“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn…
Chương 540: Chương 540
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… “Nếu như thế, không biết hiện tại cô Trịnh có rảnh không? Tôi mời cô Trịnh đi uống trà, sẵn tiện kể lại quá trình tôi và Diệp Ninh quen biết nhau.”Lúc Mục Văn Hạo nói ra những lời này, ánh mắt chợt lóe lên ánh sáng.“Tôi bảo đảm cô Trịnh nghe xong sẽ cảm thấy vô cùng xuất sắc.”Anh ta cố ý bổ sung thêm những lời này, bảo đảm có thể khơi gợi lên lòng hiếu kỳ của Trịnh Thư Vân.“Chuyện này có làm mất thời gian của ông chủ Mục không?” Ngoại trừ tò mò về chuyện này ra, thật ra Trịnh Thư Vân cũng rất tò mò về con người của Mục Văn Hạo.Bởi vì cô ấy thường xuyên đến Hồng Hải, cho nên cũng thường hay nhìn thấy bóng dáng của Mục Văn Hạo, cũng từng nghe không ít truyền thuyết về Mục Văn Hạo.Người đàn ông này khác hẳn với tất cả những người mà cô từng tiếp xúc trước đây, tràn ngập sắc thái thần bí.Mục Văn Hạo cố ý nhìn thoáng qua đồng hồ đeo trên cổ tay, sau đó mới nho nhã lễ độ nói với cô ấy: “Vừa lúc tôi còn rảnh một tiếng đồng hồ, cũng không biết cô Trịnh có chịu nể mặt tôi hay không?”Trịnh Thư Vân nghe anh ta nói như thế, toàn bộ băn khoăn đều biến mất sạch sẽ.“Vậy cung kính không bằng tuân mệnh.”Mục Văn Hạo vô cùng lịch thiệp mở cửa xe cho cô, làm ra thế “mời”.Trịnh Thư Vân lại lần nữa phát hiện anh ta khác hoàn toàn với trong lời đồn, được anh ta mời ngồi vào xe.Ngay khoảnh khắc cửa xe đóng lại, khóe miệng Mục Văn Hạo cong lên nở một nụ cười đầy toan tính.Ở bên kia, Diệp Ninh chỉ lo dẫn Cố Phong rời xa phạm vi có Mục Văn Hạo, hoàn toàn không nhìn thấy ở phía sau Trịnh Thư Vân và Mục Văn Hạo đã cùng nhau rời đi.Chờ hai người đi thật xa rồi, Diệp Ninh mới buông cánh tay đang kéo Cố Phong ra.“Sao này anh cách xa ông chủ Mục ra, không nên tiếp xúc quá nhiều với anh ta.”Cô nghiêm túc dặn dò Cố Phong.Bắt đầu từ giây *****ên cô xuất hiện, Cố Phong đã bắt đầu phối hợp toàn bộ hành động với cô, đến bây giờ lại nghe cô nói như thế, vẻ lạnh nhạt trên mặt cũng tiêu tán đi một ít.“Nếu không nên tiếp xúc quá nhiều thì tại sao em vẫn cứ làm bạn với anh ta chứ?” Anh đang chất vấn, nhưng rồi lại không phải.Giọng điệu của anh cũng không sắc bén, giống như chỉ đang trần thuật lại vấn đề này.Diệp Ninh lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ.Ngay từ đầu cô quyết định hợp tác với Mục Văn Hạo chỉ đơn thuần là vì cô cần tiền, cần thoát khỏi khốn cảnh của bản thân và cuộc sống.Lúc đầu cô cho rằng đây là là một mối quan hệ hợp tác đôi bên đều cùng có lợi đơn thuần, nhưng không ngờ hiện tại lại biến thành như thế.Tuy rằng Cố Phong không biết giữa Diệp Ninh và Mục Văn Hạo đã có chuyện gì, nhưng anh cũng có thể nhận ra cảm xúc hiện tại của Diệp Ninh.Lần này đổi thành anh cầm lấy tay Diệp Ninh: “Đừng làm bạn với anh ta, cũng đừng tiếp xúc với anh ta nữa.”Mục Văn Hạo đã có ý đồ quá rõ ràng với Diệp Ninh rồi, Cố Phong thật sự rất lo lắng.Lúc nãy khi anh giằng co với Mục Văn Hạo, trong lòng anh đã bắt đầu dâng lên cảm giác nguy hiểm từ trước đến giờ chưa từng có.Hiện tại Diệp Ninh không thể nào hứa hẹn với anh điều này, cũng không muốn lừa dối anh.“Tôi còn thiếu anh ta một nhân tình, chờ trả xong rồi tính.”Cô sẽ nghĩ cách làm Mục Văn Hạo hoàn toàn hết hi vọng, thoát khỏi khốn cảnh hiện tại.Cố Phong nhíu mày, từ xưa đến nay nhân tình chính là thứ khó trả lại nhất, hơn nữa thứ Mục Văn Hạo muốn cũng không chỉ đơn giản là trả lại nhân tình.“Vậy em có thể cố gắng hạn chế tiếp xúc với anh ta một chút không?”Anh cẩn thận thử thăm dò.“Có phải anh ta nói cái gì với anh không?” Diệp Ninh lập tức ý thức được Cố Phong rất để ý chuyện này, sắc mặt lại trở nên căng thẳng lần nữa.Mục Văn Hạo đang ước gì có thể phá hủy hôn nhân của bọn họ, hiện tại gặp được Cố Phong, anh ta mà không nói cái gì hết thì mới là không bình thường.TBC“Không có, chúng tôi chỉ tùy tiện nói chuyện phiếm vài câu mà thôi.”Cố Phong biết rõ hiện tại giữa anh và Diệp Ninh vẫn là một cuộn chỉ rối, không muốn người khác xen vào trong, làm vấn đề càng thêm phức tạp.
“Nếu như thế, không biết hiện tại cô Trịnh có rảnh không? Tôi mời cô Trịnh đi uống trà, sẵn tiện kể lại quá trình tôi và Diệp Ninh quen biết nhau.”
Lúc Mục Văn Hạo nói ra những lời này, ánh mắt chợt lóe lên ánh sáng.
“Tôi bảo đảm cô Trịnh nghe xong sẽ cảm thấy vô cùng xuất sắc.”
Anh ta cố ý bổ sung thêm những lời này, bảo đảm có thể khơi gợi lên lòng hiếu kỳ của Trịnh Thư Vân.
“Chuyện này có làm mất thời gian của ông chủ Mục không?” Ngoại trừ tò mò về chuyện này ra, thật ra Trịnh Thư Vân cũng rất tò mò về con người của Mục Văn Hạo.
Bởi vì cô ấy thường xuyên đến Hồng Hải, cho nên cũng thường hay nhìn thấy bóng dáng của Mục Văn Hạo, cũng từng nghe không ít truyền thuyết về Mục Văn Hạo.
Người đàn ông này khác hẳn với tất cả những người mà cô từng tiếp xúc trước đây, tràn ngập sắc thái thần bí.
Mục Văn Hạo cố ý nhìn thoáng qua đồng hồ đeo trên cổ tay, sau đó mới nho nhã lễ độ nói với cô ấy: “Vừa lúc tôi còn rảnh một tiếng đồng hồ, cũng không biết cô Trịnh có chịu nể mặt tôi hay không?”
Trịnh Thư Vân nghe anh ta nói như thế, toàn bộ băn khoăn đều biến mất sạch sẽ.
“Vậy cung kính không bằng tuân mệnh.”
Mục Văn Hạo vô cùng lịch thiệp mở cửa xe cho cô, làm ra thế “mời”.
Trịnh Thư Vân lại lần nữa phát hiện anh ta khác hoàn toàn với trong lời đồn, được anh ta mời ngồi vào xe.
Ngay khoảnh khắc cửa xe đóng lại, khóe miệng Mục Văn Hạo cong lên nở một nụ cười đầy toan tính.
Ở bên kia, Diệp Ninh chỉ lo dẫn Cố Phong rời xa phạm vi có Mục Văn Hạo, hoàn toàn không nhìn thấy ở phía sau Trịnh Thư Vân và Mục Văn Hạo đã cùng nhau rời đi.
Chờ hai người đi thật xa rồi, Diệp Ninh mới buông cánh tay đang kéo Cố Phong ra.
“Sao này anh cách xa ông chủ Mục ra, không nên tiếp xúc quá nhiều với anh ta.”
Cô nghiêm túc dặn dò Cố Phong.
Bắt đầu từ giây *****ên cô xuất hiện, Cố Phong đã bắt đầu phối hợp toàn bộ hành động với cô, đến bây giờ lại nghe cô nói như thế, vẻ lạnh nhạt trên mặt cũng tiêu tán đi một ít.
“Nếu không nên tiếp xúc quá nhiều thì tại sao em vẫn cứ làm bạn với anh ta chứ?”
Anh đang chất vấn, nhưng rồi lại không phải.
Giọng điệu của anh cũng không sắc bén, giống như chỉ đang trần thuật lại vấn đề này.
Diệp Ninh lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ.
Ngay từ đầu cô quyết định hợp tác với Mục Văn Hạo chỉ đơn thuần là vì cô cần tiền, cần thoát khỏi khốn cảnh của bản thân và cuộc sống.
Lúc đầu cô cho rằng đây là là một mối quan hệ hợp tác đôi bên đều cùng có lợi đơn thuần, nhưng không ngờ hiện tại lại biến thành như thế.
Tuy rằng Cố Phong không biết giữa Diệp Ninh và Mục Văn Hạo đã có chuyện gì, nhưng anh cũng có thể nhận ra cảm xúc hiện tại của Diệp Ninh.
Lần này đổi thành anh cầm lấy tay Diệp Ninh: “Đừng làm bạn với anh ta, cũng đừng tiếp xúc với anh ta nữa.”
Mục Văn Hạo đã có ý đồ quá rõ ràng với Diệp Ninh rồi, Cố Phong thật sự rất lo lắng.
Lúc nãy khi anh giằng co với Mục Văn Hạo, trong lòng anh đã bắt đầu dâng lên cảm giác nguy hiểm từ trước đến giờ chưa từng có.
Hiện tại Diệp Ninh không thể nào hứa hẹn với anh điều này, cũng không muốn lừa dối anh.
“Tôi còn thiếu anh ta một nhân tình, chờ trả xong rồi tính.”
Cô sẽ nghĩ cách làm Mục Văn Hạo hoàn toàn hết hi vọng, thoát khỏi khốn cảnh hiện tại.
Cố Phong nhíu mày, từ xưa đến nay nhân tình chính là thứ khó trả lại nhất, hơn nữa thứ Mục Văn Hạo muốn cũng không chỉ đơn giản là trả lại nhân tình.
“Vậy em có thể cố gắng hạn chế tiếp xúc với anh ta một chút không?”
Anh cẩn thận thử thăm dò.
“Có phải anh ta nói cái gì với anh không?” Diệp Ninh lập tức ý thức được Cố Phong rất để ý chuyện này, sắc mặt lại trở nên căng thẳng lần nữa.
Mục Văn Hạo đang ước gì có thể phá hủy hôn nhân của bọn họ, hiện tại gặp được Cố Phong, anh ta mà không nói cái gì hết thì mới là không bình thường.
TBC
“Không có, chúng tôi chỉ tùy tiện nói chuyện phiếm vài câu mà thôi.”
Cố Phong biết rõ hiện tại giữa anh và Diệp Ninh vẫn là một cuộn chỉ rối, không muốn người khác xen vào trong, làm vấn đề càng thêm phức tạp.
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… “Nếu như thế, không biết hiện tại cô Trịnh có rảnh không? Tôi mời cô Trịnh đi uống trà, sẵn tiện kể lại quá trình tôi và Diệp Ninh quen biết nhau.”Lúc Mục Văn Hạo nói ra những lời này, ánh mắt chợt lóe lên ánh sáng.“Tôi bảo đảm cô Trịnh nghe xong sẽ cảm thấy vô cùng xuất sắc.”Anh ta cố ý bổ sung thêm những lời này, bảo đảm có thể khơi gợi lên lòng hiếu kỳ của Trịnh Thư Vân.“Chuyện này có làm mất thời gian của ông chủ Mục không?” Ngoại trừ tò mò về chuyện này ra, thật ra Trịnh Thư Vân cũng rất tò mò về con người của Mục Văn Hạo.Bởi vì cô ấy thường xuyên đến Hồng Hải, cho nên cũng thường hay nhìn thấy bóng dáng của Mục Văn Hạo, cũng từng nghe không ít truyền thuyết về Mục Văn Hạo.Người đàn ông này khác hẳn với tất cả những người mà cô từng tiếp xúc trước đây, tràn ngập sắc thái thần bí.Mục Văn Hạo cố ý nhìn thoáng qua đồng hồ đeo trên cổ tay, sau đó mới nho nhã lễ độ nói với cô ấy: “Vừa lúc tôi còn rảnh một tiếng đồng hồ, cũng không biết cô Trịnh có chịu nể mặt tôi hay không?”Trịnh Thư Vân nghe anh ta nói như thế, toàn bộ băn khoăn đều biến mất sạch sẽ.“Vậy cung kính không bằng tuân mệnh.”Mục Văn Hạo vô cùng lịch thiệp mở cửa xe cho cô, làm ra thế “mời”.Trịnh Thư Vân lại lần nữa phát hiện anh ta khác hoàn toàn với trong lời đồn, được anh ta mời ngồi vào xe.Ngay khoảnh khắc cửa xe đóng lại, khóe miệng Mục Văn Hạo cong lên nở một nụ cười đầy toan tính.Ở bên kia, Diệp Ninh chỉ lo dẫn Cố Phong rời xa phạm vi có Mục Văn Hạo, hoàn toàn không nhìn thấy ở phía sau Trịnh Thư Vân và Mục Văn Hạo đã cùng nhau rời đi.Chờ hai người đi thật xa rồi, Diệp Ninh mới buông cánh tay đang kéo Cố Phong ra.“Sao này anh cách xa ông chủ Mục ra, không nên tiếp xúc quá nhiều với anh ta.”Cô nghiêm túc dặn dò Cố Phong.Bắt đầu từ giây *****ên cô xuất hiện, Cố Phong đã bắt đầu phối hợp toàn bộ hành động với cô, đến bây giờ lại nghe cô nói như thế, vẻ lạnh nhạt trên mặt cũng tiêu tán đi một ít.“Nếu không nên tiếp xúc quá nhiều thì tại sao em vẫn cứ làm bạn với anh ta chứ?” Anh đang chất vấn, nhưng rồi lại không phải.Giọng điệu của anh cũng không sắc bén, giống như chỉ đang trần thuật lại vấn đề này.Diệp Ninh lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ.Ngay từ đầu cô quyết định hợp tác với Mục Văn Hạo chỉ đơn thuần là vì cô cần tiền, cần thoát khỏi khốn cảnh của bản thân và cuộc sống.Lúc đầu cô cho rằng đây là là một mối quan hệ hợp tác đôi bên đều cùng có lợi đơn thuần, nhưng không ngờ hiện tại lại biến thành như thế.Tuy rằng Cố Phong không biết giữa Diệp Ninh và Mục Văn Hạo đã có chuyện gì, nhưng anh cũng có thể nhận ra cảm xúc hiện tại của Diệp Ninh.Lần này đổi thành anh cầm lấy tay Diệp Ninh: “Đừng làm bạn với anh ta, cũng đừng tiếp xúc với anh ta nữa.”Mục Văn Hạo đã có ý đồ quá rõ ràng với Diệp Ninh rồi, Cố Phong thật sự rất lo lắng.Lúc nãy khi anh giằng co với Mục Văn Hạo, trong lòng anh đã bắt đầu dâng lên cảm giác nguy hiểm từ trước đến giờ chưa từng có.Hiện tại Diệp Ninh không thể nào hứa hẹn với anh điều này, cũng không muốn lừa dối anh.“Tôi còn thiếu anh ta một nhân tình, chờ trả xong rồi tính.”Cô sẽ nghĩ cách làm Mục Văn Hạo hoàn toàn hết hi vọng, thoát khỏi khốn cảnh hiện tại.Cố Phong nhíu mày, từ xưa đến nay nhân tình chính là thứ khó trả lại nhất, hơn nữa thứ Mục Văn Hạo muốn cũng không chỉ đơn giản là trả lại nhân tình.“Vậy em có thể cố gắng hạn chế tiếp xúc với anh ta một chút không?”Anh cẩn thận thử thăm dò.“Có phải anh ta nói cái gì với anh không?” Diệp Ninh lập tức ý thức được Cố Phong rất để ý chuyện này, sắc mặt lại trở nên căng thẳng lần nữa.Mục Văn Hạo đang ước gì có thể phá hủy hôn nhân của bọn họ, hiện tại gặp được Cố Phong, anh ta mà không nói cái gì hết thì mới là không bình thường.TBC“Không có, chúng tôi chỉ tùy tiện nói chuyện phiếm vài câu mà thôi.”Cố Phong biết rõ hiện tại giữa anh và Diệp Ninh vẫn là một cuộn chỉ rối, không muốn người khác xen vào trong, làm vấn đề càng thêm phức tạp.