“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn…
Chương 395: Chương 395
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… “Cô gái kia rất nhạy bén, vừa phát hiện không đúng là lập tức chạy đến đồn công an ngay.” Sở Mục giải thích, coi như trả lời cho Lưu Hạt Tử.Nhưng Lưu Hạt Tử cũng không hài lòng với câu trả lời này.“Cho dù có nhạy bén như thế nào thì cũng chỉ là một người phụ nữ mà thôi, dựa vào thủ đoạn của anh, nếu thật lòng muốn bắt cô ta, cô ta không thể nào chạy thoát được.”Lưu Hạt Tử vừa nói, đôi mắt lóe ra ánh sáng độc ác.Sở Mục cũng không thèm để ý đến lời đe dọa nguy hiểm của gã: “Nơi này là kinh thành, hơn nữa cô gái kia còn có thân phận không bình thường, anh muốn làm to chuyện cho cả thành đều biết sao?”“Tôi chỉ muốn con nhỏ đó!” Lưu Hạt Tử tăng thêm âm lượng, càng không có được thì lại càng muốn được, nhất định phải lấy được.“Được rồi, không bằng đi nói cho đại ca, anh muốn vì một người phụ nữ mà bất chấp không thèm quan tâm đến sự an toàn của chúng ta.” Trên mặt Sở Mục lộ ra vẻ mất kiên nhẫn rất rõ ràng, trực tiếp cảnh cáo.“Mày đừng có lấy đại ca ra uy h.i.ế.p tao, hiện tại tao lại càng nghi ngờ mày có gì đó với con nhỏ kia...”“Vậy chúng ta đi tìm đại ca nói cho rõ ràng đi.”Lần này Sở Mục hoàn toàn không cho Lưu Hạt Tử có cơ hội nói hết lời, ánh mắt hung ác nham hiểm làm người ta không rét mà runTrong đầu Lưu Hạt Tử tự động hiện ra cách g.i.ế.c người tàn bạo độc ác của Sở Mục, trong lòng cuối cùng cũng có chút kiêng dè sợ hãi.Hơn nữa gã không có chứng cứ, nếu thật sự làm đại ca biết được chuyện này, chỉ sợ gã không chỉ không chiếm được người đẹp mà còn sẽ bị đại ca dạy dỗ một trận ra trò.“Ha ha, tôi chỉ là thuận miệng nói chơi thôi, sao anh lại tin thật chứ? Anh đã cứu mạng của đại ca, đương nhiên cũng là ân nhân của tôi, sao tôi sẽ vì một đứa con gái mà ảnh hưởng đến tình cảm của hai anh em chúng ta chứ.”Lưu Hạt Tử trở mặt còn nhanh hơn lật sách, lập tức lại thân thiện với Sở Mục.“Nhưng mà anh đây thật sự rất thích con nhỏ kia, anh phải hoàn thành tâm nguyện này giúp tôi đó.”Sở Mục không trả lời, nhưng cũng không từ chối.” Mùng ba tết, mới sáng sớm Diệp Ninh đã lập tức chuẩn bị khởi hành.Vì bảo đảm an toàn, cô còn cố ý làm nhà nghỉ sắp xếp một người lái xe đưa cô đến ga tàu hỏa.Bởi vì cô đã hỏi thăm trước thời gian xuất phát của tàu hỏa, cho nên cô đã tính sẵn thời gian đến đây, mua vé xe xong, còn khoảng ba mươi phút nữa là đến giờ xe lửa đến trạm.TBCThời đại này phòng ngồi chờ xe lửa vẫn còn rất đơn giản, xung quanh trống không, dòng người vô cùng hỗn loạn.Diệp Ninh tìm một góc khá yên lặng ngồi xuống, sau đó chờ đợi thời gian đến.Nhưng mà cô vừa mới ngồi xuống không được bao lâu thì đột nhiên có một người khác đến đây ngồi xuống.Người này mặc áo khoác dày, chỉ để lộ ra một đôi mắt vô cùng đáng khinh.Người đàn ông kia ngồi xuống, Diệp Ninh lập tức đứng lên, nhưng mà lúc này người đàn ông kia lại dùng âm lượng chỉ có hai người bọn họ nghe được nói.“Có phải cô đang tìm Cố Phong không?”Diệp Ninh đột nhiên ngẩn ngơ, ánh mắt đề phòng nhìn về phía người đàn ông kia.Người đàn ông này thấy cô không có phản ứng quá lớn, sau đó còn nói thêm: “Muốn gặp Cố Phong thì đi theo tôi.”Nói xong tên đó lập tức đứng lên đi ra khỏi phòng chờ xe lửa.Diệp Ninh trông có vẻ đang do dự, nhưng mà tấm mắt cũng đã nhìn xung quanh người đàn ông kia, xác định xem tên này còn có đồng bọn nào khác hay không.Nhìn thấy hiện tại người đàn ông kia thật sự chỉ có một người, lập tức cong môi cười lạnh.Những người này bám dính lấy cô như chó lâu như thế, cho dù lần này cô không đi thì bọn họ chắc chắn vẫn sẽ theo dõi cô nữa, thậm chí còn có khả năng cùng cô rời khỏi kinh thành, thật sự cho rằng cô dễ bị ăn h.i.ế.p đến thế sao?Người đàn ông kia không nhanh không chậm đi ở phía trước, thỉnh thoảng lại quay đầu lại xem xem Diệp Ninh ở đằng sau có đuổi kịp không.
“Cô gái kia rất nhạy bén, vừa phát hiện không đúng là lập tức chạy đến đồn công an ngay.” Sở Mục giải thích, coi như trả lời cho Lưu Hạt Tử.
Nhưng Lưu Hạt Tử cũng không hài lòng với câu trả lời này.
“Cho dù có nhạy bén như thế nào thì cũng chỉ là một người phụ nữ mà thôi, dựa vào thủ đoạn của anh, nếu thật lòng muốn bắt cô ta, cô ta không thể nào chạy thoát được.”
Lưu Hạt Tử vừa nói, đôi mắt lóe ra ánh sáng độc ác.
Sở Mục cũng không thèm để ý đến lời đe dọa nguy hiểm của gã: “Nơi này là kinh thành, hơn nữa cô gái kia còn có thân phận không bình thường, anh muốn làm to chuyện cho cả thành đều biết sao?”
“Tôi chỉ muốn con nhỏ đó!” Lưu Hạt Tử tăng thêm âm lượng, càng không có được thì lại càng muốn được, nhất định phải lấy được.
“Được rồi, không bằng đi nói cho đại ca, anh muốn vì một người phụ nữ mà bất chấp không thèm quan tâm đến sự an toàn của chúng ta.” Trên mặt Sở Mục lộ ra vẻ mất kiên nhẫn rất rõ ràng, trực tiếp cảnh cáo.
“Mày đừng có lấy đại ca ra uy h.i.ế.p tao, hiện tại tao lại càng nghi ngờ mày có gì đó với con nhỏ kia...”
“Vậy chúng ta đi tìm đại ca nói cho rõ ràng đi.”
Lần này Sở Mục hoàn toàn không cho Lưu Hạt Tử có cơ hội nói hết lời, ánh mắt hung ác nham hiểm làm người ta không rét mà run
Trong đầu Lưu Hạt Tử tự động hiện ra cách g.i.ế.c người tàn bạo độc ác của Sở Mục, trong lòng cuối cùng cũng có chút kiêng dè sợ hãi.
Hơn nữa gã không có chứng cứ, nếu thật sự làm đại ca biết được chuyện này, chỉ sợ gã không chỉ không chiếm được người đẹp mà còn sẽ bị đại ca dạy dỗ một trận ra trò.
“Ha ha, tôi chỉ là thuận miệng nói chơi thôi, sao anh lại tin thật chứ? Anh đã cứu mạng của đại ca, đương nhiên cũng là ân nhân của tôi, sao tôi sẽ vì một đứa con gái mà ảnh hưởng đến tình cảm của hai anh em chúng ta chứ.”
Lưu Hạt Tử trở mặt còn nhanh hơn lật sách, lập tức lại thân thiện với Sở Mục.
“Nhưng mà anh đây thật sự rất thích con nhỏ kia, anh phải hoàn thành tâm nguyện này giúp tôi đó.”
Sở Mục không trả lời, nhưng cũng không từ chối.”
Mùng ba tết, mới sáng sớm Diệp Ninh đã lập tức chuẩn bị khởi hành.
Vì bảo đảm an toàn, cô còn cố ý làm nhà nghỉ sắp xếp một người lái xe đưa cô đến ga tàu hỏa.
Bởi vì cô đã hỏi thăm trước thời gian xuất phát của tàu hỏa, cho nên cô đã tính sẵn thời gian đến đây, mua vé xe xong, còn khoảng ba mươi phút nữa là đến giờ xe lửa đến trạm.
TBC
Thời đại này phòng ngồi chờ xe lửa vẫn còn rất đơn giản, xung quanh trống không, dòng người vô cùng hỗn loạn.
Diệp Ninh tìm một góc khá yên lặng ngồi xuống, sau đó chờ đợi thời gian đến.
Nhưng mà cô vừa mới ngồi xuống không được bao lâu thì đột nhiên có một người khác đến đây ngồi xuống.
Người này mặc áo khoác dày, chỉ để lộ ra một đôi mắt vô cùng đáng khinh.
Người đàn ông kia ngồi xuống, Diệp Ninh lập tức đứng lên, nhưng mà lúc này người đàn ông kia lại dùng âm lượng chỉ có hai người bọn họ nghe được nói.
“Có phải cô đang tìm Cố Phong không?”
Diệp Ninh đột nhiên ngẩn ngơ, ánh mắt đề phòng nhìn về phía người đàn ông kia.
Người đàn ông này thấy cô không có phản ứng quá lớn, sau đó còn nói thêm: “Muốn gặp Cố Phong thì đi theo tôi.”
Nói xong tên đó lập tức đứng lên đi ra khỏi phòng chờ xe lửa.
Diệp Ninh trông có vẻ đang do dự, nhưng mà tấm mắt cũng đã nhìn xung quanh người đàn ông kia, xác định xem tên này còn có đồng bọn nào khác hay không.
Nhìn thấy hiện tại người đàn ông kia thật sự chỉ có một người, lập tức cong môi cười lạnh.
Những người này bám dính lấy cô như chó lâu như thế, cho dù lần này cô không đi thì bọn họ chắc chắn vẫn sẽ theo dõi cô nữa, thậm chí còn có khả năng cùng cô rời khỏi kinh thành, thật sự cho rằng cô dễ bị ăn h.i.ế.p đến thế sao?
Người đàn ông kia không nhanh không chậm đi ở phía trước, thỉnh thoảng lại quay đầu lại xem xem Diệp Ninh ở đằng sau có đuổi kịp không.
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… “Cô gái kia rất nhạy bén, vừa phát hiện không đúng là lập tức chạy đến đồn công an ngay.” Sở Mục giải thích, coi như trả lời cho Lưu Hạt Tử.Nhưng Lưu Hạt Tử cũng không hài lòng với câu trả lời này.“Cho dù có nhạy bén như thế nào thì cũng chỉ là một người phụ nữ mà thôi, dựa vào thủ đoạn của anh, nếu thật lòng muốn bắt cô ta, cô ta không thể nào chạy thoát được.”Lưu Hạt Tử vừa nói, đôi mắt lóe ra ánh sáng độc ác.Sở Mục cũng không thèm để ý đến lời đe dọa nguy hiểm của gã: “Nơi này là kinh thành, hơn nữa cô gái kia còn có thân phận không bình thường, anh muốn làm to chuyện cho cả thành đều biết sao?”“Tôi chỉ muốn con nhỏ đó!” Lưu Hạt Tử tăng thêm âm lượng, càng không có được thì lại càng muốn được, nhất định phải lấy được.“Được rồi, không bằng đi nói cho đại ca, anh muốn vì một người phụ nữ mà bất chấp không thèm quan tâm đến sự an toàn của chúng ta.” Trên mặt Sở Mục lộ ra vẻ mất kiên nhẫn rất rõ ràng, trực tiếp cảnh cáo.“Mày đừng có lấy đại ca ra uy h.i.ế.p tao, hiện tại tao lại càng nghi ngờ mày có gì đó với con nhỏ kia...”“Vậy chúng ta đi tìm đại ca nói cho rõ ràng đi.”Lần này Sở Mục hoàn toàn không cho Lưu Hạt Tử có cơ hội nói hết lời, ánh mắt hung ác nham hiểm làm người ta không rét mà runTrong đầu Lưu Hạt Tử tự động hiện ra cách g.i.ế.c người tàn bạo độc ác của Sở Mục, trong lòng cuối cùng cũng có chút kiêng dè sợ hãi.Hơn nữa gã không có chứng cứ, nếu thật sự làm đại ca biết được chuyện này, chỉ sợ gã không chỉ không chiếm được người đẹp mà còn sẽ bị đại ca dạy dỗ một trận ra trò.“Ha ha, tôi chỉ là thuận miệng nói chơi thôi, sao anh lại tin thật chứ? Anh đã cứu mạng của đại ca, đương nhiên cũng là ân nhân của tôi, sao tôi sẽ vì một đứa con gái mà ảnh hưởng đến tình cảm của hai anh em chúng ta chứ.”Lưu Hạt Tử trở mặt còn nhanh hơn lật sách, lập tức lại thân thiện với Sở Mục.“Nhưng mà anh đây thật sự rất thích con nhỏ kia, anh phải hoàn thành tâm nguyện này giúp tôi đó.”Sở Mục không trả lời, nhưng cũng không từ chối.” Mùng ba tết, mới sáng sớm Diệp Ninh đã lập tức chuẩn bị khởi hành.Vì bảo đảm an toàn, cô còn cố ý làm nhà nghỉ sắp xếp một người lái xe đưa cô đến ga tàu hỏa.Bởi vì cô đã hỏi thăm trước thời gian xuất phát của tàu hỏa, cho nên cô đã tính sẵn thời gian đến đây, mua vé xe xong, còn khoảng ba mươi phút nữa là đến giờ xe lửa đến trạm.TBCThời đại này phòng ngồi chờ xe lửa vẫn còn rất đơn giản, xung quanh trống không, dòng người vô cùng hỗn loạn.Diệp Ninh tìm một góc khá yên lặng ngồi xuống, sau đó chờ đợi thời gian đến.Nhưng mà cô vừa mới ngồi xuống không được bao lâu thì đột nhiên có một người khác đến đây ngồi xuống.Người này mặc áo khoác dày, chỉ để lộ ra một đôi mắt vô cùng đáng khinh.Người đàn ông kia ngồi xuống, Diệp Ninh lập tức đứng lên, nhưng mà lúc này người đàn ông kia lại dùng âm lượng chỉ có hai người bọn họ nghe được nói.“Có phải cô đang tìm Cố Phong không?”Diệp Ninh đột nhiên ngẩn ngơ, ánh mắt đề phòng nhìn về phía người đàn ông kia.Người đàn ông này thấy cô không có phản ứng quá lớn, sau đó còn nói thêm: “Muốn gặp Cố Phong thì đi theo tôi.”Nói xong tên đó lập tức đứng lên đi ra khỏi phòng chờ xe lửa.Diệp Ninh trông có vẻ đang do dự, nhưng mà tấm mắt cũng đã nhìn xung quanh người đàn ông kia, xác định xem tên này còn có đồng bọn nào khác hay không.Nhìn thấy hiện tại người đàn ông kia thật sự chỉ có một người, lập tức cong môi cười lạnh.Những người này bám dính lấy cô như chó lâu như thế, cho dù lần này cô không đi thì bọn họ chắc chắn vẫn sẽ theo dõi cô nữa, thậm chí còn có khả năng cùng cô rời khỏi kinh thành, thật sự cho rằng cô dễ bị ăn h.i.ế.p đến thế sao?Người đàn ông kia không nhanh không chậm đi ở phía trước, thỉnh thoảng lại quay đầu lại xem xem Diệp Ninh ở đằng sau có đuổi kịp không.