“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn…

Chương 958: Chương 958

Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… Lại chờ thêm mười phút, đã đến giờ tan ca.Mấy người Trịnh Thư Vân, Lý Mạn Mạn vây quanh Diệp Ninh đi ra ngoài.Lúc đi ngang qua bãi đậu xe, Diệp Ninh cũng không nhìn thấy Cố Phong và xe của anh đâu, có chút kinh ngạc.Cô lại nhìn thêm một vòng nữa, vẫn không thấy anh đâu.Nhưng Lôi Vĩnh Minh rõ ràng đã nói là Cố Phong đi rồi mà.Nếu tính thời gian thì anh nên đến từ sớm rồi mới đúng chứ.“Diệp Ninh.”Cô còn chưa tìm được Cố Phong thì Giang Húc Đông đã xuất hiện ở cách đó không xa.Bởi vì Diệp Ninh cho nên mấy người trong đội nhạc khí đều biết được thân phận của Giang Húc Đông, hiện tại thấy anh ấy đến, những người khác đều lộ ra vẻ mặt vừa tò mò lại nhiều chuyện.“Anh Giang, sao anh lại đến đây?”Diệp Ninh bước nhanh đến đó đón.Mấy người Trịnh Thư Vân cũng theo sát phía sau.Giang Húc Đông nói: “Tôi nay cô có rảnh không, chúng ta cùng nhau ăn cơm được không?”Diệp Ninh sửng sốt một chút, sau đó xấu hổ nói với Giang Húc Đông: “Tôi có hẹn với các đồng nghiệp rồi.”Giang Húc Đông nhìn về phía mấy người Trịnh Thư Vân, không ngờ lại trùng hợp như thế.Nhưng mà anh ấy cũng đã đến đây rồi, không muốn cứ thế mà về.“Dù sao thì mọi người đều quen biết nhau, các cô có thể cho tôi đi chung không?”Giang Húc Đông mỉm cười nói ra những lời này.Bảy tám cô gái trẻ đương nhiên là tỏ vẻ hoan nghênh.Giang Húc Đông là bạn của Diệp Ninh, hơn nữa có thể ăn cơm với người có thân phận như anh ấy, bọn họ cầu mà không được nữa là.“Mọi người đều đồng ý.” Giang Húc Đông lại nhìn về phía Diệp Ninh lần nữa.Diệp Ninh có chút dở khóc dở cười, cho nên hiện tại cô đã không có quyền từ chối luôn rồi.“Nếu anh Giang không ngại, vậy thì đi chung với nhau đi.”Cô vừa ứng phó với Giang Húc Đông, khóe mắt lại vẫn luôn tìm kiếm bóng dáng của Cố Phong.Trịnh Thư Vân đột nhiên lên tiếng hỏi: “Sao hôm nay doanh trưởng Cố lại không đến thế?”Dù sao thì mỗi ngày Cố Phong đều sẽ đến đưa đón Diệp Ninh, đây là chuyện mà tất cả mọi người đều biết.Cô ấy vừa nói như thế, mấy người Lý Mạn Mạn cũng bắt đầu tìm kiếm.Quả nhiên, không nhìn thấy Cố Phong đâu.Tuy rằng vẻ mặt của Giang Húc Đông không hề thay đổi, nhưng vẫn quay sang liếc nhìn Trịnh Thư Vân.Trịnh Thư Vân không thèm để ý đến mấy chuyện này.Diệp Ninh xác định Cố Phong không đến: “Có lẽ hôm nay anh ấy có chuyện gì rồi. Không có gì, chúng ta đi thôi.”Một đống người đứng ở đây chờ mãi cũng không được.Thật ra trước khi Giang Húc Đông đến đây thì cũng đã chuẩn bị sẵn tâm lý sẽ gặp được Cố Phong.Không ngờ hôm nay lại trùng hợp như thế, Cố Phong lại không xuất hiện.Bệnh viện.Cố Phong đứng ở một bên, nhìn bác sĩ xử lý vết thương cho Ngô Hàm Nhu.Ngô Hàm Nhu biểu hiện khá kiên cường, bác sĩ rửa sạch bụi bẩn bên ngoài miệng vết thương cho cô ta, lại thoa thuốc, băng bó. Rõ ràng cô ta đau đến phát run, nhưng cũng không phát ra quá nhiều âm thanh.“Miệng vết thương xử lý xong rồi. Tôi sẽ kê đơn một ít thuốc cho cô, nhớ thoa thuốc mỗi ngày. Hơn nữa trong khoảng thời gian gần đây cố gắng đừng đụng nước, nhất là miệng vết thương ở đầu gối, chỗ này phải để ý cho kỹ, tốt nhất là nghỉ ngơi vài ngày, chờ miệng vết thương kết vảy.”Bác sĩ vừa viết đơn thuốc vừa dặn dò thêm.Một lúc sau mới đưa đơn thuốc viết xong cho Cố Phong nói: “Anh là bạn trai của cô ấy đúng không? Đi lấy thuốc cho cô ấy đi.”Cố Phong và Ngô Hàm Nhu đều không ngờ rằng bác sĩ sẽ hiểu lầm mối quan hệ của bọn họ, đáy mắt Ngô Hàm Nhu chợt lóe lên chút ánh sáng, trên mặt lộ ra vẻ xấu hổ, hoàn toàn không có ý định giải thích.Nhưng mà Cố Phong lại lập tức lên tiếng giải thích ngay: “Bác sĩ hiểu lầm rồi, chúng tôi không phải bạn trai bạn gái.”Bác sĩ không thèm để ý, thúc giục nói: “Không phải thì thôi, đi lấy thuốc đi.” 

Lại chờ thêm mười phút, đã đến giờ tan ca.

Mấy người Trịnh Thư Vân, Lý Mạn Mạn vây quanh Diệp Ninh đi ra ngoài.

Lúc đi ngang qua bãi đậu xe, Diệp Ninh cũng không nhìn thấy Cố Phong và xe của anh đâu, có chút kinh ngạc.

Cô lại nhìn thêm một vòng nữa, vẫn không thấy anh đâu.

Nhưng Lôi Vĩnh Minh rõ ràng đã nói là Cố Phong đi rồi mà.

Nếu tính thời gian thì anh nên đến từ sớm rồi mới đúng chứ.

“Diệp Ninh.”

Cô còn chưa tìm được Cố Phong thì Giang Húc Đông đã xuất hiện ở cách đó không xa.

Bởi vì Diệp Ninh cho nên mấy người trong đội nhạc khí đều biết được thân phận của Giang Húc Đông, hiện tại thấy anh ấy đến, những người khác đều lộ ra vẻ mặt vừa tò mò lại nhiều chuyện.

“Anh Giang, sao anh lại đến đây?”

Diệp Ninh bước nhanh đến đó đón.

Mấy người Trịnh Thư Vân cũng theo sát phía sau.

Giang Húc Đông nói: “Tôi nay cô có rảnh không, chúng ta cùng nhau ăn cơm được không?”

Diệp Ninh sửng sốt một chút, sau đó xấu hổ nói với Giang Húc Đông: “Tôi có hẹn với các đồng nghiệp rồi.”

Giang Húc Đông nhìn về phía mấy người Trịnh Thư Vân, không ngờ lại trùng hợp như thế.

Nhưng mà anh ấy cũng đã đến đây rồi, không muốn cứ thế mà về.

“Dù sao thì mọi người đều quen biết nhau, các cô có thể cho tôi đi chung không?”

Giang Húc Đông mỉm cười nói ra những lời này.

Bảy tám cô gái trẻ đương nhiên là tỏ vẻ hoan nghênh.

Giang Húc Đông là bạn của Diệp Ninh, hơn nữa có thể ăn cơm với người có thân phận như anh ấy, bọn họ cầu mà không được nữa là.

“Mọi người đều đồng ý.” Giang Húc Đông lại nhìn về phía Diệp Ninh lần nữa.

Diệp Ninh có chút dở khóc dở cười, cho nên hiện tại cô đã không có quyền từ chối luôn rồi.

“Nếu anh Giang không ngại, vậy thì đi chung với nhau đi.”

Cô vừa ứng phó với Giang Húc Đông, khóe mắt lại vẫn luôn tìm kiếm bóng dáng của Cố Phong.

Trịnh Thư Vân đột nhiên lên tiếng hỏi: “Sao hôm nay doanh trưởng Cố lại không đến thế?”

Dù sao thì mỗi ngày Cố Phong đều sẽ đến đưa đón Diệp Ninh, đây là chuyện mà tất cả mọi người đều biết.

Cô ấy vừa nói như thế, mấy người Lý Mạn Mạn cũng bắt đầu tìm kiếm.

Quả nhiên, không nhìn thấy Cố Phong đâu.

Tuy rằng vẻ mặt của Giang Húc Đông không hề thay đổi, nhưng vẫn quay sang liếc nhìn Trịnh Thư Vân.

Trịnh Thư Vân không thèm để ý đến mấy chuyện này.

Diệp Ninh xác định Cố Phong không đến: “Có lẽ hôm nay anh ấy có chuyện gì rồi. Không có gì, chúng ta đi thôi.”

Một đống người đứng ở đây chờ mãi cũng không được.

Thật ra trước khi Giang Húc Đông đến đây thì cũng đã chuẩn bị sẵn tâm lý sẽ gặp được Cố Phong.

Không ngờ hôm nay lại trùng hợp như thế, Cố Phong lại không xuất hiện.

Bệnh viện.

Cố Phong đứng ở một bên, nhìn bác sĩ xử lý vết thương cho Ngô Hàm Nhu.

Ngô Hàm Nhu biểu hiện khá kiên cường, bác sĩ rửa sạch bụi bẩn bên ngoài miệng vết thương cho cô ta, lại thoa thuốc, băng bó. Rõ ràng cô ta đau đến phát run, nhưng cũng không phát ra quá nhiều âm thanh.

“Miệng vết thương xử lý xong rồi. Tôi sẽ kê đơn một ít thuốc cho cô, nhớ thoa thuốc mỗi ngày. Hơn nữa trong khoảng thời gian gần đây cố gắng đừng đụng nước, nhất là miệng vết thương ở đầu gối, chỗ này phải để ý cho kỹ, tốt nhất là nghỉ ngơi vài ngày, chờ miệng vết thương kết vảy.”

Bác sĩ vừa viết đơn thuốc vừa dặn dò thêm.

Một lúc sau mới đưa đơn thuốc viết xong cho Cố Phong nói: “Anh là bạn trai của cô ấy đúng không? Đi lấy thuốc cho cô ấy đi.”

Cố Phong và Ngô Hàm Nhu đều không ngờ rằng bác sĩ sẽ hiểu lầm mối quan hệ của bọn họ, đáy mắt Ngô Hàm Nhu chợt lóe lên chút ánh sáng, trên mặt lộ ra vẻ xấu hổ, hoàn toàn không có ý định giải thích.

Nhưng mà Cố Phong lại lập tức lên tiếng giải thích ngay: “Bác sĩ hiểu lầm rồi, chúng tôi không phải bạn trai bạn gái.”

Bác sĩ không thèm để ý, thúc giục nói: “Không phải thì thôi, đi lấy thuốc đi.”

 

Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… Lại chờ thêm mười phút, đã đến giờ tan ca.Mấy người Trịnh Thư Vân, Lý Mạn Mạn vây quanh Diệp Ninh đi ra ngoài.Lúc đi ngang qua bãi đậu xe, Diệp Ninh cũng không nhìn thấy Cố Phong và xe của anh đâu, có chút kinh ngạc.Cô lại nhìn thêm một vòng nữa, vẫn không thấy anh đâu.Nhưng Lôi Vĩnh Minh rõ ràng đã nói là Cố Phong đi rồi mà.Nếu tính thời gian thì anh nên đến từ sớm rồi mới đúng chứ.“Diệp Ninh.”Cô còn chưa tìm được Cố Phong thì Giang Húc Đông đã xuất hiện ở cách đó không xa.Bởi vì Diệp Ninh cho nên mấy người trong đội nhạc khí đều biết được thân phận của Giang Húc Đông, hiện tại thấy anh ấy đến, những người khác đều lộ ra vẻ mặt vừa tò mò lại nhiều chuyện.“Anh Giang, sao anh lại đến đây?”Diệp Ninh bước nhanh đến đó đón.Mấy người Trịnh Thư Vân cũng theo sát phía sau.Giang Húc Đông nói: “Tôi nay cô có rảnh không, chúng ta cùng nhau ăn cơm được không?”Diệp Ninh sửng sốt một chút, sau đó xấu hổ nói với Giang Húc Đông: “Tôi có hẹn với các đồng nghiệp rồi.”Giang Húc Đông nhìn về phía mấy người Trịnh Thư Vân, không ngờ lại trùng hợp như thế.Nhưng mà anh ấy cũng đã đến đây rồi, không muốn cứ thế mà về.“Dù sao thì mọi người đều quen biết nhau, các cô có thể cho tôi đi chung không?”Giang Húc Đông mỉm cười nói ra những lời này.Bảy tám cô gái trẻ đương nhiên là tỏ vẻ hoan nghênh.Giang Húc Đông là bạn của Diệp Ninh, hơn nữa có thể ăn cơm với người có thân phận như anh ấy, bọn họ cầu mà không được nữa là.“Mọi người đều đồng ý.” Giang Húc Đông lại nhìn về phía Diệp Ninh lần nữa.Diệp Ninh có chút dở khóc dở cười, cho nên hiện tại cô đã không có quyền từ chối luôn rồi.“Nếu anh Giang không ngại, vậy thì đi chung với nhau đi.”Cô vừa ứng phó với Giang Húc Đông, khóe mắt lại vẫn luôn tìm kiếm bóng dáng của Cố Phong.Trịnh Thư Vân đột nhiên lên tiếng hỏi: “Sao hôm nay doanh trưởng Cố lại không đến thế?”Dù sao thì mỗi ngày Cố Phong đều sẽ đến đưa đón Diệp Ninh, đây là chuyện mà tất cả mọi người đều biết.Cô ấy vừa nói như thế, mấy người Lý Mạn Mạn cũng bắt đầu tìm kiếm.Quả nhiên, không nhìn thấy Cố Phong đâu.Tuy rằng vẻ mặt của Giang Húc Đông không hề thay đổi, nhưng vẫn quay sang liếc nhìn Trịnh Thư Vân.Trịnh Thư Vân không thèm để ý đến mấy chuyện này.Diệp Ninh xác định Cố Phong không đến: “Có lẽ hôm nay anh ấy có chuyện gì rồi. Không có gì, chúng ta đi thôi.”Một đống người đứng ở đây chờ mãi cũng không được.Thật ra trước khi Giang Húc Đông đến đây thì cũng đã chuẩn bị sẵn tâm lý sẽ gặp được Cố Phong.Không ngờ hôm nay lại trùng hợp như thế, Cố Phong lại không xuất hiện.Bệnh viện.Cố Phong đứng ở một bên, nhìn bác sĩ xử lý vết thương cho Ngô Hàm Nhu.Ngô Hàm Nhu biểu hiện khá kiên cường, bác sĩ rửa sạch bụi bẩn bên ngoài miệng vết thương cho cô ta, lại thoa thuốc, băng bó. Rõ ràng cô ta đau đến phát run, nhưng cũng không phát ra quá nhiều âm thanh.“Miệng vết thương xử lý xong rồi. Tôi sẽ kê đơn một ít thuốc cho cô, nhớ thoa thuốc mỗi ngày. Hơn nữa trong khoảng thời gian gần đây cố gắng đừng đụng nước, nhất là miệng vết thương ở đầu gối, chỗ này phải để ý cho kỹ, tốt nhất là nghỉ ngơi vài ngày, chờ miệng vết thương kết vảy.”Bác sĩ vừa viết đơn thuốc vừa dặn dò thêm.Một lúc sau mới đưa đơn thuốc viết xong cho Cố Phong nói: “Anh là bạn trai của cô ấy đúng không? Đi lấy thuốc cho cô ấy đi.”Cố Phong và Ngô Hàm Nhu đều không ngờ rằng bác sĩ sẽ hiểu lầm mối quan hệ của bọn họ, đáy mắt Ngô Hàm Nhu chợt lóe lên chút ánh sáng, trên mặt lộ ra vẻ xấu hổ, hoàn toàn không có ý định giải thích.Nhưng mà Cố Phong lại lập tức lên tiếng giải thích ngay: “Bác sĩ hiểu lầm rồi, chúng tôi không phải bạn trai bạn gái.”Bác sĩ không thèm để ý, thúc giục nói: “Không phải thì thôi, đi lấy thuốc đi.” 

Chương 958: Chương 958