Cố Từ Dư mở mắt ra, một khuôn mặt lạ lẫm phóng đại sắp dán vào mặt cô. Đây là... Đây là cái quái gì vậy! Đồng tử cô đột nhiên co lại, vô thức trốn ra phía sau. Ngay sau đó, cơ thể hành động nhanh hơn suy nghĩ, cô lập tức co một chân đá qua. Phía đối diện vang lên một tiếng kêu thảm thiết. “A...” Người đàn ông không thể diễn tả được che phần thân dưới của mình, đau đến mức đổ mồ hôi. Cố Từ Dư bị điên rồi sao? Cùng lúc đó, Cố Từ Dư cảnh giác đánh giá người đàn ông trước mặt này và khung cảnh xung quanh, hình như đây là vườn hoa của một biệt thự. Tất cả mọi thứ trước mặt cô vô cùng lạ lẫm. Cô nhớ rõ mình bị tai nạn xe cộ, sao hiện tại lại đến đây. Hạng Thần chịu đựng cơn đau không ngừng truyền đến, hận không thể xé xác cái người ngu xuẩn trước mặt ra, cuối cùng khi bình tĩnh lại, anh ta mới nghiến răng nghiến lợi tiếp tục nói: “Cố Từ Dư...” Mấy lời tràn đầy thù hận. “Rốt cuộc cô muốn làm gì? Cô đừng quên ban đầu là cô khóc lóc muốn ở bên cạnh tôi, đừng tưởng rằng cô gả cho Nguyên Lạc Sâm…
Tác giả: