“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn…

Chương 545: Chương 545

Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… Trịnh Thư Vân sờ mặt mình, đúng là cô ấy khá vui vẻ, nhưng mà thật sự rõ ràng đến sao?“Cũng không có gì, chỉ là ngày hôm qua vừa mới làm quen được với một người bạn.”Cô ấy nghĩ đến chuyện ngày hôm qua mình đã trò chuyện vui vẻ với Mục Văn Hạo, khóe miệng cô ấy lại nhịn không được điên cuồng cong lên.Cô ấy hoàn toàn bị cách ăn nói, phong độ và quá khứ xuất sắc của Mục Văn Hạo hấp dẫn.Ngoại từ lúc mới bắt đầu Mục Văn Hạo kể lại quá trình anh ta quen biết với Diệp Ninh ra, sau đó đều đang nói chuyện trời đất với cô ấy.Kiến thức và những trải nghiệm của người đàn ông này hoàn toàn khác với tất cả mọi người mà cô ấy từng tiếp xúc, làm cô ấy kiến thức được một loại cuộc sống khác.TBCBọn họ không chỉ ngồi chung với nhau nói chuyện phiếm, uống rượu, sau đó Mục Văn Hạo còn dẫn theo cô ấy đến ngọn núi ở vùng ngoại ô để ngắm cảnh đêm.Tuy rằng khi cô ấy về nhà, bởi vì về trễ nên bị mẹ mắng, nhưng cô ấy vẫn cứ cảm thấy vô cùng xứng đáng.Ánh mắt Diệp Ninh lộ ra vẻ tìm tòi nghiên cứu, sau đó như mang theo hàm ý gì đó mà lặp lại tiếng “bạn” mà cô ấy vừa mới nói.Trịnh Thư Vân biết cô hiểu lầm, nhanh chóng giải thích nói: “Không phải là loại bạn mà cô tưởng đâu, chỉ là bạn bè bình thường thôi. Với lại người ta đã có vị hôn thê rồi.”Nói xong lời cuối cùng, đến chính Trịnh Thư Vân cũng không phát hiện, trong giọng nói của cô ấy còn mang theo một chút thất vọng nhè nhẹ.Vẻ trêu đùa và nhẹ nhàng trong mắt Diệp Ninh đã bị sự nghiêm túc thay thế, cô nghiêm túc nói: “Tôi hiểu lầm rồi, nếu người ta đã có vị hôn thê, vậy tốt nhất cô cũng nên giữ khoảng cách với người ta.”Bởi vì cô nhận ra Trịnh Thư Vân có chút hảo cảm với người bạn này. Cô đột nhiên có chút tò mò, rốt cuộc là thần thánh phương nào mà cho dù đã có vị hôn thê rồi vẫn có thể làm một cô gái như Trịnh Thư Vân động tâm chứ?“Tôi tự có chừng mực mà.” Trịnh Thư Vân nhanh chóng khôi phục lại dáng vẻ vui tươi, cho dù Mục Văn Hạo có vị hôn thê hay không thì cũng không ảnh hưởng đến việc bọn họ trở thành bằng hữu.“Cho nên người bạn này của cô tên là gì thế? Là người trong quân đội đúng không?” Diệp Ninh hiếm khi mà có lúc tò mò như thế.Tên của Mục Văn Hạo đã đến bên miệng của Trịnh Thư Vân rồi, nhưng vẫn cứ bị cô ấy nuốt trở vào trong.Bởi vì ngày hôm qua cô ấy đã hứa với Mục Văn Hạo rồi, sẽ không nói cho Diệp Ninh biết chuyện tối hôm qua, đây coi như là bí mật nhỏ của hai người bọn họ.“Hiện tại tôi chỉ có thể nói cho cô biết, anh ấy tuyệt đối không phải là người trong bộ đội, cũng không phải người ở chỗ chúng ta.”Diệp Ninh cũng không ngờ rằng cô ấy còn sẽ úp úp mở mở: “Vậy là người trong xã hội hả? Cô phải đề phòng cẩn thận chút đó.”Cô coi như dặn dò, nhưng mà dựa vào thân phận của Trịnh Thư Vân thì cho dù những người này có ý đồ xấu muốn tiếp cận cô ấy thì cũng không dám làm gì cô ấy.Hơn nữa dựa theo tâm tính của Trịnh Thư Vân, biết đối phương đã có vị hôn thê, thì tuyệt đối sẽ không cho phép chính mình trở thành kẻ thứ ba phá hủy tình cảm của người khác. Về chuyện này thì Diệp Ninh lại vô cùng yên tâm.Trịnh Thư Vân cười hắc hắc, tùy tiện nói: “Tôi có phải con nít đâu. Đi thôi, lát nữa đến trễ đội trưởng Từ sẽ lại nổi giận nữa đó.Diệp Ninh gật đầu, tùy ý để cho Trịnh Thư Vân kéo tay mình, cùng nhau đi vào đội nhạc khí.Càng ngày càng đến gần ngày đoàn quan sát nước ngoài đến, nhiệm vụ luyện tập cũng càng ngày càng khẩn trương hơn.Tất cả các bộ phận, ngoại trừ một tiếng rưỡi nghỉ ngơi ăn trưa ra, toàn bộ thời gian còn lại đều đang bận rộn. 

Trịnh Thư Vân sờ mặt mình, đúng là cô ấy khá vui vẻ, nhưng mà thật sự rõ ràng đến sao?

“Cũng không có gì, chỉ là ngày hôm qua vừa mới làm quen được với một người bạn.”

Cô ấy nghĩ đến chuyện ngày hôm qua mình đã trò chuyện vui vẻ với Mục Văn Hạo, khóe miệng cô ấy lại nhịn không được điên cuồng cong lên.

Cô ấy hoàn toàn bị cách ăn nói, phong độ và quá khứ xuất sắc của Mục Văn Hạo hấp dẫn.

Ngoại từ lúc mới bắt đầu Mục Văn Hạo kể lại quá trình anh ta quen biết với Diệp Ninh ra, sau đó đều đang nói chuyện trời đất với cô ấy.

Kiến thức và những trải nghiệm của người đàn ông này hoàn toàn khác với tất cả mọi người mà cô ấy từng tiếp xúc, làm cô ấy kiến thức được một loại cuộc sống khác.

TBC

Bọn họ không chỉ ngồi chung với nhau nói chuyện phiếm, uống rượu, sau đó Mục Văn Hạo còn dẫn theo cô ấy đến ngọn núi ở vùng ngoại ô để ngắm cảnh đêm.

Tuy rằng khi cô ấy về nhà, bởi vì về trễ nên bị mẹ mắng, nhưng cô ấy vẫn cứ cảm thấy vô cùng xứng đáng.

Ánh mắt Diệp Ninh lộ ra vẻ tìm tòi nghiên cứu, sau đó như mang theo hàm ý gì đó mà lặp lại tiếng “bạn” mà cô ấy vừa mới nói.

Trịnh Thư Vân biết cô hiểu lầm, nhanh chóng giải thích nói: “Không phải là loại bạn mà cô tưởng đâu, chỉ là bạn bè bình thường thôi. Với lại người ta đã có vị hôn thê rồi.”

Nói xong lời cuối cùng, đến chính Trịnh Thư Vân cũng không phát hiện, trong giọng nói của cô ấy còn mang theo một chút thất vọng nhè nhẹ.

Vẻ trêu đùa và nhẹ nhàng trong mắt Diệp Ninh đã bị sự nghiêm túc thay thế, cô nghiêm túc nói: “Tôi hiểu lầm rồi, nếu người ta đã có vị hôn thê, vậy tốt nhất cô cũng nên giữ khoảng cách với người ta.”

Bởi vì cô nhận ra Trịnh Thư Vân có chút hảo cảm với người bạn này.

 

Cô đột nhiên có chút tò mò, rốt cuộc là thần thánh phương nào mà cho dù đã có vị hôn thê rồi vẫn có thể làm một cô gái như Trịnh Thư Vân động tâm chứ?

“Tôi tự có chừng mực mà.” Trịnh Thư Vân nhanh chóng khôi phục lại dáng vẻ vui tươi, cho dù Mục Văn Hạo có vị hôn thê hay không thì cũng không ảnh hưởng đến việc bọn họ trở thành bằng hữu.

“Cho nên người bạn này của cô tên là gì thế? Là người trong quân đội đúng không?” Diệp Ninh hiếm khi mà có lúc tò mò như thế.

Tên của Mục Văn Hạo đã đến bên miệng của Trịnh Thư Vân rồi, nhưng vẫn cứ bị cô ấy nuốt trở vào trong.

Bởi vì ngày hôm qua cô ấy đã hứa với Mục Văn Hạo rồi, sẽ không nói cho Diệp Ninh biết chuyện tối hôm qua, đây coi như là bí mật nhỏ của hai người bọn họ.

“Hiện tại tôi chỉ có thể nói cho cô biết, anh ấy tuyệt đối không phải là người trong bộ đội, cũng không phải người ở chỗ chúng ta.”

Diệp Ninh cũng không ngờ rằng cô ấy còn sẽ úp úp mở mở: “Vậy là người trong xã hội hả? Cô phải đề phòng cẩn thận chút đó.”

Cô coi như dặn dò, nhưng mà dựa vào thân phận của Trịnh Thư Vân thì cho dù những người này có ý đồ xấu muốn tiếp cận cô ấy thì cũng không dám làm gì cô ấy.

Hơn nữa dựa theo tâm tính của Trịnh Thư Vân, biết đối phương đã có vị hôn thê, thì tuyệt đối sẽ không cho phép chính mình trở thành kẻ thứ ba phá hủy tình cảm của người khác. Về chuyện này thì Diệp Ninh lại vô cùng yên tâm.

Trịnh Thư Vân cười hắc hắc, tùy tiện nói: “Tôi có phải con nít đâu. Đi thôi, lát nữa đến trễ đội trưởng Từ sẽ lại nổi giận nữa đó.

Diệp Ninh gật đầu, tùy ý để cho Trịnh Thư Vân kéo tay mình, cùng nhau đi vào đội nhạc khí.

Càng ngày càng đến gần ngày đoàn quan sát nước ngoài đến, nhiệm vụ luyện tập cũng càng ngày càng khẩn trương hơn.

Tất cả các bộ phận, ngoại trừ một tiếng rưỡi nghỉ ngơi ăn trưa ra, toàn bộ thời gian còn lại đều đang bận rộn.

 

Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… Trịnh Thư Vân sờ mặt mình, đúng là cô ấy khá vui vẻ, nhưng mà thật sự rõ ràng đến sao?“Cũng không có gì, chỉ là ngày hôm qua vừa mới làm quen được với một người bạn.”Cô ấy nghĩ đến chuyện ngày hôm qua mình đã trò chuyện vui vẻ với Mục Văn Hạo, khóe miệng cô ấy lại nhịn không được điên cuồng cong lên.Cô ấy hoàn toàn bị cách ăn nói, phong độ và quá khứ xuất sắc của Mục Văn Hạo hấp dẫn.Ngoại từ lúc mới bắt đầu Mục Văn Hạo kể lại quá trình anh ta quen biết với Diệp Ninh ra, sau đó đều đang nói chuyện trời đất với cô ấy.Kiến thức và những trải nghiệm của người đàn ông này hoàn toàn khác với tất cả mọi người mà cô ấy từng tiếp xúc, làm cô ấy kiến thức được một loại cuộc sống khác.TBCBọn họ không chỉ ngồi chung với nhau nói chuyện phiếm, uống rượu, sau đó Mục Văn Hạo còn dẫn theo cô ấy đến ngọn núi ở vùng ngoại ô để ngắm cảnh đêm.Tuy rằng khi cô ấy về nhà, bởi vì về trễ nên bị mẹ mắng, nhưng cô ấy vẫn cứ cảm thấy vô cùng xứng đáng.Ánh mắt Diệp Ninh lộ ra vẻ tìm tòi nghiên cứu, sau đó như mang theo hàm ý gì đó mà lặp lại tiếng “bạn” mà cô ấy vừa mới nói.Trịnh Thư Vân biết cô hiểu lầm, nhanh chóng giải thích nói: “Không phải là loại bạn mà cô tưởng đâu, chỉ là bạn bè bình thường thôi. Với lại người ta đã có vị hôn thê rồi.”Nói xong lời cuối cùng, đến chính Trịnh Thư Vân cũng không phát hiện, trong giọng nói của cô ấy còn mang theo một chút thất vọng nhè nhẹ.Vẻ trêu đùa và nhẹ nhàng trong mắt Diệp Ninh đã bị sự nghiêm túc thay thế, cô nghiêm túc nói: “Tôi hiểu lầm rồi, nếu người ta đã có vị hôn thê, vậy tốt nhất cô cũng nên giữ khoảng cách với người ta.”Bởi vì cô nhận ra Trịnh Thư Vân có chút hảo cảm với người bạn này. Cô đột nhiên có chút tò mò, rốt cuộc là thần thánh phương nào mà cho dù đã có vị hôn thê rồi vẫn có thể làm một cô gái như Trịnh Thư Vân động tâm chứ?“Tôi tự có chừng mực mà.” Trịnh Thư Vân nhanh chóng khôi phục lại dáng vẻ vui tươi, cho dù Mục Văn Hạo có vị hôn thê hay không thì cũng không ảnh hưởng đến việc bọn họ trở thành bằng hữu.“Cho nên người bạn này của cô tên là gì thế? Là người trong quân đội đúng không?” Diệp Ninh hiếm khi mà có lúc tò mò như thế.Tên của Mục Văn Hạo đã đến bên miệng của Trịnh Thư Vân rồi, nhưng vẫn cứ bị cô ấy nuốt trở vào trong.Bởi vì ngày hôm qua cô ấy đã hứa với Mục Văn Hạo rồi, sẽ không nói cho Diệp Ninh biết chuyện tối hôm qua, đây coi như là bí mật nhỏ của hai người bọn họ.“Hiện tại tôi chỉ có thể nói cho cô biết, anh ấy tuyệt đối không phải là người trong bộ đội, cũng không phải người ở chỗ chúng ta.”Diệp Ninh cũng không ngờ rằng cô ấy còn sẽ úp úp mở mở: “Vậy là người trong xã hội hả? Cô phải đề phòng cẩn thận chút đó.”Cô coi như dặn dò, nhưng mà dựa vào thân phận của Trịnh Thư Vân thì cho dù những người này có ý đồ xấu muốn tiếp cận cô ấy thì cũng không dám làm gì cô ấy.Hơn nữa dựa theo tâm tính của Trịnh Thư Vân, biết đối phương đã có vị hôn thê, thì tuyệt đối sẽ không cho phép chính mình trở thành kẻ thứ ba phá hủy tình cảm của người khác. Về chuyện này thì Diệp Ninh lại vô cùng yên tâm.Trịnh Thư Vân cười hắc hắc, tùy tiện nói: “Tôi có phải con nít đâu. Đi thôi, lát nữa đến trễ đội trưởng Từ sẽ lại nổi giận nữa đó.Diệp Ninh gật đầu, tùy ý để cho Trịnh Thư Vân kéo tay mình, cùng nhau đi vào đội nhạc khí.Càng ngày càng đến gần ngày đoàn quan sát nước ngoài đến, nhiệm vụ luyện tập cũng càng ngày càng khẩn trương hơn.Tất cả các bộ phận, ngoại trừ một tiếng rưỡi nghỉ ngơi ăn trưa ra, toàn bộ thời gian còn lại đều đang bận rộn. 

Chương 545: Chương 545