“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn…
Chương 645: Chương 645
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… “Chồng trước gì chứ, nghe chói tai quá trời.” Trịnh Thư Vân khó chịu phản bác.Mặt Ngô Hàm Nhu lạnh tanh nói: “Không phải bọn họ đã ly hôn rồi sao? Không gọi là chồng trước thì gọi là gì?”“Lỡ như người ta có nỗi khổ tâm gì khác thì sao?”“Kết quả vẫn cứ là kết quả.”Mỗi một câu Ngô Hàm Nhu nói ra đều làm Trịnh Thư Vân rất khó chịu.Cô ấy muốn tiếp tục phản bác, nhưng hơi hé miệng rồi lại không biết nên nói cái gì.“Cố Phong thật sự rất không xứng với Diệp Ninh.” Ngô Hàm Nhu còn đổ thêm dầu vào lửa, bổ sung thêm một câu.Trịnh Thư Vân hung dữ trừng mắt nhìn cô ta: “Thà phá đi tám ngôi miếu cũng không nên hủy một cuộc hôn nhân, cô có hiểu đạo lý này không hả?”Cái chuyện xứng hay không xứng làm gì đến lượt một người ngoài như cô ta quyết định chứ?“Không lẽ là tôi bắt bọn họ ly hôn à?” Ngô Hàm Nhu bình tĩnh hỏi lại, suýt chút nữa đã làm Trịnh Thư Vân tức đến méo mũi.“Tôi không nói chuyện với cô nữa!”Trịnh Thư Vân tức giận quăng xuống một câu, bỏ Ngô Hàm Nhu lại, nghênh ngang rời đi.Ngô Hàm Nhu vẫn cứ đứng thẳng tại chỗ, nhìn chăm chú vào bóng dáng Diệp Ninh và Cố Phong đang song song cùng nhau ở đằng xa, mãi đến khi bọn họ hoàn toàn biến mất khỏi tầm mắt của cô ta.Diệp Ninh và Cố Phong tìm đại một cái quán ven đường ngồi xuống.Hiện tại thời tiết đã hoàn toàn ấm áp trở lại, cho dù ngồi ở bên ngoài ăn cơm thì cũng không cảm thấy lạnh.Diệp Ninh tùy tiện gọi hai chén hoành thánh, hai đĩa thức ăn kèm.“Mấy ngày nay anh đều ở bên ngoài sao?” Cô quan tâm hỏi.Cố Phong khẽ “ừ” một tiếng, kiên nhẫn dùng nước trong bình trà rửa đũa, sau đó mới đưa đến trước mặt cô.Trong lòng Diệp Ninh cũng đã hiểu rõ, chẳng trách mấy ngày nay chuyện bọn họ ly hôn lan truyền rộng rãi như thế mà anh chưa bao giờ xuất hiện, thì ra là như thế này.“Chuyện này phiền anh quá rồi.”Cố Phong trả lời: “Đây là việc anh nên làm.”[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-645.html.]“Vẫn là vì tôi, nếu không sao anh sẽ chạy đi ra ngoài chứ.” Diệp Ninh vẫn có thể cảm nhận được Cố Phong đối xử rất tốt với cô.Cố Phong chỉ mỉm cười thay cho câu trả lời, sau đó chủ động chuyển sang đề tài khác.“Dạo gần đây công việc có bận rộn không?”“Cũng tạm được. Không có buổi biểu diễn quan trọng gì, tập luyện cũng không quá căng thẳng.”Cố Phong biết Diệp Ninh là một người có thể sắp xếp gọn gàng chuyện công việc và chuyện sinh hoạt thường ngày.Thật ra anh càng lo lắng bên Hồng Hải hơn, Diệp Ninh vẫn cứ tiếp xúc với Mục Văn Hạo.Mục Văn Hạo có dã tâm rất lớn với cô, một khi cô mất đi thân phận quân tẩu, chỉ sợ khi đối mặt với Mục Văn Hạo thì sẽ lại càng nguy hiểm hơn nữa.“Ừm...”“Em..”Hai người gần như mở miệng cùng một lúc.Cố Phong ho khan nói: “Em nói trước đi.”Diệp Ninh hít một hơi thật sâu hỏi: “Đơn xin ly hôn của chúng ta đã được phê duyệt chưa?”Cho dù hiện tại anh không biết, nhưng mà chờ đến khi quay về quân doanh rồi thì anh chắc chắn cũng sẽ biết được những biến cố phát sinh trong mấy ngày nay.Trong lòng Cố Phong dâng lên một loại cảm xúc không thể nào hình dung được.Là anh kiên quyết muốn ly hôn.Nhưng khi thủ tục mãi vẫn không được phê duyệt thì trong lòng anh lại cảm thấy rất may mắn.Hiện tại Diệp Ninh hỏi, anh đương nhiên là phải nói thật.“Anh đã giao đơn ly hôn cho đoàn bộ rồi, đoàn trưởng có tìm anh nói chuyện, chắc là sẽ nhanh thôi.”Dù sao thì chỉ cần anh cứ giữ quyết tâm thì sớm muộn gì cũng phải phê duyệt, chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.Diệp Ninh trực tiếp nỉ non nói: “Đúng là sẽ rất nhanh.”TBCHiện tại tất cả mọi người đều đã nhận định rằng bọn họ đã ly hôn, áp lực dư luận này sẽ làm cho quy trình sau đó càng thuận lợi hơn.Cố Phong lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, không hiểu cho lắm: “Em nói thế là có ý gì?”
“Chồng trước gì chứ, nghe chói tai quá trời.” Trịnh Thư Vân khó chịu phản bác.
Mặt Ngô Hàm Nhu lạnh tanh nói: “Không phải bọn họ đã ly hôn rồi sao? Không gọi là chồng trước thì gọi là gì?”
“Lỡ như người ta có nỗi khổ tâm gì khác thì sao?”
“Kết quả vẫn cứ là kết quả.”
Mỗi một câu Ngô Hàm Nhu nói ra đều làm Trịnh Thư Vân rất khó chịu.
Cô ấy muốn tiếp tục phản bác, nhưng hơi hé miệng rồi lại không biết nên nói cái gì.
“Cố Phong thật sự rất không xứng với Diệp Ninh.” Ngô Hàm Nhu còn đổ thêm dầu vào lửa, bổ sung thêm một câu.
Trịnh Thư Vân hung dữ trừng mắt nhìn cô ta: “Thà phá đi tám ngôi miếu cũng không nên hủy một cuộc hôn nhân, cô có hiểu đạo lý này không hả?”
Cái chuyện xứng hay không xứng làm gì đến lượt một người ngoài như cô ta quyết định chứ?
“Không lẽ là tôi bắt bọn họ ly hôn à?” Ngô Hàm Nhu bình tĩnh hỏi lại, suýt chút nữa đã làm Trịnh Thư Vân tức đến méo mũi.
“Tôi không nói chuyện với cô nữa!”
Trịnh Thư Vân tức giận quăng xuống một câu, bỏ Ngô Hàm Nhu lại, nghênh ngang rời đi.
Ngô Hàm Nhu vẫn cứ đứng thẳng tại chỗ, nhìn chăm chú vào bóng dáng Diệp Ninh và Cố Phong đang song song cùng nhau ở đằng xa, mãi đến khi bọn họ hoàn toàn biến mất khỏi tầm mắt của cô ta.
Diệp Ninh và Cố Phong tìm đại một cái quán ven đường ngồi xuống.
Hiện tại thời tiết đã hoàn toàn ấm áp trở lại, cho dù ngồi ở bên ngoài ăn cơm thì cũng không cảm thấy lạnh.
Diệp Ninh tùy tiện gọi hai chén hoành thánh, hai đĩa thức ăn kèm.
“Mấy ngày nay anh đều ở bên ngoài sao?” Cô quan tâm hỏi.
Cố Phong khẽ “ừ” một tiếng, kiên nhẫn dùng nước trong bình trà rửa đũa, sau đó mới đưa đến trước mặt cô.
Trong lòng Diệp Ninh cũng đã hiểu rõ, chẳng trách mấy ngày nay chuyện bọn họ ly hôn lan truyền rộng rãi như thế mà anh chưa bao giờ xuất hiện, thì ra là như thế này.
“Chuyện này phiền anh quá rồi.”
Cố Phong trả lời: “Đây là việc anh nên làm.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-645.html
.]
“Vẫn là vì tôi, nếu không sao anh sẽ chạy đi ra ngoài chứ.” Diệp Ninh vẫn có thể cảm nhận được Cố Phong đối xử rất tốt với cô.
Cố Phong chỉ mỉm cười thay cho câu trả lời, sau đó chủ động chuyển sang đề tài khác.
“Dạo gần đây công việc có bận rộn không?”
“Cũng tạm được. Không có buổi biểu diễn quan trọng gì, tập luyện cũng không quá căng thẳng.”
Cố Phong biết Diệp Ninh là một người có thể sắp xếp gọn gàng chuyện công việc và chuyện sinh hoạt thường ngày.
Thật ra anh càng lo lắng bên Hồng Hải hơn, Diệp Ninh vẫn cứ tiếp xúc với Mục Văn Hạo.
Mục Văn Hạo có dã tâm rất lớn với cô, một khi cô mất đi thân phận quân tẩu, chỉ sợ khi đối mặt với Mục Văn Hạo thì sẽ lại càng nguy hiểm hơn nữa.
“Ừm...”
“Em..”
Hai người gần như mở miệng cùng một lúc.
Cố Phong ho khan nói: “Em nói trước đi.”
Diệp Ninh hít một hơi thật sâu hỏi: “Đơn xin ly hôn của chúng ta đã được phê duyệt chưa?”
Cho dù hiện tại anh không biết, nhưng mà chờ đến khi quay về quân doanh rồi thì anh chắc chắn cũng sẽ biết được những biến cố phát sinh trong mấy ngày nay.
Trong lòng Cố Phong dâng lên một loại cảm xúc không thể nào hình dung được.
Là anh kiên quyết muốn ly hôn.
Nhưng khi thủ tục mãi vẫn không được phê duyệt thì trong lòng anh lại cảm thấy rất may mắn.
Hiện tại Diệp Ninh hỏi, anh đương nhiên là phải nói thật.
“Anh đã giao đơn ly hôn cho đoàn bộ rồi, đoàn trưởng có tìm anh nói chuyện, chắc là sẽ nhanh thôi.”
Dù sao thì chỉ cần anh cứ giữ quyết tâm thì sớm muộn gì cũng phải phê duyệt, chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Diệp Ninh trực tiếp nỉ non nói: “Đúng là sẽ rất nhanh.”
TBC
Hiện tại tất cả mọi người đều đã nhận định rằng bọn họ đã ly hôn, áp lực dư luận này sẽ làm cho quy trình sau đó càng thuận lợi hơn.
Cố Phong lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, không hiểu cho lắm: “Em nói thế là có ý gì?”
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… “Chồng trước gì chứ, nghe chói tai quá trời.” Trịnh Thư Vân khó chịu phản bác.Mặt Ngô Hàm Nhu lạnh tanh nói: “Không phải bọn họ đã ly hôn rồi sao? Không gọi là chồng trước thì gọi là gì?”“Lỡ như người ta có nỗi khổ tâm gì khác thì sao?”“Kết quả vẫn cứ là kết quả.”Mỗi một câu Ngô Hàm Nhu nói ra đều làm Trịnh Thư Vân rất khó chịu.Cô ấy muốn tiếp tục phản bác, nhưng hơi hé miệng rồi lại không biết nên nói cái gì.“Cố Phong thật sự rất không xứng với Diệp Ninh.” Ngô Hàm Nhu còn đổ thêm dầu vào lửa, bổ sung thêm một câu.Trịnh Thư Vân hung dữ trừng mắt nhìn cô ta: “Thà phá đi tám ngôi miếu cũng không nên hủy một cuộc hôn nhân, cô có hiểu đạo lý này không hả?”Cái chuyện xứng hay không xứng làm gì đến lượt một người ngoài như cô ta quyết định chứ?“Không lẽ là tôi bắt bọn họ ly hôn à?” Ngô Hàm Nhu bình tĩnh hỏi lại, suýt chút nữa đã làm Trịnh Thư Vân tức đến méo mũi.“Tôi không nói chuyện với cô nữa!”Trịnh Thư Vân tức giận quăng xuống một câu, bỏ Ngô Hàm Nhu lại, nghênh ngang rời đi.Ngô Hàm Nhu vẫn cứ đứng thẳng tại chỗ, nhìn chăm chú vào bóng dáng Diệp Ninh và Cố Phong đang song song cùng nhau ở đằng xa, mãi đến khi bọn họ hoàn toàn biến mất khỏi tầm mắt của cô ta.Diệp Ninh và Cố Phong tìm đại một cái quán ven đường ngồi xuống.Hiện tại thời tiết đã hoàn toàn ấm áp trở lại, cho dù ngồi ở bên ngoài ăn cơm thì cũng không cảm thấy lạnh.Diệp Ninh tùy tiện gọi hai chén hoành thánh, hai đĩa thức ăn kèm.“Mấy ngày nay anh đều ở bên ngoài sao?” Cô quan tâm hỏi.Cố Phong khẽ “ừ” một tiếng, kiên nhẫn dùng nước trong bình trà rửa đũa, sau đó mới đưa đến trước mặt cô.Trong lòng Diệp Ninh cũng đã hiểu rõ, chẳng trách mấy ngày nay chuyện bọn họ ly hôn lan truyền rộng rãi như thế mà anh chưa bao giờ xuất hiện, thì ra là như thế này.“Chuyện này phiền anh quá rồi.”Cố Phong trả lời: “Đây là việc anh nên làm.”[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-645.html.]“Vẫn là vì tôi, nếu không sao anh sẽ chạy đi ra ngoài chứ.” Diệp Ninh vẫn có thể cảm nhận được Cố Phong đối xử rất tốt với cô.Cố Phong chỉ mỉm cười thay cho câu trả lời, sau đó chủ động chuyển sang đề tài khác.“Dạo gần đây công việc có bận rộn không?”“Cũng tạm được. Không có buổi biểu diễn quan trọng gì, tập luyện cũng không quá căng thẳng.”Cố Phong biết Diệp Ninh là một người có thể sắp xếp gọn gàng chuyện công việc và chuyện sinh hoạt thường ngày.Thật ra anh càng lo lắng bên Hồng Hải hơn, Diệp Ninh vẫn cứ tiếp xúc với Mục Văn Hạo.Mục Văn Hạo có dã tâm rất lớn với cô, một khi cô mất đi thân phận quân tẩu, chỉ sợ khi đối mặt với Mục Văn Hạo thì sẽ lại càng nguy hiểm hơn nữa.“Ừm...”“Em..”Hai người gần như mở miệng cùng một lúc.Cố Phong ho khan nói: “Em nói trước đi.”Diệp Ninh hít một hơi thật sâu hỏi: “Đơn xin ly hôn của chúng ta đã được phê duyệt chưa?”Cho dù hiện tại anh không biết, nhưng mà chờ đến khi quay về quân doanh rồi thì anh chắc chắn cũng sẽ biết được những biến cố phát sinh trong mấy ngày nay.Trong lòng Cố Phong dâng lên một loại cảm xúc không thể nào hình dung được.Là anh kiên quyết muốn ly hôn.Nhưng khi thủ tục mãi vẫn không được phê duyệt thì trong lòng anh lại cảm thấy rất may mắn.Hiện tại Diệp Ninh hỏi, anh đương nhiên là phải nói thật.“Anh đã giao đơn ly hôn cho đoàn bộ rồi, đoàn trưởng có tìm anh nói chuyện, chắc là sẽ nhanh thôi.”Dù sao thì chỉ cần anh cứ giữ quyết tâm thì sớm muộn gì cũng phải phê duyệt, chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.Diệp Ninh trực tiếp nỉ non nói: “Đúng là sẽ rất nhanh.”TBCHiện tại tất cả mọi người đều đã nhận định rằng bọn họ đã ly hôn, áp lực dư luận này sẽ làm cho quy trình sau đó càng thuận lợi hơn.Cố Phong lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, không hiểu cho lắm: “Em nói thế là có ý gì?”