1 8 : 4 6 – Tiểu Dã “Năm tôi gặp Thẩm Phó Dã, anh mười bảy tuổi. Ngay từ cái nhìn *****ên, tôi như được cứu rỗi.” — Ôn Trì Vũ * Ngày hôm đó là ngày thứ ba của cơn mưa phùn, thị trấn Nguyệt Tầm vẫn yên tĩnh và cổ kính như mọi khi. Vào buổi chiều, Ôn Thu thay một chiếc váy từ tầng trên đi xuống, chị soi gương ngắm mình một lúc rồi cầm son lên định thoa nhưng lại do dự rồi đặt lại chỗ cũ. Chị đi ra cửa hàng rồi thò đầu ra nhìn. Dưới bầu trời u ám, mưa rơi nhẹ nhàng, đường phố vắng tanh, chỉ có những chiếc lá bạch quả rải đầy trên đường lát đá xanh. “Ẩm ướt đến mức sắp mốc cả rồi.” Chị than phiền, “Thời tiết quỷ quái thế này, làm sao mà buôn bán được.” Điện thoại đặt trên bàn đột nhiên đổ chuông, Ôn Thu hoảng hốt nhìn số gọi đến sau đó quay đầu nhìn về phía Ôn Trì Vũ đang làm bài tập trên quầy, “Tiểu Vũ à, chị phải qua nhà dì Hoàng một chút.” Ôn Trì Vũ cầm bút ngẩng đầu lên nhìn chị, Ôn Thu bị nhìn đến mặt hơi đỏ, “Em biết chị…” Ôn Trì Vũ gật đầu, “Chị à, nhớ mang ô nhé.” “Được.” Ôn…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...