“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn…
Chương 596: Chương 596
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… “Em không tin thì anh cũng không còn cách nào, anh đã quyết định muốn ly hôn với em, chuyện này không ai có thể thay đổi được.” Trái tim của Cố Phong như đang nhỏ máu.Cuối cùng Diệp Ninh cũng im lặng.Cô đương nhiên sẽ không đánh giá thấp quyết tâm muốn ly hôn của một người đàn ông.Cho dù rốt cuộc nguyên nhân là cái gì thì hình như anh đã quyết định rồi.“Vậy nếu tôi đồng ý làm vợ chồng bình thường với anh thì sao?”Đây cũng là lần thử cuối cùng của cô.Cố Phong ngơ ngẩn, đáy lòng muốn hò hét, khát vọng muốn ôm cô dâng lên đến đỉnh điểm.Nhưng mà anh lại không thể.“Em không làm được. Cuộc hôn nhân mà em muốn được xây dựng trên cơ sở tình yêu, nhưng cuộc hôn nhân mà anh muốn lại giống như vô số cuộc hôn nhân bình thường khác. Chung sống bình bình thường thường, có vợ giúp chồng dạy con, cẩn thận quản lý gia đình. Không nhất định phải là tình yêu, cũng có thể là tình thân.”Cố Phong thật sự rất hiểu biết Diệp Ninh, câu nói này đã hoàn toàn bóp tắt hết tất cả cơ hội hiện tại của bọn họ.Diệp Ninh hơi mấp máy khóe miệng nói: “Cũng rất công bằng.”Cô đột nhiên nỉ non bốn chữ làm Cố Phong nhìn chằm chằm vào cô.Vẻ mặt của cô vẫn cứ bình tĩnh như cũ, hoàn toàn không có bất cứ cảm xúc mà một người phụ nữ nào cũng sẽ có khi cuộc hôn nhân kết thúc.Cô cảm nhận được tầm nhìn chăm chú của Cố Phong, tiếp tục nói: “Cuộc hôn nhân này là do tôi buộc anh phải cưới tôi, hiện tại đổi thành anh kiên quyết muốn ly hôn, đúng là rất không bằng.”Cố Phong sắp sửa không thở nổi nữa rồi, anh biết rõ chuyện ly hôn này là không thể nào thay đổi được, cũng hi vọng Diệp Ninh có thể thoải mái buông tay. Nhưng mà hiện tại khi Diệp Ninh thật sự đồng ý, anh lại vẫn không thể nào chấp nhận được.”“Thật ra làm như thế này sẽ tốt cho cả em lẫn anh.”Anh gian nan nói ra những lời trái lương tâm này.Cuộc hôn nhân này từ lúc bắt đầu đã là sai lầm, có lẽ nó đã được định sẵn, một ngày nào đó sẽ đi đến kết thúc.Diệp Ninh quyết định im lặng. Cố Phong cầm lấy tờ giấy trên bàn, không cho bản thân có bất cứ cơ hội hối hận nào.“Đây là đơn ly hôn, em xem xem còn có điều kiện gì nữa không, cứ việc nói thẳng.Diệp Ninh duỗi tay cầm lấy, sau đó cười nhạo: “Thì ra lúc nãy anh viết cái này à.”“Số tiền em gửi về cho cha anh chữa bệnh anh cũng đã viết vào đó rồi, sau này sẽ trả lại cho em. Sau này mỗi tháng anh sẽ chi trả cho em một phần tiền dùng để sinh hoạt.Cố Phong đã vắt hết óc, nhưng đến cuối cùng anh mới phát hiện, những gì anh có thể đưa cho cô thật sự là quá ít.“Còn có tất cả mọi thứ trong nhà...”“Không cần.”Diệp Ninh buông đơn ly hôn xuống, ngắt lời của Cố Phong.“Nếu trước kia tôi là con dâu của nhà họ Cố, đưa tiền cho nhà họ Cố sử dụng cũng là chuyện đương nhiên. Còn chi phí sinh hoạt thì lại càng không cần, tôi có công việc, có thể tự nuôi bản thân.”Nếu đã quyết định ly hôn thì phải cắt đứt cho sạch sẽ, không cần thiết có quá nhiều liên quan đến nhau.TBCCố Phong đương nhiên là cô không thiếu tiền, anh chỉ là muốn cho cô những thứ trong khả năng của anh thôi.Nhưng hiển nhiên đến cả mấy thứ này cũng là hi vọng xa vời.“Trình tự ly hôn như thế nào?” Mặt Diệp Ninh lạnh tanh hỏi.Cô chưa từng ly hôn, huống chi còn là quân hôn nữa.“Em chỉ cần ký tên vào đây, chuyện còn lại anh sẽ đi giải quyết.” Cố Phong đảo mắt nhìn về phía tờ đơn ly hôn kia.“Thì ra lại đơn giản như thế.” Diệp Ninh nhịn không được tự giễu. Ngay từ lúc mới bắt đầu, cô đã nghĩ đủ mọi cách để ly hôn, nhưng lại không thể nào thành công, thật ra lại chỉ cần ký tên vào tờ giấy này là được.Quân hôn, bảo vệ ích lợi của quân nhân ở mức độ lớn nhất.Nhưng mà trải nghiệm làm quân tẩu một năm này cũng làm cô có thể hiểu được và chấp nhận nó.“Được rồi.”Nếu anh đã chuẩn bị xong xuôi mọi việc, vậy cô cũng không cần phải quá rối rắm, cô bước nhanh về phía bàn, cầm bút máy đặt trên bàn sách, ký tên của mình vào.
“Em không tin thì anh cũng không còn cách nào, anh đã quyết định muốn ly hôn với em, chuyện này không ai có thể thay đổi được.” Trái tim của Cố Phong như đang nhỏ máu.
Cuối cùng Diệp Ninh cũng im lặng.
Cô đương nhiên sẽ không đánh giá thấp quyết tâm muốn ly hôn của một người đàn ông.
Cho dù rốt cuộc nguyên nhân là cái gì thì hình như anh đã quyết định rồi.
“Vậy nếu tôi đồng ý làm vợ chồng bình thường với anh thì sao?”
Đây cũng là lần thử cuối cùng của cô.
Cố Phong ngơ ngẩn, đáy lòng muốn hò hét, khát vọng muốn ôm cô dâng lên đến đỉnh điểm.
Nhưng mà anh lại không thể.
“Em không làm được. Cuộc hôn nhân mà em muốn được xây dựng trên cơ sở tình yêu, nhưng cuộc hôn nhân mà anh muốn lại giống như vô số cuộc hôn nhân bình thường khác. Chung sống bình bình thường thường, có vợ giúp chồng dạy con, cẩn thận quản lý gia đình. Không nhất định phải là tình yêu, cũng có thể là tình thân.”
Cố Phong thật sự rất hiểu biết Diệp Ninh, câu nói này đã hoàn toàn bóp tắt hết tất cả cơ hội hiện tại của bọn họ.
Diệp Ninh hơi mấp máy khóe miệng nói: “Cũng rất công bằng.”
Cô đột nhiên nỉ non bốn chữ làm Cố Phong nhìn chằm chằm vào cô.
Vẻ mặt của cô vẫn cứ bình tĩnh như cũ, hoàn toàn không có bất cứ cảm xúc mà một người phụ nữ nào cũng sẽ có khi cuộc hôn nhân kết thúc.
Cô cảm nhận được tầm nhìn chăm chú của Cố Phong, tiếp tục nói: “Cuộc hôn nhân này là do tôi buộc anh phải cưới tôi, hiện tại đổi thành anh kiên quyết muốn ly hôn, đúng là rất không bằng.”
Cố Phong sắp sửa không thở nổi nữa rồi, anh biết rõ chuyện ly hôn này là không thể nào thay đổi được, cũng hi vọng Diệp Ninh có thể thoải mái buông tay. Nhưng mà hiện tại khi Diệp Ninh thật sự đồng ý, anh lại vẫn không thể nào chấp nhận được.”
“Thật ra làm như thế này sẽ tốt cho cả em lẫn anh.”
Anh gian nan nói ra những lời trái lương tâm này.
Cuộc hôn nhân này từ lúc bắt đầu đã là sai lầm, có lẽ nó đã được định sẵn, một ngày nào đó sẽ đi đến kết thúc.
Diệp Ninh quyết định im lặng.
Cố Phong cầm lấy tờ giấy trên bàn, không cho bản thân có bất cứ cơ hội hối hận nào.
“Đây là đơn ly hôn, em xem xem còn có điều kiện gì nữa không, cứ việc nói thẳng.
Diệp Ninh duỗi tay cầm lấy, sau đó cười nhạo: “Thì ra lúc nãy anh viết cái này à.”
“Số tiền em gửi về cho cha anh chữa bệnh anh cũng đã viết vào đó rồi, sau này sẽ trả lại cho em. Sau này mỗi tháng anh sẽ chi trả cho em một phần tiền dùng để sinh hoạt.
Cố Phong đã vắt hết óc, nhưng đến cuối cùng anh mới phát hiện, những gì anh có thể đưa cho cô thật sự là quá ít.
“Còn có tất cả mọi thứ trong nhà...”
“Không cần.”
Diệp Ninh buông đơn ly hôn xuống, ngắt lời của Cố Phong.
“Nếu trước kia tôi là con dâu của nhà họ Cố, đưa tiền cho nhà họ Cố sử dụng cũng là chuyện đương nhiên. Còn chi phí sinh hoạt thì lại càng không cần, tôi có công việc, có thể tự nuôi bản thân.”
Nếu đã quyết định ly hôn thì phải cắt đứt cho sạch sẽ, không cần thiết có quá nhiều liên quan đến nhau.
TBC
Cố Phong đương nhiên là cô không thiếu tiền, anh chỉ là muốn cho cô những thứ trong khả năng của anh thôi.
Nhưng hiển nhiên đến cả mấy thứ này cũng là hi vọng xa vời.
“Trình tự ly hôn như thế nào?” Mặt Diệp Ninh lạnh tanh hỏi.
Cô chưa từng ly hôn, huống chi còn là quân hôn nữa.
“Em chỉ cần ký tên vào đây, chuyện còn lại anh sẽ đi giải quyết.” Cố Phong đảo mắt nhìn về phía tờ đơn ly hôn kia.
“Thì ra lại đơn giản như thế.” Diệp Ninh nhịn không được tự giễu. Ngay từ lúc mới bắt đầu, cô đã nghĩ đủ mọi cách để ly hôn, nhưng lại không thể nào thành công, thật ra lại chỉ cần ký tên vào tờ giấy này là được.
Quân hôn, bảo vệ ích lợi của quân nhân ở mức độ lớn nhất.
Nhưng mà trải nghiệm làm quân tẩu một năm này cũng làm cô có thể hiểu được và chấp nhận nó.
“Được rồi.”
Nếu anh đã chuẩn bị xong xuôi mọi việc, vậy cô cũng không cần phải quá rối rắm, cô bước nhanh về phía bàn, cầm bút máy đặt trên bàn sách, ký tên của mình vào.
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… “Em không tin thì anh cũng không còn cách nào, anh đã quyết định muốn ly hôn với em, chuyện này không ai có thể thay đổi được.” Trái tim của Cố Phong như đang nhỏ máu.Cuối cùng Diệp Ninh cũng im lặng.Cô đương nhiên sẽ không đánh giá thấp quyết tâm muốn ly hôn của một người đàn ông.Cho dù rốt cuộc nguyên nhân là cái gì thì hình như anh đã quyết định rồi.“Vậy nếu tôi đồng ý làm vợ chồng bình thường với anh thì sao?”Đây cũng là lần thử cuối cùng của cô.Cố Phong ngơ ngẩn, đáy lòng muốn hò hét, khát vọng muốn ôm cô dâng lên đến đỉnh điểm.Nhưng mà anh lại không thể.“Em không làm được. Cuộc hôn nhân mà em muốn được xây dựng trên cơ sở tình yêu, nhưng cuộc hôn nhân mà anh muốn lại giống như vô số cuộc hôn nhân bình thường khác. Chung sống bình bình thường thường, có vợ giúp chồng dạy con, cẩn thận quản lý gia đình. Không nhất định phải là tình yêu, cũng có thể là tình thân.”Cố Phong thật sự rất hiểu biết Diệp Ninh, câu nói này đã hoàn toàn bóp tắt hết tất cả cơ hội hiện tại của bọn họ.Diệp Ninh hơi mấp máy khóe miệng nói: “Cũng rất công bằng.”Cô đột nhiên nỉ non bốn chữ làm Cố Phong nhìn chằm chằm vào cô.Vẻ mặt của cô vẫn cứ bình tĩnh như cũ, hoàn toàn không có bất cứ cảm xúc mà một người phụ nữ nào cũng sẽ có khi cuộc hôn nhân kết thúc.Cô cảm nhận được tầm nhìn chăm chú của Cố Phong, tiếp tục nói: “Cuộc hôn nhân này là do tôi buộc anh phải cưới tôi, hiện tại đổi thành anh kiên quyết muốn ly hôn, đúng là rất không bằng.”Cố Phong sắp sửa không thở nổi nữa rồi, anh biết rõ chuyện ly hôn này là không thể nào thay đổi được, cũng hi vọng Diệp Ninh có thể thoải mái buông tay. Nhưng mà hiện tại khi Diệp Ninh thật sự đồng ý, anh lại vẫn không thể nào chấp nhận được.”“Thật ra làm như thế này sẽ tốt cho cả em lẫn anh.”Anh gian nan nói ra những lời trái lương tâm này.Cuộc hôn nhân này từ lúc bắt đầu đã là sai lầm, có lẽ nó đã được định sẵn, một ngày nào đó sẽ đi đến kết thúc.Diệp Ninh quyết định im lặng. Cố Phong cầm lấy tờ giấy trên bàn, không cho bản thân có bất cứ cơ hội hối hận nào.“Đây là đơn ly hôn, em xem xem còn có điều kiện gì nữa không, cứ việc nói thẳng.Diệp Ninh duỗi tay cầm lấy, sau đó cười nhạo: “Thì ra lúc nãy anh viết cái này à.”“Số tiền em gửi về cho cha anh chữa bệnh anh cũng đã viết vào đó rồi, sau này sẽ trả lại cho em. Sau này mỗi tháng anh sẽ chi trả cho em một phần tiền dùng để sinh hoạt.Cố Phong đã vắt hết óc, nhưng đến cuối cùng anh mới phát hiện, những gì anh có thể đưa cho cô thật sự là quá ít.“Còn có tất cả mọi thứ trong nhà...”“Không cần.”Diệp Ninh buông đơn ly hôn xuống, ngắt lời của Cố Phong.“Nếu trước kia tôi là con dâu của nhà họ Cố, đưa tiền cho nhà họ Cố sử dụng cũng là chuyện đương nhiên. Còn chi phí sinh hoạt thì lại càng không cần, tôi có công việc, có thể tự nuôi bản thân.”Nếu đã quyết định ly hôn thì phải cắt đứt cho sạch sẽ, không cần thiết có quá nhiều liên quan đến nhau.TBCCố Phong đương nhiên là cô không thiếu tiền, anh chỉ là muốn cho cô những thứ trong khả năng của anh thôi.Nhưng hiển nhiên đến cả mấy thứ này cũng là hi vọng xa vời.“Trình tự ly hôn như thế nào?” Mặt Diệp Ninh lạnh tanh hỏi.Cô chưa từng ly hôn, huống chi còn là quân hôn nữa.“Em chỉ cần ký tên vào đây, chuyện còn lại anh sẽ đi giải quyết.” Cố Phong đảo mắt nhìn về phía tờ đơn ly hôn kia.“Thì ra lại đơn giản như thế.” Diệp Ninh nhịn không được tự giễu. Ngay từ lúc mới bắt đầu, cô đã nghĩ đủ mọi cách để ly hôn, nhưng lại không thể nào thành công, thật ra lại chỉ cần ký tên vào tờ giấy này là được.Quân hôn, bảo vệ ích lợi của quân nhân ở mức độ lớn nhất.Nhưng mà trải nghiệm làm quân tẩu một năm này cũng làm cô có thể hiểu được và chấp nhận nó.“Được rồi.”Nếu anh đã chuẩn bị xong xuôi mọi việc, vậy cô cũng không cần phải quá rối rắm, cô bước nhanh về phía bàn, cầm bút máy đặt trên bàn sách, ký tên của mình vào.