“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn…

Chương 604: Chương 604

Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… “Cục cưng à, tôi thật sự đã đánh giá thấp cô rồi! Nhưng mà thật đáng tiếc, cô đã phát hiện ra bí mật của tôi, cô nhất định phải chết.”Cho dù không nổ s.ú.n.g thì ông ta cũng còn rất nhiều cách để âm thầm lặng lẽ g.i.ế.c c.h.ế.t cô.“Giết tôi thì ông cũng chẳng có ích lợi gì cả. Không bằng chúng ta làm một vụ giao dịch đi, ông thả tôi và bạn của tôi ra, tôi coi như chuyện ngày hôm nay chưa từng diễn ra, thế nào?”Diệp Ninh trông có vẻ rất căng thẳng, muốn bàn điều kiện với Smith.Smith mỉm cười nói: “Mấy người các cô có một câu tục ngữ là không để lại hậu hoạn, hơn nữa cô ranh ma như thế, tôi sẽ không tin tưởng cô.”Diệp Ninh đảo mắt, nhìn thấy Smith cố ý muốn đến gần cô nữa, lập tức sốt ruột nói: “Ông đừng quên thân phận của chúng tôi, nếu chúng tôi xảy ra chuyện, ông cũng không thể thoát khỏi!”“Cô quá coi thường tôi rồi.” Dường như sự kiên nhẫn của Smith đã đạt đến giới hạn, ông ta vừa định tiếp tục đi lên thì trên đỉnh đầu lại có một cơn gió mạnh ập đến.Lại là một cảm giác vô cùng quen thuộc.Quả nhiên, giây tiếp theo, gáy của ông ta lại bị một bình rượu khác đập mạnh vào.Hai mắt Smith co rút lại kịch liệt, cho dù nghĩ như thế nào thì ông ta cũng không thể chấp nhận được chuyện một việc tương tự lại sẽ phát sinh trên người mình tận hai lần.Ông ta nắm chặt lấy s.ú.n.g đang định đánh trả người phía sau, kết quả không đợi ông ta xoay người lại thì một bình rượu khác lại bay đến.Hai đòn nghiêm trọng nối tiếp nhau, cho dù đầu ông ta làm bằng sắt thì cũng chịu không nổi.Ông ta trợn trắng mắt, ngã phịch xuống đất.Diệp Ninh thở phào nhẹ nhõm, lập tức đá cây s.ú.n.g trong tay ông ta ra nơi xa, sau đó nhìn về phía Ngô Hàm Nhu vừa mới ra tay.Mặt Ngô Hàm Nhu cũng đổ đầy mồ hôi lạnh, hơi thở có chút dồn dập.Hai tay của cô ta đều xách theo một cái bình rượu vang đỏ đã vỡ, liếc nhìn Diệp Ninh, lại quăng bình rượu xuống bên cạnh.“May mà ông ta mang theo đủ nhiều bình rượu đó.”Nếu như chỉ có một bình rượu thì chuyện lần này chắc chắn không thể giải quyết đơn giản như thế được.[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-604.html.]“Lúc nãy cô cũng không uống rượu hả?” Diệp Ninh hoàn toàn thả lỏng lại.Lần này nếu không nhờ có Ngô Hàm Nhu giúp đỡ, cô thật sự rất khó có thể giữ được an toàn.Ngô Hàm Nhu gật đầu: “Tôi thấy cô nghi ngờ trong rượu có vấn đề, cho nên cũng bắt chước theo cô.Cô ta vừa nói vừa nâng tay trái của mình lên, ống tay áo ngay cổ tay của cô ta rõ ràng có một vệt rượu.Diệp Ninh cười nói: “Làm tốt lắm.”Ngô Hàm Nhu cũng mỉm cười theo, cô ta đã nói ngay từ đầu rồi, hai người bọn họ thật sự là một loại người giống nhau.“Cũng chỉ có con nhỏ Trịnh Thư Vân ngu ngốc này mới không thèm đề phòng bất cứ ai thôi.”Diệp Ninh lập tức đi vào phòng ngủ, *****ên là mặc áo khoác vào cho Trịnh Thư Vân trước, sau đó vỗ nhẹ lên mặt cô ấy, muốn gọi cô ấy dậy.“Cô làm thế không được đâu.” Ngô Hàm Nhu ở bên cạnh nhắc nhở.Diệp Ninh cũng biết bị trúng thuốc mê chắc chắn không thể gọi tỉnh một cách dễ dàng như thế được, cô suy nghĩ một chút, đứng dậy đi vào phòng vệ sinh.Một lúc sau, cô múc một chậu nước lạnh đi ra, tạt thẳng vào mặt của Trịnh Thư Vân.“Khụ khụ khụ!!”TBCCảm giác lạnh lẽo cuối cùng cũng làm Trịnh Thư Vân tỉnh lại từ trong cơn hôn mê, ho sù sụ.Diệp Ninh giống như trút được gánh nặng, lại bắt đầu nhanh chóng lau nước trên mặt cô ấy đi.Vài giây sau, Trịnh Thư Vân cuối cùng cũng chậm rãi mở mắt ra, lại ngơ ngác vài giây, mới gọi tên của Diệp Ninh.“Diệp Ninh, tôi đau đầu quá à, tôi bị làm sao thế?”“Không có gì...”“Cô đau đầu là đúng rồi, rượu ai rót cho cũng dám uống. Hôm nay nếu kốc chúng tôi, cô c.h.ế.t cũng không biết mình c.h.ế.t thế nào đó.”Tiếng an ủi của Diệp Ninh và lời nói mỉa mai của Ngô Hàm Nhu vang lên cùng một lúc. 

“Cục cưng à, tôi thật sự đã đánh giá thấp cô rồi! Nhưng mà thật đáng tiếc, cô đã phát hiện ra bí mật của tôi, cô nhất định phải chết.”

Cho dù không nổ s.ú.n.g thì ông ta cũng còn rất nhiều cách để âm thầm lặng lẽ g.i.ế.c c.h.ế.t cô.

“Giết tôi thì ông cũng chẳng có ích lợi gì cả. Không bằng chúng ta làm một vụ giao dịch đi, ông thả tôi và bạn của tôi ra, tôi coi như chuyện ngày hôm nay chưa từng diễn ra, thế nào?”

Diệp Ninh trông có vẻ rất căng thẳng, muốn bàn điều kiện với Smith.

Smith mỉm cười nói: “Mấy người các cô có một câu tục ngữ là không để lại hậu hoạn, hơn nữa cô ranh ma như thế, tôi sẽ không tin tưởng cô.”

Diệp Ninh đảo mắt, nhìn thấy Smith cố ý muốn đến gần cô nữa, lập tức sốt ruột nói: “Ông đừng quên thân phận của chúng tôi, nếu chúng tôi xảy ra chuyện, ông cũng không thể thoát khỏi!”

“Cô quá coi thường tôi rồi.” Dường như sự kiên nhẫn của Smith đã đạt đến giới hạn, ông ta vừa định tiếp tục đi lên thì trên đỉnh đầu lại có một cơn gió mạnh ập đến.

Lại là một cảm giác vô cùng quen thuộc.

Quả nhiên, giây tiếp theo, gáy của ông ta lại bị một bình rượu khác đập mạnh vào.

Hai mắt Smith co rút lại kịch liệt, cho dù nghĩ như thế nào thì ông ta cũng không thể chấp nhận được chuyện một việc tương tự lại sẽ phát sinh trên người mình tận hai lần.

Ông ta nắm chặt lấy s.ú.n.g đang định đánh trả người phía sau, kết quả không đợi ông ta xoay người lại thì một bình rượu khác lại bay đến.

Hai đòn nghiêm trọng nối tiếp nhau, cho dù đầu ông ta làm bằng sắt thì cũng chịu không nổi.

Ông ta trợn trắng mắt, ngã phịch xuống đất.

Diệp Ninh thở phào nhẹ nhõm, lập tức đá cây s.ú.n.g trong tay ông ta ra nơi xa, sau đó nhìn về phía Ngô Hàm Nhu vừa mới ra tay.

Mặt Ngô Hàm Nhu cũng đổ đầy mồ hôi lạnh, hơi thở có chút dồn dập.

Hai tay của cô ta đều xách theo một cái bình rượu vang đỏ đã vỡ, liếc nhìn Diệp Ninh, lại quăng bình rượu xuống bên cạnh.

“May mà ông ta mang theo đủ nhiều bình rượu đó.”

Nếu như chỉ có một bình rượu thì chuyện lần này chắc chắn không thể giải quyết đơn giản như thế được.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - 

https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-604.html

.]

“Lúc nãy cô cũng không uống rượu hả?” Diệp Ninh hoàn toàn thả lỏng lại.

Lần này nếu không nhờ có Ngô Hàm Nhu giúp đỡ, cô thật sự rất khó có thể giữ được an toàn.

Ngô Hàm Nhu gật đầu: “Tôi thấy cô nghi ngờ trong rượu có vấn đề, cho nên cũng bắt chước theo cô.

Cô ta vừa nói vừa nâng tay trái của mình lên, ống tay áo ngay cổ tay của cô ta rõ ràng có một vệt rượu.

Diệp Ninh cười nói: “Làm tốt lắm.”

Ngô Hàm Nhu cũng mỉm cười theo, cô ta đã nói ngay từ đầu rồi, hai người bọn họ thật sự là một loại người giống nhau.

“Cũng chỉ có con nhỏ Trịnh Thư Vân ngu ngốc này mới không thèm đề phòng bất cứ ai thôi.”

Diệp Ninh lập tức đi vào phòng ngủ, *****ên là mặc áo khoác vào cho Trịnh Thư Vân trước, sau đó vỗ nhẹ lên mặt cô ấy, muốn gọi cô ấy dậy.

“Cô làm thế không được đâu.” Ngô Hàm Nhu ở bên cạnh nhắc nhở.

Diệp Ninh cũng biết bị trúng thuốc mê chắc chắn không thể gọi tỉnh một cách dễ dàng như thế được, cô suy nghĩ một chút, đứng dậy đi vào phòng vệ sinh.

Một lúc sau, cô múc một chậu nước lạnh đi ra, tạt thẳng vào mặt của Trịnh Thư Vân.

“Khụ khụ khụ!!”

TBC

Cảm giác lạnh lẽo cuối cùng cũng làm Trịnh Thư Vân tỉnh lại từ trong cơn hôn mê, ho sù sụ.

Diệp Ninh giống như trút được gánh nặng, lại bắt đầu nhanh chóng lau nước trên mặt cô ấy đi.

Vài giây sau, Trịnh Thư Vân cuối cùng cũng chậm rãi mở mắt ra, lại ngơ ngác vài giây, mới gọi tên của Diệp Ninh.

“Diệp Ninh, tôi đau đầu quá à, tôi bị làm sao thế?”

“Không có gì...”

“Cô đau đầu là đúng rồi, rượu ai rót cho cũng dám uống. Hôm nay nếu kốc chúng tôi, cô c.h.ế.t cũng không biết mình c.h.ế.t thế nào đó.”

Tiếng an ủi của Diệp Ninh và lời nói mỉa mai của Ngô Hàm Nhu vang lên cùng một lúc.

 

Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… “Cục cưng à, tôi thật sự đã đánh giá thấp cô rồi! Nhưng mà thật đáng tiếc, cô đã phát hiện ra bí mật của tôi, cô nhất định phải chết.”Cho dù không nổ s.ú.n.g thì ông ta cũng còn rất nhiều cách để âm thầm lặng lẽ g.i.ế.c c.h.ế.t cô.“Giết tôi thì ông cũng chẳng có ích lợi gì cả. Không bằng chúng ta làm một vụ giao dịch đi, ông thả tôi và bạn của tôi ra, tôi coi như chuyện ngày hôm nay chưa từng diễn ra, thế nào?”Diệp Ninh trông có vẻ rất căng thẳng, muốn bàn điều kiện với Smith.Smith mỉm cười nói: “Mấy người các cô có một câu tục ngữ là không để lại hậu hoạn, hơn nữa cô ranh ma như thế, tôi sẽ không tin tưởng cô.”Diệp Ninh đảo mắt, nhìn thấy Smith cố ý muốn đến gần cô nữa, lập tức sốt ruột nói: “Ông đừng quên thân phận của chúng tôi, nếu chúng tôi xảy ra chuyện, ông cũng không thể thoát khỏi!”“Cô quá coi thường tôi rồi.” Dường như sự kiên nhẫn của Smith đã đạt đến giới hạn, ông ta vừa định tiếp tục đi lên thì trên đỉnh đầu lại có một cơn gió mạnh ập đến.Lại là một cảm giác vô cùng quen thuộc.Quả nhiên, giây tiếp theo, gáy của ông ta lại bị một bình rượu khác đập mạnh vào.Hai mắt Smith co rút lại kịch liệt, cho dù nghĩ như thế nào thì ông ta cũng không thể chấp nhận được chuyện một việc tương tự lại sẽ phát sinh trên người mình tận hai lần.Ông ta nắm chặt lấy s.ú.n.g đang định đánh trả người phía sau, kết quả không đợi ông ta xoay người lại thì một bình rượu khác lại bay đến.Hai đòn nghiêm trọng nối tiếp nhau, cho dù đầu ông ta làm bằng sắt thì cũng chịu không nổi.Ông ta trợn trắng mắt, ngã phịch xuống đất.Diệp Ninh thở phào nhẹ nhõm, lập tức đá cây s.ú.n.g trong tay ông ta ra nơi xa, sau đó nhìn về phía Ngô Hàm Nhu vừa mới ra tay.Mặt Ngô Hàm Nhu cũng đổ đầy mồ hôi lạnh, hơi thở có chút dồn dập.Hai tay của cô ta đều xách theo một cái bình rượu vang đỏ đã vỡ, liếc nhìn Diệp Ninh, lại quăng bình rượu xuống bên cạnh.“May mà ông ta mang theo đủ nhiều bình rượu đó.”Nếu như chỉ có một bình rượu thì chuyện lần này chắc chắn không thể giải quyết đơn giản như thế được.[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-604.html.]“Lúc nãy cô cũng không uống rượu hả?” Diệp Ninh hoàn toàn thả lỏng lại.Lần này nếu không nhờ có Ngô Hàm Nhu giúp đỡ, cô thật sự rất khó có thể giữ được an toàn.Ngô Hàm Nhu gật đầu: “Tôi thấy cô nghi ngờ trong rượu có vấn đề, cho nên cũng bắt chước theo cô.Cô ta vừa nói vừa nâng tay trái của mình lên, ống tay áo ngay cổ tay của cô ta rõ ràng có một vệt rượu.Diệp Ninh cười nói: “Làm tốt lắm.”Ngô Hàm Nhu cũng mỉm cười theo, cô ta đã nói ngay từ đầu rồi, hai người bọn họ thật sự là một loại người giống nhau.“Cũng chỉ có con nhỏ Trịnh Thư Vân ngu ngốc này mới không thèm đề phòng bất cứ ai thôi.”Diệp Ninh lập tức đi vào phòng ngủ, *****ên là mặc áo khoác vào cho Trịnh Thư Vân trước, sau đó vỗ nhẹ lên mặt cô ấy, muốn gọi cô ấy dậy.“Cô làm thế không được đâu.” Ngô Hàm Nhu ở bên cạnh nhắc nhở.Diệp Ninh cũng biết bị trúng thuốc mê chắc chắn không thể gọi tỉnh một cách dễ dàng như thế được, cô suy nghĩ một chút, đứng dậy đi vào phòng vệ sinh.Một lúc sau, cô múc một chậu nước lạnh đi ra, tạt thẳng vào mặt của Trịnh Thư Vân.“Khụ khụ khụ!!”TBCCảm giác lạnh lẽo cuối cùng cũng làm Trịnh Thư Vân tỉnh lại từ trong cơn hôn mê, ho sù sụ.Diệp Ninh giống như trút được gánh nặng, lại bắt đầu nhanh chóng lau nước trên mặt cô ấy đi.Vài giây sau, Trịnh Thư Vân cuối cùng cũng chậm rãi mở mắt ra, lại ngơ ngác vài giây, mới gọi tên của Diệp Ninh.“Diệp Ninh, tôi đau đầu quá à, tôi bị làm sao thế?”“Không có gì...”“Cô đau đầu là đúng rồi, rượu ai rót cho cũng dám uống. Hôm nay nếu kốc chúng tôi, cô c.h.ế.t cũng không biết mình c.h.ế.t thế nào đó.”Tiếng an ủi của Diệp Ninh và lời nói mỉa mai của Ngô Hàm Nhu vang lên cùng một lúc. 

Chương 604: Chương 604