“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn…

Chương 746: Chương 746

Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… “Ba, mẹ, Khổng Giai, mọi người mau ra đây! Anh rể về rồi nè!”Diệp Đống mới vừa đến đầu hẻm đã gân cổ lên kêu to, đừng nói là người nhà họ Diệp nghe được, tất cả mọi người trong ngõ nhỏ đều giật mình hay tin.Diệp Quốc Sinh và Triệu Thu Phân gần như là chạy chậm từ trong nhà ra.Hai vợ chồng già nhìn thấy Cố Phong, cười tít cả mắt.“Cha, mẹ.”Cố Phong vẫn cứ xưng hô với bọn họ như cũ.“Con về lúc nào thế? Tiểu Ninh đâu rồi?”Đây thật sự là một bất ngờ lớn, hai vợ chồng già cũng đều đồng loạt nhìn về phía sau lưng Cố Phong và Diệp Đống, tìm kiếm bóng dáng của Diệp Ninh.Không đợi Cố Phong nói chuyện, Diệp Đống đã giành trả lời trước: “Chị của con bận đi làm rồi, anh rể về một mình.”Diệp Quốc Sinh và Triệu Thu Phân không gặp được con gái, đương nhiên cũng có chút thất vọng, nhưng mà vài giây sau vẫn cứ vui vẻ đón Cố Phong về nhà.Bụng của Khổng Giai đã to nên đi chậm hơn, nhìn thấy Cố Phong cũng nhiệt tình chào hỏi.“Chào anh rể.”Lúc này thì Diệp Đống đã đứng bên cạnh Khổng Giai.Cố Phong cho rằng cậu sẽ đi đỡ vợ của mình, nhưng mà không ngờ Diệp Đống lại vuốt bụng Khổng Giai, nói với anh: “Anh rể, hai tháng nữa là con trai em ra đời rồi. Anh và chị của em sắp phải làm cô với làm dượng đó!”Cố Phong cười nói: “Cũng chúc mừng em, sắp được làm cha rồi.”Diệp Đống càng thêm khoe khoang: “Anh rể, mấy ngày trước em có gửi thư cho anh chị, anh đã nhận được chưa? Anh chọn một cái tên cho con trai của em đi!”Cố Phong nghĩ đến mấy cái tên trong lá thư, nhức đầu, chỉ có thể ho khan. Diệp Quốc Sinh trừng mắt nhìn Diệp Đống nói: “Ăn nói bậy bạ cái gì đó, mau để anh rể của con vào nhà!”Cả gia đình vô cùng vui vẻ đi vào nhà, Triệu Thu Phân và Khổng Giai bưng trà đổ nước cho Cố Phong.Nhất là Khổng Giai, tuy rằng bụng đã rất to, nhưng hành động vẫn cứ hấp tấp, không trễ nải ảnh hưởng đến hành động.“Anh rể, anh ăn sáng chưa? Em đi nấu cơm cho anh!”Bọn họ vừa mới ăn sáng xong không được bao lâu, giờ này Cố Phong về đến nhà, bọn họ cũng không biết anh đã ăn sáng hay chưa nữa.“Không cần làm đâu, anh từ trong nhà đi qua đây, đã ăn sáng rồi.”Nghe Cố Phong nói như thế, Khổng Giai mới tạm thời dừng lại.Diệp Quốc Sinh và Triệu Thu Phân nắm tay Cố Phong liên tục hỏi anh về tình hình của anh và Diệp Ninh trong khoảng thời gian gần đâu.“Cái con bé Tiểu Ninh này cũng thật là, bình thường cũng không biết viết thư về cho gia đình.” Ngoài miệng Diệp Quốc Sinh oán trách, nhưng trên thực tế là lo lắng Diệp Ninh và Cố Phong sống không tốt, hoặc là công việc không được thuận lợi.Cố Phong lập tức cho ông một viên thuốc an thần: “Trong khoảng thời gian này công việc của Tiểu Ninh bận quá, cố ý dặn con về nhà thăm cha mẹ. Chờ con về sẽ nhắc nhở em ấy thường xuyên viết thư về.”Diệp Quốc Sinh nghe Cố Phong nói như thế, trong lòng mới hoàn toàn thả lỏng lại.“Công tác bận rộn một chút cũng tốt, cha cũng thật sự không ngờ Tiểu Ninh còn giỏi đến thế. Lúc trước khi Tiểu Ninh ở nhà, cha với mẹ của nó đều cưng chiều nó quá, hiện tại nó sống với con, cũng càng ngày càng tốt hơn. Bình thường nó có làm chuyện gì không tốt thì con nhường nhịn, bao dung nó một chút.”Diệp Quốc Sinh quá hiểu biết Diệp Ninh, tuy rằng lần trước khi về nhà con bé này đã thay đổi rất nhiều, nhưng ông vẫn không yên tâm được.TBC“Tiểu Ninh tốt lắm.”Không chỉ có Diệp Quốc Sinh không ngờ Cố Phong sẽ nói như thế mà Triệu Thu Phân cũng có cảm xúc giống vậy.Bọn họ có thể cảm nhận được hình như thái độ của Cố Phong đối với Diệp Ninh đã khác hẳn lúc trước, giống như là hai vợ chồng tình cảm mặn nồng vậy.Hai vợ chồng già liếc nhìn nhau, lần này thì hoàn toàn yên tâm rồi. 

“Ba, mẹ, Khổng Giai, mọi người mau ra đây! Anh rể về rồi nè!”

Diệp Đống mới vừa đến đầu hẻm đã gân cổ lên kêu to, đừng nói là người nhà họ Diệp nghe được, tất cả mọi người trong ngõ nhỏ đều giật mình hay tin.

Diệp Quốc Sinh và Triệu Thu Phân gần như là chạy chậm từ trong nhà ra.

Hai vợ chồng già nhìn thấy Cố Phong, cười tít cả mắt.

“Cha, mẹ.”

Cố Phong vẫn cứ xưng hô với bọn họ như cũ.

“Con về lúc nào thế? Tiểu Ninh đâu rồi?”

Đây thật sự là một bất ngờ lớn, hai vợ chồng già cũng đều đồng loạt nhìn về phía sau lưng Cố Phong và Diệp Đống, tìm kiếm bóng dáng của Diệp Ninh.

Không đợi Cố Phong nói chuyện, Diệp Đống đã giành trả lời trước: “Chị của con bận đi làm rồi, anh rể về một mình.”

Diệp Quốc Sinh và Triệu Thu Phân không gặp được con gái, đương nhiên cũng có chút thất vọng, nhưng mà vài giây sau vẫn cứ vui vẻ đón Cố Phong về nhà.

Bụng của Khổng Giai đã to nên đi chậm hơn, nhìn thấy Cố Phong cũng nhiệt tình chào hỏi.

“Chào anh rể.”

Lúc này thì Diệp Đống đã đứng bên cạnh Khổng Giai.

Cố Phong cho rằng cậu sẽ đi đỡ vợ của mình, nhưng mà không ngờ Diệp Đống lại vuốt bụng Khổng Giai, nói với anh: “Anh rể, hai tháng nữa là con trai em ra đời rồi. Anh và chị của em sắp phải làm cô với làm dượng đó!”

Cố Phong cười nói: “Cũng chúc mừng em, sắp được làm cha rồi.”

Diệp Đống càng thêm khoe khoang: “Anh rể, mấy ngày trước em có gửi thư cho anh chị, anh đã nhận được chưa? Anh chọn một cái tên cho con trai của em đi!”

Cố Phong nghĩ đến mấy cái tên trong lá thư, nhức đầu, chỉ có thể ho khan.

 

Diệp Quốc Sinh trừng mắt nhìn Diệp Đống nói: “Ăn nói bậy bạ cái gì đó, mau để anh rể của con vào nhà!”

Cả gia đình vô cùng vui vẻ đi vào nhà, Triệu Thu Phân và Khổng Giai bưng trà đổ nước cho Cố Phong.

Nhất là Khổng Giai, tuy rằng bụng đã rất to, nhưng hành động vẫn cứ hấp tấp, không trễ nải ảnh hưởng đến hành động.

“Anh rể, anh ăn sáng chưa? Em đi nấu cơm cho anh!”

Bọn họ vừa mới ăn sáng xong không được bao lâu, giờ này Cố Phong về đến nhà, bọn họ cũng không biết anh đã ăn sáng hay chưa nữa.

“Không cần làm đâu, anh từ trong nhà đi qua đây, đã ăn sáng rồi.”

Nghe Cố Phong nói như thế, Khổng Giai mới tạm thời dừng lại.

Diệp Quốc Sinh và Triệu Thu Phân nắm tay Cố Phong liên tục hỏi anh về tình hình của anh và Diệp Ninh trong khoảng thời gian gần đâu.

“Cái con bé Tiểu Ninh này cũng thật là, bình thường cũng không biết viết thư về cho gia đình.” Ngoài miệng Diệp Quốc Sinh oán trách, nhưng trên thực tế là lo lắng Diệp Ninh và Cố Phong sống không tốt, hoặc là công việc không được thuận lợi.

Cố Phong lập tức cho ông một viên thuốc an thần: “Trong khoảng thời gian này công việc của Tiểu Ninh bận quá, cố ý dặn con về nhà thăm cha mẹ. Chờ con về sẽ nhắc nhở em ấy thường xuyên viết thư về.”

Diệp Quốc Sinh nghe Cố Phong nói như thế, trong lòng mới hoàn toàn thả lỏng lại.

“Công tác bận rộn một chút cũng tốt, cha cũng thật sự không ngờ Tiểu Ninh còn giỏi đến thế. Lúc trước khi Tiểu Ninh ở nhà, cha với mẹ của nó đều cưng chiều nó quá, hiện tại nó sống với con, cũng càng ngày càng tốt hơn. Bình thường nó có làm chuyện gì không tốt thì con nhường nhịn, bao dung nó một chút.”

Diệp Quốc Sinh quá hiểu biết Diệp Ninh, tuy rằng lần trước khi về nhà con bé này đã thay đổi rất nhiều, nhưng ông vẫn không yên tâm được.

TBC

“Tiểu Ninh tốt lắm.”

Không chỉ có Diệp Quốc Sinh không ngờ Cố Phong sẽ nói như thế mà Triệu Thu Phân cũng có cảm xúc giống vậy.

Bọn họ có thể cảm nhận được hình như thái độ của Cố Phong đối với Diệp Ninh đã khác hẳn lúc trước, giống như là hai vợ chồng tình cảm mặn nồng vậy.

Hai vợ chồng già liếc nhìn nhau, lần này thì hoàn toàn yên tâm rồi.

 

Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… “Ba, mẹ, Khổng Giai, mọi người mau ra đây! Anh rể về rồi nè!”Diệp Đống mới vừa đến đầu hẻm đã gân cổ lên kêu to, đừng nói là người nhà họ Diệp nghe được, tất cả mọi người trong ngõ nhỏ đều giật mình hay tin.Diệp Quốc Sinh và Triệu Thu Phân gần như là chạy chậm từ trong nhà ra.Hai vợ chồng già nhìn thấy Cố Phong, cười tít cả mắt.“Cha, mẹ.”Cố Phong vẫn cứ xưng hô với bọn họ như cũ.“Con về lúc nào thế? Tiểu Ninh đâu rồi?”Đây thật sự là một bất ngờ lớn, hai vợ chồng già cũng đều đồng loạt nhìn về phía sau lưng Cố Phong và Diệp Đống, tìm kiếm bóng dáng của Diệp Ninh.Không đợi Cố Phong nói chuyện, Diệp Đống đã giành trả lời trước: “Chị của con bận đi làm rồi, anh rể về một mình.”Diệp Quốc Sinh và Triệu Thu Phân không gặp được con gái, đương nhiên cũng có chút thất vọng, nhưng mà vài giây sau vẫn cứ vui vẻ đón Cố Phong về nhà.Bụng của Khổng Giai đã to nên đi chậm hơn, nhìn thấy Cố Phong cũng nhiệt tình chào hỏi.“Chào anh rể.”Lúc này thì Diệp Đống đã đứng bên cạnh Khổng Giai.Cố Phong cho rằng cậu sẽ đi đỡ vợ của mình, nhưng mà không ngờ Diệp Đống lại vuốt bụng Khổng Giai, nói với anh: “Anh rể, hai tháng nữa là con trai em ra đời rồi. Anh và chị của em sắp phải làm cô với làm dượng đó!”Cố Phong cười nói: “Cũng chúc mừng em, sắp được làm cha rồi.”Diệp Đống càng thêm khoe khoang: “Anh rể, mấy ngày trước em có gửi thư cho anh chị, anh đã nhận được chưa? Anh chọn một cái tên cho con trai của em đi!”Cố Phong nghĩ đến mấy cái tên trong lá thư, nhức đầu, chỉ có thể ho khan. Diệp Quốc Sinh trừng mắt nhìn Diệp Đống nói: “Ăn nói bậy bạ cái gì đó, mau để anh rể của con vào nhà!”Cả gia đình vô cùng vui vẻ đi vào nhà, Triệu Thu Phân và Khổng Giai bưng trà đổ nước cho Cố Phong.Nhất là Khổng Giai, tuy rằng bụng đã rất to, nhưng hành động vẫn cứ hấp tấp, không trễ nải ảnh hưởng đến hành động.“Anh rể, anh ăn sáng chưa? Em đi nấu cơm cho anh!”Bọn họ vừa mới ăn sáng xong không được bao lâu, giờ này Cố Phong về đến nhà, bọn họ cũng không biết anh đã ăn sáng hay chưa nữa.“Không cần làm đâu, anh từ trong nhà đi qua đây, đã ăn sáng rồi.”Nghe Cố Phong nói như thế, Khổng Giai mới tạm thời dừng lại.Diệp Quốc Sinh và Triệu Thu Phân nắm tay Cố Phong liên tục hỏi anh về tình hình của anh và Diệp Ninh trong khoảng thời gian gần đâu.“Cái con bé Tiểu Ninh này cũng thật là, bình thường cũng không biết viết thư về cho gia đình.” Ngoài miệng Diệp Quốc Sinh oán trách, nhưng trên thực tế là lo lắng Diệp Ninh và Cố Phong sống không tốt, hoặc là công việc không được thuận lợi.Cố Phong lập tức cho ông một viên thuốc an thần: “Trong khoảng thời gian này công việc của Tiểu Ninh bận quá, cố ý dặn con về nhà thăm cha mẹ. Chờ con về sẽ nhắc nhở em ấy thường xuyên viết thư về.”Diệp Quốc Sinh nghe Cố Phong nói như thế, trong lòng mới hoàn toàn thả lỏng lại.“Công tác bận rộn một chút cũng tốt, cha cũng thật sự không ngờ Tiểu Ninh còn giỏi đến thế. Lúc trước khi Tiểu Ninh ở nhà, cha với mẹ của nó đều cưng chiều nó quá, hiện tại nó sống với con, cũng càng ngày càng tốt hơn. Bình thường nó có làm chuyện gì không tốt thì con nhường nhịn, bao dung nó một chút.”Diệp Quốc Sinh quá hiểu biết Diệp Ninh, tuy rằng lần trước khi về nhà con bé này đã thay đổi rất nhiều, nhưng ông vẫn không yên tâm được.TBC“Tiểu Ninh tốt lắm.”Không chỉ có Diệp Quốc Sinh không ngờ Cố Phong sẽ nói như thế mà Triệu Thu Phân cũng có cảm xúc giống vậy.Bọn họ có thể cảm nhận được hình như thái độ của Cố Phong đối với Diệp Ninh đã khác hẳn lúc trước, giống như là hai vợ chồng tình cảm mặn nồng vậy.Hai vợ chồng già liếc nhìn nhau, lần này thì hoàn toàn yên tâm rồi. 

Chương 746: Chương 746