“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn…

Chương 996: Chương 996

Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… Lý Tử Hằng và Tiền Siêu liếc nhìn nhau, đôi bên đều có vẻ rất hài lòng.“Để tiện cho sau này thì cứ mỗi hai tháng nhà xuất bản sẽ trực tiếp gửi biên lai lấy tiền đến cho cô.”Dù sao thì mỗi lần đều muốn lãnh nhiều tiền mặt như thế, bên kế toán cũng sẽ rất phiền, lại còn không an toàn nữa.Diệp Ninh cũng đồng ý rất dứt khoát: “Không thành vấn đề.”Ba người trò chuyện vui vẻ với nhau, một lúc sau Lý Tử Hằng lại nhìn thoáng qua đồng hồ.“Giám đốc Tiền, Diệp Ninh, hai người nói chuyện với nhau tiếp đi, tôi đi ra ngoài một chút.”Không cần hỏi Diệp Ninh cũng biết Lý Tử Hằng chắc chắn là muốn đi sang phòng bên cạnh.Mà hiện tại bọn họ cũng đã đến đây được nửa tiếng rồi.Chắc người ở phòng kế bên đã mất kiên nhẫn từ lâu.Tuy rằng Lý Tử Hằng đã đi ra ngoài, nhưng Tiền Siêu cũng không làm cho bầu không khí trở nên tẻ ngắt.“Diệp Ninh, cô có nghĩ đến chuyện sau này ở lại kinh thành phát triển không?”Dựa theo độ nổi tiếng và thực lực hiện tại của cô, có lẽ chuyện rời khỏi đoàn văn công cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.Dù sao thì đoàn văn công thuộc biên chế của quân đội, ở các phương diện đều có rất nhiều hạn chế. Cũng giống như buổi gặp mặt lần này, cũng bởi vì cần phải phối hợp thời gian với đoàn văn công, cho nên mới phải chờ đợi lâu như thế.Nếu suy xét từ góc độ lâu dài thì lựa chọn tốt nhất chính là không bị bất cứ đơn vị công tác nào ảnh hưởng. “Tạm thời còn chưa có.” Diệp Ninh thành thật nói.Tiền Siêu cũng không kinh ngạc, hiện tại không có không có nghĩa là sau này cũng không có. Trước mặt danh vọng và ích lợi cực lớn, chỉ cần là người có đầu óc, không ngu ngốc thì đều biết phải lựa chọn như thế nào.Nghe nói công việc trong đoàn văn công cũng rất nhiều, chờ sau khi buổi gặp mặt này kết thúc, có lẽ khối lượng công việc còn sẽ tăng đột biến, cô phải chuẩn bị sẵn tâm lý cho tốt, tương lai có khả năng cô phải chạy tới chạy lui giữ đoàn văn công và kinh thành.”Diệp Ninh hiểu ý của Tiền Siêu, bận rộn là chuyện không thể tránh khỏi.“Cảm ơn giám đốc Tiền đã quan tâm, tôi sẽ cố gắng sắp xếp hành trình hợp lý.”“Tử Hằng nói hiện tại cô còn đang ở trong nhà khách, vì suy xét đến vấn đề an toàn và để cô thuận tiện hơn thì trong nhà xuất bản sẽ nhanh chóng giải quyết vấn đề nơi ở của cô.”Hiện tại Diệp Ninh chính là biển quảng cáo vàng kim của nhà xuất bản, nói cô là cây rụng tiền cũng không quá đáng tí nào, Tiền Siêu đương nhiên sẽ suy xét chu đáo tất cả mọi mặt.Diệp Ninh muốn từ chối, anh lại tiếp tục nói: “Trong nhà xuất bản có phúc lợi này, cũng không phải chỉ dành riêng cho một mình cô. Tuy rằng nhà khách quân khu rất an toàn, nhưng dù sao cũng là nơi công cộng. Có lẽ fans ca nhạc sẽ nhanh chóng biết được, đến lúc đó sẽ có rất nhiều người qua bên đó tụ tập, ảnh hưởng cũng không tốt lắm.”“Huống chi sau này cô chắc chắn sẽ ở lại kinh thành thường xuyên hơn, ở trong nhà cũng tiện hơn ở ngoài.”Câu nói này của Tiền Siêu đã nói trúng suy nghĩ của Diệp Ninh, làm Diệp Ninh thay đổi suy nghĩ.Cô đúng là cần có một căn nhà riêng.“Được rồi, vậy chuyện này phải làm phiền giám đốc Tiền rồi.”Bọn họ biết rõ ở nơi nào sẽ thích hợp nhất.Bên này, bầu không khí của Tiền Siêu và Diệp Ninh vô cùng hài hòa, mà Lý Tử Hằng ở phòng bên cạnh thì lại sứt đầu mẻ trán.Anh ta thật sự gọi điện thoại đặt hai phòng, để tiện thì cũng có nói hai phòng đừng cách nhau quá xa, nhưng không ngờ không xa lại tương đương với gần sát thế này.Nghe tiếng chỉ trích đầy phẫn nộ của Hạ Linh Vân, anh ta cũng chỉ có thể thầm may mắn vì căn phòng này cách âm khá tốt.“Chủ nhiệm Lý, lần này thì anh nhất định phải cho tôi một lời giải thích rõ ràng. Các anh muốn nâng đỡ Diệp Ninh, tôi không có ý kiến gì, ai bảo tôi không bằng người ta chứ, nhưng mà anh dời thời gian phát hành băng từ của tôi lại là có ý gì đây hả?” 

Lý Tử Hằng và Tiền Siêu liếc nhìn nhau, đôi bên đều có vẻ rất hài lòng.

“Để tiện cho sau này thì cứ mỗi hai tháng nhà xuất bản sẽ trực tiếp gửi biên lai lấy tiền đến cho cô.”

Dù sao thì mỗi lần đều muốn lãnh nhiều tiền mặt như thế, bên kế toán cũng sẽ rất phiền, lại còn không an toàn nữa.

Diệp Ninh cũng đồng ý rất dứt khoát: “Không thành vấn đề.”

Ba người trò chuyện vui vẻ với nhau, một lúc sau Lý Tử Hằng lại nhìn thoáng qua đồng hồ.

“Giám đốc Tiền, Diệp Ninh, hai người nói chuyện với nhau tiếp đi, tôi đi ra ngoài một chút.”

Không cần hỏi Diệp Ninh cũng biết Lý Tử Hằng chắc chắn là muốn đi sang phòng bên cạnh.

Mà hiện tại bọn họ cũng đã đến đây được nửa tiếng rồi.

Chắc người ở phòng kế bên đã mất kiên nhẫn từ lâu.

Tuy rằng Lý Tử Hằng đã đi ra ngoài, nhưng Tiền Siêu cũng không làm cho bầu không khí trở nên tẻ ngắt.

“Diệp Ninh, cô có nghĩ đến chuyện sau này ở lại kinh thành phát triển không?”

Dựa theo độ nổi tiếng và thực lực hiện tại của cô, có lẽ chuyện rời khỏi đoàn văn công cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.

Dù sao thì đoàn văn công thuộc biên chế của quân đội, ở các phương diện đều có rất nhiều hạn chế. Cũng giống như buổi gặp mặt lần này, cũng bởi vì cần phải phối hợp thời gian với đoàn văn công, cho nên mới phải chờ đợi lâu như thế.

Nếu suy xét từ góc độ lâu dài thì lựa chọn tốt nhất chính là không bị bất cứ đơn vị công tác nào ảnh hưởng.

 

“Tạm thời còn chưa có.” Diệp Ninh thành thật nói.

Tiền Siêu cũng không kinh ngạc, hiện tại không có không có nghĩa là sau này cũng không có.

 

Trước mặt danh vọng và ích lợi cực lớn, chỉ cần là người có đầu óc, không ngu ngốc thì đều biết phải lựa chọn như thế nào.

Nghe nói công việc trong đoàn văn công cũng rất nhiều, chờ sau khi buổi gặp mặt này kết thúc, có lẽ khối lượng công việc còn sẽ tăng đột biến, cô phải chuẩn bị sẵn tâm lý cho tốt, tương lai có khả năng cô phải chạy tới chạy lui giữ đoàn văn công và kinh thành.”

Diệp Ninh hiểu ý của Tiền Siêu, bận rộn là chuyện không thể tránh khỏi.

“Cảm ơn giám đốc Tiền đã quan tâm, tôi sẽ cố gắng sắp xếp hành trình hợp lý.”

“Tử Hằng nói hiện tại cô còn đang ở trong nhà khách, vì suy xét đến vấn đề an toàn và để cô thuận tiện hơn thì trong nhà xuất bản sẽ nhanh chóng giải quyết vấn đề nơi ở của cô.”

Hiện tại Diệp Ninh chính là biển quảng cáo vàng kim của nhà xuất bản, nói cô là cây rụng tiền cũng không quá đáng tí nào, Tiền Siêu đương nhiên sẽ suy xét chu đáo tất cả mọi mặt.

Diệp Ninh muốn từ chối, anh lại tiếp tục nói: “Trong nhà xuất bản có phúc lợi này, cũng không phải chỉ dành riêng cho một mình cô. Tuy rằng nhà khách quân khu rất an toàn, nhưng dù sao cũng là nơi công cộng. Có lẽ fans ca nhạc sẽ nhanh chóng biết được, đến lúc đó sẽ có rất nhiều người qua bên đó tụ tập, ảnh hưởng cũng không tốt lắm.”

“Huống chi sau này cô chắc chắn sẽ ở lại kinh thành thường xuyên hơn, ở trong nhà cũng tiện hơn ở ngoài.”

Câu nói này của Tiền Siêu đã nói trúng suy nghĩ của Diệp Ninh, làm Diệp Ninh thay đổi suy nghĩ.

Cô đúng là cần có một căn nhà riêng.

“Được rồi, vậy chuyện này phải làm phiền giám đốc Tiền rồi.”

Bọn họ biết rõ ở nơi nào sẽ thích hợp nhất.

Bên này, bầu không khí của Tiền Siêu và Diệp Ninh vô cùng hài hòa, mà Lý Tử Hằng ở phòng bên cạnh thì lại sứt đầu mẻ trán.

Anh ta thật sự gọi điện thoại đặt hai phòng, để tiện thì cũng có nói hai phòng đừng cách nhau quá xa, nhưng không ngờ không xa lại tương đương với gần sát thế này.

Nghe tiếng chỉ trích đầy phẫn nộ của Hạ Linh Vân, anh ta cũng chỉ có thể thầm may mắn vì căn phòng này cách âm khá tốt.

“Chủ nhiệm Lý, lần này thì anh nhất định phải cho tôi một lời giải thích rõ ràng. Các anh muốn nâng đỡ Diệp Ninh, tôi không có ý kiến gì, ai bảo tôi không bằng người ta chứ, nhưng mà anh dời thời gian phát hành băng từ của tôi lại là có ý gì đây hả?”

 

Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… Lý Tử Hằng và Tiền Siêu liếc nhìn nhau, đôi bên đều có vẻ rất hài lòng.“Để tiện cho sau này thì cứ mỗi hai tháng nhà xuất bản sẽ trực tiếp gửi biên lai lấy tiền đến cho cô.”Dù sao thì mỗi lần đều muốn lãnh nhiều tiền mặt như thế, bên kế toán cũng sẽ rất phiền, lại còn không an toàn nữa.Diệp Ninh cũng đồng ý rất dứt khoát: “Không thành vấn đề.”Ba người trò chuyện vui vẻ với nhau, một lúc sau Lý Tử Hằng lại nhìn thoáng qua đồng hồ.“Giám đốc Tiền, Diệp Ninh, hai người nói chuyện với nhau tiếp đi, tôi đi ra ngoài một chút.”Không cần hỏi Diệp Ninh cũng biết Lý Tử Hằng chắc chắn là muốn đi sang phòng bên cạnh.Mà hiện tại bọn họ cũng đã đến đây được nửa tiếng rồi.Chắc người ở phòng kế bên đã mất kiên nhẫn từ lâu.Tuy rằng Lý Tử Hằng đã đi ra ngoài, nhưng Tiền Siêu cũng không làm cho bầu không khí trở nên tẻ ngắt.“Diệp Ninh, cô có nghĩ đến chuyện sau này ở lại kinh thành phát triển không?”Dựa theo độ nổi tiếng và thực lực hiện tại của cô, có lẽ chuyện rời khỏi đoàn văn công cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.Dù sao thì đoàn văn công thuộc biên chế của quân đội, ở các phương diện đều có rất nhiều hạn chế. Cũng giống như buổi gặp mặt lần này, cũng bởi vì cần phải phối hợp thời gian với đoàn văn công, cho nên mới phải chờ đợi lâu như thế.Nếu suy xét từ góc độ lâu dài thì lựa chọn tốt nhất chính là không bị bất cứ đơn vị công tác nào ảnh hưởng. “Tạm thời còn chưa có.” Diệp Ninh thành thật nói.Tiền Siêu cũng không kinh ngạc, hiện tại không có không có nghĩa là sau này cũng không có. Trước mặt danh vọng và ích lợi cực lớn, chỉ cần là người có đầu óc, không ngu ngốc thì đều biết phải lựa chọn như thế nào.Nghe nói công việc trong đoàn văn công cũng rất nhiều, chờ sau khi buổi gặp mặt này kết thúc, có lẽ khối lượng công việc còn sẽ tăng đột biến, cô phải chuẩn bị sẵn tâm lý cho tốt, tương lai có khả năng cô phải chạy tới chạy lui giữ đoàn văn công và kinh thành.”Diệp Ninh hiểu ý của Tiền Siêu, bận rộn là chuyện không thể tránh khỏi.“Cảm ơn giám đốc Tiền đã quan tâm, tôi sẽ cố gắng sắp xếp hành trình hợp lý.”“Tử Hằng nói hiện tại cô còn đang ở trong nhà khách, vì suy xét đến vấn đề an toàn và để cô thuận tiện hơn thì trong nhà xuất bản sẽ nhanh chóng giải quyết vấn đề nơi ở của cô.”Hiện tại Diệp Ninh chính là biển quảng cáo vàng kim của nhà xuất bản, nói cô là cây rụng tiền cũng không quá đáng tí nào, Tiền Siêu đương nhiên sẽ suy xét chu đáo tất cả mọi mặt.Diệp Ninh muốn từ chối, anh lại tiếp tục nói: “Trong nhà xuất bản có phúc lợi này, cũng không phải chỉ dành riêng cho một mình cô. Tuy rằng nhà khách quân khu rất an toàn, nhưng dù sao cũng là nơi công cộng. Có lẽ fans ca nhạc sẽ nhanh chóng biết được, đến lúc đó sẽ có rất nhiều người qua bên đó tụ tập, ảnh hưởng cũng không tốt lắm.”“Huống chi sau này cô chắc chắn sẽ ở lại kinh thành thường xuyên hơn, ở trong nhà cũng tiện hơn ở ngoài.”Câu nói này của Tiền Siêu đã nói trúng suy nghĩ của Diệp Ninh, làm Diệp Ninh thay đổi suy nghĩ.Cô đúng là cần có một căn nhà riêng.“Được rồi, vậy chuyện này phải làm phiền giám đốc Tiền rồi.”Bọn họ biết rõ ở nơi nào sẽ thích hợp nhất.Bên này, bầu không khí của Tiền Siêu và Diệp Ninh vô cùng hài hòa, mà Lý Tử Hằng ở phòng bên cạnh thì lại sứt đầu mẻ trán.Anh ta thật sự gọi điện thoại đặt hai phòng, để tiện thì cũng có nói hai phòng đừng cách nhau quá xa, nhưng không ngờ không xa lại tương đương với gần sát thế này.Nghe tiếng chỉ trích đầy phẫn nộ của Hạ Linh Vân, anh ta cũng chỉ có thể thầm may mắn vì căn phòng này cách âm khá tốt.“Chủ nhiệm Lý, lần này thì anh nhất định phải cho tôi một lời giải thích rõ ràng. Các anh muốn nâng đỡ Diệp Ninh, tôi không có ý kiến gì, ai bảo tôi không bằng người ta chứ, nhưng mà anh dời thời gian phát hành băng từ của tôi lại là có ý gì đây hả?” 

Chương 996: Chương 996