“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn…

Chương 679: Chương 679

Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… Phòng ca múa Hồng Hải.Diệp Ninh vừa mới đến hậu trường, lập tức cảm nhận được bầu không khí áp lực lại căng thẳng kia.Không đợi cô hỏi chị Dung xem đã xảy ra chuyện gì thì đã nhìn thấy Mộng Kiều Nhụy từ trong văn phòng của Mục Văn Hạo đi ra.Mặt của Mộng Kiều Nhụy được thoa không ít son phấn, nhưng vẫn không thể nào che lấp được gương mặt sưng to kia.“Cô bị đánh?” Tuy rằng Diệp Ninh đang hỏi, nhưng giọng điệu lại rất chắc chắn.Mục Văn Hạo cũng không phải loại đàn ông biết thương hoa tiếc ngọc gì, chỉ cần nổi điên thì ai cũng dám đánhQuả nhiên Mộng Kiều Nhụy cứng đờ gật đầu, nhưng mà không lâu sau cô ta đã lại mỉm cười.“Cô cứ chờ xem báo chí ngày mai đi.”Diệp Ninh nhướng mày, ánh mắt trở nên nghiên cứu.Ngay sau đó lại nghĩ đến hôm nay là ngày mười lăm, là ngày Mục Văn Hạo sẽ đến viện diễn lão l.à.m t.ì.n.h nguyện viên, cho nên xem ra ngày hôm nay Mộng Kiều Nhụy đã có thu hoạch gì đó.Chỉ cần Mộng Kiều Nhụy có thu hoạch, vậy cũng là chuyện tốt đối với cô.“Chị Dung, đi tìm một cái túi chườm đá cho cô Mộng đắp đi.”Diệp Ninh chủ động ra lệnh, đối với phụ nữ mà nói, mặt chính là quan trọng nhất.Chị Dung lập tức đồng ý, dẫn theo Mộng Kiều Nhụy đi vào phòng nghỉ.Diệp Ninh ở trong phòng trang điểm trang điểm đơn giản, thay đồ biểu diễn, đang chuẩn bị lên sân khấu trình diễn thì bên ngoài lại vang lên tiếng ồn ào.Không đợi cô đi ra ngoài xem xem có chuyện gì xảy ra thì chị Dung đã vội vàng đi vào.“Diệp Tử, bên ngoài có rất nhiều công an, nói là nhận được cử báo muốn kiểm tra đột xuất chỗ của chúng ta. Hiện tại ông chủ đã đi ra ngoài ứng phó rồi, anh ta dặn cô ở lại trong phòng trang điểm đừng đi ra ngoài."Chị Dung truyền lời xong lại nhanh chóng rời đi.Diệp Ninh không ngờ sẽ phát sinh chuyện như thế, từ khi cô đến Hồng Hải ca hát đến bây giờ cũng đã hơn một năm rồi, đây là lần *****ên thấy có công an đến kiểm tra.[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-679.html.]Xem ra hình như đã có một vài thứ bắt đầu thay đổi rồi.Hồng Hải rồng rắn hỗn tạp, có làm ra chuyện gì hoặc giao dịch trái pháp luật gì hay không, đến cả cô cũng không biết được.Nhưng mà Mục Văn Hạo càng sứt đầu mẻ trán thì lại càng có lợi cho cô hơn.Tiếng ồn ào ở bên ngoài kéo dài rất lâu, chờ đến khi công an kiểm tra xong, đêm nay đương nhiên cũng không thể làm ăn buôn bán gì nữa.Chờ Diệp Ninh ra khỏi phòng trang điểm thì lập tức nhìn thấy Mục Văn Hạo đang ở trong hậu trường phát giận.Cũng không biết là bởi vì bị công an lục soát hay là vì Mục Văn Hạo phát tiết lửa giận mà toàn bộ hậu trường đều trở nên vô cùng lộn xộn.Mọi người đều rúc vào một góc run bần bật, tùy ý Mục Văn Hạo phát giận.Diệp Ninh đương nhiên sẽ không đi lên, tranh thủ lúc Mục Văn Hạo còn chưa để ý đến cô, cô trực tiếp mở cửa sau đi ra ngoài.Nếu không cần phải lên sân khấu biểu diễn, vậy cô cũng không cần thiết phải ở lại nơi này nữa.Khi cô mở cửa sau ra đi ra ngoài, lão Thiệu lập tức đạp xe ba bánh đi đến trước mặt cô.Từ cái đêm lão Thiệu chở cô về, gần như mỗi tối khi cô đến Hồng Hải, ông ấy đều sẽ ở cửa sau chờ cô.Diệp Ninh cảm thấy tiện và an toàn, cho nên cũng cam chịu ngồi xe ba bánh của lão Thiệu để về nhà.“Bác Thiệu, đêm nay là đêm cuối cùng bác đưa tôi về viện gia thuộc đó.”“Có phải tôi có chỗ nào làm không tốt, cho nên cô Diệp không muốn ngồi xe của tôi nữa không?” Điều *****ên lão Thiệu nghĩ đến chính là chuyện này, có chút căng thẳng hỏi.Diệp Ninh cười nói: “Không phải, tôi muốn chuyển nhà.”Trong đoàn đã phân phối nhà cho cô, vừa lúc ngày mai lại là cuối tuần, cô dự tính chính thức dọn qua đó.Lão Thiệu nghe cô nói như thế, lúc này mới mỉm cười trở lại.“Cho dù cô Diệp dọn đến đâu thì lão Thiệu đều sẽ chở cô về.”TBCDiệp Ninh không nói gì nữa.Lão Thiệu cũng khá tốt, tuy rằng bình thường ông ấy nói rất nhiều, nhưng từ trước đến nay chưa từng hỏi cô về chuyện của Hồng Hải, chuyện này cũng làm cô cảm thấy khá thoải mái. 

Phòng ca múa Hồng Hải.

Diệp Ninh vừa mới đến hậu trường, lập tức cảm nhận được bầu không khí áp lực lại căng thẳng kia.

Không đợi cô hỏi chị Dung xem đã xảy ra chuyện gì thì đã nhìn thấy Mộng Kiều Nhụy từ trong văn phòng của Mục Văn Hạo đi ra.

Mặt của Mộng Kiều Nhụy được thoa không ít son phấn, nhưng vẫn không thể nào che lấp được gương mặt sưng to kia.

“Cô bị đánh?” Tuy rằng Diệp Ninh đang hỏi, nhưng giọng điệu lại rất chắc chắn.

Mục Văn Hạo cũng không phải loại đàn ông biết thương hoa tiếc ngọc gì, chỉ cần nổi điên thì ai cũng dám đánh

Quả nhiên Mộng Kiều Nhụy cứng đờ gật đầu, nhưng mà không lâu sau cô ta đã lại mỉm cười.

“Cô cứ chờ xem báo chí ngày mai đi.”

Diệp Ninh nhướng mày, ánh mắt trở nên nghiên cứu.

Ngay sau đó lại nghĩ đến hôm nay là ngày mười lăm, là ngày Mục Văn Hạo sẽ đến viện diễn lão l.à.m t.ì.n.h nguyện viên, cho nên xem ra ngày hôm nay Mộng Kiều Nhụy đã có thu hoạch gì đó.

Chỉ cần Mộng Kiều Nhụy có thu hoạch, vậy cũng là chuyện tốt đối với cô.

“Chị Dung, đi tìm một cái túi chườm đá cho cô Mộng đắp đi.”

Diệp Ninh chủ động ra lệnh, đối với phụ nữ mà nói, mặt chính là quan trọng nhất.

Chị Dung lập tức đồng ý, dẫn theo Mộng Kiều Nhụy đi vào phòng nghỉ.

Diệp Ninh ở trong phòng trang điểm trang điểm đơn giản, thay đồ biểu diễn, đang chuẩn bị lên sân khấu trình diễn thì bên ngoài lại vang lên tiếng ồn ào.

Không đợi cô đi ra ngoài xem xem có chuyện gì xảy ra thì chị Dung đã vội vàng đi vào.

“Diệp Tử, bên ngoài có rất nhiều công an, nói là nhận được cử báo muốn kiểm tra đột xuất chỗ của chúng ta. Hiện tại ông chủ đã đi ra ngoài ứng phó rồi, anh ta dặn cô ở lại trong phòng trang điểm đừng đi ra ngoài."

Chị Dung truyền lời xong lại nhanh chóng rời đi.

Diệp Ninh không ngờ sẽ phát sinh chuyện như thế, từ khi cô đến Hồng Hải ca hát đến bây giờ cũng đã hơn một năm rồi, đây là lần *****ên thấy có công an đến kiểm tra.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - 

https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-679.html

.]

Xem ra hình như đã có một vài thứ bắt đầu thay đổi rồi.

Hồng Hải rồng rắn hỗn tạp, có làm ra chuyện gì hoặc giao dịch trái pháp luật gì hay không, đến cả cô cũng không biết được.

Nhưng mà Mục Văn Hạo càng sứt đầu mẻ trán thì lại càng có lợi cho cô hơn.

Tiếng ồn ào ở bên ngoài kéo dài rất lâu, chờ đến khi công an kiểm tra xong, đêm nay đương nhiên cũng không thể làm ăn buôn bán gì nữa.

Chờ Diệp Ninh ra khỏi phòng trang điểm thì lập tức nhìn thấy Mục Văn Hạo đang ở trong hậu trường phát giận.

Cũng không biết là bởi vì bị công an lục soát hay là vì Mục Văn Hạo phát tiết lửa giận mà toàn bộ hậu trường đều trở nên vô cùng lộn xộn.

Mọi người đều rúc vào một góc run bần bật, tùy ý Mục Văn Hạo phát giận.

Diệp Ninh đương nhiên sẽ không đi lên, tranh thủ lúc Mục Văn Hạo còn chưa để ý đến cô, cô trực tiếp mở cửa sau đi ra ngoài.

Nếu không cần phải lên sân khấu biểu diễn, vậy cô cũng không cần thiết phải ở lại nơi này nữa.

Khi cô mở cửa sau ra đi ra ngoài, lão Thiệu lập tức đạp xe ba bánh đi đến trước mặt cô.

Từ cái đêm lão Thiệu chở cô về, gần như mỗi tối khi cô đến Hồng Hải, ông ấy đều sẽ ở cửa sau chờ cô.

Diệp Ninh cảm thấy tiện và an toàn, cho nên cũng cam chịu ngồi xe ba bánh của lão Thiệu để về nhà.

“Bác Thiệu, đêm nay là đêm cuối cùng bác đưa tôi về viện gia thuộc đó.”

“Có phải tôi có chỗ nào làm không tốt, cho nên cô Diệp không muốn ngồi xe của tôi nữa không?” Điều *****ên lão Thiệu nghĩ đến chính là chuyện này, có chút căng thẳng hỏi.

Diệp Ninh cười nói: “Không phải, tôi muốn chuyển nhà.”

Trong đoàn đã phân phối nhà cho cô, vừa lúc ngày mai lại là cuối tuần, cô dự tính chính thức dọn qua đó.

Lão Thiệu nghe cô nói như thế, lúc này mới mỉm cười trở lại.

“Cho dù cô Diệp dọn đến đâu thì lão Thiệu đều sẽ chở cô về.”

TBC

Diệp Ninh không nói gì nữa.

Lão Thiệu cũng khá tốt, tuy rằng bình thường ông ấy nói rất nhiều, nhưng từ trước đến nay chưa từng hỏi cô về chuyện của Hồng Hải, chuyện này cũng làm cô cảm thấy khá thoải mái.

 

Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… Phòng ca múa Hồng Hải.Diệp Ninh vừa mới đến hậu trường, lập tức cảm nhận được bầu không khí áp lực lại căng thẳng kia.Không đợi cô hỏi chị Dung xem đã xảy ra chuyện gì thì đã nhìn thấy Mộng Kiều Nhụy từ trong văn phòng của Mục Văn Hạo đi ra.Mặt của Mộng Kiều Nhụy được thoa không ít son phấn, nhưng vẫn không thể nào che lấp được gương mặt sưng to kia.“Cô bị đánh?” Tuy rằng Diệp Ninh đang hỏi, nhưng giọng điệu lại rất chắc chắn.Mục Văn Hạo cũng không phải loại đàn ông biết thương hoa tiếc ngọc gì, chỉ cần nổi điên thì ai cũng dám đánhQuả nhiên Mộng Kiều Nhụy cứng đờ gật đầu, nhưng mà không lâu sau cô ta đã lại mỉm cười.“Cô cứ chờ xem báo chí ngày mai đi.”Diệp Ninh nhướng mày, ánh mắt trở nên nghiên cứu.Ngay sau đó lại nghĩ đến hôm nay là ngày mười lăm, là ngày Mục Văn Hạo sẽ đến viện diễn lão l.à.m t.ì.n.h nguyện viên, cho nên xem ra ngày hôm nay Mộng Kiều Nhụy đã có thu hoạch gì đó.Chỉ cần Mộng Kiều Nhụy có thu hoạch, vậy cũng là chuyện tốt đối với cô.“Chị Dung, đi tìm một cái túi chườm đá cho cô Mộng đắp đi.”Diệp Ninh chủ động ra lệnh, đối với phụ nữ mà nói, mặt chính là quan trọng nhất.Chị Dung lập tức đồng ý, dẫn theo Mộng Kiều Nhụy đi vào phòng nghỉ.Diệp Ninh ở trong phòng trang điểm trang điểm đơn giản, thay đồ biểu diễn, đang chuẩn bị lên sân khấu trình diễn thì bên ngoài lại vang lên tiếng ồn ào.Không đợi cô đi ra ngoài xem xem có chuyện gì xảy ra thì chị Dung đã vội vàng đi vào.“Diệp Tử, bên ngoài có rất nhiều công an, nói là nhận được cử báo muốn kiểm tra đột xuất chỗ của chúng ta. Hiện tại ông chủ đã đi ra ngoài ứng phó rồi, anh ta dặn cô ở lại trong phòng trang điểm đừng đi ra ngoài."Chị Dung truyền lời xong lại nhanh chóng rời đi.Diệp Ninh không ngờ sẽ phát sinh chuyện như thế, từ khi cô đến Hồng Hải ca hát đến bây giờ cũng đã hơn một năm rồi, đây là lần *****ên thấy có công an đến kiểm tra.[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-679.html.]Xem ra hình như đã có một vài thứ bắt đầu thay đổi rồi.Hồng Hải rồng rắn hỗn tạp, có làm ra chuyện gì hoặc giao dịch trái pháp luật gì hay không, đến cả cô cũng không biết được.Nhưng mà Mục Văn Hạo càng sứt đầu mẻ trán thì lại càng có lợi cho cô hơn.Tiếng ồn ào ở bên ngoài kéo dài rất lâu, chờ đến khi công an kiểm tra xong, đêm nay đương nhiên cũng không thể làm ăn buôn bán gì nữa.Chờ Diệp Ninh ra khỏi phòng trang điểm thì lập tức nhìn thấy Mục Văn Hạo đang ở trong hậu trường phát giận.Cũng không biết là bởi vì bị công an lục soát hay là vì Mục Văn Hạo phát tiết lửa giận mà toàn bộ hậu trường đều trở nên vô cùng lộn xộn.Mọi người đều rúc vào một góc run bần bật, tùy ý Mục Văn Hạo phát giận.Diệp Ninh đương nhiên sẽ không đi lên, tranh thủ lúc Mục Văn Hạo còn chưa để ý đến cô, cô trực tiếp mở cửa sau đi ra ngoài.Nếu không cần phải lên sân khấu biểu diễn, vậy cô cũng không cần thiết phải ở lại nơi này nữa.Khi cô mở cửa sau ra đi ra ngoài, lão Thiệu lập tức đạp xe ba bánh đi đến trước mặt cô.Từ cái đêm lão Thiệu chở cô về, gần như mỗi tối khi cô đến Hồng Hải, ông ấy đều sẽ ở cửa sau chờ cô.Diệp Ninh cảm thấy tiện và an toàn, cho nên cũng cam chịu ngồi xe ba bánh của lão Thiệu để về nhà.“Bác Thiệu, đêm nay là đêm cuối cùng bác đưa tôi về viện gia thuộc đó.”“Có phải tôi có chỗ nào làm không tốt, cho nên cô Diệp không muốn ngồi xe của tôi nữa không?” Điều *****ên lão Thiệu nghĩ đến chính là chuyện này, có chút căng thẳng hỏi.Diệp Ninh cười nói: “Không phải, tôi muốn chuyển nhà.”Trong đoàn đã phân phối nhà cho cô, vừa lúc ngày mai lại là cuối tuần, cô dự tính chính thức dọn qua đó.Lão Thiệu nghe cô nói như thế, lúc này mới mỉm cười trở lại.“Cho dù cô Diệp dọn đến đâu thì lão Thiệu đều sẽ chở cô về.”TBCDiệp Ninh không nói gì nữa.Lão Thiệu cũng khá tốt, tuy rằng bình thường ông ấy nói rất nhiều, nhưng từ trước đến nay chưa từng hỏi cô về chuyện của Hồng Hải, chuyện này cũng làm cô cảm thấy khá thoải mái. 

Chương 679: Chương 679