“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn…

Chương 344: Chương 344

Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… “Chúng ta đã bàn bạc với nhau rồi chờ hội diễn kết thúc chúng ta lại ở lại thêm vài ngày, ở Kinh thành đi dạo, cô có muốn đi chung không?” Trịnh Thư Vân rất thích náo nhiệt, lần này càng không thể bỏ lỡ được.Diệp Ninh nhắc nhở nói: “Vậy chẳng phải là đến ba mươi tết luôn sao? Các cô không về nhà ăn tết với người nhà à?”Cô thì không có vấn đề gì, Cố Phong vẫn cứ không có tin tức gì, cô có về hay không thì cũng không có bất cứ ảnh hưởng gì.“Buổi sáng chúng ta ở lại chơi, đến chiều lại về cũng còn kịp. Đi chung luôn hả?” Trịnh Thư Vân nắm cánh tay Diệp Ninh, giống như nhõng nhẽo nói.Sau khi hội diễn liên hợp kết thúc thì nhiệm vụ của bọn họ cũng coi như hoàn thành, chuyện còn lại chính là vui vẻ ăn tết, chơi hết kỳ nghỉ thôi.Diệp Ninh thấy Trịnh Thư Vân đã sắp xếp xong xuôi mọi chuyện rồi, đương nhiên sẽ không làm cô ấy mất hứng.Hơn nữa cô cũng đã có ý định ở lại Kinh thành mấy ngày.“Được.”Trịnh Thư Vân vui đến mức muốn nhảy cẫng lên.Phòng ca múa Lam Phong.Mục Văn Hạo đột nhiên ngồi ở vị trí chủ nhân của phòng ca múa.Trong vòng một tháng này, anh ta dùng thủ đoạn vừa nhanh vừa mạnh đánh bại Tôn Lam Phong, giành được quyền khống chế Lam Phong.Mà hôm nay chính là ngày anh ta hoàn toàn tiếp nhận Lam Phong.“Ông chủ, trong ngoài đều đã dọn dẹp sạch sẽ.”Vệ sĩ vừa nói xong, cách đó không xa lập tức truyền đến tiếng bước chân dồn dập.Tiếng lộp cộp lộp cộp kia rõ ràng tiếng giày cao gót dẫm lên nền đá cẩm thạch. Ngay sau đó, bóng dáng của Đường Uyển Như đã xuất hiện trong tầm mắt của Mục Văn Hạo.Mục Văn Hạo đã sớm dự kiến được cô ta sẽ xuất hiện, dùng ánh mắt ra hiệu cho vệ sĩ ở hai bên đều đi ra ngoài.Đã lâu lắm rồi Đường Uyển Như không gặp được Mục Văn Hạo, cô ta còn cho rằng khi nhìn thấy người đàn ông này, cô ta đã có thể buông xuống. Nhưng mà hiện tại trái tim đang điên cuồng nhảy lên kia vẫn đang nhắc nhở cô ta một chuyện, cô ta không thể nào không yêu người đàn ông này!TBC“Mục Văn Hạo, anh làm gì Tôn Lam Phong rồi hả?”Cô ta miễn cưỡng đè ép xuống tình yêu nồng đậm với Mục Văn Hạo, cố ý xụ mặt chất vấn.Tôn Lam Phong biến mất, không rõ sống chết.Mục Văn Hạo cười lạnh: “Đến bây giờ mà cô còn có tâm trạng đi quan tâm đến sự sống c.h.ế.t của người khác nữa à?”Trái tim Đường Uyển Như run rẩy, nghe được lời nói lạnh lùng của Mục Văn Hạo, một suy nghĩ đột nhiên dâng lên trong lòng.Anh ta đang ghen sao?!Chắc chắn là đang ghen rồi, nếu không thì không thể nào giải thích được vì sao anh ta lại nói như thế.Cảm xúc oán hận và âm u trong lòng lập tức biến mất không còn sót lại chút gì.“Em cứ quan tâm Tôn Lam Phong đó, thì sao nào? Ít nhất anh ta sẽ không vô tình vứt bỏ em giống như anh! Mục Văn Hạo, em biết anh đột nhiên kiếm chuyện với Tôn Lam Phong là vì em. Nhưng em sẽ không đứng ở đó chờ anh mãi, cho dù anh có được phòng ca múa Lam Phong thì em cũng sẽ không quay về với anh!”Thật ra cũng không thể trách cô ta có suy nghĩ như thế, bởi vì Mục Văn Hạo và Tôn Lam Phong đã cạnh tranh làm ăn với nhau rất lâu rồi. Nhưng cũng đều là âm thầm phân cao thấp, từ trước đến nay đều chưa bao giờ làm lớn chuyện như bây giờ.Nhưng mà cô ta vừa mới đến phòng ca múa Lam Phong, Mục Văn Hạo bắt đầu đuổi tận g.i.ế.c tuyệt, hành vi này nhìn kiểu gì cũng giống như đều là vì cô ta.Đường Uyển Như cực lực che giấu tâm trạng vui sướng, đã tính toán sẽ không dễ dàng tha thứ cho Mục Văn Hạo, ít nhất cũng phải làm cho anh ta trả giá một vài thứ, như vậy mới biết được cô ta quý giá như thế nào.Đôi mắt Mục Văn Hạo sâu không thấy đáy, chờ đến khi Đường Uyển Như nói xong hết rồi, mới không chút hoang mang mở miệng nói.“Đường Uyển Như, tôi cho rằng cô rất hiểu tôi, nhưng hiện tại có lẽ tôi đã sai rồi.” 

“Chúng ta đã bàn bạc với nhau rồi chờ hội diễn kết thúc chúng ta lại ở lại thêm vài ngày, ở Kinh thành đi dạo, cô có muốn đi chung không?” Trịnh Thư Vân rất thích náo nhiệt, lần này càng không thể bỏ lỡ được.

Diệp Ninh nhắc nhở nói: “Vậy chẳng phải là đến ba mươi tết luôn sao? Các cô không về nhà ăn tết với người nhà à?”

Cô thì không có vấn đề gì, Cố Phong vẫn cứ không có tin tức gì, cô có về hay không thì cũng không có bất cứ ảnh hưởng gì.

“Buổi sáng chúng ta ở lại chơi, đến chiều lại về cũng còn kịp. Đi chung luôn hả?” Trịnh Thư Vân nắm cánh tay Diệp Ninh, giống như nhõng nhẽo nói.

Sau khi hội diễn liên hợp kết thúc thì nhiệm vụ của bọn họ cũng coi như hoàn thành, chuyện còn lại chính là vui vẻ ăn tết, chơi hết kỳ nghỉ thôi.

Diệp Ninh thấy Trịnh Thư Vân đã sắp xếp xong xuôi mọi chuyện rồi, đương nhiên sẽ không làm cô ấy mất hứng.

Hơn nữa cô cũng đã có ý định ở lại Kinh thành mấy ngày.

“Được.”

Trịnh Thư Vân vui đến mức muốn nhảy cẫng lên.

Phòng ca múa Lam Phong.

Mục Văn Hạo đột nhiên ngồi ở vị trí chủ nhân của phòng ca múa.

Trong vòng một tháng này, anh ta dùng thủ đoạn vừa nhanh vừa mạnh đánh bại Tôn Lam Phong, giành được quyền khống chế Lam Phong.

Mà hôm nay chính là ngày anh ta hoàn toàn tiếp nhận Lam Phong.

“Ông chủ, trong ngoài đều đã dọn dẹp sạch sẽ.”

Vệ sĩ vừa nói xong, cách đó không xa lập tức truyền đến tiếng bước chân dồn dập.

Tiếng lộp cộp lộp cộp kia rõ ràng tiếng giày cao gót dẫm lên nền đá cẩm thạch.

 

Ngay sau đó, bóng dáng của Đường Uyển Như đã xuất hiện trong tầm mắt của Mục Văn Hạo.

Mục Văn Hạo đã sớm dự kiến được cô ta sẽ xuất hiện, dùng ánh mắt ra hiệu cho vệ sĩ ở hai bên đều đi ra ngoài.

Đã lâu lắm rồi Đường Uyển Như không gặp được Mục Văn Hạo, cô ta còn cho rằng khi nhìn thấy người đàn ông này, cô ta đã có thể buông xuống. Nhưng mà hiện tại trái tim đang điên cuồng nhảy lên kia vẫn đang nhắc nhở cô ta một chuyện, cô ta không thể nào không yêu người đàn ông này!

TBC

“Mục Văn Hạo, anh làm gì Tôn Lam Phong rồi hả?”

Cô ta miễn cưỡng đè ép xuống tình yêu nồng đậm với Mục Văn Hạo, cố ý xụ mặt chất vấn.

Tôn Lam Phong biến mất, không rõ sống chết.

Mục Văn Hạo cười lạnh: “Đến bây giờ mà cô còn có tâm trạng đi quan tâm đến sự sống c.h.ế.t của người khác nữa à?”

Trái tim Đường Uyển Như run rẩy, nghe được lời nói lạnh lùng của Mục Văn Hạo, một suy nghĩ đột nhiên dâng lên trong lòng.

Anh ta đang ghen sao?!

Chắc chắn là đang ghen rồi, nếu không thì không thể nào giải thích được vì sao anh ta lại nói như thế.

Cảm xúc oán hận và âm u trong lòng lập tức biến mất không còn sót lại chút gì.

“Em cứ quan tâm Tôn Lam Phong đó, thì sao nào? Ít nhất anh ta sẽ không vô tình vứt bỏ em giống như anh! Mục Văn Hạo, em biết anh đột nhiên kiếm chuyện với Tôn Lam Phong là vì em. Nhưng em sẽ không đứng ở đó chờ anh mãi, cho dù anh có được phòng ca múa Lam Phong thì em cũng sẽ không quay về với anh!”

Thật ra cũng không thể trách cô ta có suy nghĩ như thế, bởi vì Mục Văn Hạo và Tôn Lam Phong đã cạnh tranh làm ăn với nhau rất lâu rồi. Nhưng cũng đều là âm thầm phân cao thấp, từ trước đến nay đều chưa bao giờ làm lớn chuyện như bây giờ.

Nhưng mà cô ta vừa mới đến phòng ca múa Lam Phong, Mục Văn Hạo bắt đầu đuổi tận g.i.ế.c tuyệt, hành vi này nhìn kiểu gì cũng giống như đều là vì cô ta.

Đường Uyển Như cực lực che giấu tâm trạng vui sướng, đã tính toán sẽ không dễ dàng tha thứ cho Mục Văn Hạo, ít nhất cũng phải làm cho anh ta trả giá một vài thứ, như vậy mới biết được cô ta quý giá như thế nào.

Đôi mắt Mục Văn Hạo sâu không thấy đáy, chờ đến khi Đường Uyển Như nói xong hết rồi, mới không chút hoang mang mở miệng nói.

“Đường Uyển Như, tôi cho rằng cô rất hiểu tôi, nhưng hiện tại có lẽ tôi đã sai rồi.”

 

Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… “Chúng ta đã bàn bạc với nhau rồi chờ hội diễn kết thúc chúng ta lại ở lại thêm vài ngày, ở Kinh thành đi dạo, cô có muốn đi chung không?” Trịnh Thư Vân rất thích náo nhiệt, lần này càng không thể bỏ lỡ được.Diệp Ninh nhắc nhở nói: “Vậy chẳng phải là đến ba mươi tết luôn sao? Các cô không về nhà ăn tết với người nhà à?”Cô thì không có vấn đề gì, Cố Phong vẫn cứ không có tin tức gì, cô có về hay không thì cũng không có bất cứ ảnh hưởng gì.“Buổi sáng chúng ta ở lại chơi, đến chiều lại về cũng còn kịp. Đi chung luôn hả?” Trịnh Thư Vân nắm cánh tay Diệp Ninh, giống như nhõng nhẽo nói.Sau khi hội diễn liên hợp kết thúc thì nhiệm vụ của bọn họ cũng coi như hoàn thành, chuyện còn lại chính là vui vẻ ăn tết, chơi hết kỳ nghỉ thôi.Diệp Ninh thấy Trịnh Thư Vân đã sắp xếp xong xuôi mọi chuyện rồi, đương nhiên sẽ không làm cô ấy mất hứng.Hơn nữa cô cũng đã có ý định ở lại Kinh thành mấy ngày.“Được.”Trịnh Thư Vân vui đến mức muốn nhảy cẫng lên.Phòng ca múa Lam Phong.Mục Văn Hạo đột nhiên ngồi ở vị trí chủ nhân của phòng ca múa.Trong vòng một tháng này, anh ta dùng thủ đoạn vừa nhanh vừa mạnh đánh bại Tôn Lam Phong, giành được quyền khống chế Lam Phong.Mà hôm nay chính là ngày anh ta hoàn toàn tiếp nhận Lam Phong.“Ông chủ, trong ngoài đều đã dọn dẹp sạch sẽ.”Vệ sĩ vừa nói xong, cách đó không xa lập tức truyền đến tiếng bước chân dồn dập.Tiếng lộp cộp lộp cộp kia rõ ràng tiếng giày cao gót dẫm lên nền đá cẩm thạch. Ngay sau đó, bóng dáng của Đường Uyển Như đã xuất hiện trong tầm mắt của Mục Văn Hạo.Mục Văn Hạo đã sớm dự kiến được cô ta sẽ xuất hiện, dùng ánh mắt ra hiệu cho vệ sĩ ở hai bên đều đi ra ngoài.Đã lâu lắm rồi Đường Uyển Như không gặp được Mục Văn Hạo, cô ta còn cho rằng khi nhìn thấy người đàn ông này, cô ta đã có thể buông xuống. Nhưng mà hiện tại trái tim đang điên cuồng nhảy lên kia vẫn đang nhắc nhở cô ta một chuyện, cô ta không thể nào không yêu người đàn ông này!TBC“Mục Văn Hạo, anh làm gì Tôn Lam Phong rồi hả?”Cô ta miễn cưỡng đè ép xuống tình yêu nồng đậm với Mục Văn Hạo, cố ý xụ mặt chất vấn.Tôn Lam Phong biến mất, không rõ sống chết.Mục Văn Hạo cười lạnh: “Đến bây giờ mà cô còn có tâm trạng đi quan tâm đến sự sống c.h.ế.t của người khác nữa à?”Trái tim Đường Uyển Như run rẩy, nghe được lời nói lạnh lùng của Mục Văn Hạo, một suy nghĩ đột nhiên dâng lên trong lòng.Anh ta đang ghen sao?!Chắc chắn là đang ghen rồi, nếu không thì không thể nào giải thích được vì sao anh ta lại nói như thế.Cảm xúc oán hận và âm u trong lòng lập tức biến mất không còn sót lại chút gì.“Em cứ quan tâm Tôn Lam Phong đó, thì sao nào? Ít nhất anh ta sẽ không vô tình vứt bỏ em giống như anh! Mục Văn Hạo, em biết anh đột nhiên kiếm chuyện với Tôn Lam Phong là vì em. Nhưng em sẽ không đứng ở đó chờ anh mãi, cho dù anh có được phòng ca múa Lam Phong thì em cũng sẽ không quay về với anh!”Thật ra cũng không thể trách cô ta có suy nghĩ như thế, bởi vì Mục Văn Hạo và Tôn Lam Phong đã cạnh tranh làm ăn với nhau rất lâu rồi. Nhưng cũng đều là âm thầm phân cao thấp, từ trước đến nay đều chưa bao giờ làm lớn chuyện như bây giờ.Nhưng mà cô ta vừa mới đến phòng ca múa Lam Phong, Mục Văn Hạo bắt đầu đuổi tận g.i.ế.c tuyệt, hành vi này nhìn kiểu gì cũng giống như đều là vì cô ta.Đường Uyển Như cực lực che giấu tâm trạng vui sướng, đã tính toán sẽ không dễ dàng tha thứ cho Mục Văn Hạo, ít nhất cũng phải làm cho anh ta trả giá một vài thứ, như vậy mới biết được cô ta quý giá như thế nào.Đôi mắt Mục Văn Hạo sâu không thấy đáy, chờ đến khi Đường Uyển Như nói xong hết rồi, mới không chút hoang mang mở miệng nói.“Đường Uyển Như, tôi cho rằng cô rất hiểu tôi, nhưng hiện tại có lẽ tôi đã sai rồi.” 

Chương 344: Chương 344