“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn…
Chương 383: Chương 383
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… Bùn đất dưới gốc cây lớn trong sân lại bị đào lên, Sở Mục dựa vào thân cây đốt một điếu thuốc lá.“Anh đứng đây làm gì thế?”Lưu Hạt Tử đi ra ngoài đi tiểu, gã đã uống thêm rất nhiều rượu, đi đứng ngã trái ngã phải.Gã đi đến bên cạnh Sở Mục, ánh mắt nhìn về phía anh luôn mang theo chút không có có ý tốt.“Hút thuốc.” Sở Mục có lệ đáp hai chữ.Lưu Hạt Tử cười hắc hắc nói: “Sao không ở trong nhà hút, đêm hôm khuya khoắt lại đi ra ngoài này hút?”Hiện tại chỗ mà lòng bàn chân bọn họ đang dẫm lên chính là nơi vừa mới chôn người phụ nữ kia.“Không được à?”“Được, đương nhiên là được chứ. Người khác không được nhưng mà Sở đại gia thì chắc chắn là phải được rồi!” Lưu Hạt Tử mỉa mai nói.TBCTrước khi Sở Mục gia nhập với bọn họ, ngoại trừ đại ca ra, gã chính là phó lãnh đạo ở nơi này.Nhưng mà từ sau khi thằng ranh này đến, thái độ của đại ca đối với gã đã thay đổi rất nhiều, trông có vẻ như muốn nâng đỡ thằng ranh này, cho nên gã cũng càng ngày càng khó chịu.“Sở Mục, tôi biết anh cứu mạng của đại ca, hơn nữa còn tàn nhẫn độc ác, nhưng mà dù sao anh cũng chỉ là người ngoài, đại ca nể mặt anh đôi ba pahàn, nhưng mà anh cũng phải tự biết điều tự hiểu lấy mới được.”Lưu Hạt Tử vừa nói vừa nấc lên, có vẻ như chẳng thèm để ý đến anh.Sở Mục không thèm nhìn gã cái nào.Lưu Hạt Tử cũng không giận, thậm chí còn đã quá quen. “Thật ra anh có quen với cô gái mà chúng ta gặp nhau trong tiệm cơm hôm nay đúng không?”Ngón tay đang cầm điếu thuốc của Sở Mục hơi siết chặt, cuối cùng cũng chịu ngước mắt lên nhìn gã.“Không biết.”Lưu Hạt Tử cười có vẻ vô cùng đáng khinh, cố ý nhích lại gần Sở Mục, nửa nghiêm túc nửa trêu đùa nói.“Anh không cần phải giấu tôi, tôi không quen tâm anh tên Sở Mục hay là Cố Phong, cũng không quan tâm anh tiếp cận đại ca là có mục đích gì, chỉ cần anh nói cho tôi biết cô em kia là người nơi nào, làm sao mới tìm được cô ta là được, tôi bảo đảm sẽ không lắm lời với đại ca!”Từ trước đến nay đại ca luôn rất đa nghi, nếu để anh ta biết hôm nay có người gọi Sở Mục với cái tên khác, cho dù Sở Mục không c.h.ế.t thì cũng sẽ phải tróc một lớp da.“Tôi đã nói rồi, tôi không quen.” Sở Mục vẫn cứ lặp lại câu trả lời lúc nãy, nhưng mà âm lượng lai vô thức lớn hơn một chút.Lưu Hạt Tử không ngờ gã đã dùng đến Trịnh Toàn Cường để uy h.i.ế.p rồi mà anh còn chưa chịu ngoan ngoãn nghe lời, có chút nghi ngờ, có khi nào gã đã đoán sai thật rồi không?“Anh em, chúng ta đều là người đi ra ngoài lăn lộn, có người muốn tiền, có người muốn quyền, tôi thì đơn giản hơn nhiều, tôi chỉ muốn gái. Anh đây thật sự rất thích cô bé tên Ninh gì gì đó gặp được ngày hôm nay, chỉ cần anh giữ anh đây một lần, sau này anh bảo tôi giúp anh làm cái gì cũng được.”Cứng không được thì mềm, kiểu gì cũng phải cạy được chút thông tin từ trong miệng của anh mới được.Sắc mặt Sở Mục vô cùng âm u: “Tôi thật sự không biết hai người phụ nữ kia, hơn nữa tôi cũng khuyên anh một câu, coi chừng làm hỏng việc trên người phụ nữ.”Nói xong, anh cũng quăng điếu thuốc trong tay xuống, giơ chân đạp tắt.Anh không cho Lưu Hạt Tử có cơ hội tiếp tục quấn lấy mình, xoay người rời đi.“Ha, ranh con, rượu mời không muốn uống lại thích uống rượu phạt đúng không? Ngày mai ông đây lập tức đi nói cho đại ca biết mày có lai lịch không rõ!” Lưu Hạt Tử đứng tại chỗ hùng hùng hổ hổ.Sở Mục không thèm quay đầu lại.
Bùn đất dưới gốc cây lớn trong sân lại bị đào lên, Sở Mục dựa vào thân cây đốt một điếu thuốc lá.
“Anh đứng đây làm gì thế?”
Lưu Hạt Tử đi ra ngoài đi tiểu, gã đã uống thêm rất nhiều rượu, đi đứng ngã trái ngã phải.
Gã đi đến bên cạnh Sở Mục, ánh mắt nhìn về phía anh luôn mang theo chút không có có ý tốt.
“Hút thuốc.” Sở Mục có lệ đáp hai chữ.
Lưu Hạt Tử cười hắc hắc nói: “Sao không ở trong nhà hút, đêm hôm khuya khoắt lại đi ra ngoài này hút?”
Hiện tại chỗ mà lòng bàn chân bọn họ đang dẫm lên chính là nơi vừa mới chôn người phụ nữ kia.
“Không được à?”
“Được, đương nhiên là được chứ. Người khác không được nhưng mà Sở đại gia thì chắc chắn là phải được rồi!” Lưu Hạt Tử mỉa mai nói.
TBC
Trước khi Sở Mục gia nhập với bọn họ, ngoại trừ đại ca ra, gã chính là phó lãnh đạo ở nơi này.
Nhưng mà từ sau khi thằng ranh này đến, thái độ của đại ca đối với gã đã thay đổi rất nhiều, trông có vẻ như muốn nâng đỡ thằng ranh này, cho nên gã cũng càng ngày càng khó chịu.
“Sở Mục, tôi biết anh cứu mạng của đại ca, hơn nữa còn tàn nhẫn độc ác, nhưng mà dù sao anh cũng chỉ là người ngoài, đại ca nể mặt anh đôi ba pahàn, nhưng mà anh cũng phải tự biết điều tự hiểu lấy mới được.”
Lưu Hạt Tử vừa nói vừa nấc lên, có vẻ như chẳng thèm để ý đến anh.
Sở Mục không thèm nhìn gã cái nào.
Lưu Hạt Tử cũng không giận, thậm chí còn đã quá quen.
“Thật ra anh có quen với cô gái mà chúng ta gặp nhau trong tiệm cơm hôm nay đúng không?”
Ngón tay đang cầm điếu thuốc của Sở Mục hơi siết chặt, cuối cùng cũng chịu ngước mắt lên nhìn gã.
“Không biết.”
Lưu Hạt Tử cười có vẻ vô cùng đáng khinh, cố ý nhích lại gần Sở Mục, nửa nghiêm túc nửa trêu đùa nói.
“Anh không cần phải giấu tôi, tôi không quen tâm anh tên Sở Mục hay là Cố Phong, cũng không quan tâm anh tiếp cận đại ca là có mục đích gì, chỉ cần anh nói cho tôi biết cô em kia là người nơi nào, làm sao mới tìm được cô ta là được, tôi bảo đảm sẽ không lắm lời với đại ca!”
Từ trước đến nay đại ca luôn rất đa nghi, nếu để anh ta biết hôm nay có người gọi Sở Mục với cái tên khác, cho dù Sở Mục không c.h.ế.t thì cũng sẽ phải tróc một lớp da.
“Tôi đã nói rồi, tôi không quen.” Sở Mục vẫn cứ lặp lại câu trả lời lúc nãy, nhưng mà âm lượng lai vô thức lớn hơn một chút.
Lưu Hạt Tử không ngờ gã đã dùng đến Trịnh Toàn Cường để uy h.i.ế.p rồi mà anh còn chưa chịu ngoan ngoãn nghe lời, có chút nghi ngờ, có khi nào gã đã đoán sai thật rồi không?
“Anh em, chúng ta đều là người đi ra ngoài lăn lộn, có người muốn tiền, có người muốn quyền, tôi thì đơn giản hơn nhiều, tôi chỉ muốn gái. Anh đây thật sự rất thích cô bé tên Ninh gì gì đó gặp được ngày hôm nay, chỉ cần anh giữ anh đây một lần, sau này anh bảo tôi giúp anh làm cái gì cũng được.”
Cứng không được thì mềm, kiểu gì cũng phải cạy được chút thông tin từ trong miệng của anh mới được.
Sắc mặt Sở Mục vô cùng âm u: “Tôi thật sự không biết hai người phụ nữ kia, hơn nữa tôi cũng khuyên anh một câu, coi chừng làm hỏng việc trên người phụ nữ.”
Nói xong, anh cũng quăng điếu thuốc trong tay xuống, giơ chân đạp tắt.
Anh không cho Lưu Hạt Tử có cơ hội tiếp tục quấn lấy mình, xoay người rời đi.
“Ha, ranh con, rượu mời không muốn uống lại thích uống rượu phạt đúng không? Ngày mai ông đây lập tức đi nói cho đại ca biết mày có lai lịch không rõ!” Lưu Hạt Tử đứng tại chỗ hùng hùng hổ hổ.
Sở Mục không thèm quay đầu lại.
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… Bùn đất dưới gốc cây lớn trong sân lại bị đào lên, Sở Mục dựa vào thân cây đốt một điếu thuốc lá.“Anh đứng đây làm gì thế?”Lưu Hạt Tử đi ra ngoài đi tiểu, gã đã uống thêm rất nhiều rượu, đi đứng ngã trái ngã phải.Gã đi đến bên cạnh Sở Mục, ánh mắt nhìn về phía anh luôn mang theo chút không có có ý tốt.“Hút thuốc.” Sở Mục có lệ đáp hai chữ.Lưu Hạt Tử cười hắc hắc nói: “Sao không ở trong nhà hút, đêm hôm khuya khoắt lại đi ra ngoài này hút?”Hiện tại chỗ mà lòng bàn chân bọn họ đang dẫm lên chính là nơi vừa mới chôn người phụ nữ kia.“Không được à?”“Được, đương nhiên là được chứ. Người khác không được nhưng mà Sở đại gia thì chắc chắn là phải được rồi!” Lưu Hạt Tử mỉa mai nói.TBCTrước khi Sở Mục gia nhập với bọn họ, ngoại trừ đại ca ra, gã chính là phó lãnh đạo ở nơi này.Nhưng mà từ sau khi thằng ranh này đến, thái độ của đại ca đối với gã đã thay đổi rất nhiều, trông có vẻ như muốn nâng đỡ thằng ranh này, cho nên gã cũng càng ngày càng khó chịu.“Sở Mục, tôi biết anh cứu mạng của đại ca, hơn nữa còn tàn nhẫn độc ác, nhưng mà dù sao anh cũng chỉ là người ngoài, đại ca nể mặt anh đôi ba pahàn, nhưng mà anh cũng phải tự biết điều tự hiểu lấy mới được.”Lưu Hạt Tử vừa nói vừa nấc lên, có vẻ như chẳng thèm để ý đến anh.Sở Mục không thèm nhìn gã cái nào.Lưu Hạt Tử cũng không giận, thậm chí còn đã quá quen. “Thật ra anh có quen với cô gái mà chúng ta gặp nhau trong tiệm cơm hôm nay đúng không?”Ngón tay đang cầm điếu thuốc của Sở Mục hơi siết chặt, cuối cùng cũng chịu ngước mắt lên nhìn gã.“Không biết.”Lưu Hạt Tử cười có vẻ vô cùng đáng khinh, cố ý nhích lại gần Sở Mục, nửa nghiêm túc nửa trêu đùa nói.“Anh không cần phải giấu tôi, tôi không quen tâm anh tên Sở Mục hay là Cố Phong, cũng không quan tâm anh tiếp cận đại ca là có mục đích gì, chỉ cần anh nói cho tôi biết cô em kia là người nơi nào, làm sao mới tìm được cô ta là được, tôi bảo đảm sẽ không lắm lời với đại ca!”Từ trước đến nay đại ca luôn rất đa nghi, nếu để anh ta biết hôm nay có người gọi Sở Mục với cái tên khác, cho dù Sở Mục không c.h.ế.t thì cũng sẽ phải tróc một lớp da.“Tôi đã nói rồi, tôi không quen.” Sở Mục vẫn cứ lặp lại câu trả lời lúc nãy, nhưng mà âm lượng lai vô thức lớn hơn một chút.Lưu Hạt Tử không ngờ gã đã dùng đến Trịnh Toàn Cường để uy h.i.ế.p rồi mà anh còn chưa chịu ngoan ngoãn nghe lời, có chút nghi ngờ, có khi nào gã đã đoán sai thật rồi không?“Anh em, chúng ta đều là người đi ra ngoài lăn lộn, có người muốn tiền, có người muốn quyền, tôi thì đơn giản hơn nhiều, tôi chỉ muốn gái. Anh đây thật sự rất thích cô bé tên Ninh gì gì đó gặp được ngày hôm nay, chỉ cần anh giữ anh đây một lần, sau này anh bảo tôi giúp anh làm cái gì cũng được.”Cứng không được thì mềm, kiểu gì cũng phải cạy được chút thông tin từ trong miệng của anh mới được.Sắc mặt Sở Mục vô cùng âm u: “Tôi thật sự không biết hai người phụ nữ kia, hơn nữa tôi cũng khuyên anh một câu, coi chừng làm hỏng việc trên người phụ nữ.”Nói xong, anh cũng quăng điếu thuốc trong tay xuống, giơ chân đạp tắt.Anh không cho Lưu Hạt Tử có cơ hội tiếp tục quấn lấy mình, xoay người rời đi.“Ha, ranh con, rượu mời không muốn uống lại thích uống rượu phạt đúng không? Ngày mai ông đây lập tức đi nói cho đại ca biết mày có lai lịch không rõ!” Lưu Hạt Tử đứng tại chỗ hùng hùng hổ hổ.Sở Mục không thèm quay đầu lại.