“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn…

Chương 320: Chương 320

Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… Chuyện khiến Diệp Ninh kinh ngạc chính là bốn ngày sau Mục Văn Hạo đã lại xuất hiện trong phòng ca múa.Anh ta không biểu hiện ra bất cứ cảm xúc hay thái độ gì trước việc Đường Uyển Như rời đi, mà lại bắt đầu dùng hết toàn lực để quảng bá Diệp Tử.Trong chuyện này Diệp Ninh không có quyền lựa chọn, chỉ có thể phối hợp.TBCTrong đó có một chuyện khiến cô không thể nào hiểu được chính là Mục Văn Hạo lại còn muốn sắp xếp một lần phỏng vấn báo chí cho cô.Mọi người đều biết Diệp Tử của phòng ca múa Hồng Hải chính là người thần bí nhất trong thành, cho dù là người từng nghe cô ca hát hay chưa từng nghe qua thì đều phỏng đoán đủ điều về cô.Mà lần này cô lại muốn tiếp nhận cuộc phỏng vấn của báo xã, tin tức này vừa truyền ra ngoài, lập tức tạo nên chân động, lưu lượng khách đến Hồng Hải đêm hôm đó còn đạt đến đỉnh cao từ trước đến nay chưa từng có.“Ông chủ Mục, anh nghiêm túc đó hả?”Diệp Ninh biểu diễn xong gần như lập tức chạy đến văn phòng của Mục Văn Hạo.Anh ta bị Đường Uyển Như kích thích đều đầu óc không còn tỉnh táo sao? Nếu không thì sao lại có thể đưa ra quyết định này chứ?”Mục Văn Hạo nhìn chằm chằm vào cô hỏi: “Cô nói chuyện phỏng vấn đó hả?”“Đúng vậy!”Sắp đến cuối năm, Diệp Ninh cũng có thể hiểu được tâm trạng muốn nhanh chóng đánh bại Lam Phong của anh ta, nhưng mà anh ta không nên dùng cô để làm mánh lới.Mục Văn Hạo nhẹ nhàng mỉm cười nói: “Tôi đã nói rồi, chuyện cô lo lắng sẽ không xảy ra.”“Sao có thể không xảy ra được chứ, nếu như tôi nhận lời phỏng vấn thì sẽ càng có nhiều người biết được thân phận của tôi.” Diệp Ninh lạnh lùng nhắc nhở anh ta chuyện này.Nhưng mà tiếp theo đó Mục Văn Hạo chỉ dùng một câu đã lập tức làm Diệp Ninh cạn lời không trả lời được nữa.“Phóng viên phỏng vấn là người của tôi.”Thật ra Diệp Ninh cũng không phải là chưa từng nghĩ đến khả năng này, nhưng cho dù là thế thì cô cũng không muốn làm chuyện này.Buổi biểu diễn liên hợp của đoàn văn công đã gần ngay trước mắt, ở loại thời điểm này cô không thể xảy ra bất cứ vấn đề gì. “Huống chi cho dù người bên ngoài thật sự biết Diệp Tử là cô thì tôi cũng có cách làm cho mọi người ngậm miệng lại!” Đây là lần *****ên Mục Văn Hạo nói những lời như thế này với Diệp Ninh.Hơn nữa khi nói ra câu nói này, toàn thân anh ta đều bộc phát ra sự tự tin vô cùng mạnh mẽ.Diệp Ninh nghe được anh ta lại có suy nghĩ như thế, trong lòng vô cùng nặng nề.“Nếu để người ngoài biết tôi chính là Diệp Tử, chỉ sợ là Hồng Hải sẽ thua Lam Phong ngay lập tức.”Chuyện cô nói chính là sự thật, cho dù cô lại có tài hoa hơn nữa thì trong khoảng thời gian ngắn cũng không thể nào làm mọi người xóa bỏ thành kiến về vẻ bề ngoài được, nhất là những người bỏ tiền đến phòng ca múa tìm kiếm niềm vui như bọn họ.Mục Văn Hạo đương nhiên cũng hiểu ý của Diệp Ninh, nếu như là trước đây, anh ta cũng chắc chắn cho rằng như thế, nhưng mà hiện tại lại khác.Nhìn gương mặt vẫn cứ còn ít thịt thừa của Diệp Ninh, anh ta lại cảm thấy mình hơi quen rồi.Nhất là khi cô lạnh lùng hoặc là tức giận, ngũ quan giống như cũng trở nên sắc bén hơn, vô cùng có khí thế.“Cô không có lòng tin với bản thân đến thế sao? Tuy rằng điều kiện vẻ ngoài hiện tại của cô không bằng Đường Uyển Như, nhưng mà cô cũng có ưu điểm và nét đặc biệt riêng của cô, sẽ có khách hàng yêu thích.”Diệp Ninh nhịn không được rùng mình.Trước kia khi bọn họ nhắc đến đề tài này, Mục Văn Hạo chỉ có một phản ứng duy nhất chính là giục cô nhanh chóng giảm cân gầy đi, nhưng mà sao hôm nay anh ta lại đi khen ngợi cô thế này?Đối với Diệp Ninh mà nói, cái kiểu khen ngợi này mới càng thêm đáng sợ.Mục Văn Hạo nói xong đồng thời cũng để ý đến phản ứng của Diệp Ninh.Anh ta biết Diệp Ninh chắc chắn không phải là một người phụ nữ tự đánh giá thấp bản thân, không chỉ không phải, tâm lý của cô còn mạnh mẽ hơn rất nhiều người.Anh ta cô ý nói như thế chủ yếu là vì muốn xem thử Diệp Ninh sẽ có vẻ mặt gì khác không.Diệp Ninh nhướng mày lên thật cao, dưới ánh nhìn chăm chú của Mục Văn Hạo, cô hỏi thẳng: “Có phải anh bị sốt rồi không?”Mục Văn Hạo *****ên là ngẩn ra một giây, sau đó thật sự nhịn không được mỉm cười.Lúc anh ta cười, vết sẹo trên mặt cũng run rẩy theo, tuy rằng có chút đáng sợ, nhưng cũng có thể nhận ra giờ phút này anh ta thật sự đang rất vui vẻ. 

Chuyện khiến Diệp Ninh kinh ngạc chính là bốn ngày sau Mục Văn Hạo đã lại xuất hiện trong phòng ca múa.

Anh ta không biểu hiện ra bất cứ cảm xúc hay thái độ gì trước việc Đường Uyển Như rời đi, mà lại bắt đầu dùng hết toàn lực để quảng bá Diệp Tử.

Trong chuyện này Diệp Ninh không có quyền lựa chọn, chỉ có thể phối hợp.

TBC

Trong đó có một chuyện khiến cô không thể nào hiểu được chính là Mục Văn Hạo lại còn muốn sắp xếp một lần phỏng vấn báo chí cho cô.

Mọi người đều biết Diệp Tử của phòng ca múa Hồng Hải chính là người thần bí nhất trong thành, cho dù là người từng nghe cô ca hát hay chưa từng nghe qua thì đều phỏng đoán đủ điều về cô.

Mà lần này cô lại muốn tiếp nhận cuộc phỏng vấn của báo xã, tin tức này vừa truyền ra ngoài, lập tức tạo nên chân động, lưu lượng khách đến Hồng Hải đêm hôm đó còn đạt đến đỉnh cao từ trước đến nay chưa từng có.

“Ông chủ Mục, anh nghiêm túc đó hả?”

Diệp Ninh biểu diễn xong gần như lập tức chạy đến văn phòng của Mục Văn Hạo.

Anh ta bị Đường Uyển Như kích thích đều đầu óc không còn tỉnh táo sao? Nếu không thì sao lại có thể đưa ra quyết định này chứ?”

Mục Văn Hạo nhìn chằm chằm vào cô hỏi: “Cô nói chuyện phỏng vấn đó hả?”

“Đúng vậy!”

Sắp đến cuối năm, Diệp Ninh cũng có thể hiểu được tâm trạng muốn nhanh chóng đánh bại Lam Phong của anh ta, nhưng mà anh ta không nên dùng cô để làm mánh lới.

Mục Văn Hạo nhẹ nhàng mỉm cười nói: “Tôi đã nói rồi, chuyện cô lo lắng sẽ không xảy ra.”

“Sao có thể không xảy ra được chứ, nếu như tôi nhận lời phỏng vấn thì sẽ càng có nhiều người biết được thân phận của tôi.” Diệp Ninh lạnh lùng nhắc nhở anh ta chuyện này.

Nhưng mà tiếp theo đó Mục Văn Hạo chỉ dùng một câu đã lập tức làm Diệp Ninh cạn lời không trả lời được nữa.

“Phóng viên phỏng vấn là người của tôi.”

Thật ra Diệp Ninh cũng không phải là chưa từng nghĩ đến khả năng này, nhưng cho dù là thế thì cô cũng không muốn làm chuyện này.

Buổi biểu diễn liên hợp của đoàn văn công đã gần ngay trước mắt, ở loại thời điểm này cô không thể xảy ra bất cứ vấn đề gì.

 

“Huống chi cho dù người bên ngoài thật sự biết Diệp Tử là cô thì tôi cũng có cách làm cho mọi người ngậm miệng lại!” Đây là lần *****ên Mục Văn Hạo nói những lời như thế này với Diệp Ninh.

Hơn nữa khi nói ra câu nói này, toàn thân anh ta đều bộc phát ra sự tự tin vô cùng mạnh mẽ.

Diệp Ninh nghe được anh ta lại có suy nghĩ như thế, trong lòng vô cùng nặng nề.

“Nếu để người ngoài biết tôi chính là Diệp Tử, chỉ sợ là Hồng Hải sẽ thua Lam Phong ngay lập tức.”

Chuyện cô nói chính là sự thật, cho dù cô lại có tài hoa hơn nữa thì trong khoảng thời gian ngắn cũng không thể nào làm mọi người xóa bỏ thành kiến về vẻ bề ngoài được, nhất là những người bỏ tiền đến phòng ca múa tìm kiếm niềm vui như bọn họ.

Mục Văn Hạo đương nhiên cũng hiểu ý của Diệp Ninh, nếu như là trước đây, anh ta cũng chắc chắn cho rằng như thế, nhưng mà hiện tại lại khác.

Nhìn gương mặt vẫn cứ còn ít thịt thừa của Diệp Ninh, anh ta lại cảm thấy mình hơi quen rồi.

Nhất là khi cô lạnh lùng hoặc là tức giận, ngũ quan giống như cũng trở nên sắc bén hơn, vô cùng có khí thế.

“Cô không có lòng tin với bản thân đến thế sao? Tuy rằng điều kiện vẻ ngoài hiện tại của cô không bằng Đường Uyển Như, nhưng mà cô cũng có ưu điểm và nét đặc biệt riêng của cô, sẽ có khách hàng yêu thích.”

Diệp Ninh nhịn không được rùng mình.

Trước kia khi bọn họ nhắc đến đề tài này, Mục Văn Hạo chỉ có một phản ứng duy nhất chính là giục cô nhanh chóng giảm cân gầy đi, nhưng mà sao hôm nay anh ta lại đi khen ngợi cô thế này?

Đối với Diệp Ninh mà nói, cái kiểu khen ngợi này mới càng thêm đáng sợ.

Mục Văn Hạo nói xong đồng thời cũng để ý đến phản ứng của Diệp Ninh.

Anh ta biết Diệp Ninh chắc chắn không phải là một người phụ nữ tự đánh giá thấp bản thân, không chỉ không phải, tâm lý của cô còn mạnh mẽ hơn rất nhiều người.

Anh ta cô ý nói như thế chủ yếu là vì muốn xem thử Diệp Ninh sẽ có vẻ mặt gì khác không.

Diệp Ninh nhướng mày lên thật cao, dưới ánh nhìn chăm chú của Mục Văn Hạo, cô hỏi thẳng: “Có phải anh bị sốt rồi không?”

Mục Văn Hạo *****ên là ngẩn ra một giây, sau đó thật sự nhịn không được mỉm cười.

Lúc anh ta cười, vết sẹo trên mặt cũng run rẩy theo, tuy rằng có chút đáng sợ, nhưng cũng có thể nhận ra giờ phút này anh ta thật sự đang rất vui vẻ.

 

Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… Chuyện khiến Diệp Ninh kinh ngạc chính là bốn ngày sau Mục Văn Hạo đã lại xuất hiện trong phòng ca múa.Anh ta không biểu hiện ra bất cứ cảm xúc hay thái độ gì trước việc Đường Uyển Như rời đi, mà lại bắt đầu dùng hết toàn lực để quảng bá Diệp Tử.Trong chuyện này Diệp Ninh không có quyền lựa chọn, chỉ có thể phối hợp.TBCTrong đó có một chuyện khiến cô không thể nào hiểu được chính là Mục Văn Hạo lại còn muốn sắp xếp một lần phỏng vấn báo chí cho cô.Mọi người đều biết Diệp Tử của phòng ca múa Hồng Hải chính là người thần bí nhất trong thành, cho dù là người từng nghe cô ca hát hay chưa từng nghe qua thì đều phỏng đoán đủ điều về cô.Mà lần này cô lại muốn tiếp nhận cuộc phỏng vấn của báo xã, tin tức này vừa truyền ra ngoài, lập tức tạo nên chân động, lưu lượng khách đến Hồng Hải đêm hôm đó còn đạt đến đỉnh cao từ trước đến nay chưa từng có.“Ông chủ Mục, anh nghiêm túc đó hả?”Diệp Ninh biểu diễn xong gần như lập tức chạy đến văn phòng của Mục Văn Hạo.Anh ta bị Đường Uyển Như kích thích đều đầu óc không còn tỉnh táo sao? Nếu không thì sao lại có thể đưa ra quyết định này chứ?”Mục Văn Hạo nhìn chằm chằm vào cô hỏi: “Cô nói chuyện phỏng vấn đó hả?”“Đúng vậy!”Sắp đến cuối năm, Diệp Ninh cũng có thể hiểu được tâm trạng muốn nhanh chóng đánh bại Lam Phong của anh ta, nhưng mà anh ta không nên dùng cô để làm mánh lới.Mục Văn Hạo nhẹ nhàng mỉm cười nói: “Tôi đã nói rồi, chuyện cô lo lắng sẽ không xảy ra.”“Sao có thể không xảy ra được chứ, nếu như tôi nhận lời phỏng vấn thì sẽ càng có nhiều người biết được thân phận của tôi.” Diệp Ninh lạnh lùng nhắc nhở anh ta chuyện này.Nhưng mà tiếp theo đó Mục Văn Hạo chỉ dùng một câu đã lập tức làm Diệp Ninh cạn lời không trả lời được nữa.“Phóng viên phỏng vấn là người của tôi.”Thật ra Diệp Ninh cũng không phải là chưa từng nghĩ đến khả năng này, nhưng cho dù là thế thì cô cũng không muốn làm chuyện này.Buổi biểu diễn liên hợp của đoàn văn công đã gần ngay trước mắt, ở loại thời điểm này cô không thể xảy ra bất cứ vấn đề gì. “Huống chi cho dù người bên ngoài thật sự biết Diệp Tử là cô thì tôi cũng có cách làm cho mọi người ngậm miệng lại!” Đây là lần *****ên Mục Văn Hạo nói những lời như thế này với Diệp Ninh.Hơn nữa khi nói ra câu nói này, toàn thân anh ta đều bộc phát ra sự tự tin vô cùng mạnh mẽ.Diệp Ninh nghe được anh ta lại có suy nghĩ như thế, trong lòng vô cùng nặng nề.“Nếu để người ngoài biết tôi chính là Diệp Tử, chỉ sợ là Hồng Hải sẽ thua Lam Phong ngay lập tức.”Chuyện cô nói chính là sự thật, cho dù cô lại có tài hoa hơn nữa thì trong khoảng thời gian ngắn cũng không thể nào làm mọi người xóa bỏ thành kiến về vẻ bề ngoài được, nhất là những người bỏ tiền đến phòng ca múa tìm kiếm niềm vui như bọn họ.Mục Văn Hạo đương nhiên cũng hiểu ý của Diệp Ninh, nếu như là trước đây, anh ta cũng chắc chắn cho rằng như thế, nhưng mà hiện tại lại khác.Nhìn gương mặt vẫn cứ còn ít thịt thừa của Diệp Ninh, anh ta lại cảm thấy mình hơi quen rồi.Nhất là khi cô lạnh lùng hoặc là tức giận, ngũ quan giống như cũng trở nên sắc bén hơn, vô cùng có khí thế.“Cô không có lòng tin với bản thân đến thế sao? Tuy rằng điều kiện vẻ ngoài hiện tại của cô không bằng Đường Uyển Như, nhưng mà cô cũng có ưu điểm và nét đặc biệt riêng của cô, sẽ có khách hàng yêu thích.”Diệp Ninh nhịn không được rùng mình.Trước kia khi bọn họ nhắc đến đề tài này, Mục Văn Hạo chỉ có một phản ứng duy nhất chính là giục cô nhanh chóng giảm cân gầy đi, nhưng mà sao hôm nay anh ta lại đi khen ngợi cô thế này?Đối với Diệp Ninh mà nói, cái kiểu khen ngợi này mới càng thêm đáng sợ.Mục Văn Hạo nói xong đồng thời cũng để ý đến phản ứng của Diệp Ninh.Anh ta biết Diệp Ninh chắc chắn không phải là một người phụ nữ tự đánh giá thấp bản thân, không chỉ không phải, tâm lý của cô còn mạnh mẽ hơn rất nhiều người.Anh ta cô ý nói như thế chủ yếu là vì muốn xem thử Diệp Ninh sẽ có vẻ mặt gì khác không.Diệp Ninh nhướng mày lên thật cao, dưới ánh nhìn chăm chú của Mục Văn Hạo, cô hỏi thẳng: “Có phải anh bị sốt rồi không?”Mục Văn Hạo *****ên là ngẩn ra một giây, sau đó thật sự nhịn không được mỉm cười.Lúc anh ta cười, vết sẹo trên mặt cũng run rẩy theo, tuy rằng có chút đáng sợ, nhưng cũng có thể nhận ra giờ phút này anh ta thật sự đang rất vui vẻ. 

Chương 320: Chương 320