“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn…
Chương 1057: Chương 1057
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… Nhắc đến Vương Kim, sắc mặt của Lâm Thanh và Từ Minh Vũ càng nghiêm túc hơn.“Công an đã dùng toàn lực tìm kiếm con đường Trịnh Toàn Cường bắt cóc cô và anh ấy, tìm được t.h.i t.h.ể của hai tên bắt cóc, cũng tìm được chiếc xe kia, nhưng mà lại không tìm được Vương Kim. Rốt cuộc thì ngày hôm đó đã xảy ra chuyện gì?”Bọn họ đã nhìn thấy ảnh chụp chiếc xe kia rồi, bên trong toàn là máu, có thể tưởng tượng ra được tình cảnh lúc đó kịch liệt như thế nào.Nhưng mà Diệp Ninh bị Trịnh Toàn Cường bắt cóc, Vương Kim lại mất tích, chuyện này thật sự làm người ta không thể nào giải thích được.Diệp Ninh nghe không tìm được Vương Kim, hơi thở lập tức trở nên dồn dập, cảm xúc lại càng thêm kích động.“Không tìm thấy anh ấy trong xe sao?”Có lẽ sẽ có kỳ tích phát sinh thì sao?Lâm Thanh và Từ Minh Vũ liếc nhìn nhau, nhìn thấy Diệp Ninh như thế, lại khẳng định thêm lần nữa.Diệp Ninh run giọng nói: “Nhất định phải tìm được Vương Kim, anh ấy vì cứu tôi mà bị trúng đạn.”Nếu không có Vương Kim, chỉ e là cô đã bị cầm chân c.h.ế.t trong trận hỏa hoạn kia rồi.“Diệp Ninh, cô đừng kích động. Công an vẫn luôn tìm kiếm. Tôi sẽ dặn dò với bọn họ.” Lâm Thanh trấn an cảm xúc của cô.Từ Minh Vũ cũng hoàn toàn thay đổi thái độ với Vương Kim, anh ta vốn dĩ cho rằng Vương Kim cà lơ phất phơ, không thể trông cậy vào, không ngờ đến thời khắc quan trọng Vương Kim lại có thể hi sinh chính mình để bảo vệ Diệp Ninh.Sau này thật sự không thể trông mặt mà bắt hình dong nữa.Sao tâm trạng Diệp Ninh có thể ổn định lại được chứ, chỉ cần một ngày không tìm được t.h.i t.h.ể của Vương Kim thì Vương Kim vẫn còn có khả năng còn sống!“Diệp Ninh, tình hình hiện tại của cô cũng đã ổn định, ngày mai chúng tôi phải đi về rồi.” Lâm Thanh chủ động báo cho Diệp Ninh biết.Bọn họ đã ở lại kinh thành năm ngày, công việc ở đoàn văn công cũng cần có người quản lý.“Cô cứ yên tâm ở lại đây tĩnh dưỡng, không cần phải lo lắng đến những chuyện khác.”Diệp Ninh gật đầu, cô biết cơ thể của cô muốn khôi phục thì không phải chuyện một sớm một chiều, muốn sốt ruột cũng không được.Lúc này Diệp Đống bị Diệp Ninh tống cổ đi ra ngoài mua trái cây đang đứng ở trước cửa hàng trái cây nghe người ta nói chuyện.“Cũng không biết tình hình hiện tại của Diệp Ninh như thế nào rồi nữa? Tôi thật sự rất thích ca khúc của Diệp Ninh, cô ấy vừa mới nổi tiếng, lỡ như có bất trắc gì đó, sau này sẽ không bao giờ có thể nghe được ca khúc hay như thế nữa rồi.”“Hiện tại cô ấy đang ở bệnh viện đó, người bình thường không vào được, nhưng mà nghe nói hình như đã thoát khỏi nguy hiểm rồi.”“Tôi cũng nghe nói như thế, hình như mấy người bắt cóc Diệp Ninh đều là tội phạm bị truy nã. Bọn họ bắt cóc cô ấy là vì muốn trả thù cho quân đội.”“Trả thù quân đội thì tại sao muốn bắt cóc Diệp Ninh chứ?”“Bởi vì Diệp Ninh là thành viên của đoàn văn công, còn có biên chế bộ đội, là người của quân đội.”“Mấy tên tội phạm truy nã này đáng ghét thật mà, phải thiên đao vạn quả bọn họ mới được. Diệp Ninh thảm quá, không ngờ lại gặp phải chuyện thế này.”...Diệp Đống gióng lỗ tai lên nghe, đến cuối cùng mấy người kia đều đang khen ngợi Diệp Ninh, sống lưng của cậu cũng thẳng lên rất nhiều, sau đó chủ động tiếp cận nói: “Các cô cứ yên tâm đi, hiện tại Diệp Ninh đã không có chuyện gì nữa rồi.”Mấy người kia ngơ ngác nhìn nhau, không hiểu ra sao mà nhìn Diệp Đống đột nhiên chui ra.“Sao anh biết Diệp Ninh không có chuyện gì chứ?”Diệp Đống ra vẻ thâm trầm ho khan, hơn nữa còn chắp tay sau lưng, ra vẻ vô cùng nghiêm túc: “Bởi vì tôi chính là em trai ruột của Diệp Ninh!”Chị gái nổi tiếng như thế, cậu làm em trai cũng đã đến lúc bộc lộ tài năng rồi.Cậu vừa nói xong, xung quanh đều trở nên yên tĩnh.
Nhắc đến Vương Kim, sắc mặt của Lâm Thanh và Từ Minh Vũ càng nghiêm túc hơn.
“Công an đã dùng toàn lực tìm kiếm con đường Trịnh Toàn Cường bắt cóc cô và anh ấy, tìm được t.h.i t.h.ể của hai tên bắt cóc, cũng tìm được chiếc xe kia, nhưng mà lại không tìm được Vương Kim. Rốt cuộc thì ngày hôm đó đã xảy ra chuyện gì?”
Bọn họ đã nhìn thấy ảnh chụp chiếc xe kia rồi, bên trong toàn là máu, có thể tưởng tượng ra được tình cảnh lúc đó kịch liệt như thế nào.
Nhưng mà Diệp Ninh bị Trịnh Toàn Cường bắt cóc, Vương Kim lại mất tích, chuyện này thật sự làm người ta không thể nào giải thích được.
Diệp Ninh nghe không tìm được Vương Kim, hơi thở lập tức trở nên dồn dập, cảm xúc lại càng thêm kích động.
“Không tìm thấy anh ấy trong xe sao?”
Có lẽ sẽ có kỳ tích phát sinh thì sao?
Lâm Thanh và Từ Minh Vũ liếc nhìn nhau, nhìn thấy Diệp Ninh như thế, lại khẳng định thêm lần nữa.
Diệp Ninh run giọng nói: “Nhất định phải tìm được Vương Kim, anh ấy vì cứu tôi mà bị trúng đạn.”
Nếu không có Vương Kim, chỉ e là cô đã bị cầm chân c.h.ế.t trong trận hỏa hoạn kia rồi.
“Diệp Ninh, cô đừng kích động. Công an vẫn luôn tìm kiếm. Tôi sẽ dặn dò với bọn họ.” Lâm Thanh trấn an cảm xúc của cô.
Từ Minh Vũ cũng hoàn toàn thay đổi thái độ với Vương Kim, anh ta vốn dĩ cho rằng Vương Kim cà lơ phất phơ, không thể trông cậy vào, không ngờ đến thời khắc quan trọng Vương Kim lại có thể hi sinh chính mình để bảo vệ Diệp Ninh.
Sau này thật sự không thể trông mặt mà bắt hình dong nữa.
Sao tâm trạng Diệp Ninh có thể ổn định lại được chứ, chỉ cần một ngày không tìm được t.h.i t.h.ể của Vương Kim thì Vương Kim vẫn còn có khả năng còn sống!
“Diệp Ninh, tình hình hiện tại của cô cũng đã ổn định, ngày mai chúng tôi phải đi về rồi.” Lâm Thanh chủ động báo cho Diệp Ninh biết.
Bọn họ đã ở lại kinh thành năm ngày, công việc ở đoàn văn công cũng cần có người quản lý.
“Cô cứ yên tâm ở lại đây tĩnh dưỡng, không cần phải lo lắng đến những chuyện khác.”
Diệp Ninh gật đầu, cô biết cơ thể của cô muốn khôi phục thì không phải chuyện một sớm một chiều, muốn sốt ruột cũng không được.
Lúc này Diệp Đống bị Diệp Ninh tống cổ đi ra ngoài mua trái cây đang đứng ở trước cửa hàng trái cây nghe người ta nói chuyện.
“Cũng không biết tình hình hiện tại của Diệp Ninh như thế nào rồi nữa? Tôi thật sự rất thích ca khúc của Diệp Ninh, cô ấy vừa mới nổi tiếng, lỡ như có bất trắc gì đó, sau này sẽ không bao giờ có thể nghe được ca khúc hay như thế nữa rồi.”
“Hiện tại cô ấy đang ở bệnh viện đó, người bình thường không vào được, nhưng mà nghe nói hình như đã thoát khỏi nguy hiểm rồi.”
“Tôi cũng nghe nói như thế, hình như mấy người bắt cóc Diệp Ninh đều là tội phạm bị truy nã. Bọn họ bắt cóc cô ấy là vì muốn trả thù cho quân đội.”
“Trả thù quân đội thì tại sao muốn bắt cóc Diệp Ninh chứ?”
“Bởi vì Diệp Ninh là thành viên của đoàn văn công, còn có biên chế bộ đội, là người của quân đội.”
“Mấy tên tội phạm truy nã này đáng ghét thật mà, phải thiên đao vạn quả bọn họ mới được. Diệp Ninh thảm quá, không ngờ lại gặp phải chuyện thế này.”
...
Diệp Đống gióng lỗ tai lên nghe, đến cuối cùng mấy người kia đều đang khen ngợi Diệp Ninh, sống lưng của cậu cũng thẳng lên rất nhiều, sau đó chủ động tiếp cận nói: “Các cô cứ yên tâm đi, hiện tại Diệp Ninh đã không có chuyện gì nữa rồi.”
Mấy người kia ngơ ngác nhìn nhau, không hiểu ra sao mà nhìn Diệp Đống đột nhiên chui ra.
“Sao anh biết Diệp Ninh không có chuyện gì chứ?”
Diệp Đống ra vẻ thâm trầm ho khan, hơn nữa còn chắp tay sau lưng, ra vẻ vô cùng nghiêm túc: “Bởi vì tôi chính là em trai ruột của Diệp Ninh!”
Chị gái nổi tiếng như thế, cậu làm em trai cũng đã đến lúc bộc lộ tài năng rồi.
Cậu vừa nói xong, xung quanh đều trở nên yên tĩnh.
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… Nhắc đến Vương Kim, sắc mặt của Lâm Thanh và Từ Minh Vũ càng nghiêm túc hơn.“Công an đã dùng toàn lực tìm kiếm con đường Trịnh Toàn Cường bắt cóc cô và anh ấy, tìm được t.h.i t.h.ể của hai tên bắt cóc, cũng tìm được chiếc xe kia, nhưng mà lại không tìm được Vương Kim. Rốt cuộc thì ngày hôm đó đã xảy ra chuyện gì?”Bọn họ đã nhìn thấy ảnh chụp chiếc xe kia rồi, bên trong toàn là máu, có thể tưởng tượng ra được tình cảnh lúc đó kịch liệt như thế nào.Nhưng mà Diệp Ninh bị Trịnh Toàn Cường bắt cóc, Vương Kim lại mất tích, chuyện này thật sự làm người ta không thể nào giải thích được.Diệp Ninh nghe không tìm được Vương Kim, hơi thở lập tức trở nên dồn dập, cảm xúc lại càng thêm kích động.“Không tìm thấy anh ấy trong xe sao?”Có lẽ sẽ có kỳ tích phát sinh thì sao?Lâm Thanh và Từ Minh Vũ liếc nhìn nhau, nhìn thấy Diệp Ninh như thế, lại khẳng định thêm lần nữa.Diệp Ninh run giọng nói: “Nhất định phải tìm được Vương Kim, anh ấy vì cứu tôi mà bị trúng đạn.”Nếu không có Vương Kim, chỉ e là cô đã bị cầm chân c.h.ế.t trong trận hỏa hoạn kia rồi.“Diệp Ninh, cô đừng kích động. Công an vẫn luôn tìm kiếm. Tôi sẽ dặn dò với bọn họ.” Lâm Thanh trấn an cảm xúc của cô.Từ Minh Vũ cũng hoàn toàn thay đổi thái độ với Vương Kim, anh ta vốn dĩ cho rằng Vương Kim cà lơ phất phơ, không thể trông cậy vào, không ngờ đến thời khắc quan trọng Vương Kim lại có thể hi sinh chính mình để bảo vệ Diệp Ninh.Sau này thật sự không thể trông mặt mà bắt hình dong nữa.Sao tâm trạng Diệp Ninh có thể ổn định lại được chứ, chỉ cần một ngày không tìm được t.h.i t.h.ể của Vương Kim thì Vương Kim vẫn còn có khả năng còn sống!“Diệp Ninh, tình hình hiện tại của cô cũng đã ổn định, ngày mai chúng tôi phải đi về rồi.” Lâm Thanh chủ động báo cho Diệp Ninh biết.Bọn họ đã ở lại kinh thành năm ngày, công việc ở đoàn văn công cũng cần có người quản lý.“Cô cứ yên tâm ở lại đây tĩnh dưỡng, không cần phải lo lắng đến những chuyện khác.”Diệp Ninh gật đầu, cô biết cơ thể của cô muốn khôi phục thì không phải chuyện một sớm một chiều, muốn sốt ruột cũng không được.Lúc này Diệp Đống bị Diệp Ninh tống cổ đi ra ngoài mua trái cây đang đứng ở trước cửa hàng trái cây nghe người ta nói chuyện.“Cũng không biết tình hình hiện tại của Diệp Ninh như thế nào rồi nữa? Tôi thật sự rất thích ca khúc của Diệp Ninh, cô ấy vừa mới nổi tiếng, lỡ như có bất trắc gì đó, sau này sẽ không bao giờ có thể nghe được ca khúc hay như thế nữa rồi.”“Hiện tại cô ấy đang ở bệnh viện đó, người bình thường không vào được, nhưng mà nghe nói hình như đã thoát khỏi nguy hiểm rồi.”“Tôi cũng nghe nói như thế, hình như mấy người bắt cóc Diệp Ninh đều là tội phạm bị truy nã. Bọn họ bắt cóc cô ấy là vì muốn trả thù cho quân đội.”“Trả thù quân đội thì tại sao muốn bắt cóc Diệp Ninh chứ?”“Bởi vì Diệp Ninh là thành viên của đoàn văn công, còn có biên chế bộ đội, là người của quân đội.”“Mấy tên tội phạm truy nã này đáng ghét thật mà, phải thiên đao vạn quả bọn họ mới được. Diệp Ninh thảm quá, không ngờ lại gặp phải chuyện thế này.”...Diệp Đống gióng lỗ tai lên nghe, đến cuối cùng mấy người kia đều đang khen ngợi Diệp Ninh, sống lưng của cậu cũng thẳng lên rất nhiều, sau đó chủ động tiếp cận nói: “Các cô cứ yên tâm đi, hiện tại Diệp Ninh đã không có chuyện gì nữa rồi.”Mấy người kia ngơ ngác nhìn nhau, không hiểu ra sao mà nhìn Diệp Đống đột nhiên chui ra.“Sao anh biết Diệp Ninh không có chuyện gì chứ?”Diệp Đống ra vẻ thâm trầm ho khan, hơn nữa còn chắp tay sau lưng, ra vẻ vô cùng nghiêm túc: “Bởi vì tôi chính là em trai ruột của Diệp Ninh!”Chị gái nổi tiếng như thế, cậu làm em trai cũng đã đến lúc bộc lộ tài năng rồi.Cậu vừa nói xong, xung quanh đều trở nên yên tĩnh.