“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn…

Chương 477: Chương 477

Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… Chuyện khiến Diệp Ninh kinh ngạc là Cố Phong đã về nhà từ sớm, cũng không phải vì ngày hôm nay là ngày *****ên đến doanh bộ mà bận rộn.Không đợi Cố Phong chủ động nhắc đến, Diệp Ninh đã lên tiếng chúc mừng trước.Tuy rằng cô không mua sẵn rượu và thức ăn, nhưng mà lời chúc mừng thì chắc chắn không thể bỏ qua.Cố Phong nghe cô khen ngợi mà bật cười, mỏi mệt suốt một ngày cũng tiêu tán đi rất nhiều.“Hôm nay để tôi nấu cơm cho.” Diệp Ninh hiếm khi mà muốn biểu hiện.“Cô biết nấu cơm sao?” Cố Phong thật sự không phải muốn xem thường cơm, mà là nghĩ đến những ngày tháng trước đó, nếu anh không quay về nấu cơm thì cô thà là để mình đói đến ngất đi cũng sẽ không chịu xuống bếp.Diệp Ninh trợn trắng mắt, phản bác một cách đương nhiên: “Suốt một năm qua anh ở nhà được mấy ngày, đều là tôi tự nấu cơm không đó.”Người nói vô tình người nghe lại cố ý, Cố Phong thật sự bắt đầu tự kiểm điểm bản thân.“Sau này sẽ không như thế nữa.”Đây là lời hứa hẹn với Diệp Ninh, cũng là lời nhắc nhở với chính mình.Diệp Ninh không hiểu: “Cái gì mà không như thế nữa?”Cố Phong cười lắc đầu nói: “Không có gì, để tôi giúp cô ha.”Có anh giúp thì sẽ nhanh hơn.“Được thôi.”Diệp Ninh đồng ý, trong nhà còn có một ít rau, trứng gà cũng mua sẵn, gom lại chắc cũng không ít, hai người cùng nhau đi xuống phòng bếp dưới lầu.Tuy rằng phòng bếp là cho người của cả một tòa nhà xài chung, nhưng mà mỗi gia đình đều có bệ bếp riêng.Diệp Ninh và Cố Phong đứng ở trước bệ bếp nhà mình, bắt đầu bận rộn.Không gian vốn còn coi như khá rộng rãi, lại bởi vì có sự gia nhập của Cố Phong mà có vẻ hẹp hòi đi rất nhiều. Đồ ăn đúng là do Diệp Ninh đến nấu, nhưng mà chuyện lặt rau, rửa rau, cắt rau đều do Cố Phong hoàn thành.Hai người phối hợp nhau làm việc, không ngờ lại vô cùng hài hòa.Trong phòng bếp cũng còn người khác đang nấu cơm, nhìn thấy cảnh hai vợ chồng trẻ bọn họ cầm sắt hòa minh như thế, đều cho rằng tình cảm của bọn họ càng ngày càng tốt.Diệp Ninh không thèm để ý đến ánh mắt của người khác, chỉ muốn biểu diễn tài nấu nướng của bản thân thôi.Không bao lâu sau, ba món xào và một nồi canh trứng nóng hổi được bưng lên bàn.Hai người ngồi xuống trước bàn cơm, vừa ăn cơm vừa nói chuyện phiếm.Cố Phong nếm thử đồ ăn do Diệp Ninh nấu, mùi vị cũng khá là ngon.“Sao nào?” Diệp Ninh mong đợi chờ anh đánh giá.TBCCố Phong cũng không ngượng ngùng, trực tiếp khen: “Ngon lắm.”Mặt Diệp Ninh lập tức xuất hiện một đóa hoa, cũng bắt đầu ăn.Cố Phong nhìn gương mặt đầy ý cười của cô, khóe miệng cũng hơi cong lên.“Tôi đã hỏi Thư Vân chuyện tuyển dụng trong đoàn rồi, anh bảo em Chu tám giờ sáng ngày mười lăm đến xếp hàng phỏng vấn. Lúc phỏng vấn thì không cần trang điểm, ăn mặc đơn giản vừa người là được, chuẩn bị sẵn phần tự giới thiệu, không cần quá căng thẳng là tốt rồi.”Tuy rằng Diệp Ninh chưa gặp Chu Giai Bội lần nào, nhưng mấy ngày nay Cố Phong đều đang bận rộn vì cô gái này, cho nên cô có thể giúp được cái gì thì cũng sẽ giúp một ít.Cố Phong không ngờ cô sẽ quan tâm đến mấy thứ này, cực kỳ kinh ngạc, nhưng mà những lời nhắc nhở của cô thật sự sẽ giúp đỡ rất nhiều cho Chu Giai Bội.“Được rồi, vài hôm nữa khi nào tôi rảnh sẽ đi qua đó dặn dò em Chu.”“Còn có một việc, cuối tuần sau Lý Mạn Mạn của đoàn tôi sẽ kết hôn, cô ấy mời chúng ta cùng nhau đến tham dự hôn lễ. Nếu anh có rảnh thì có muốn đến đó góp vui cùng không?” Diệp Ninh chỉ là thuận miệng nhắc đến, cũng không trông cậy vào việc Cố Phong sẽ thật sự đồng ý đi cùng.Nhưng mà chuyện khiến cô kinh ngạc chính là Cố Phong suy nghĩ một chút xong, lại đưa ra câu trả lời khẳng định.“Cuối tuần sau thì chắc là không có chuyện quan trọng gì cả, nếu có thay đổi gì thì tôi sẽ báo lại với cô.”Cố Phong đồng ý dứt khoát như thế làm Diệp Ninh tạm thời cũng phản ứng không kịp. 

Chuyện khiến Diệp Ninh kinh ngạc là Cố Phong đã về nhà từ sớm, cũng không phải vì ngày hôm nay là ngày *****ên đến doanh bộ mà bận rộn.

Không đợi Cố Phong chủ động nhắc đến, Diệp Ninh đã lên tiếng chúc mừng trước.

Tuy rằng cô không mua sẵn rượu và thức ăn, nhưng mà lời chúc mừng thì chắc chắn không thể bỏ qua.

Cố Phong nghe cô khen ngợi mà bật cười, mỏi mệt suốt một ngày cũng tiêu tán đi rất nhiều.

“Hôm nay để tôi nấu cơm cho.” Diệp Ninh hiếm khi mà muốn biểu hiện.

“Cô biết nấu cơm sao?” Cố Phong thật sự không phải muốn xem thường cơm, mà là nghĩ đến những ngày tháng trước đó, nếu anh không quay về nấu cơm thì cô thà là để mình đói đến ngất đi cũng sẽ không chịu xuống bếp.

Diệp Ninh trợn trắng mắt, phản bác một cách đương nhiên: “Suốt một năm qua anh ở nhà được mấy ngày, đều là tôi tự nấu cơm không đó.”

Người nói vô tình người nghe lại cố ý, Cố Phong thật sự bắt đầu tự kiểm điểm bản thân.

“Sau này sẽ không như thế nữa.”

Đây là lời hứa hẹn với Diệp Ninh, cũng là lời nhắc nhở với chính mình.

Diệp Ninh không hiểu: “Cái gì mà không như thế nữa?”

Cố Phong cười lắc đầu nói: “Không có gì, để tôi giúp cô ha.”

Có anh giúp thì sẽ nhanh hơn.

“Được thôi.”

Diệp Ninh đồng ý, trong nhà còn có một ít rau, trứng gà cũng mua sẵn, gom lại chắc cũng không ít, hai người cùng nhau đi xuống phòng bếp dưới lầu.

Tuy rằng phòng bếp là cho người của cả một tòa nhà xài chung, nhưng mà mỗi gia đình đều có bệ bếp riêng.

Diệp Ninh và Cố Phong đứng ở trước bệ bếp nhà mình, bắt đầu bận rộn.

Không gian vốn còn coi như khá rộng rãi, lại bởi vì có sự gia nhập của Cố Phong mà có vẻ hẹp hòi đi rất nhiều.

 

Đồ ăn đúng là do Diệp Ninh đến nấu, nhưng mà chuyện lặt rau, rửa rau, cắt rau đều do Cố Phong hoàn thành.

Hai người phối hợp nhau làm việc, không ngờ lại vô cùng hài hòa.

Trong phòng bếp cũng còn người khác đang nấu cơm, nhìn thấy cảnh hai vợ chồng trẻ bọn họ cầm sắt hòa minh như thế, đều cho rằng tình cảm của bọn họ càng ngày càng tốt.

Diệp Ninh không thèm để ý đến ánh mắt của người khác, chỉ muốn biểu diễn tài nấu nướng của bản thân thôi.

Không bao lâu sau, ba món xào và một nồi canh trứng nóng hổi được bưng lên bàn.

Hai người ngồi xuống trước bàn cơm, vừa ăn cơm vừa nói chuyện phiếm.

Cố Phong nếm thử đồ ăn do Diệp Ninh nấu, mùi vị cũng khá là ngon.

“Sao nào?” Diệp Ninh mong đợi chờ anh đánh giá.

TBC

Cố Phong cũng không ngượng ngùng, trực tiếp khen: “Ngon lắm.”

Mặt Diệp Ninh lập tức xuất hiện một đóa hoa, cũng bắt đầu ăn.

Cố Phong nhìn gương mặt đầy ý cười của cô, khóe miệng cũng hơi cong lên.

“Tôi đã hỏi Thư Vân chuyện tuyển dụng trong đoàn rồi, anh bảo em Chu tám giờ sáng ngày mười lăm đến xếp hàng phỏng vấn. Lúc phỏng vấn thì không cần trang điểm, ăn mặc đơn giản vừa người là được, chuẩn bị sẵn phần tự giới thiệu, không cần quá căng thẳng là tốt rồi.”

Tuy rằng Diệp Ninh chưa gặp Chu Giai Bội lần nào, nhưng mấy ngày nay Cố Phong đều đang bận rộn vì cô gái này, cho nên cô có thể giúp được cái gì thì cũng sẽ giúp một ít.

Cố Phong không ngờ cô sẽ quan tâm đến mấy thứ này, cực kỳ kinh ngạc, nhưng mà những lời nhắc nhở của cô thật sự sẽ giúp đỡ rất nhiều cho Chu Giai Bội.

“Được rồi, vài hôm nữa khi nào tôi rảnh sẽ đi qua đó dặn dò em Chu.”

“Còn có một việc, cuối tuần sau Lý Mạn Mạn của đoàn tôi sẽ kết hôn, cô ấy mời chúng ta cùng nhau đến tham dự hôn lễ. Nếu anh có rảnh thì có muốn đến đó góp vui cùng không?” Diệp Ninh chỉ là thuận miệng nhắc đến, cũng không trông cậy vào việc Cố Phong sẽ thật sự đồng ý đi cùng.

Nhưng mà chuyện khiến cô kinh ngạc chính là Cố Phong suy nghĩ một chút xong, lại đưa ra câu trả lời khẳng định.

“Cuối tuần sau thì chắc là không có chuyện quan trọng gì cả, nếu có thay đổi gì thì tôi sẽ báo lại với cô.”

Cố Phong đồng ý dứt khoát như thế làm Diệp Ninh tạm thời cũng phản ứng không kịp.

 

Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… Chuyện khiến Diệp Ninh kinh ngạc là Cố Phong đã về nhà từ sớm, cũng không phải vì ngày hôm nay là ngày *****ên đến doanh bộ mà bận rộn.Không đợi Cố Phong chủ động nhắc đến, Diệp Ninh đã lên tiếng chúc mừng trước.Tuy rằng cô không mua sẵn rượu và thức ăn, nhưng mà lời chúc mừng thì chắc chắn không thể bỏ qua.Cố Phong nghe cô khen ngợi mà bật cười, mỏi mệt suốt một ngày cũng tiêu tán đi rất nhiều.“Hôm nay để tôi nấu cơm cho.” Diệp Ninh hiếm khi mà muốn biểu hiện.“Cô biết nấu cơm sao?” Cố Phong thật sự không phải muốn xem thường cơm, mà là nghĩ đến những ngày tháng trước đó, nếu anh không quay về nấu cơm thì cô thà là để mình đói đến ngất đi cũng sẽ không chịu xuống bếp.Diệp Ninh trợn trắng mắt, phản bác một cách đương nhiên: “Suốt một năm qua anh ở nhà được mấy ngày, đều là tôi tự nấu cơm không đó.”Người nói vô tình người nghe lại cố ý, Cố Phong thật sự bắt đầu tự kiểm điểm bản thân.“Sau này sẽ không như thế nữa.”Đây là lời hứa hẹn với Diệp Ninh, cũng là lời nhắc nhở với chính mình.Diệp Ninh không hiểu: “Cái gì mà không như thế nữa?”Cố Phong cười lắc đầu nói: “Không có gì, để tôi giúp cô ha.”Có anh giúp thì sẽ nhanh hơn.“Được thôi.”Diệp Ninh đồng ý, trong nhà còn có một ít rau, trứng gà cũng mua sẵn, gom lại chắc cũng không ít, hai người cùng nhau đi xuống phòng bếp dưới lầu.Tuy rằng phòng bếp là cho người của cả một tòa nhà xài chung, nhưng mà mỗi gia đình đều có bệ bếp riêng.Diệp Ninh và Cố Phong đứng ở trước bệ bếp nhà mình, bắt đầu bận rộn.Không gian vốn còn coi như khá rộng rãi, lại bởi vì có sự gia nhập của Cố Phong mà có vẻ hẹp hòi đi rất nhiều. Đồ ăn đúng là do Diệp Ninh đến nấu, nhưng mà chuyện lặt rau, rửa rau, cắt rau đều do Cố Phong hoàn thành.Hai người phối hợp nhau làm việc, không ngờ lại vô cùng hài hòa.Trong phòng bếp cũng còn người khác đang nấu cơm, nhìn thấy cảnh hai vợ chồng trẻ bọn họ cầm sắt hòa minh như thế, đều cho rằng tình cảm của bọn họ càng ngày càng tốt.Diệp Ninh không thèm để ý đến ánh mắt của người khác, chỉ muốn biểu diễn tài nấu nướng của bản thân thôi.Không bao lâu sau, ba món xào và một nồi canh trứng nóng hổi được bưng lên bàn.Hai người ngồi xuống trước bàn cơm, vừa ăn cơm vừa nói chuyện phiếm.Cố Phong nếm thử đồ ăn do Diệp Ninh nấu, mùi vị cũng khá là ngon.“Sao nào?” Diệp Ninh mong đợi chờ anh đánh giá.TBCCố Phong cũng không ngượng ngùng, trực tiếp khen: “Ngon lắm.”Mặt Diệp Ninh lập tức xuất hiện một đóa hoa, cũng bắt đầu ăn.Cố Phong nhìn gương mặt đầy ý cười của cô, khóe miệng cũng hơi cong lên.“Tôi đã hỏi Thư Vân chuyện tuyển dụng trong đoàn rồi, anh bảo em Chu tám giờ sáng ngày mười lăm đến xếp hàng phỏng vấn. Lúc phỏng vấn thì không cần trang điểm, ăn mặc đơn giản vừa người là được, chuẩn bị sẵn phần tự giới thiệu, không cần quá căng thẳng là tốt rồi.”Tuy rằng Diệp Ninh chưa gặp Chu Giai Bội lần nào, nhưng mấy ngày nay Cố Phong đều đang bận rộn vì cô gái này, cho nên cô có thể giúp được cái gì thì cũng sẽ giúp một ít.Cố Phong không ngờ cô sẽ quan tâm đến mấy thứ này, cực kỳ kinh ngạc, nhưng mà những lời nhắc nhở của cô thật sự sẽ giúp đỡ rất nhiều cho Chu Giai Bội.“Được rồi, vài hôm nữa khi nào tôi rảnh sẽ đi qua đó dặn dò em Chu.”“Còn có một việc, cuối tuần sau Lý Mạn Mạn của đoàn tôi sẽ kết hôn, cô ấy mời chúng ta cùng nhau đến tham dự hôn lễ. Nếu anh có rảnh thì có muốn đến đó góp vui cùng không?” Diệp Ninh chỉ là thuận miệng nhắc đến, cũng không trông cậy vào việc Cố Phong sẽ thật sự đồng ý đi cùng.Nhưng mà chuyện khiến cô kinh ngạc chính là Cố Phong suy nghĩ một chút xong, lại đưa ra câu trả lời khẳng định.“Cuối tuần sau thì chắc là không có chuyện quan trọng gì cả, nếu có thay đổi gì thì tôi sẽ báo lại với cô.”Cố Phong đồng ý dứt khoát như thế làm Diệp Ninh tạm thời cũng phản ứng không kịp. 

Chương 477: Chương 477