Tả Tử Quân, hai mươi chín tuổi, là một người mẹ đơn thân, dù chưa có chồng nhưng đã có một đứa con gái bốn tuổi, hai mẹ con sống nương tựa lẫn nhau, hiện tại sống ở phía nam trấn Thảo Truân. Tranh thủ giữa trưa ngày nghỉ, Lục Thừa Diệp lái xe đến phía nam trấn dựa theo hướng dẫn trên vệ tinh được lắp đặt trong xe. Theo địa chỉ trên tài liệu, đó là một căn nhà nhỏ hai tầng. Bước xuống xe, đang muốn nhấn chuông cửa thì đã thấy một bé gái từ trong nhà đi ra, ôm lấy búp bê được đặt trên xích đu ở hành lang. Nhìn thấy anh, cô bé nghi hoặc mở to mắt, vẻ mặt còn đáng yêu hơn búp bê trên tay bé. Đây là con gái của em vợ sao? Cô bé ôm búp bê, đi tới cửa nhỏ ngoài sân, cất tiếng hỏi bằng giọng non nớt: “ Chú ơi, chú là ai vậy?” Hai mắt to tròn, khuôn mặt mềm mại bầu bĩnh như quả táo, cô bé trước mắt là đứa trẻ đáng yêu nhất mà anh từng gặp qua. Khuôn mặt vốn lạnh nhạt của Lục Thừa Diệp khẽ thoáng qua một chút ý cười. “ Chào cháu, chú muốn tìm cô Tả Tử Quân.” “ Chú muốn tìm mẹ cháu? Chú là bạn…
Tác giả: