Có cô nương mang hương thơm, mỗi bước đi uyển chuyển. Mày ngài như dải lụa, mắt sáng như mặt trời…… Tiếng ca vờn mây trắng, vang vọng đến muôn nơi. Kỳ diệu thay cô nương, xứng với bậc hầu vương. ——《 khúc ca tình yêu 》 (Phần này là chém) — Trời tháng mười, mưa to liên tiếp ba ngày. Con đường thông nam bắc bị mưa gió cuốn lấy, sương mù mênh mang, nước mưa tí tách rơi xuống. Thiếu niên Ngôn Thạch Sinh cõng hộp gỗ, tay cầm một cây dù giấy, bước thấp bước cao đi giữa con đường lầy lội trong mưa. Lĩnh Nam này xưa nay hiểm ác, gập ghềnh khó đi, người đi đường đều dựa vào con đường Mai Quan ở Đại Dữu Lĩnh. Ngôn Thạch Sinh đi học cũng chỉ có thể đi con đường này. Đồng cỏ xanh mướt, nước mưa sàn sạt, con đường phía trước vốn thẳng tắp nay lại có một cái xe ngựa chặn lại. Có một cây dù to che mưa, bóng người lay động bên dưới. Ngôn Thạch Sinh ngẩn ra một chút, không khỏi đến gần nhìn. Hóa ra xe ngựa phía trước bị sa lầy trong một cái hố, mấy tôi tớ quần áo gọn gàng, bộ dạng giỏi giang đang vây…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...