“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn…
Chương 698: Chương 698
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… Chân Hồng Phỉ và Nhậm Ngọc Lan đều bắt đầu lộ ra vẻ mặt hưng phấn, chút cảm xúc khó chịu và phân vân trong lòng lúc trước cũng đã biến mất sạch sẽ.Hai người đều lộ ra vẻ mặt nhất định phải thành công.“Các cô chuẩn bị thêm chút đi, năm phút sau chúng ta bắt đầu thử giọng.” Lý Tử Hằng dặn dò, ra khỏi phòng thử giọng.Chân Hồng Phỉ đảo mắt nhìn về phía Diệp Ninh: “Cô tên là Diệp Ninh đúng không? Không biết cô đang làm việc ở nơi nào? Đã phát hành được mấy ca khúc rồi? Tại sao từ trước đến nay tôi chưa bao giờ nghe đến tên của cô vậy?”Ở thời điểm hiện tại, cô ta và Nhậm Ngọc Lan cũng coi như là ca sĩ có chút danh tiếng ở trong nước, cho nên được Lý Tử Hằng tìm đến cũng là chuyện đương nhiên.Còn Diệp Ninh thì hai người lại hoàn toàn không quen biết.Nhưng mà dựa vào gương mặt xinh đẹp này của Diệp Ninh, chỉ cần có người gặp qua thì chắc chắn sẽ không quên được, đến cả Chân Hồng Phỉ và Nhậm Ngọc Lan khi vừa nhìn thấy cô cũng đều bị cô hấp dẫn.Diệp Ninh vô cùng bình tĩnh trả lời: “Tôi chưa từng phát hành ca khúc.”Vẻ mặt của Chân Hồng Phỉ lập tức nứt ra nói: “Không phải lúc này chủ nhiệm Lý còn nói cô không chỉ là ca sĩ mà còn tự sáng tác ca khúc sao?”Diệp Ninh chọn cách im lặng.Cô không thể tiết lộ thân phận Diệp Tử, cho nên chuyện cô ca hát trên sân khấu và tự sáng tác ca khúc này, đương nhiên là hạn chế càng ít người biết sẽ càng tốt.Chân Hồng Phỉ và Nhậm Ngọc Lan nhìn thấy phản ứng này của cô, lại cho rằng đây là biểu hiện của sự chột dạ.Hai người đều ngầm hiểu liếc nhìn nhau, sau đó lộ ra vẻ mặt khinh thường với Diệp Ninh.Hiển nhiên hai người bọn họ đã cho rằng Diệp Ninh thông qua thủ đoạn đen tối nào đó mới lấy được tư cách cạnh tranh với hai người bọn họ.Diệp Ninh cũng không giải thích.Một lúc sau Lý Tử Hằng đã quay về, còn có mấy người cũng đi vào trong phòng với anh ta.Lý Tử Hằng giới thiệu đơn giản, nói bọn họ đều là nhân viên công tác phụ trách việc phát hành băng từ, cùng nhau tham dự quá trình tranh cử thử giọng tiếp theo đó của ba người.Diệp Ninh đảo mắt nhìn thoáng qua ba người này, nhìn khí thế và vẻ mặt của mấy người này, chắc chắn không phải chỉ là nhân viên công tác bình thường mà thôi.“Được rồi, ai là người *****ên nào?”[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-698.html.]Lý Tử Hằng lên tiếng hỏi, ngắt ngang mạch suy nghĩ của Diệp Ninh.“Tôi trước!”“Tôi trước!”Chân Hồng Phỉ và Nhậm Ngọc Lan gần như đồng thanh nói.Cùng một ca khúc, ai hát trước thì người đó dễ để lại ấn tượng hơn, chiếm được ưu thế hơn.Lý Tử Hằng thấy hai người bọn họ tranh giành cũng không hề kinh ngạc, thậm chí có chút kinh ngạc trước sự im lặng của Diệp Ninh.Dựa theo những gì anh ta hiểu biết về Diệp Ninh, cô không phải loại người dễ dàng nhận thua, nhưng cố tình từ đầu đến cuối cô đều biểu hiện quá bình tĩnh.“Nếu không thì thế này đi, để bảo đảm an toàn, các cô rút thăm quyết định thứ tự thử giọng có được không?”Chân Hồng Phỉ suy nghĩ, lập tức bày tỏ thái độ: “Tôi đồng ý.”Nhậm Ngọc Lan cũng tiếp lời ngay: “Tôi cũng đồng ý.”Hai người bọn họ đều cho rằng Diệp Ninh là dựa vào quan hệ mới có thể ngồi ở chỗ này, cho nên hiện tại chỉ yêu cầu sự công bằng công chính mà thôi.Cuối cùng Diệp Ninh nói: “Tôi không có ý kiến.”Lý Tử Hằng viết tay ba phiếu thăm, sau đó gấp thành hình dạng giống nhau, trực tiếp quăng trên bàn.TBCChân Hồng Phỉ xung phong chọn một lá thăm trướcNhậm Ngọc Lan cũng lựa một phiếu thăm khác.Phiếu thăm còn lại đương nhiên chính là của Diệp Ninh.Chân Hồng Phỉ sốt ruột mở tờ giấy ra, bên trên là số “2”“Ngại quá, tôi là số 1.” Giọng của Nhậm Ngọc Lan mang theo một chút vui vẻ và hưng phấn.Xem ra vận may đã đứng về phía cô ta.Diệp Ninh không cần phải mở tờ giấy ra nữa, đương nhiên sẽ là người thử giọng cuối cùng.
Chân Hồng Phỉ và Nhậm Ngọc Lan đều bắt đầu lộ ra vẻ mặt hưng phấn, chút cảm xúc khó chịu và phân vân trong lòng lúc trước cũng đã biến mất sạch sẽ.
Hai người đều lộ ra vẻ mặt nhất định phải thành công.
“Các cô chuẩn bị thêm chút đi, năm phút sau chúng ta bắt đầu thử giọng.” Lý Tử Hằng dặn dò, ra khỏi phòng thử giọng.
Chân Hồng Phỉ đảo mắt nhìn về phía Diệp Ninh: “Cô tên là Diệp Ninh đúng không? Không biết cô đang làm việc ở nơi nào? Đã phát hành được mấy ca khúc rồi? Tại sao từ trước đến nay tôi chưa bao giờ nghe đến tên của cô vậy?”
Ở thời điểm hiện tại, cô ta và Nhậm Ngọc Lan cũng coi như là ca sĩ có chút danh tiếng ở trong nước, cho nên được Lý Tử Hằng tìm đến cũng là chuyện đương nhiên.
Còn Diệp Ninh thì hai người lại hoàn toàn không quen biết.
Nhưng mà dựa vào gương mặt xinh đẹp này của Diệp Ninh, chỉ cần có người gặp qua thì chắc chắn sẽ không quên được, đến cả Chân Hồng Phỉ và Nhậm Ngọc Lan khi vừa nhìn thấy cô cũng đều bị cô hấp dẫn.
Diệp Ninh vô cùng bình tĩnh trả lời: “Tôi chưa từng phát hành ca khúc.”
Vẻ mặt của Chân Hồng Phỉ lập tức nứt ra nói: “Không phải lúc này chủ nhiệm Lý còn nói cô không chỉ là ca sĩ mà còn tự sáng tác ca khúc sao?”
Diệp Ninh chọn cách im lặng.
Cô không thể tiết lộ thân phận Diệp Tử, cho nên chuyện cô ca hát trên sân khấu và tự sáng tác ca khúc này, đương nhiên là hạn chế càng ít người biết sẽ càng tốt.
Chân Hồng Phỉ và Nhậm Ngọc Lan nhìn thấy phản ứng này của cô, lại cho rằng đây là biểu hiện của sự chột dạ.
Hai người đều ngầm hiểu liếc nhìn nhau, sau đó lộ ra vẻ mặt khinh thường với Diệp Ninh.
Hiển nhiên hai người bọn họ đã cho rằng Diệp Ninh thông qua thủ đoạn đen tối nào đó mới lấy được tư cách cạnh tranh với hai người bọn họ.
Diệp Ninh cũng không giải thích.
Một lúc sau Lý Tử Hằng đã quay về, còn có mấy người cũng đi vào trong phòng với anh ta.
Lý Tử Hằng giới thiệu đơn giản, nói bọn họ đều là nhân viên công tác phụ trách việc phát hành băng từ, cùng nhau tham dự quá trình tranh cử thử giọng tiếp theo đó của ba người.
Diệp Ninh đảo mắt nhìn thoáng qua ba người này, nhìn khí thế và vẻ mặt của mấy người này, chắc chắn không phải chỉ là nhân viên công tác bình thường mà thôi.
“Được rồi, ai là người *****ên nào?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-698.html
.]
Lý Tử Hằng lên tiếng hỏi, ngắt ngang mạch suy nghĩ của Diệp Ninh.
“Tôi trước!”
“Tôi trước!”
Chân Hồng Phỉ và Nhậm Ngọc Lan gần như đồng thanh nói.
Cùng một ca khúc, ai hát trước thì người đó dễ để lại ấn tượng hơn, chiếm được ưu thế hơn.
Lý Tử Hằng thấy hai người bọn họ tranh giành cũng không hề kinh ngạc, thậm chí có chút kinh ngạc trước sự im lặng của Diệp Ninh.
Dựa theo những gì anh ta hiểu biết về Diệp Ninh, cô không phải loại người dễ dàng nhận thua, nhưng cố tình từ đầu đến cuối cô đều biểu hiện quá bình tĩnh.
“Nếu không thì thế này đi, để bảo đảm an toàn, các cô rút thăm quyết định thứ tự thử giọng có được không?”
Chân Hồng Phỉ suy nghĩ, lập tức bày tỏ thái độ: “Tôi đồng ý.”
Nhậm Ngọc Lan cũng tiếp lời ngay: “Tôi cũng đồng ý.”
Hai người bọn họ đều cho rằng Diệp Ninh là dựa vào quan hệ mới có thể ngồi ở chỗ này, cho nên hiện tại chỉ yêu cầu sự công bằng công chính mà thôi.
Cuối cùng Diệp Ninh nói: “Tôi không có ý kiến.”
Lý Tử Hằng viết tay ba phiếu thăm, sau đó gấp thành hình dạng giống nhau, trực tiếp quăng trên bàn.
TBC
Chân Hồng Phỉ xung phong chọn một lá thăm trước
Nhậm Ngọc Lan cũng lựa một phiếu thăm khác.
Phiếu thăm còn lại đương nhiên chính là của Diệp Ninh.
Chân Hồng Phỉ sốt ruột mở tờ giấy ra, bên trên là số “2”
“Ngại quá, tôi là số 1.” Giọng của Nhậm Ngọc Lan mang theo một chút vui vẻ và hưng phấn.
Xem ra vận may đã đứng về phía cô ta.
Diệp Ninh không cần phải mở tờ giấy ra nữa, đương nhiên sẽ là người thử giọng cuối cùng.
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… Chân Hồng Phỉ và Nhậm Ngọc Lan đều bắt đầu lộ ra vẻ mặt hưng phấn, chút cảm xúc khó chịu và phân vân trong lòng lúc trước cũng đã biến mất sạch sẽ.Hai người đều lộ ra vẻ mặt nhất định phải thành công.“Các cô chuẩn bị thêm chút đi, năm phút sau chúng ta bắt đầu thử giọng.” Lý Tử Hằng dặn dò, ra khỏi phòng thử giọng.Chân Hồng Phỉ đảo mắt nhìn về phía Diệp Ninh: “Cô tên là Diệp Ninh đúng không? Không biết cô đang làm việc ở nơi nào? Đã phát hành được mấy ca khúc rồi? Tại sao từ trước đến nay tôi chưa bao giờ nghe đến tên của cô vậy?”Ở thời điểm hiện tại, cô ta và Nhậm Ngọc Lan cũng coi như là ca sĩ có chút danh tiếng ở trong nước, cho nên được Lý Tử Hằng tìm đến cũng là chuyện đương nhiên.Còn Diệp Ninh thì hai người lại hoàn toàn không quen biết.Nhưng mà dựa vào gương mặt xinh đẹp này của Diệp Ninh, chỉ cần có người gặp qua thì chắc chắn sẽ không quên được, đến cả Chân Hồng Phỉ và Nhậm Ngọc Lan khi vừa nhìn thấy cô cũng đều bị cô hấp dẫn.Diệp Ninh vô cùng bình tĩnh trả lời: “Tôi chưa từng phát hành ca khúc.”Vẻ mặt của Chân Hồng Phỉ lập tức nứt ra nói: “Không phải lúc này chủ nhiệm Lý còn nói cô không chỉ là ca sĩ mà còn tự sáng tác ca khúc sao?”Diệp Ninh chọn cách im lặng.Cô không thể tiết lộ thân phận Diệp Tử, cho nên chuyện cô ca hát trên sân khấu và tự sáng tác ca khúc này, đương nhiên là hạn chế càng ít người biết sẽ càng tốt.Chân Hồng Phỉ và Nhậm Ngọc Lan nhìn thấy phản ứng này của cô, lại cho rằng đây là biểu hiện của sự chột dạ.Hai người đều ngầm hiểu liếc nhìn nhau, sau đó lộ ra vẻ mặt khinh thường với Diệp Ninh.Hiển nhiên hai người bọn họ đã cho rằng Diệp Ninh thông qua thủ đoạn đen tối nào đó mới lấy được tư cách cạnh tranh với hai người bọn họ.Diệp Ninh cũng không giải thích.Một lúc sau Lý Tử Hằng đã quay về, còn có mấy người cũng đi vào trong phòng với anh ta.Lý Tử Hằng giới thiệu đơn giản, nói bọn họ đều là nhân viên công tác phụ trách việc phát hành băng từ, cùng nhau tham dự quá trình tranh cử thử giọng tiếp theo đó của ba người.Diệp Ninh đảo mắt nhìn thoáng qua ba người này, nhìn khí thế và vẻ mặt của mấy người này, chắc chắn không phải chỉ là nhân viên công tác bình thường mà thôi.“Được rồi, ai là người *****ên nào?”[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-698.html.]Lý Tử Hằng lên tiếng hỏi, ngắt ngang mạch suy nghĩ của Diệp Ninh.“Tôi trước!”“Tôi trước!”Chân Hồng Phỉ và Nhậm Ngọc Lan gần như đồng thanh nói.Cùng một ca khúc, ai hát trước thì người đó dễ để lại ấn tượng hơn, chiếm được ưu thế hơn.Lý Tử Hằng thấy hai người bọn họ tranh giành cũng không hề kinh ngạc, thậm chí có chút kinh ngạc trước sự im lặng của Diệp Ninh.Dựa theo những gì anh ta hiểu biết về Diệp Ninh, cô không phải loại người dễ dàng nhận thua, nhưng cố tình từ đầu đến cuối cô đều biểu hiện quá bình tĩnh.“Nếu không thì thế này đi, để bảo đảm an toàn, các cô rút thăm quyết định thứ tự thử giọng có được không?”Chân Hồng Phỉ suy nghĩ, lập tức bày tỏ thái độ: “Tôi đồng ý.”Nhậm Ngọc Lan cũng tiếp lời ngay: “Tôi cũng đồng ý.”Hai người bọn họ đều cho rằng Diệp Ninh là dựa vào quan hệ mới có thể ngồi ở chỗ này, cho nên hiện tại chỉ yêu cầu sự công bằng công chính mà thôi.Cuối cùng Diệp Ninh nói: “Tôi không có ý kiến.”Lý Tử Hằng viết tay ba phiếu thăm, sau đó gấp thành hình dạng giống nhau, trực tiếp quăng trên bàn.TBCChân Hồng Phỉ xung phong chọn một lá thăm trướcNhậm Ngọc Lan cũng lựa một phiếu thăm khác.Phiếu thăm còn lại đương nhiên chính là của Diệp Ninh.Chân Hồng Phỉ sốt ruột mở tờ giấy ra, bên trên là số “2”“Ngại quá, tôi là số 1.” Giọng của Nhậm Ngọc Lan mang theo một chút vui vẻ và hưng phấn.Xem ra vận may đã đứng về phía cô ta.Diệp Ninh không cần phải mở tờ giấy ra nữa, đương nhiên sẽ là người thử giọng cuối cùng.