Tác giả:

Sân bay quốc tế Vân Thành. Trêи con đường rợp bóng cây, một người đàn ông khoảng chừng ba mươi tuổi đang ngồi dựa vào ghế. Anh vừa mới xuống máy bay riêng, sắc mặt hơi tái nhợt, tay châm một điếu thuốc. "Khụ khụ." Gió thổi qua, anh ta hít một hơi thuốc lá, rồi bất giác ho khan vài tiếng, đưa khăn tay lên che miệng, một lát sau lại nhìn thấy vết máu đỏ tươi. "Anh Thiên." Cách đó không xa là một người thanh niên trẻ tuổi dáng người rắn rỏi khôi ngô, mặc âu phục đen toát lên vẻ chính trực và mạnh mẽ. Thấy vậy anh ta lo lắng vội hỏi: "Anh sao vậy?" Tiêu Thiên phất tay áo, ra vẻ không có gì, lúc này đây anh mới lên tiếng hỏi: "Tần Minh, chuyện tôi giao cho cậu đã xong chưa?" Lúc nói chuyện, trong đôi mắt Tiêu Thiên toát lên ánh dịu dàng. Ngày ấy, trời mưa ào ạt, anh ta chỉ mới mười tám tuổi đã bị đuổi ra khỏi nhà, lưu lạc đến Vân Thành – một thành phố hạng ba. Trời lạnh thấu xương, một mình anh lưu lạc đầu đường, ăn đói mặc rét, co rúc bên cạnh một đống rác, tuyệt vọng vô cùng. Đúng lúc…

Truyện chữ