“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn…

Chương 1143: Chương 1143

Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… Nhưng mà Cố Phong rõ ràng cũng không có ý định buông tha cô một cách dễ dàng như thế, chậm rãi nâng tay cô lên, đặt bên môi mình hôn nhẹ.Diệp Ninh hoảng sợ trước hành động to gan của anh.Từ sau đêm đó, bọn họ còn chưa từng có hành động thân mật gì.Mấy ngày trước cô còn có chút chờ mong, nhưng mà Cố Phong lại là một người không hiểu chuyện tình cảm. Hơn nữa bình thường trong phòng bệnh cũng luôn là người đến người đi, cho nên cũng không tiện làm cái gì.Hôm nay Diệp Ninh cảm thấy Cố Phong cực kỳ khác thường.Môi anh rất mềm, nhưng mà râu lại rất cứng, liên tục ***** làn da trên mu bàn tay của cô.Cô lập tức nổi da gà.Theo bản năng muốn rụt tay về, nhưng mà không ngờ Cố Phong lại giống như đã đoán trước cô sẽ làm như thế, dừng động tác lại bá đạo kéo cô vào trong lòng.“Anh nhớ em.”Anh cúi người nhẹ nhàng nỉ non nỗi nhớ nhung đối với cô.Thậm chí Diệp Ninh còn chưa kịp phản ứng lại, hai mắt đã tối sầm, cánh môi của Cố Phong đã hôn đến.Bá đạo cạy ra khớp hàm của cô, công thành chiếm đất, tiến quân thần tốc.Diệp Ninh hoàn toàn ngơ ngác, cảm giác tê dại thổi quét toàn thân.Nụ hôn của Cố Phong kịch liệt giống như mưa rền gió dữ, làm đầu óc của cô trống rỗng.Cô đã đánh mất toàn bộ cơ hội phản kháng, chỉ có thể tùy ý để anh chiếm cứ chủ đạo.Hai người từ cửa sổ hôn môi đến giường bệnh, Cố Phong vẫn cứ không chịu dừng lại.Lòng bàn tay thô ráp không thỏa mãn di chuyển tới lui trên lưng cô, sốt ruột muốn chui vào trong quần áo của cô.Trong nháy mắt, anh lập tức cảm thấy vô cùng thỏa mãn.Diệp Ninh cảm giác như sắp điên rồi, toàn thân giống như biến thành một vũng nước...Không biết bao lâu sau, tiếng la hét ầm ĩ của Diệp Đống từ ngoài cửa truyền đến. Cố Phong chợt mở to mắt, đáy mắt toàn là t.ì.n.h d.ụ.c dày đặc.Phản ứng *****ên của anh chính là dùng đệm chăn che lấy Diệp Ninh đang quần áo không ngắn. “Anh rể, chị của em...”Diệp Đống đẩy cửa đi vào, nhìn thấy Cố Phong đang thở hổn hển, mặt mày đỏ bừng, và Diệp Ninh đang bị Cố Phong che kín mít.Cậu *****ên là hơi sửng sốt, sau đó lập tức hiểu ra.“Ừm, anh rể, em đi ra ngoài trước, hai người cứ tiếp tục, tiếp tục đi!”Nói xong lại mang theo vẻ mặt phấn khởi lại nhiều chuyện, dùng tốc độ nhanh nhất rời khỏi phòng bệnh.Diệp Ninh thở hổn hển muốn lý đầu ra khỏi đệm chăn, mặt của cô còn đỏ hơn mặt Cố Phong gấp mấy lần.“Đều tại anh, bị Tiểu Đống nhìn thấy rồi.”Tuy rằng cô đang oán trách, nhưng mà trong giọng nói lại tràn ngập hờn dỗi.Cố Phong không thể giấu được tâm trạng vui vẻ của mình, giọng nói cũng khàn khàn đầy gợi cảm: “Nhìn thấy thì cứ nhìn thấy đi, nó cũng đã có vợ rồi.”Diệp Ninh đ.ấ.m vào n.g.ự.c anh nói: “Đồ dê xồm.”Hôn thì hôn đi, lại còn thích táy máy tay chân nữa.Hiện tại quần áo của cô đã nhăn nheo bèo nhèo, có vuốt cũng không thể thẳng được.Trước ngày hôm nay, cô còn tưởng rằng anh không có quá nhiều hứng thú đối với loại chuyện này nữa chứ.Cố Phong thật sự quá yêu cái dáng vẻ ngượng ngùng này của cô, chỉ cần nghĩ đến cô như thế này chỉ thuộc về một mình anh, anh thật sự có được một cảm giác thỏa mãn không nói nên lời.“Anh rất sẵn lòng làm tên dê xồm của em cả đời.”Diệp Ninh bật cười thành tiếng, không ngờ anh không cảm thấy xấu hổ mà còn tự hào nữa chứ.Cố Phong nhìn thấy nụ cười xinh đẹp của cô, trong lòng nổi lên vô số gợn sóng và cảm động.“Tiểu Ninh, chúng ta kết hôn đi.” 

Nhưng mà Cố Phong rõ ràng cũng không có ý định buông tha cô một cách dễ dàng như thế, chậm rãi nâng tay cô lên, đặt bên môi mình hôn nhẹ.

Diệp Ninh hoảng sợ trước hành động to gan của anh.

Từ sau đêm đó, bọn họ còn chưa từng có hành động thân mật gì.

Mấy ngày trước cô còn có chút chờ mong, nhưng mà Cố Phong lại là một người không hiểu chuyện tình cảm. Hơn nữa bình thường trong phòng bệnh cũng luôn là người đến người đi, cho nên cũng không tiện làm cái gì.

Hôm nay Diệp Ninh cảm thấy Cố Phong cực kỳ khác thường.

Môi anh rất mềm, nhưng mà râu lại rất cứng, liên tục ***** làn da trên mu bàn tay của cô.

Cô lập tức nổi da gà.

Theo bản năng muốn rụt tay về, nhưng mà không ngờ Cố Phong lại giống như đã đoán trước cô sẽ làm như thế, dừng động tác lại bá đạo kéo cô vào trong lòng.

“Anh nhớ em.”

Anh cúi người nhẹ nhàng nỉ non nỗi nhớ nhung đối với cô.

Thậm chí Diệp Ninh còn chưa kịp phản ứng lại, hai mắt đã tối sầm, cánh môi của Cố Phong đã hôn đến.

Bá đạo cạy ra khớp hàm của cô, công thành chiếm đất, tiến quân thần tốc.

Diệp Ninh hoàn toàn ngơ ngác, cảm giác tê dại thổi quét toàn thân.

Nụ hôn của Cố Phong kịch liệt giống như mưa rền gió dữ, làm đầu óc của cô trống rỗng.

Cô đã đánh mất toàn bộ cơ hội phản kháng, chỉ có thể tùy ý để anh chiếm cứ chủ đạo.

Hai người từ cửa sổ hôn môi đến giường bệnh, Cố Phong vẫn cứ không chịu dừng lại.

Lòng bàn tay thô ráp không thỏa mãn di chuyển tới lui trên lưng cô, sốt ruột muốn chui vào trong quần áo của cô.

Trong nháy mắt, anh lập tức cảm thấy vô cùng thỏa mãn.

Diệp Ninh cảm giác như sắp điên rồi, toàn thân giống như biến thành một vũng nước...

Không biết bao lâu sau, tiếng la hét ầm ĩ của Diệp Đống từ ngoài cửa truyền đến.

 

Cố Phong chợt mở to mắt, đáy mắt toàn là t.ì.n.h d.ụ.c dày đặc.

Phản ứng *****ên của anh chính là dùng đệm chăn che lấy Diệp Ninh đang quần áo không ngắn.

 

“Anh rể, chị của em...”

Diệp Đống đẩy cửa đi vào, nhìn thấy Cố Phong đang thở hổn hển, mặt mày đỏ bừng, và Diệp Ninh đang bị Cố Phong che kín mít.

Cậu *****ên là hơi sửng sốt, sau đó lập tức hiểu ra.

“Ừm, anh rể, em đi ra ngoài trước, hai người cứ tiếp tục, tiếp tục đi!”

Nói xong lại mang theo vẻ mặt phấn khởi lại nhiều chuyện, dùng tốc độ nhanh nhất rời khỏi phòng bệnh.

Diệp Ninh thở hổn hển muốn lý đầu ra khỏi đệm chăn, mặt của cô còn đỏ hơn mặt Cố Phong gấp mấy lần.

“Đều tại anh, bị Tiểu Đống nhìn thấy rồi.”

Tuy rằng cô đang oán trách, nhưng mà trong giọng nói lại tràn ngập hờn dỗi.

Cố Phong không thể giấu được tâm trạng vui vẻ của mình, giọng nói cũng khàn khàn đầy gợi cảm: “Nhìn thấy thì cứ nhìn thấy đi, nó cũng đã có vợ rồi.”

Diệp Ninh đ.ấ.m vào n.g.ự.c anh nói: “Đồ dê xồm.”

Hôn thì hôn đi, lại còn thích táy máy tay chân nữa.

Hiện tại quần áo của cô đã nhăn nheo bèo nhèo, có vuốt cũng không thể thẳng được.

Trước ngày hôm nay, cô còn tưởng rằng anh không có quá nhiều hứng thú đối với loại chuyện này nữa chứ.

Cố Phong thật sự quá yêu cái dáng vẻ ngượng ngùng này của cô, chỉ cần nghĩ đến cô như thế này chỉ thuộc về một mình anh, anh thật sự có được một cảm giác thỏa mãn không nói nên lời.

“Anh rất sẵn lòng làm tên dê xồm của em cả đời.”

Diệp Ninh bật cười thành tiếng, không ngờ anh không cảm thấy xấu hổ mà còn tự hào nữa chứ.

Cố Phong nhìn thấy nụ cười xinh đẹp của cô, trong lòng nổi lên vô số gợn sóng và cảm động.

“Tiểu Ninh, chúng ta kết hôn đi.”

 

Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… Nhưng mà Cố Phong rõ ràng cũng không có ý định buông tha cô một cách dễ dàng như thế, chậm rãi nâng tay cô lên, đặt bên môi mình hôn nhẹ.Diệp Ninh hoảng sợ trước hành động to gan của anh.Từ sau đêm đó, bọn họ còn chưa từng có hành động thân mật gì.Mấy ngày trước cô còn có chút chờ mong, nhưng mà Cố Phong lại là một người không hiểu chuyện tình cảm. Hơn nữa bình thường trong phòng bệnh cũng luôn là người đến người đi, cho nên cũng không tiện làm cái gì.Hôm nay Diệp Ninh cảm thấy Cố Phong cực kỳ khác thường.Môi anh rất mềm, nhưng mà râu lại rất cứng, liên tục ***** làn da trên mu bàn tay của cô.Cô lập tức nổi da gà.Theo bản năng muốn rụt tay về, nhưng mà không ngờ Cố Phong lại giống như đã đoán trước cô sẽ làm như thế, dừng động tác lại bá đạo kéo cô vào trong lòng.“Anh nhớ em.”Anh cúi người nhẹ nhàng nỉ non nỗi nhớ nhung đối với cô.Thậm chí Diệp Ninh còn chưa kịp phản ứng lại, hai mắt đã tối sầm, cánh môi của Cố Phong đã hôn đến.Bá đạo cạy ra khớp hàm của cô, công thành chiếm đất, tiến quân thần tốc.Diệp Ninh hoàn toàn ngơ ngác, cảm giác tê dại thổi quét toàn thân.Nụ hôn của Cố Phong kịch liệt giống như mưa rền gió dữ, làm đầu óc của cô trống rỗng.Cô đã đánh mất toàn bộ cơ hội phản kháng, chỉ có thể tùy ý để anh chiếm cứ chủ đạo.Hai người từ cửa sổ hôn môi đến giường bệnh, Cố Phong vẫn cứ không chịu dừng lại.Lòng bàn tay thô ráp không thỏa mãn di chuyển tới lui trên lưng cô, sốt ruột muốn chui vào trong quần áo của cô.Trong nháy mắt, anh lập tức cảm thấy vô cùng thỏa mãn.Diệp Ninh cảm giác như sắp điên rồi, toàn thân giống như biến thành một vũng nước...Không biết bao lâu sau, tiếng la hét ầm ĩ của Diệp Đống từ ngoài cửa truyền đến. Cố Phong chợt mở to mắt, đáy mắt toàn là t.ì.n.h d.ụ.c dày đặc.Phản ứng *****ên của anh chính là dùng đệm chăn che lấy Diệp Ninh đang quần áo không ngắn. “Anh rể, chị của em...”Diệp Đống đẩy cửa đi vào, nhìn thấy Cố Phong đang thở hổn hển, mặt mày đỏ bừng, và Diệp Ninh đang bị Cố Phong che kín mít.Cậu *****ên là hơi sửng sốt, sau đó lập tức hiểu ra.“Ừm, anh rể, em đi ra ngoài trước, hai người cứ tiếp tục, tiếp tục đi!”Nói xong lại mang theo vẻ mặt phấn khởi lại nhiều chuyện, dùng tốc độ nhanh nhất rời khỏi phòng bệnh.Diệp Ninh thở hổn hển muốn lý đầu ra khỏi đệm chăn, mặt của cô còn đỏ hơn mặt Cố Phong gấp mấy lần.“Đều tại anh, bị Tiểu Đống nhìn thấy rồi.”Tuy rằng cô đang oán trách, nhưng mà trong giọng nói lại tràn ngập hờn dỗi.Cố Phong không thể giấu được tâm trạng vui vẻ của mình, giọng nói cũng khàn khàn đầy gợi cảm: “Nhìn thấy thì cứ nhìn thấy đi, nó cũng đã có vợ rồi.”Diệp Ninh đ.ấ.m vào n.g.ự.c anh nói: “Đồ dê xồm.”Hôn thì hôn đi, lại còn thích táy máy tay chân nữa.Hiện tại quần áo của cô đã nhăn nheo bèo nhèo, có vuốt cũng không thể thẳng được.Trước ngày hôm nay, cô còn tưởng rằng anh không có quá nhiều hứng thú đối với loại chuyện này nữa chứ.Cố Phong thật sự quá yêu cái dáng vẻ ngượng ngùng này của cô, chỉ cần nghĩ đến cô như thế này chỉ thuộc về một mình anh, anh thật sự có được một cảm giác thỏa mãn không nói nên lời.“Anh rất sẵn lòng làm tên dê xồm của em cả đời.”Diệp Ninh bật cười thành tiếng, không ngờ anh không cảm thấy xấu hổ mà còn tự hào nữa chứ.Cố Phong nhìn thấy nụ cười xinh đẹp của cô, trong lòng nổi lên vô số gợn sóng và cảm động.“Tiểu Ninh, chúng ta kết hôn đi.” 

Chương 1143: Chương 1143