.Ánh mắt Khổng Giai có hơi d.a.o động, cảm giác cô ấy đã bị Diệp Ninh nhìn thấu.“Thật ra lúc tôi đến đây thì đã gặp được cô gái đến trước.”Khi thật sự mở miệng nói ra, trong giọng nói của cô ấy tràn ngập bất đắc dĩ.Cô ấy đã đến đúng theo giờ mà bà Vương đã hẹn, lúc đến thì vừa lúc nhìn thấy Lưu Tĩnh Tĩnh đang chào tạm biệt bà Vương.Lúc đi ngang qua Lưu Tĩnh Tĩnh, cô ấy cũng nhìn thấy được Lưu Tĩnh Tĩnh trông như thế nào.Năm nay cô ấy đã hai mươi hai tuổi, đặt ở trong thôn cũng coi như là gái lỡ thì, trước kia cũng từng đi coi mắt không ít lần, nhưng mà mỗi lần đều không thành công. Những người đó đều chê cô ấy không đủ xinh đẹp, không giống con gái.Cho nên khi cô ấy nhìn thấy Lưu Tĩnh Tĩnh thì lập tức cảm thấy cuộc xem mắt với Diệp Đống đã không có quá nhiều hi vọng, thay vì cứ làm như bình thường rồi bị người khác bắt bẻ, còn không bằng làm gì đó để đối phương có ấn tượng sâu sắc.Nhưng mà có vẻ như cô ấy lại làm hỏng chuyện rồi.Câu trả lời này hoàn toàn nằm trong dự kiến của Diệp Ninh, nụ cười trên mặt Diệp Ninh lại càng thêm xán lạn.Cô quan sát không sai mà, cô gái Khổng Giai này không chỉ chịu được khổ mà còn rất thông minh, một cô gái như thế này vừa lúc rất thích hợp để dạy dỗ Diệp Đống hư đốn.“Vậy tôi lại hỏi cô một vấn đề, cô có thể trả lời thật lòng với tôi sao?”Khổng Giai gật đầu.Diệp Ninh cũng không dây dưa dài dòng, trực tiếp hỏi: “Cô cảm thấy em trai của tôi thế nào? Cô có thích nó không?”
Diệp Quốc Sinh, Triệu Thu Phân và bà Vương nghe cuộc nói chuyện của hai người, đều có chút giật mình hoảng sợ trước tính cách thoải mái rộng rãi của Khổng Giai.
Diệp Đống ý thức được cậu không thể nói lại Khổng Giai, xoay người quay về phòng.
Bầu không khí trở nên vô cùng xấu hổ.
Bà Vương nói thầm trong lòng, tuyệt.
Cô gái giống như Khổng Giai thật sự quá tuyệt vời.
Triệu Thu Phân vội vàng giảng hòa thay cho con trai: “Khổng Giai, con đừng để ý, Tiểu Đống nó không phải loại người nóng tính như thế.”
Tuy rằng Khổng Giai cũng có chút lúng túng, nhưng vẫn vô cùng lễ phép nói: “Bác gái, con không để ý.”
Triệu Thu Phân nhịn không được lại nhìn cô ấy thêm vài lần, là một đứa con gái rất tốt, chỉ tiếc là không có duyên với nhà họ Diệp bọn họ.
Bà Vương cũng thuận thế chào tạm biệt cùng bọn họ, dẫn theo Khổng Giai rời đi.
TBC
“Cha mẹ, hai người đi vào xem Tiểu Đống đi, con đi tiễn hai người bác Vương.”
Diệp Ninh chào hỏi với cha mẹ xong, sau đó đuổi theo.
“Con bé này con cũng thật là, trước khi đi bác đã nhắc nhở con rồi, tới nhà người ta nhất định phải rụt rè. Con thì làm ngược lại, đi qua đó trực tiếp cãi nhau với người ta. Có đứa con trai nào sẽ thích người có tính cách mạnh mẽ như con chứ?” Bà Vương vừa đi vừa oán trách Khổng Giai.
Khổng Giai cũng không nói tiếng nào, mặc cho bà ta quở trách.
Mãi đến khi Diệp Ninh đuổi theo.
“Diệp Ninh, còn có chuyện gì sao?” Bà Vương nhìn thấy Diệp Ninh, lập tức đổi thành gương mặt mỉm cười.
“Bác Vương, con muốn nói chuyện riêng với Khổng Giai vài câu, có được không?” Diệp Ninh cũng coi như khá lễ phép với bà Vương.
“Đương nhiên là được chứ.” Bà Vương cũng là người biết điều, lập tức đi về phía trước vài bước, kéo dãn khoảng cách với hai người bọn họ.
Khổng Giai không ngờ Diệp Ninh sẽ muốn nói chuyện riêng với cô ấy, có hơi lo sợ.
“Xin lỗi, tôi không nên chê em trai của cô như thế.”
Nếu bàn về tuổi tác thì Khổng Giai còn lớn hơn Diệp Ninh một tuổi, hiện tại cô ấy rõ ràng đã không có cơ hội với Diệp Đống, cho nên cũng không hề xưng hô Diệp Ninh là chị.
Diệp Ninh cười cười: “Cô nói cũng không sai, Tiểu Đống thật sự là người như thế.”
Khổng Giai ngẩn người, cô ấy còn cho rằng Diệp Ninh đến đây để hỏi tội.
“Khổng Giai, tôi có thể hỏi cô một câu không, vì sao cô lại muốn làm như thế?”
Diệp Ninh đã để ý hết tất cả phản ứng của cô ấy.
Cô ấy đến đây để xem mắt, vốn dĩ có thể yên lặng nói chuyện phiếm với Diệp Đống giống như Lưu Tĩnh Tĩnh, nhưng mà cô ấy lại không làm như thế.
Ánh mắt Khổng Giai có hơi d.a.o động, cảm giác cô ấy đã bị Diệp Ninh nhìn thấu.
“Thật ra lúc tôi đến đây thì đã gặp được cô gái đến trước.”
Khi thật sự mở miệng nói ra, trong giọng nói của cô ấy tràn ngập bất đắc dĩ.
Cô ấy đã đến đúng theo giờ mà bà Vương đã hẹn, lúc đến thì vừa lúc nhìn thấy Lưu Tĩnh Tĩnh đang chào tạm biệt bà Vương.
Lúc đi ngang qua Lưu Tĩnh Tĩnh, cô ấy cũng nhìn thấy được Lưu Tĩnh Tĩnh trông như thế nào.
Năm nay cô ấy đã hai mươi hai tuổi, đặt ở trong thôn cũng coi như là gái lỡ thì, trước kia cũng từng đi coi mắt không ít lần, nhưng mà mỗi lần đều không thành công. Những người đó đều chê cô ấy không đủ xinh đẹp, không giống con gái.
Cho nên khi cô ấy nhìn thấy Lưu Tĩnh Tĩnh thì lập tức cảm thấy cuộc xem mắt với Diệp Đống đã không có quá nhiều hi vọng, thay vì cứ làm như bình thường rồi bị người khác bắt bẻ, còn không bằng làm gì đó để đối phương có ấn tượng sâu sắc.
Nhưng mà có vẻ như cô ấy lại làm hỏng chuyện rồi.
Câu trả lời này hoàn toàn nằm trong dự kiến của Diệp Ninh, nụ cười trên mặt Diệp Ninh lại càng thêm xán lạn.
Cô quan sát không sai mà, cô gái Khổng Giai này không chỉ chịu được khổ mà còn rất thông minh, một cô gái như thế này vừa lúc rất thích hợp để dạy dỗ Diệp Đống hư đốn.
“Vậy tôi lại hỏi cô một vấn đề, cô có thể trả lời thật lòng với tôi sao?”
Khổng Giai gật đầu.
Diệp Ninh cũng không dây dưa dài dòng, trực tiếp hỏi: “Cô cảm thấy em trai của tôi thế nào? Cô có thích nó không?”
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… Diệp Quốc Sinh, Triệu Thu Phân và bà Vương nghe cuộc nói chuyện của hai người, đều có chút giật mình hoảng sợ trước tính cách thoải mái rộng rãi của Khổng Giai.Diệp Đống ý thức được cậu không thể nói lại Khổng Giai, xoay người quay về phòng.Bầu không khí trở nên vô cùng xấu hổ.Bà Vương nói thầm trong lòng, tuyệt.Cô gái giống như Khổng Giai thật sự quá tuyệt vời.Triệu Thu Phân vội vàng giảng hòa thay cho con trai: “Khổng Giai, con đừng để ý, Tiểu Đống nó không phải loại người nóng tính như thế.”Tuy rằng Khổng Giai cũng có chút lúng túng, nhưng vẫn vô cùng lễ phép nói: “Bác gái, con không để ý.”Triệu Thu Phân nhịn không được lại nhìn cô ấy thêm vài lần, là một đứa con gái rất tốt, chỉ tiếc là không có duyên với nhà họ Diệp bọn họ.Bà Vương cũng thuận thế chào tạm biệt cùng bọn họ, dẫn theo Khổng Giai rời đi.TBC“Cha mẹ, hai người đi vào xem Tiểu Đống đi, con đi tiễn hai người bác Vương.”Diệp Ninh chào hỏi với cha mẹ xong, sau đó đuổi theo.“Con bé này con cũng thật là, trước khi đi bác đã nhắc nhở con rồi, tới nhà người ta nhất định phải rụt rè. Con thì làm ngược lại, đi qua đó trực tiếp cãi nhau với người ta. Có đứa con trai nào sẽ thích người có tính cách mạnh mẽ như con chứ?” Bà Vương vừa đi vừa oán trách Khổng Giai.Khổng Giai cũng không nói tiếng nào, mặc cho bà ta quở trách.Mãi đến khi Diệp Ninh đuổi theo.“Diệp Ninh, còn có chuyện gì sao?” Bà Vương nhìn thấy Diệp Ninh, lập tức đổi thành gương mặt mỉm cười.“Bác Vương, con muốn nói chuyện riêng với Khổng Giai vài câu, có được không?” Diệp Ninh cũng coi như khá lễ phép với bà Vương.“Đương nhiên là được chứ.” Bà Vương cũng là người biết điều, lập tức đi về phía trước vài bước, kéo dãn khoảng cách với hai người bọn họ.Khổng Giai không ngờ Diệp Ninh sẽ muốn nói chuyện riêng với cô ấy, có hơi lo sợ.“Xin lỗi, tôi không nên chê em trai của cô như thế.” Nếu bàn về tuổi tác thì Khổng Giai còn lớn hơn Diệp Ninh một tuổi, hiện tại cô ấy rõ ràng đã không có cơ hội với Diệp Đống, cho nên cũng không hề xưng hô Diệp Ninh là chị.Diệp Ninh cười cười: “Cô nói cũng không sai, Tiểu Đống thật sự là người như thế.”Khổng Giai ngẩn người, cô ấy còn cho rằng Diệp Ninh đến đây để hỏi tội.“Khổng Giai, tôi có thể hỏi cô một câu không, vì sao cô lại muốn làm như thế?”Diệp Ninh đã để ý hết tất cả phản ứng của cô ấy.Cô ấy đến đây để xem mắt, vốn dĩ có thể yên lặng nói chuyện phiếm với Diệp Đống giống như Lưu Tĩnh Tĩnh, nhưng mà cô ấy lại không làm như thế.Ánh mắt Khổng Giai có hơi d.a.o động, cảm giác cô ấy đã bị Diệp Ninh nhìn thấu.“Thật ra lúc tôi đến đây thì đã gặp được cô gái đến trước.”Khi thật sự mở miệng nói ra, trong giọng nói của cô ấy tràn ngập bất đắc dĩ.Cô ấy đã đến đúng theo giờ mà bà Vương đã hẹn, lúc đến thì vừa lúc nhìn thấy Lưu Tĩnh Tĩnh đang chào tạm biệt bà Vương.Lúc đi ngang qua Lưu Tĩnh Tĩnh, cô ấy cũng nhìn thấy được Lưu Tĩnh Tĩnh trông như thế nào.Năm nay cô ấy đã hai mươi hai tuổi, đặt ở trong thôn cũng coi như là gái lỡ thì, trước kia cũng từng đi coi mắt không ít lần, nhưng mà mỗi lần đều không thành công. Những người đó đều chê cô ấy không đủ xinh đẹp, không giống con gái.Cho nên khi cô ấy nhìn thấy Lưu Tĩnh Tĩnh thì lập tức cảm thấy cuộc xem mắt với Diệp Đống đã không có quá nhiều hi vọng, thay vì cứ làm như bình thường rồi bị người khác bắt bẻ, còn không bằng làm gì đó để đối phương có ấn tượng sâu sắc.Nhưng mà có vẻ như cô ấy lại làm hỏng chuyện rồi.Câu trả lời này hoàn toàn nằm trong dự kiến của Diệp Ninh, nụ cười trên mặt Diệp Ninh lại càng thêm xán lạn.Cô quan sát không sai mà, cô gái Khổng Giai này không chỉ chịu được khổ mà còn rất thông minh, một cô gái như thế này vừa lúc rất thích hợp để dạy dỗ Diệp Đống hư đốn.“Vậy tôi lại hỏi cô một vấn đề, cô có thể trả lời thật lòng với tôi sao?”Khổng Giai gật đầu.Diệp Ninh cũng không dây dưa dài dòng, trực tiếp hỏi: “Cô cảm thấy em trai của tôi thế nào? Cô có thích nó không?”