“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn…

Chương 484: Chương 484

Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… Giang Húc Đông lộ ra vẻ thất vọng, đồng thời lại càng thêm ghen tị với Cố Phong.“Thời cơ anh xuất hiện thật sự rất quan trọng, có một vài người cho dù có cố gắng thế nào cũng không thể chiếm được thứ mình muốn, nhưng mà có một ít người vừa mới bắt đầu cũng đã chạy đến vạch đích rồi.”Mà Cố Phong chính là người đang đứng ở vạch đích đó.Giang Húc Đông biểu hiện ra quá nhiều cảm xúc không nên biểu hiện, sao Cố Phong có thể không nhận ra được chứ.“Tuy rằng hiện tại tôi tạm thời chưa thể trả lời câu hỏi của anh, nhưng tôi sẽ không nhường cô ấy cho bất cứ người nào.”Đây là câu trả lời của anh.Giang Húc Đông nhìn vẻ mặt kiên định của Cố Phong, nhịn không được mỉm cười.Có lẽ có vài thứ đến cả chính anh cũng chưa nhận ra được nhỉ.TBC“Vậy phải xem xem anh có thể giữ cô ấy lại được không.”Giang Húc Đông cố ý nói như thế, có một vài người cần phải có người khác buộc thì mới có thể thấy rõ được trái tim của mình.Đáy mắt của Cố Phong hiện lên chút âm u, khí thế quanh người cũng trở nên âm u hơn rất nhiều.Anh không thể ngăn cản bất cứ ai yêu thích và quý mến Diệp Ninh, nhưng tuyệt đối không thể chịu đựng được việc có người muốn phá hư hôn nhân của bọn họ.“Tôi sẽ giữ cô ấy lại.”Đây là đáp trả lại lời Giang Húc Đông, cũng đang nhắc nhở chình anh.“Được. Nếu anh có thể làm cô ấy hạnh phúc, tôi sẽ thật lòng chúc phúc hai người. Nhưng nếu anh không làm được, vậy tôi sẽ cướp đi cô ấy.”Nếu như là vài phút trước, Giang Húc Đông tuyệt đối sẽ không nói ra những lời này.Nhưng hiện tại thì đã khác hoàn toàn rồi, anh ấy sẽ hoàn thành lời hứa hẹn với Diệp Ninh, làm bản thân khỏe lên, cũng có thể mang cho Diệp Ninh một cuộc sống hạnh phúc.Đây rõ ràng là một lời tuyên chiến *****, ánh mắt sắc bén của Cố Phong đối diện với ánh mắt kiên định của Giang Húc Đông, đôi bên đều không hề lùi bước.“Diệp Ninh, doanh trưởng Cố có quen biết với Giang Húc Đông hả?” Ở một bên khác, Trịnh Thư Vân nhìn thấy Cố Phong đang nói chuyện với Giang Húc Đông, cảm thấy cực kỳ kinh ngạc.“Cô cũng biết anh Giang hả?” Diệp Ninh cũng kinh ngạc không kém.Trịnh Thư Vân lộ ra vẻ mặt không dám tin hỏi: “Cô gọi anh ấy là anh Giang? Cô cũng quen anh ất à?”Hơn nữa nghe cái cách xưng hô này, bọn họ không chỉ quen biết mà mối quan hệ còn có vẻ khá thân thiết nữa.Diệp Ninh gật đầu.“Sao hai người lại quen biết nhau thế?” Trịnh Thư Vân tò mò muốn chết.“Chỉ là có một lần vô tình quen biết nhau, sau đó lại gặp qua vài lần, rồi thành bạn luôn.” Diệp Ninh giải thích đơn giản, cô đương nhiên sẽ không nói cho Trịnh Thư Vân biết chuyện một năm trước Giang Húc Đông muốn đến bờ sông tự tử.Vẻ mặt Trịnh Thư Vân trở nên vô cùng quái lạ.Diệp Ninh càng khó hiểu hơn: “Sao thế?”Không lẽ trở thành bạn với Giang Húc Đông thì có cái gì không đúng hả?“Cô có biết anh ấy là ai không?” Trịnh Thư Vân cố ý hạ giọng, nói nhỏ bên tai Diệp Ninh.“Không biết.” Diệp Ninh trả lời rất dứt khoát.Kết bạn thì chính vì làm bạn với người đó chứ không phải vì thân phận bối cảnh.“Anh ấy chính là con trai của đại thủ trưởng quân khu chúng ta.” Trịnh Thư Vân thậm chí sợ Diệp Ninh còn không rõ, lại bổ sung thêm một câu: “Con trai duy nhất!”Mặc dù Diệp Ninh đã chuẩn bị sẵn tâm lý, nhưng vẫn hoảng sợ trước thân phận của Giang Húc Đông.Trịnh Thư Vân nhìn thấy phản ứng của Diệp Ninh, đây mới là chuyện bình thường.“Ba năm trước Giang Húc Đông còn không phải như thế, khi đó anh ấy còn chưa từng bị thương, là quan quân ưu tú nhất của toàn bộ quân khu, tương lai vô cùng xán lạn.” Hiện tại Trịnh Thư Vân nhắc đến quá khứ huy hoàng trước kia của Giang Húc Đông, đều cảm thấy vô cùng chấn động và tiếc hận.“Vậy chân của anh ấy?” Diệp Ninh hỏi ra vấn đề mà cô quan tâm, bắt đầu từ lúc gặp được Giang Húc Đông, anh ấy cũng đã ngồi trên xe lăn rồi.“Nghe nói là bởi vì anh ấy tham dự một lần nhiệm vụ nguy hiểm, bị thương chân, từ nay về sau không thể đứng lên được nữa.” 

Giang Húc Đông lộ ra vẻ thất vọng, đồng thời lại càng thêm ghen tị với Cố Phong.

“Thời cơ anh xuất hiện thật sự rất quan trọng, có một vài người cho dù có cố gắng thế nào cũng không thể chiếm được thứ mình muốn, nhưng mà có một ít người vừa mới bắt đầu cũng đã chạy đến vạch đích rồi.”

Mà Cố Phong chính là người đang đứng ở vạch đích đó.

Giang Húc Đông biểu hiện ra quá nhiều cảm xúc không nên biểu hiện, sao Cố Phong có thể không nhận ra được chứ.

“Tuy rằng hiện tại tôi tạm thời chưa thể trả lời câu hỏi của anh, nhưng tôi sẽ không nhường cô ấy cho bất cứ người nào.”

Đây là câu trả lời của anh.

Giang Húc Đông nhìn vẻ mặt kiên định của Cố Phong, nhịn không được mỉm cười.

Có lẽ có vài thứ đến cả chính anh cũng chưa nhận ra được nhỉ.

TBC

“Vậy phải xem xem anh có thể giữ cô ấy lại được không.”

Giang Húc Đông cố ý nói như thế, có một vài người cần phải có người khác buộc thì mới có thể thấy rõ được trái tim của mình.

Đáy mắt của Cố Phong hiện lên chút âm u, khí thế quanh người cũng trở nên âm u hơn rất nhiều.

Anh không thể ngăn cản bất cứ ai yêu thích và quý mến Diệp Ninh, nhưng tuyệt đối không thể chịu đựng được việc có người muốn phá hư hôn nhân của bọn họ.

“Tôi sẽ giữ cô ấy lại.”

Đây là đáp trả lại lời Giang Húc Đông, cũng đang nhắc nhở chình anh.

“Được. Nếu anh có thể làm cô ấy hạnh phúc, tôi sẽ thật lòng chúc phúc hai người. Nhưng nếu anh không làm được, vậy tôi sẽ cướp đi cô ấy.”

Nếu như là vài phút trước, Giang Húc Đông tuyệt đối sẽ không nói ra những lời này.

Nhưng hiện tại thì đã khác hoàn toàn rồi, anh ấy sẽ hoàn thành lời hứa hẹn với Diệp Ninh, làm bản thân khỏe lên, cũng có thể mang cho Diệp Ninh một cuộc sống hạnh phúc.

Đây rõ ràng là một lời tuyên chiến *****, ánh mắt sắc bén của Cố Phong đối diện với ánh mắt kiên định của Giang Húc Đông, đôi bên đều không hề lùi bước.

“Diệp Ninh, doanh trưởng Cố có quen biết với Giang Húc Đông hả?”

 

Ở một bên khác, Trịnh Thư Vân nhìn thấy Cố Phong đang nói chuyện với Giang Húc Đông, cảm thấy cực kỳ kinh ngạc.

“Cô cũng biết anh Giang hả?” Diệp Ninh cũng kinh ngạc không kém.

Trịnh Thư Vân lộ ra vẻ mặt không dám tin hỏi: “Cô gọi anh ấy là anh Giang? Cô cũng quen anh ất à?”

Hơn nữa nghe cái cách xưng hô này, bọn họ không chỉ quen biết mà mối quan hệ còn có vẻ khá thân thiết nữa.

Diệp Ninh gật đầu.

“Sao hai người lại quen biết nhau thế?” Trịnh Thư Vân tò mò muốn chết.

“Chỉ là có một lần vô tình quen biết nhau, sau đó lại gặp qua vài lần, rồi thành bạn luôn.” Diệp Ninh giải thích đơn giản, cô đương nhiên sẽ không nói cho Trịnh Thư Vân biết chuyện một năm trước Giang Húc Đông muốn đến bờ sông tự tử.

Vẻ mặt Trịnh Thư Vân trở nên vô cùng quái lạ.

Diệp Ninh càng khó hiểu hơn: “Sao thế?”

Không lẽ trở thành bạn với Giang Húc Đông thì có cái gì không đúng hả?

“Cô có biết anh ấy là ai không?” Trịnh Thư Vân cố ý hạ giọng, nói nhỏ bên tai Diệp Ninh.

“Không biết.” Diệp Ninh trả lời rất dứt khoát.

Kết bạn thì chính vì làm bạn với người đó chứ không phải vì thân phận bối cảnh.

“Anh ấy chính là con trai của đại thủ trưởng quân khu chúng ta.” Trịnh Thư Vân thậm chí sợ Diệp Ninh còn không rõ, lại bổ sung thêm một câu: “Con trai duy nhất!”

Mặc dù Diệp Ninh đã chuẩn bị sẵn tâm lý, nhưng vẫn hoảng sợ trước thân phận của Giang Húc Đông.

Trịnh Thư Vân nhìn thấy phản ứng của Diệp Ninh, đây mới là chuyện bình thường.

“Ba năm trước Giang Húc Đông còn không phải như thế, khi đó anh ấy còn chưa từng bị thương, là quan quân ưu tú nhất của toàn bộ quân khu, tương lai vô cùng xán lạn.” Hiện tại Trịnh Thư Vân nhắc đến quá khứ huy hoàng trước kia của Giang Húc Đông, đều cảm thấy vô cùng chấn động và tiếc hận.

“Vậy chân của anh ấy?” Diệp Ninh hỏi ra vấn đề mà cô quan tâm, bắt đầu từ lúc gặp được Giang Húc Đông, anh ấy cũng đã ngồi trên xe lăn rồi.

“Nghe nói là bởi vì anh ấy tham dự một lần nhiệm vụ nguy hiểm, bị thương chân, từ nay về sau không thể đứng lên được nữa.”

 

Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… Giang Húc Đông lộ ra vẻ thất vọng, đồng thời lại càng thêm ghen tị với Cố Phong.“Thời cơ anh xuất hiện thật sự rất quan trọng, có một vài người cho dù có cố gắng thế nào cũng không thể chiếm được thứ mình muốn, nhưng mà có một ít người vừa mới bắt đầu cũng đã chạy đến vạch đích rồi.”Mà Cố Phong chính là người đang đứng ở vạch đích đó.Giang Húc Đông biểu hiện ra quá nhiều cảm xúc không nên biểu hiện, sao Cố Phong có thể không nhận ra được chứ.“Tuy rằng hiện tại tôi tạm thời chưa thể trả lời câu hỏi của anh, nhưng tôi sẽ không nhường cô ấy cho bất cứ người nào.”Đây là câu trả lời của anh.Giang Húc Đông nhìn vẻ mặt kiên định của Cố Phong, nhịn không được mỉm cười.Có lẽ có vài thứ đến cả chính anh cũng chưa nhận ra được nhỉ.TBC“Vậy phải xem xem anh có thể giữ cô ấy lại được không.”Giang Húc Đông cố ý nói như thế, có một vài người cần phải có người khác buộc thì mới có thể thấy rõ được trái tim của mình.Đáy mắt của Cố Phong hiện lên chút âm u, khí thế quanh người cũng trở nên âm u hơn rất nhiều.Anh không thể ngăn cản bất cứ ai yêu thích và quý mến Diệp Ninh, nhưng tuyệt đối không thể chịu đựng được việc có người muốn phá hư hôn nhân của bọn họ.“Tôi sẽ giữ cô ấy lại.”Đây là đáp trả lại lời Giang Húc Đông, cũng đang nhắc nhở chình anh.“Được. Nếu anh có thể làm cô ấy hạnh phúc, tôi sẽ thật lòng chúc phúc hai người. Nhưng nếu anh không làm được, vậy tôi sẽ cướp đi cô ấy.”Nếu như là vài phút trước, Giang Húc Đông tuyệt đối sẽ không nói ra những lời này.Nhưng hiện tại thì đã khác hoàn toàn rồi, anh ấy sẽ hoàn thành lời hứa hẹn với Diệp Ninh, làm bản thân khỏe lên, cũng có thể mang cho Diệp Ninh một cuộc sống hạnh phúc.Đây rõ ràng là một lời tuyên chiến *****, ánh mắt sắc bén của Cố Phong đối diện với ánh mắt kiên định của Giang Húc Đông, đôi bên đều không hề lùi bước.“Diệp Ninh, doanh trưởng Cố có quen biết với Giang Húc Đông hả?” Ở một bên khác, Trịnh Thư Vân nhìn thấy Cố Phong đang nói chuyện với Giang Húc Đông, cảm thấy cực kỳ kinh ngạc.“Cô cũng biết anh Giang hả?” Diệp Ninh cũng kinh ngạc không kém.Trịnh Thư Vân lộ ra vẻ mặt không dám tin hỏi: “Cô gọi anh ấy là anh Giang? Cô cũng quen anh ất à?”Hơn nữa nghe cái cách xưng hô này, bọn họ không chỉ quen biết mà mối quan hệ còn có vẻ khá thân thiết nữa.Diệp Ninh gật đầu.“Sao hai người lại quen biết nhau thế?” Trịnh Thư Vân tò mò muốn chết.“Chỉ là có một lần vô tình quen biết nhau, sau đó lại gặp qua vài lần, rồi thành bạn luôn.” Diệp Ninh giải thích đơn giản, cô đương nhiên sẽ không nói cho Trịnh Thư Vân biết chuyện một năm trước Giang Húc Đông muốn đến bờ sông tự tử.Vẻ mặt Trịnh Thư Vân trở nên vô cùng quái lạ.Diệp Ninh càng khó hiểu hơn: “Sao thế?”Không lẽ trở thành bạn với Giang Húc Đông thì có cái gì không đúng hả?“Cô có biết anh ấy là ai không?” Trịnh Thư Vân cố ý hạ giọng, nói nhỏ bên tai Diệp Ninh.“Không biết.” Diệp Ninh trả lời rất dứt khoát.Kết bạn thì chính vì làm bạn với người đó chứ không phải vì thân phận bối cảnh.“Anh ấy chính là con trai của đại thủ trưởng quân khu chúng ta.” Trịnh Thư Vân thậm chí sợ Diệp Ninh còn không rõ, lại bổ sung thêm một câu: “Con trai duy nhất!”Mặc dù Diệp Ninh đã chuẩn bị sẵn tâm lý, nhưng vẫn hoảng sợ trước thân phận của Giang Húc Đông.Trịnh Thư Vân nhìn thấy phản ứng của Diệp Ninh, đây mới là chuyện bình thường.“Ba năm trước Giang Húc Đông còn không phải như thế, khi đó anh ấy còn chưa từng bị thương, là quan quân ưu tú nhất của toàn bộ quân khu, tương lai vô cùng xán lạn.” Hiện tại Trịnh Thư Vân nhắc đến quá khứ huy hoàng trước kia của Giang Húc Đông, đều cảm thấy vô cùng chấn động và tiếc hận.“Vậy chân của anh ấy?” Diệp Ninh hỏi ra vấn đề mà cô quan tâm, bắt đầu từ lúc gặp được Giang Húc Đông, anh ấy cũng đã ngồi trên xe lăn rồi.“Nghe nói là bởi vì anh ấy tham dự một lần nhiệm vụ nguy hiểm, bị thương chân, từ nay về sau không thể đứng lên được nữa.” 

Chương 484: Chương 484