“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn…
Chương 1106: Chương 1106
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… Nếu vĩnh viễn đều là như thế này, vậy rốt cuộc phải đến lúc nào bọn họ mới có thể thật sự ở bên nhau đây?“Vậy nếu em muốn nghĩ thì sao?”Dù sao thì cũng phải có người bước ra một bước này, mà lần này Diệp Ninh quyết định cô sẽ là người chủ động.Cố Phong rõ ràng là ngơ ngẩn, bình tĩnh nhìn cô, hình như hoàn toàn không thể nào hiểu được những lời này của cô là có ý gì.Diệp Ninh hít một hơi thật sâu, dùng giọng điệu vô cùng trịnh trọng nghiêm túc nói: “Cố Phong, anh còn nhớ rõ lúc chúng ta ở trong núi, em có nói là em có lời muốn nói với anh không? Lúc đó anh bảo em chờ lần sau lại nói, hiện tại em đã có thể nói ra chưa?”Hình như Cố Phong đã ý thức được gì đó, trái tim chợt đập nhanh hơn, đến cả hô hấp cũng dồn dập hơn vài lần.Là những gì như anh nghĩ sao?Diệp Ninh tăng thêm âm lượng, thả chậm tốc độ nói chuyện, gần như là gằn từng chữ một nói: “Chúng ta lại bắt đầu lần nữa đi được không?”Chúng ta bắt đầu lần nữa đi!Một câu nói vô cùng đơn giản, lại đánh thẳng vào nơi sâu nhất trong đáy lòng của Cố Phong!Máu trong toàn cơ thể anh giống như sôi trào.Anh cực kỳ hi vọng có thể bắt đầu lại lần nữa với cô, nếu không phải hiện tại, anh sẽ là người đàn ông hạnh phúc nhất trên thế giới này.Nhưng mà hiện tại...Lý trí và tình cảm giao chiến, cuối cùng vẫn là điều thứ nhất chiếm cứ thượng phong.Anh dùng hết toàn lực mới có thể làm bản thân bình tĩnh lại.Diệp Ninh cũng đang chờ đợi Cố Phong trả lời, chỉ cần anh gật đầu.Anh sẽ gật đầu đúng không? Cố Phong gian nan mở miệng: “Tiểu Ninh, cảm ơn em đã đồng ý cho anh cơ hội này. Anh biết là bởi vì anh cứu em, cho nên em mới sẽ thay đổi suy nghĩ.”Tâm trạng hồi hộp và chờ mong của Diệp Ninh lập tức bị đánh gãy, cho dù suy nghĩ như thế nào thì cô cũng không ngờ rằng anh cũng sẽ có suy nghĩ như thế.“Không phải như thế...”“Tiểu Ninh, em không cần giải thích. Giữa hai chúng ta thật sự tồn tại rất nhiều vấn đề, em thật sự không cần thiết phải bởi vì cảm xúc nhất thời mà xúc động đưa ra loại quyết định này.”Cố Phong không đợi cô giải thích xong, đã lo tự ngắt lời của cô.Thật ra anh cũng có thể hiểu được tâm trạng của Diệp Ninh, nhưng anh cũng không muốn nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, hơn nữa chờ đến sau này khi cô phản ứng lại thì chắc chắn sẽ hối hận.Diệp Ninh cực kỳ bất đắc dĩ, cố ý nhấn mạnh nói: “Em không có xúc động, em rất bình tĩnh, từ trước đến nay em chưa bao giờ bình tĩnh như thế này.”Cố Phong thở dài thườn thượt, cũng không muốn tiếp tục thảo luận đề tài này với cô nữa, lại cố ý nhắm mắt lại.“Tiểu Ninh, anh thật sự có hơi mệt rồi.”TBCÁnh mắt Diệp Ninh lập lòe kịch liệt, tình huống hiện tại chính là cho dù cô có nói thế nào thì anh cũng đều sẽ không tin tưởng.Nếu nói không được, vậy dứt khoát làm đi.Giây tiếp theo cô cúi người xuống, nâng mặt của Cố Phong lên, hôn anh.Cố Phong thậm chí còn chưa kịp phản ứng lại xem đã xảy ra chuyện gì thì môi đã dán môi với Diệp Ninh rồi.Diệp Ninh có chút vụng về lại trúc trắc chủ động hôn anh, thậm chí còn to gan cạy môi của anh ra.Trong lòng Cố Phong đột nhiên run lên, mở to mắt, con ngươi giật mình co rút lại.Đầu óc của anh chóng mặt, không thể nào suy nghĩ một cách bình thường được.Diệp Ninh không rảnh quan tâm nhiều chuyện như thế, giờ phút này cô hoàn toàn biểu lộ ra tình yêu dành cho anh, không chút kiêng dè gì nữa.
Nếu vĩnh viễn đều là như thế này, vậy rốt cuộc phải đến lúc nào bọn họ mới có thể thật sự ở bên nhau đây?
“Vậy nếu em muốn nghĩ thì sao?”
Dù sao thì cũng phải có người bước ra một bước này, mà lần này Diệp Ninh quyết định cô sẽ là người chủ động.
Cố Phong rõ ràng là ngơ ngẩn, bình tĩnh nhìn cô, hình như hoàn toàn không thể nào hiểu được những lời này của cô là có ý gì.
Diệp Ninh hít một hơi thật sâu, dùng giọng điệu vô cùng trịnh trọng nghiêm túc nói: “Cố Phong, anh còn nhớ rõ lúc chúng ta ở trong núi, em có nói là em có lời muốn nói với anh không? Lúc đó anh bảo em chờ lần sau lại nói, hiện tại em đã có thể nói ra chưa?”
Hình như Cố Phong đã ý thức được gì đó, trái tim chợt đập nhanh hơn, đến cả hô hấp cũng dồn dập hơn vài lần.
Là những gì như anh nghĩ sao?
Diệp Ninh tăng thêm âm lượng, thả chậm tốc độ nói chuyện, gần như là gằn từng chữ một nói: “Chúng ta lại bắt đầu lần nữa đi được không?”
Chúng ta bắt đầu lần nữa đi!
Một câu nói vô cùng đơn giản, lại đánh thẳng vào nơi sâu nhất trong đáy lòng của Cố Phong!
Máu trong toàn cơ thể anh giống như sôi trào.
Anh cực kỳ hi vọng có thể bắt đầu lại lần nữa với cô, nếu không phải hiện tại, anh sẽ là người đàn ông hạnh phúc nhất trên thế giới này.
Nhưng mà hiện tại...
Lý trí và tình cảm giao chiến, cuối cùng vẫn là điều thứ nhất chiếm cứ thượng phong.
Anh dùng hết toàn lực mới có thể làm bản thân bình tĩnh lại.
Diệp Ninh cũng đang chờ đợi Cố Phong trả lời, chỉ cần anh gật đầu.
Anh sẽ gật đầu đúng không?
Cố Phong gian nan mở miệng: “Tiểu Ninh, cảm ơn em đã đồng ý cho anh cơ hội này. Anh biết là bởi vì anh cứu em, cho nên em mới sẽ thay đổi suy nghĩ.”
Tâm trạng hồi hộp và chờ mong của Diệp Ninh lập tức bị đánh gãy, cho dù suy nghĩ như thế nào thì cô cũng không ngờ rằng anh cũng sẽ có suy nghĩ như thế.
“Không phải như thế...”
“Tiểu Ninh, em không cần giải thích. Giữa hai chúng ta thật sự tồn tại rất nhiều vấn đề, em thật sự không cần thiết phải bởi vì cảm xúc nhất thời mà xúc động đưa ra loại quyết định này.”
Cố Phong không đợi cô giải thích xong, đã lo tự ngắt lời của cô.
Thật ra anh cũng có thể hiểu được tâm trạng của Diệp Ninh, nhưng anh cũng không muốn nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, hơn nữa chờ đến sau này khi cô phản ứng lại thì chắc chắn sẽ hối hận.
Diệp Ninh cực kỳ bất đắc dĩ, cố ý nhấn mạnh nói: “Em không có xúc động, em rất bình tĩnh, từ trước đến nay em chưa bao giờ bình tĩnh như thế này.”
Cố Phong thở dài thườn thượt, cũng không muốn tiếp tục thảo luận đề tài này với cô nữa, lại cố ý nhắm mắt lại.
“Tiểu Ninh, anh thật sự có hơi mệt rồi.”
TBC
Ánh mắt Diệp Ninh lập lòe kịch liệt, tình huống hiện tại chính là cho dù cô có nói thế nào thì anh cũng đều sẽ không tin tưởng.
Nếu nói không được, vậy dứt khoát làm đi.
Giây tiếp theo cô cúi người xuống, nâng mặt của Cố Phong lên, hôn anh.
Cố Phong thậm chí còn chưa kịp phản ứng lại xem đã xảy ra chuyện gì thì môi đã dán môi với Diệp Ninh rồi.
Diệp Ninh có chút vụng về lại trúc trắc chủ động hôn anh, thậm chí còn to gan cạy môi của anh ra.
Trong lòng Cố Phong đột nhiên run lên, mở to mắt, con ngươi giật mình co rút lại.
Đầu óc của anh chóng mặt, không thể nào suy nghĩ một cách bình thường được.
Diệp Ninh không rảnh quan tâm nhiều chuyện như thế, giờ phút này cô hoàn toàn biểu lộ ra tình yêu dành cho anh, không chút kiêng dè gì nữa.
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… Nếu vĩnh viễn đều là như thế này, vậy rốt cuộc phải đến lúc nào bọn họ mới có thể thật sự ở bên nhau đây?“Vậy nếu em muốn nghĩ thì sao?”Dù sao thì cũng phải có người bước ra một bước này, mà lần này Diệp Ninh quyết định cô sẽ là người chủ động.Cố Phong rõ ràng là ngơ ngẩn, bình tĩnh nhìn cô, hình như hoàn toàn không thể nào hiểu được những lời này của cô là có ý gì.Diệp Ninh hít một hơi thật sâu, dùng giọng điệu vô cùng trịnh trọng nghiêm túc nói: “Cố Phong, anh còn nhớ rõ lúc chúng ta ở trong núi, em có nói là em có lời muốn nói với anh không? Lúc đó anh bảo em chờ lần sau lại nói, hiện tại em đã có thể nói ra chưa?”Hình như Cố Phong đã ý thức được gì đó, trái tim chợt đập nhanh hơn, đến cả hô hấp cũng dồn dập hơn vài lần.Là những gì như anh nghĩ sao?Diệp Ninh tăng thêm âm lượng, thả chậm tốc độ nói chuyện, gần như là gằn từng chữ một nói: “Chúng ta lại bắt đầu lần nữa đi được không?”Chúng ta bắt đầu lần nữa đi!Một câu nói vô cùng đơn giản, lại đánh thẳng vào nơi sâu nhất trong đáy lòng của Cố Phong!Máu trong toàn cơ thể anh giống như sôi trào.Anh cực kỳ hi vọng có thể bắt đầu lại lần nữa với cô, nếu không phải hiện tại, anh sẽ là người đàn ông hạnh phúc nhất trên thế giới này.Nhưng mà hiện tại...Lý trí và tình cảm giao chiến, cuối cùng vẫn là điều thứ nhất chiếm cứ thượng phong.Anh dùng hết toàn lực mới có thể làm bản thân bình tĩnh lại.Diệp Ninh cũng đang chờ đợi Cố Phong trả lời, chỉ cần anh gật đầu.Anh sẽ gật đầu đúng không? Cố Phong gian nan mở miệng: “Tiểu Ninh, cảm ơn em đã đồng ý cho anh cơ hội này. Anh biết là bởi vì anh cứu em, cho nên em mới sẽ thay đổi suy nghĩ.”Tâm trạng hồi hộp và chờ mong của Diệp Ninh lập tức bị đánh gãy, cho dù suy nghĩ như thế nào thì cô cũng không ngờ rằng anh cũng sẽ có suy nghĩ như thế.“Không phải như thế...”“Tiểu Ninh, em không cần giải thích. Giữa hai chúng ta thật sự tồn tại rất nhiều vấn đề, em thật sự không cần thiết phải bởi vì cảm xúc nhất thời mà xúc động đưa ra loại quyết định này.”Cố Phong không đợi cô giải thích xong, đã lo tự ngắt lời của cô.Thật ra anh cũng có thể hiểu được tâm trạng của Diệp Ninh, nhưng anh cũng không muốn nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, hơn nữa chờ đến sau này khi cô phản ứng lại thì chắc chắn sẽ hối hận.Diệp Ninh cực kỳ bất đắc dĩ, cố ý nhấn mạnh nói: “Em không có xúc động, em rất bình tĩnh, từ trước đến nay em chưa bao giờ bình tĩnh như thế này.”Cố Phong thở dài thườn thượt, cũng không muốn tiếp tục thảo luận đề tài này với cô nữa, lại cố ý nhắm mắt lại.“Tiểu Ninh, anh thật sự có hơi mệt rồi.”TBCÁnh mắt Diệp Ninh lập lòe kịch liệt, tình huống hiện tại chính là cho dù cô có nói thế nào thì anh cũng đều sẽ không tin tưởng.Nếu nói không được, vậy dứt khoát làm đi.Giây tiếp theo cô cúi người xuống, nâng mặt của Cố Phong lên, hôn anh.Cố Phong thậm chí còn chưa kịp phản ứng lại xem đã xảy ra chuyện gì thì môi đã dán môi với Diệp Ninh rồi.Diệp Ninh có chút vụng về lại trúc trắc chủ động hôn anh, thậm chí còn to gan cạy môi của anh ra.Trong lòng Cố Phong đột nhiên run lên, mở to mắt, con ngươi giật mình co rút lại.Đầu óc của anh chóng mặt, không thể nào suy nghĩ một cách bình thường được.Diệp Ninh không rảnh quan tâm nhiều chuyện như thế, giờ phút này cô hoàn toàn biểu lộ ra tình yêu dành cho anh, không chút kiêng dè gì nữa.