“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn…

Chương 250: Chương 250

Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… Mồ hôi từ trên trán Lý Bưu rơi lộp bộp xuống, gã ta cảm thấy nghẹt thở, thậm chí cần phải há to miệng để làm dịu đi cảm giác này.“Tôi... Tôi...”Gã ta tiêu đời rồi.Gã ta đã nghĩ đến vô số khả năng có thể phát sinh, nhưng mà chưa bao giờ ngờ đến sẽ lại là tình huống xấu nhất.Nhưng mà rốt cuộc thì làm sao bọn họ biết được Mã Lượng và Tôn Khánh thế?Lại làm sao biết được gã ta sẽ cho người đi tống tiền nhà họ Mã và nhà họ Tôn cùng một lúc?Rốt cuộc là xảy ra vấn đề ở chỗ nào?!Diệp Ninh và Diệp Đống ngồi trong phòng nghỉ của đồn công an, bọn họ đã cung cấp xong khẩu cung của mình rồi, nhưng mà người của nhà họ Mã và người nhà họ Tôn vẫn còn chưa đi ra.Diệp Ninh ngồi trên ghế nhàn nhã uống nước trà ở trước mặt, chờ đợi mọi chuyện kết thúc.Từ khi nhìn thấy Lý Bưu và Lý Lan bị bắt đi, vẻ hưng phấn trên mặt Diệp Đống chưa hề biến mất.Hiện tại ở trong mắt cậu, Diệp Ninh thật sự chẳng khác nào một vị thần.Ngày hôm qua bọn họ lên phố gặp được Lý Bưu xong, sau đó Diệp Ninh lại dẫn theo cậu đi vào đồn công an báo án, lại sau nữa hôm nay công an bắt hết đám đàn em của Lý Bưu. Đối với Diệp Đống mà nói, tất cả những chuyện này cứ như là một giấc mơ.“Chị, sao chị biết ngoại trừ tống tiền chúng ta thì Lý Bưu còn sẽ đi tìm những người bị hại khác thế?”TBCDiệp Đống suy nghĩ suốt một buổi tối cũng đều không suy nghĩ cẩn thận được.Diệp Ninh nhìn thấy dáng vẻ vô cùng tò mò của cậu, cuối cùng cũng ráng nhẫn nại giải thích cho cậu nghe.“Từ sau khi em cứu Lý Lan về thôn, đến khi phát sinh quan hệ với Lý Lan, lại sau đó Lý Bưu đến tống tiền, rõ ràng đây chính là một cái bẫy. Nếu đã là bẫy thì đương nhiên không phải là lần *****ên, ngoại trừ em ra đương nhiên còn sẽ có những người bị hại khác.”Diệp Đống vô cùng kính nể. Bọn họ đều là từ một bụng mẹ chui ra, sao đầu óc lại chênh lệch nhau đến thế?“Chị, chị thật sự quá thông minh! Nhưng mà sao chị biết đến hai gia đình còn lại thế? Làm sao mà công an lại có thể bắt được toàn bộ mấy người kia đúng lúc như thế?”Một thắc mắc được giải đáp, ngay sau đó lại có một thắc mắc khác xuất hiện.Diệp Ninh cười cười, cười đến vô cùng cao thâm: “Lý Bưu cần tiền, người *****ên gã nghĩ đến đương nhiên là mấy người bị gã lừa rồi.”“Sao chị biết Lý Bưu đang cần tiền thế?” Diệp Đống cảm thấy chỉ số thông minh của cậu không đủ xài.Vì sao mọi chuyện lại diễn ra một cách trùng hợp như thế chứ?Mà chị của cậu thì giống như đã biết trước mọi chuyện.Diệp Ninh cũng không trả lời câu hỏi này của cậu: “Em suy nghĩ cẩn thận lại xem mấy ngày nay chị dẫn em đi làm cái gì. Chờ đến khi em có thể nghĩ thông suốt tất cả mọi chuyện rồi, sau này em sẽ không sợ bị người khác tính kế nữa.”Diệp Ninh đương nhiên là biết Lý Bưu cần tiền rồi, bởi vì tất cả mọi chuyện vốn dĩ đều là do chính tay cô sắp đặt mà.*****ên là cô đưa cho Lý Bưu số tiền *****ên, hơn nữa còn bắt Lý Bưu phải viết giấy cam đoan, làm chứng cứ gã ta đã tống tiền.Sau đó cô lại đi tìm đại ca sòng bạc Quách Sơn, cô bàn bạc xong điều kiện với Quách Sơn, Quách Sơn dùng ba ngày để làm cho Lý Bưu không chỉ thua sạch tiền tài mà còn thiếu ngược lại một số nợ bài bạc khổng lồ.Mà đây cũng chính là mục đích mà Diệp Ninh mong muốn.Lý Bưu bị buộc đến không còn đường nào để đi, vậy thì sẽ tiếp tục tống tiền bọn họ và những người bị hại khác.Diệp Ninh đã sớm tìm người âm thầm đi theo Lý Bưu và ba tên đàn em kia của gã, bọn họ vừa đến nhà họ Mã và nhà họ Tôn thì đó cũng chính là lúc cô tìm được nhà của hai người bị hại khác.Ngày hôm qua *****ên là cô dẫn theo Diệp Đống đến đây báo công an, sau đó cũng không đi về nhà với Diệp Đống, mà là một mình đi gặp người nhà họ Mã và người nhà họ Tôn.Bọn họ đều đang lòng nóng như lửa đốt vì bị Lý Bưu tống tiền lần thứ hai, thấy Diệp Ninh đến, hơn nữa biết cuối cùng cũng có cơ hội thoát khỏi sự áp chế của Lý Bưu, tất cả mọi người đều không chút do dự mà quyết định đến đồn công an báo án.Lý Bưu có nằm mơ cũng không ngờ được rằng, dưới sự sắp đặt tỉ mỉ của Diệp Ninh, chỉ trong vòng bốn ngày ngắn ngủi, gã ta, Lý Lan và mấy tên đồng lõa kia đều đã bị bắt vào tù hết! 

Mồ hôi từ trên trán Lý Bưu rơi lộp bộp xuống, gã ta cảm thấy nghẹt thở, thậm chí cần phải há to miệng để làm dịu đi cảm giác này.

“Tôi... Tôi...”

Gã ta tiêu đời rồi.

Gã ta đã nghĩ đến vô số khả năng có thể phát sinh, nhưng mà chưa bao giờ ngờ đến sẽ lại là tình huống xấu nhất.

Nhưng mà rốt cuộc thì làm sao bọn họ biết được Mã Lượng và Tôn Khánh thế?

Lại làm sao biết được gã ta sẽ cho người đi tống tiền nhà họ Mã và nhà họ Tôn cùng một lúc?

Rốt cuộc là xảy ra vấn đề ở chỗ nào?!

Diệp Ninh và Diệp Đống ngồi trong phòng nghỉ của đồn công an, bọn họ đã cung cấp xong khẩu cung của mình rồi, nhưng mà người của nhà họ Mã và người nhà họ Tôn vẫn còn chưa đi ra.

Diệp Ninh ngồi trên ghế nhàn nhã uống nước trà ở trước mặt, chờ đợi mọi chuyện kết thúc.

Từ khi nhìn thấy Lý Bưu và Lý Lan bị bắt đi, vẻ hưng phấn trên mặt Diệp Đống chưa hề biến mất.

Hiện tại ở trong mắt cậu, Diệp Ninh thật sự chẳng khác nào một vị thần.

Ngày hôm qua bọn họ lên phố gặp được Lý Bưu xong, sau đó Diệp Ninh lại dẫn theo cậu đi vào đồn công an báo án, lại sau nữa hôm nay công an bắt hết đám đàn em của Lý Bưu. Đối với Diệp Đống mà nói, tất cả những chuyện này cứ như là một giấc mơ.

“Chị, sao chị biết ngoại trừ tống tiền chúng ta thì Lý Bưu còn sẽ đi tìm những người bị hại khác thế?”

TBC

Diệp Đống suy nghĩ suốt một buổi tối cũng đều không suy nghĩ cẩn thận được.

Diệp Ninh nhìn thấy dáng vẻ vô cùng tò mò của cậu, cuối cùng cũng ráng nhẫn nại giải thích cho cậu nghe.

“Từ sau khi em cứu Lý Lan về thôn, đến khi phát sinh quan hệ với Lý Lan, lại sau đó Lý Bưu đến tống tiền, rõ ràng đây chính là một cái bẫy. Nếu đã là bẫy thì đương nhiên không phải là lần *****ên, ngoại trừ em ra đương nhiên còn sẽ có những người bị hại khác.”

Diệp Đống vô cùng kính nể.

 

Bọn họ đều là từ một bụng mẹ chui ra, sao đầu óc lại chênh lệch nhau đến thế?

“Chị, chị thật sự quá thông minh! Nhưng mà sao chị biết đến hai gia đình còn lại thế? Làm sao mà công an lại có thể bắt được toàn bộ mấy người kia đúng lúc như thế?”

Một thắc mắc được giải đáp, ngay sau đó lại có một thắc mắc khác xuất hiện.

Diệp Ninh cười cười, cười đến vô cùng cao thâm: “Lý Bưu cần tiền, người *****ên gã nghĩ đến đương nhiên là mấy người bị gã lừa rồi.”

“Sao chị biết Lý Bưu đang cần tiền thế?” Diệp Đống cảm thấy chỉ số thông minh của cậu không đủ xài.

Vì sao mọi chuyện lại diễn ra một cách trùng hợp như thế chứ?

Mà chị của cậu thì giống như đã biết trước mọi chuyện.

Diệp Ninh cũng không trả lời câu hỏi này của cậu: “Em suy nghĩ cẩn thận lại xem mấy ngày nay chị dẫn em đi làm cái gì. Chờ đến khi em có thể nghĩ thông suốt tất cả mọi chuyện rồi, sau này em sẽ không sợ bị người khác tính kế nữa.”

Diệp Ninh đương nhiên là biết Lý Bưu cần tiền rồi, bởi vì tất cả mọi chuyện vốn dĩ đều là do chính tay cô sắp đặt mà.

*****ên là cô đưa cho Lý Bưu số tiền *****ên, hơn nữa còn bắt Lý Bưu phải viết giấy cam đoan, làm chứng cứ gã ta đã tống tiền.

Sau đó cô lại đi tìm đại ca sòng bạc Quách Sơn, cô bàn bạc xong điều kiện với Quách Sơn, Quách Sơn dùng ba ngày để làm cho Lý Bưu không chỉ thua sạch tiền tài mà còn thiếu ngược lại một số nợ bài bạc khổng lồ.

Mà đây cũng chính là mục đích mà Diệp Ninh mong muốn.

Lý Bưu bị buộc đến không còn đường nào để đi, vậy thì sẽ tiếp tục tống tiền bọn họ và những người bị hại khác.

Diệp Ninh đã sớm tìm người âm thầm đi theo Lý Bưu và ba tên đàn em kia của gã, bọn họ vừa đến nhà họ Mã và nhà họ Tôn thì đó cũng chính là lúc cô tìm được nhà của hai người bị hại khác.

Ngày hôm qua *****ên là cô dẫn theo Diệp Đống đến đây báo công an, sau đó cũng không đi về nhà với Diệp Đống, mà là một mình đi gặp người nhà họ Mã và người nhà họ Tôn.

Bọn họ đều đang lòng nóng như lửa đốt vì bị Lý Bưu tống tiền lần thứ hai, thấy Diệp Ninh đến, hơn nữa biết cuối cùng cũng có cơ hội thoát khỏi sự áp chế của Lý Bưu, tất cả mọi người đều không chút do dự mà quyết định đến đồn công an báo án.

Lý Bưu có nằm mơ cũng không ngờ được rằng, dưới sự sắp đặt tỉ mỉ của Diệp Ninh, chỉ trong vòng bốn ngày ngắn ngủi, gã ta, Lý Lan và mấy tên đồng lõa kia đều đã bị bắt vào tù hết!

 

Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… Mồ hôi từ trên trán Lý Bưu rơi lộp bộp xuống, gã ta cảm thấy nghẹt thở, thậm chí cần phải há to miệng để làm dịu đi cảm giác này.“Tôi... Tôi...”Gã ta tiêu đời rồi.Gã ta đã nghĩ đến vô số khả năng có thể phát sinh, nhưng mà chưa bao giờ ngờ đến sẽ lại là tình huống xấu nhất.Nhưng mà rốt cuộc thì làm sao bọn họ biết được Mã Lượng và Tôn Khánh thế?Lại làm sao biết được gã ta sẽ cho người đi tống tiền nhà họ Mã và nhà họ Tôn cùng một lúc?Rốt cuộc là xảy ra vấn đề ở chỗ nào?!Diệp Ninh và Diệp Đống ngồi trong phòng nghỉ của đồn công an, bọn họ đã cung cấp xong khẩu cung của mình rồi, nhưng mà người của nhà họ Mã và người nhà họ Tôn vẫn còn chưa đi ra.Diệp Ninh ngồi trên ghế nhàn nhã uống nước trà ở trước mặt, chờ đợi mọi chuyện kết thúc.Từ khi nhìn thấy Lý Bưu và Lý Lan bị bắt đi, vẻ hưng phấn trên mặt Diệp Đống chưa hề biến mất.Hiện tại ở trong mắt cậu, Diệp Ninh thật sự chẳng khác nào một vị thần.Ngày hôm qua bọn họ lên phố gặp được Lý Bưu xong, sau đó Diệp Ninh lại dẫn theo cậu đi vào đồn công an báo án, lại sau nữa hôm nay công an bắt hết đám đàn em của Lý Bưu. Đối với Diệp Đống mà nói, tất cả những chuyện này cứ như là một giấc mơ.“Chị, sao chị biết ngoại trừ tống tiền chúng ta thì Lý Bưu còn sẽ đi tìm những người bị hại khác thế?”TBCDiệp Đống suy nghĩ suốt một buổi tối cũng đều không suy nghĩ cẩn thận được.Diệp Ninh nhìn thấy dáng vẻ vô cùng tò mò của cậu, cuối cùng cũng ráng nhẫn nại giải thích cho cậu nghe.“Từ sau khi em cứu Lý Lan về thôn, đến khi phát sinh quan hệ với Lý Lan, lại sau đó Lý Bưu đến tống tiền, rõ ràng đây chính là một cái bẫy. Nếu đã là bẫy thì đương nhiên không phải là lần *****ên, ngoại trừ em ra đương nhiên còn sẽ có những người bị hại khác.”Diệp Đống vô cùng kính nể. Bọn họ đều là từ một bụng mẹ chui ra, sao đầu óc lại chênh lệch nhau đến thế?“Chị, chị thật sự quá thông minh! Nhưng mà sao chị biết đến hai gia đình còn lại thế? Làm sao mà công an lại có thể bắt được toàn bộ mấy người kia đúng lúc như thế?”Một thắc mắc được giải đáp, ngay sau đó lại có một thắc mắc khác xuất hiện.Diệp Ninh cười cười, cười đến vô cùng cao thâm: “Lý Bưu cần tiền, người *****ên gã nghĩ đến đương nhiên là mấy người bị gã lừa rồi.”“Sao chị biết Lý Bưu đang cần tiền thế?” Diệp Đống cảm thấy chỉ số thông minh của cậu không đủ xài.Vì sao mọi chuyện lại diễn ra một cách trùng hợp như thế chứ?Mà chị của cậu thì giống như đã biết trước mọi chuyện.Diệp Ninh cũng không trả lời câu hỏi này của cậu: “Em suy nghĩ cẩn thận lại xem mấy ngày nay chị dẫn em đi làm cái gì. Chờ đến khi em có thể nghĩ thông suốt tất cả mọi chuyện rồi, sau này em sẽ không sợ bị người khác tính kế nữa.”Diệp Ninh đương nhiên là biết Lý Bưu cần tiền rồi, bởi vì tất cả mọi chuyện vốn dĩ đều là do chính tay cô sắp đặt mà.*****ên là cô đưa cho Lý Bưu số tiền *****ên, hơn nữa còn bắt Lý Bưu phải viết giấy cam đoan, làm chứng cứ gã ta đã tống tiền.Sau đó cô lại đi tìm đại ca sòng bạc Quách Sơn, cô bàn bạc xong điều kiện với Quách Sơn, Quách Sơn dùng ba ngày để làm cho Lý Bưu không chỉ thua sạch tiền tài mà còn thiếu ngược lại một số nợ bài bạc khổng lồ.Mà đây cũng chính là mục đích mà Diệp Ninh mong muốn.Lý Bưu bị buộc đến không còn đường nào để đi, vậy thì sẽ tiếp tục tống tiền bọn họ và những người bị hại khác.Diệp Ninh đã sớm tìm người âm thầm đi theo Lý Bưu và ba tên đàn em kia của gã, bọn họ vừa đến nhà họ Mã và nhà họ Tôn thì đó cũng chính là lúc cô tìm được nhà của hai người bị hại khác.Ngày hôm qua *****ên là cô dẫn theo Diệp Đống đến đây báo công an, sau đó cũng không đi về nhà với Diệp Đống, mà là một mình đi gặp người nhà họ Mã và người nhà họ Tôn.Bọn họ đều đang lòng nóng như lửa đốt vì bị Lý Bưu tống tiền lần thứ hai, thấy Diệp Ninh đến, hơn nữa biết cuối cùng cũng có cơ hội thoát khỏi sự áp chế của Lý Bưu, tất cả mọi người đều không chút do dự mà quyết định đến đồn công an báo án.Lý Bưu có nằm mơ cũng không ngờ được rằng, dưới sự sắp đặt tỉ mỉ của Diệp Ninh, chỉ trong vòng bốn ngày ngắn ngủi, gã ta, Lý Lan và mấy tên đồng lõa kia đều đã bị bắt vào tù hết! 

Chương 250: Chương 250