“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn…
Chương 331: Chương 331
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… Vừa ăn vừa nói xong một bữa cơm, Trương Quốc Trụ lại đổi mới hiểu biết về Diệp Ninh.Ngay từ đầu anh ta cho rằng Diệp Ninh chỉ là có chút thực lực ở phương diện dương cầm mà thôi, nhưng mà thông qua cuộc trò này, anh ta mới phát hiện kiến thức dự trữ của Diệp Ninh thật sự là vô cùng phong phú.Hơn nữa sau khi bọn họ thảo luận sửa chữa lời thoại xong, thật sự đã đặt đến hiệu quả không thể nào bắt bẻ được.Cảm giác rối rắm trước kia của anh ta cũng biến mất sạch sẽ không còn chút nào.Đến tận lúc này, kịch bản này mới coi như hoàn thành, làm anh ta cảm thấy vô cùng hài lòng.Cuối cùng anh ta cũng hiểu vì sao Từ Minh Vũ lại đánh giá cao Diệp Ninh như thế.“Diệp Ninh à, cô có hứng thú gia nhập vào bộ phận diễn kịch của chúng tôi không?”Đột nhiên nhận được lời mời làm Diệp Ninh ngẩn người.Cô phản ứng lại, cố nén người.Phản ứng của Trịnh Thư Vân còn thái quá hơn cả cô: “Đạo diễn Trương, anh là đạo diễn lâu năm như thế mà lại đi đào góc tường đội nhạc khí của chúng tôi, không được hay lắm đâu? Với lại Diệp Ninh cũng không biết diễn kịch!”Cô ấy trêu chọc nói, bạn thân được khen ngợi, cô ấy cũng thật lòng mừng thay cho Diệp Ninh.Trương Quốc Trụ thật sự muốn mời Diệp Ninh đến nói: “Không phải làm Diệp Ninh, làm trợ lý cho tôi.”Có rất nhiều ý tưởng và sáng ý của Diệp Ninh đều vô cùng mới mẻ độc đáo, mà đây là những thứ mà anh ta không có.Diệp Ninh cười nói: “Cảm ơn đạo diễn Trương khen ngợi, nhưng mà tôi cũng không có ý định đổi nghề.”Trương Quốc Trụ có chút tiếc nuối, cố gắng lần cuối cùng: “Nếu sau này cô ở đội nhạc khí làm việc cảm thấy không vui thì bên tôi sẵn sàng hoan nghênh cô bất cứ lúc nào.”“Được.” Diệp Ninh cũng có ấn tượng không tệ với Trương Quốc Trụ. Cơm nước xong, Trương Quốc Trụ quay về bộ phận diễn kịch trước.Diệp Ninh và Trịnh Thư Vân nhìn theo anh ta rời đi.“Diệp Ninh, đừng có nói là cô muốn đến bộ phận diễn kịch thật đó nha?”Trịnh Thư Vân sở dĩ có suy nghĩ như thế chủ yếu là vì lúc nãy trên bàn cơm Diệp Ninh và Trương Quốc Trụ thật sự đã trò chuyện với nhau rất vui vẻ, thậm chí còn có cảm giác rất thưởng thức lẫn nhau.Diệp Ninh nhìn thấy cô ấy căng thẳng như thế, dùng nụ cười để đáp lại.Chiều tối, phòng ca múa Hồng Hải.Diệp Ninh ra khỏi phòng trang điểm, chị Dung nhìn đến ngây người.Diệp Ninh trang điểm xinh đẹp, ăn mặc trang phục biểu diễn hoa lệ, không phải hai chữ xinh đẹp là có thể miêu tả được.Hiện tại chị Dung thật sự quá khâm phục ánh mắt xem phụ nữ của Mục Văn Hạo, cũng hoàn toàn hiểu được vì sao giữa Đường Uyển Như và Diệp Ninh, Mục Văn Hạo lại lựa chọn Diệp Ninh rồi.So với nét đẹp quyến rũ yêu kiều của Đường Uyển Như, Diệp Ninh lại có một loại cảm giác cao quý không nói nên lời. Một người phụ nữ có gương mặt xinh đẹp rất dễ tìm, nhưng mà loại phụ nữ vừa sinh ra đã mang theo cảm giác cao quý bẩm sinh như Diệp Ninh thật sự không có bao nhiêu.Hiện tại Diệp Ninh thật sự giống như đã thay da đổi thịt.“Diệp Tử, tôi cảm thấy hiện tại cô lên sân khấu hoàn toàn không cần thiết phải đứng sau màn lụa nữa.”Chị Dung ăn ngay nói thật, thậm chí có thể tượng tượng ra được nếu Diệp Ninh lộ mặt thì sẽ làm bao nhiêu khách hàng mê đến điên đảo.Diệp Ninh đương nhiên cũng hiểu ý của chị ta, hiện tại đúng là cô không cần lo lắng vấn đề hình tượng bề ngoại nữa, nhưng mà cô vẫn phải bảo mật thân phận của cô.TBC“Tôi và ông chủ có ký hợp đồng, ở Hồng Hải ca hát sẽ không lộ mặt.”Cô cũng đang nhắc nhở chị Dung, làm chị ta dẹp suy nghĩ này đi.Chị Dung vội vàng gật đầu, có lộ mặt hay không thì cũng không phải loại người có thân phận như chị ta có thể định đoạt, đương nhiên vẫn phải do ông chủ quyết định.
Vừa ăn vừa nói xong một bữa cơm, Trương Quốc Trụ lại đổi mới hiểu biết về Diệp Ninh.
Ngay từ đầu anh ta cho rằng Diệp Ninh chỉ là có chút thực lực ở phương diện dương cầm mà thôi, nhưng mà thông qua cuộc trò này, anh ta mới phát hiện kiến thức dự trữ của Diệp Ninh thật sự là vô cùng phong phú.
Hơn nữa sau khi bọn họ thảo luận sửa chữa lời thoại xong, thật sự đã đặt đến hiệu quả không thể nào bắt bẻ được.
Cảm giác rối rắm trước kia của anh ta cũng biến mất sạch sẽ không còn chút nào.
Đến tận lúc này, kịch bản này mới coi như hoàn thành, làm anh ta cảm thấy vô cùng hài lòng.
Cuối cùng anh ta cũng hiểu vì sao Từ Minh Vũ lại đánh giá cao Diệp Ninh như thế.
“Diệp Ninh à, cô có hứng thú gia nhập vào bộ phận diễn kịch của chúng tôi không?”
Đột nhiên nhận được lời mời làm Diệp Ninh ngẩn người.
Cô phản ứng lại, cố nén người.
Phản ứng của Trịnh Thư Vân còn thái quá hơn cả cô: “Đạo diễn Trương, anh là đạo diễn lâu năm như thế mà lại đi đào góc tường đội nhạc khí của chúng tôi, không được hay lắm đâu? Với lại Diệp Ninh cũng không biết diễn kịch!”
Cô ấy trêu chọc nói, bạn thân được khen ngợi, cô ấy cũng thật lòng mừng thay cho Diệp Ninh.
Trương Quốc Trụ thật sự muốn mời Diệp Ninh đến nói: “Không phải làm Diệp Ninh, làm trợ lý cho tôi.”
Có rất nhiều ý tưởng và sáng ý của Diệp Ninh đều vô cùng mới mẻ độc đáo, mà đây là những thứ mà anh ta không có.
Diệp Ninh cười nói: “Cảm ơn đạo diễn Trương khen ngợi, nhưng mà tôi cũng không có ý định đổi nghề.”
Trương Quốc Trụ có chút tiếc nuối, cố gắng lần cuối cùng: “Nếu sau này cô ở đội nhạc khí làm việc cảm thấy không vui thì bên tôi sẵn sàng hoan nghênh cô bất cứ lúc nào.”
“Được.” Diệp Ninh cũng có ấn tượng không tệ với Trương Quốc Trụ.
Cơm nước xong, Trương Quốc Trụ quay về bộ phận diễn kịch trước.
Diệp Ninh và Trịnh Thư Vân nhìn theo anh ta rời đi.
“Diệp Ninh, đừng có nói là cô muốn đến bộ phận diễn kịch thật đó nha?”
Trịnh Thư Vân sở dĩ có suy nghĩ như thế chủ yếu là vì lúc nãy trên bàn cơm Diệp Ninh và Trương Quốc Trụ thật sự đã trò chuyện với nhau rất vui vẻ, thậm chí còn có cảm giác rất thưởng thức lẫn nhau.
Diệp Ninh nhìn thấy cô ấy căng thẳng như thế, dùng nụ cười để đáp lại.
Chiều tối, phòng ca múa Hồng Hải.
Diệp Ninh ra khỏi phòng trang điểm, chị Dung nhìn đến ngây người.
Diệp Ninh trang điểm xinh đẹp, ăn mặc trang phục biểu diễn hoa lệ, không phải hai chữ xinh đẹp là có thể miêu tả được.
Hiện tại chị Dung thật sự quá khâm phục ánh mắt xem phụ nữ của Mục Văn Hạo, cũng hoàn toàn hiểu được vì sao giữa Đường Uyển Như và Diệp Ninh, Mục Văn Hạo lại lựa chọn Diệp Ninh rồi.
So với nét đẹp quyến rũ yêu kiều của Đường Uyển Như, Diệp Ninh lại có một loại cảm giác cao quý không nói nên lời. Một người phụ nữ có gương mặt xinh đẹp rất dễ tìm, nhưng mà loại phụ nữ vừa sinh ra đã mang theo cảm giác cao quý bẩm sinh như Diệp Ninh thật sự không có bao nhiêu.
Hiện tại Diệp Ninh thật sự giống như đã thay da đổi thịt.
“Diệp Tử, tôi cảm thấy hiện tại cô lên sân khấu hoàn toàn không cần thiết phải đứng sau màn lụa nữa.”
Chị Dung ăn ngay nói thật, thậm chí có thể tượng tượng ra được nếu Diệp Ninh lộ mặt thì sẽ làm bao nhiêu khách hàng mê đến điên đảo.
Diệp Ninh đương nhiên cũng hiểu ý của chị ta, hiện tại đúng là cô không cần lo lắng vấn đề hình tượng bề ngoại nữa, nhưng mà cô vẫn phải bảo mật thân phận của cô.
TBC
“Tôi và ông chủ có ký hợp đồng, ở Hồng Hải ca hát sẽ không lộ mặt.”
Cô cũng đang nhắc nhở chị Dung, làm chị ta dẹp suy nghĩ này đi.
Chị Dung vội vàng gật đầu, có lộ mặt hay không thì cũng không phải loại người có thân phận như chị ta có thể định đoạt, đương nhiên vẫn phải do ông chủ quyết định.
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… Vừa ăn vừa nói xong một bữa cơm, Trương Quốc Trụ lại đổi mới hiểu biết về Diệp Ninh.Ngay từ đầu anh ta cho rằng Diệp Ninh chỉ là có chút thực lực ở phương diện dương cầm mà thôi, nhưng mà thông qua cuộc trò này, anh ta mới phát hiện kiến thức dự trữ của Diệp Ninh thật sự là vô cùng phong phú.Hơn nữa sau khi bọn họ thảo luận sửa chữa lời thoại xong, thật sự đã đặt đến hiệu quả không thể nào bắt bẻ được.Cảm giác rối rắm trước kia của anh ta cũng biến mất sạch sẽ không còn chút nào.Đến tận lúc này, kịch bản này mới coi như hoàn thành, làm anh ta cảm thấy vô cùng hài lòng.Cuối cùng anh ta cũng hiểu vì sao Từ Minh Vũ lại đánh giá cao Diệp Ninh như thế.“Diệp Ninh à, cô có hứng thú gia nhập vào bộ phận diễn kịch của chúng tôi không?”Đột nhiên nhận được lời mời làm Diệp Ninh ngẩn người.Cô phản ứng lại, cố nén người.Phản ứng của Trịnh Thư Vân còn thái quá hơn cả cô: “Đạo diễn Trương, anh là đạo diễn lâu năm như thế mà lại đi đào góc tường đội nhạc khí của chúng tôi, không được hay lắm đâu? Với lại Diệp Ninh cũng không biết diễn kịch!”Cô ấy trêu chọc nói, bạn thân được khen ngợi, cô ấy cũng thật lòng mừng thay cho Diệp Ninh.Trương Quốc Trụ thật sự muốn mời Diệp Ninh đến nói: “Không phải làm Diệp Ninh, làm trợ lý cho tôi.”Có rất nhiều ý tưởng và sáng ý của Diệp Ninh đều vô cùng mới mẻ độc đáo, mà đây là những thứ mà anh ta không có.Diệp Ninh cười nói: “Cảm ơn đạo diễn Trương khen ngợi, nhưng mà tôi cũng không có ý định đổi nghề.”Trương Quốc Trụ có chút tiếc nuối, cố gắng lần cuối cùng: “Nếu sau này cô ở đội nhạc khí làm việc cảm thấy không vui thì bên tôi sẵn sàng hoan nghênh cô bất cứ lúc nào.”“Được.” Diệp Ninh cũng có ấn tượng không tệ với Trương Quốc Trụ. Cơm nước xong, Trương Quốc Trụ quay về bộ phận diễn kịch trước.Diệp Ninh và Trịnh Thư Vân nhìn theo anh ta rời đi.“Diệp Ninh, đừng có nói là cô muốn đến bộ phận diễn kịch thật đó nha?”Trịnh Thư Vân sở dĩ có suy nghĩ như thế chủ yếu là vì lúc nãy trên bàn cơm Diệp Ninh và Trương Quốc Trụ thật sự đã trò chuyện với nhau rất vui vẻ, thậm chí còn có cảm giác rất thưởng thức lẫn nhau.Diệp Ninh nhìn thấy cô ấy căng thẳng như thế, dùng nụ cười để đáp lại.Chiều tối, phòng ca múa Hồng Hải.Diệp Ninh ra khỏi phòng trang điểm, chị Dung nhìn đến ngây người.Diệp Ninh trang điểm xinh đẹp, ăn mặc trang phục biểu diễn hoa lệ, không phải hai chữ xinh đẹp là có thể miêu tả được.Hiện tại chị Dung thật sự quá khâm phục ánh mắt xem phụ nữ của Mục Văn Hạo, cũng hoàn toàn hiểu được vì sao giữa Đường Uyển Như và Diệp Ninh, Mục Văn Hạo lại lựa chọn Diệp Ninh rồi.So với nét đẹp quyến rũ yêu kiều của Đường Uyển Như, Diệp Ninh lại có một loại cảm giác cao quý không nói nên lời. Một người phụ nữ có gương mặt xinh đẹp rất dễ tìm, nhưng mà loại phụ nữ vừa sinh ra đã mang theo cảm giác cao quý bẩm sinh như Diệp Ninh thật sự không có bao nhiêu.Hiện tại Diệp Ninh thật sự giống như đã thay da đổi thịt.“Diệp Tử, tôi cảm thấy hiện tại cô lên sân khấu hoàn toàn không cần thiết phải đứng sau màn lụa nữa.”Chị Dung ăn ngay nói thật, thậm chí có thể tượng tượng ra được nếu Diệp Ninh lộ mặt thì sẽ làm bao nhiêu khách hàng mê đến điên đảo.Diệp Ninh đương nhiên cũng hiểu ý của chị ta, hiện tại đúng là cô không cần lo lắng vấn đề hình tượng bề ngoại nữa, nhưng mà cô vẫn phải bảo mật thân phận của cô.TBC“Tôi và ông chủ có ký hợp đồng, ở Hồng Hải ca hát sẽ không lộ mặt.”Cô cũng đang nhắc nhở chị Dung, làm chị ta dẹp suy nghĩ này đi.Chị Dung vội vàng gật đầu, có lộ mặt hay không thì cũng không phải loại người có thân phận như chị ta có thể định đoạt, đương nhiên vẫn phải do ông chủ quyết định.