“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn…

Chương 1175: Chương 1175

Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… Không ngờ Tiêu Tùng lại rất kiên trì: “So với việc được người khác bảo vệ, cô cũng nên có thêm năng lực tự bảo vệ mình mới được. Lời đề nghị lúc trước của tôi vẫn còn có hiệu lực, nếu cô thay đổi ý kiến thì có thể đến tìm tôi bất cứ lúc nào.”Diệp Ninh không ngờ rằng anh ấy sẽ nhắc lại lời cũ, theo bản năng nhìn về phía Cố Phong đang ngồi ở bên cạnh.Mặt Cố Phong lạnh tanh, cũng không biết đang vui hay đang buồn.Lâm Nhiên đảo mắt nhìn tới nhìn lui giữa ba người, hiển nhiên cũng đã phát hiện ra ý đồ của Tiêu Tùng.Ngược lại là Thủy Du Vi, bình thường cô ta luôn rất chanh chua điêu ngoa, nhưng hiện tại lại vẫn chưa mở miệng nói câu nào.“Không cần. Tôi sẽ không ở lại kinh thành quá lâu, chắc là sẽ về ngay thôi.” Diệp Ninh vẫn cứ từ chối.Tiêu Tùng lộ ra vẻ mặt thất vọng.Lúc này Diệp Đống đã bưng trà ngon vừa pha xong quay về.Ly trà *****ên đã đưa đến trước mặt Lâm Nhiên.“Cô Lâm, mời uống trà.”Lúc này Diệp Đống giống như thay đổi thành một người hoàn toàn khác, không còn vui đùa tí tửng như bình thường, trở nên đứng đắn lại cẩn thận, cẩn thận lại hỗn loạn một ít cảm xúc kích động gì đó.Hơn nữa Diệp Ninh còn cực kỳ để ý thấy, trong khoảng thời gian ngắn ngủi như thế, vậy mà Diệp Đống đã thay đổi một bộ quần áo mới đi ra ngoài.Còn là một bộ quần áo mới toanh nữa đó.Lâm Nhiên cũng không để ý đến Diệp Đống, thuận miệng nói: “Cảm ơn.”Diệp Đống lập tức trở nên vô cùng hưng phấn: “Tôi tên là Diệp Đống.” Nói xong, cậu còn cảm thấy chưa đủ, lập tức nhìn thoáng qua Diệp Ninh nói: “Đây là chị của tôi.”Nghe thấy cậu nói mình là em trai của Diệp Ninh, Lâm Nhiên mới lại nhìn cậu thêm vài lần.Bàn tay đang bưng khay trà của Diệp Đống hơi run rẩy.Diệp Ninh hơi híp mắt lại, thái độ của Diệp Đống đối với Lâm Nhiên rõ ràng chính là fans hâm mộ nhìn thấy thần tượng.Trong trí nhớ của cô, từ trước đến nay cô chưa bao giờ nhìn thấy Diệp Đống thích diễn viên nào. “Tiểu Đống, em để trà xuống trước đi.” Để tránh cho Diệp Đống mất khống chế, chủ động nhắc nhở.Lúc này Diệp Đống mới hơi hoàn hồn lại, vội vàng đặt mấy ly trà còn lại đến trước mặt Tiêu Tùng, Thủy Du Vi, Diệp Ninh và Cố Phong.Thủy Du Vi không thèm để ý quan sát xung quanh, cuối cùng cũng chịu nói ra câu nói *****ên.“Căn nhà này của cô cũng không tệ lắm.”Diệp Ninh cười nói: “Tôi cũng cảm thấy tạm được.”Câu nói tiếp theo đó của Thủy Du Vi lập tức làm cho bầu không khí rơi vào hoàn cảnh vừa xấu hổ lại nghiêm túc.“Đồng chí Cố, vết thương trên mặt anh là để lại trong lúc cứu biên kịch Diệp đúng không, tôi thấy khá nghiêm trọng đó, có cần tôi giới thiệu một ít bác sĩ giỏi cho anh không?”Lần *****ên Thủy Du Vi nhìn thấy Cố Phong thì đã bắt đầu có tình cảm với anh rồi.Hiện tại nhìn thấy vết thương trên mặt anh rất có khả năng sẽ để lại vết sẹo, vẫn cảm thấy vô cùng tiếc hận.Diệp Ninh vừa định mở miệng, Cố Phong đã lên tiếng nói: “Chút vết thương này không tính là gì.”Thủy Du Vi hậm hực nói: “Được rồi, coi như tôi nhiều chuyện vậy.”Tiêu Tùng và Lâm Nhiên liếc nhìn nhau, thật ra bọn họ cũng không muốn đi chung với Thủy Du Vi.Quả nhiên cô gái này chỉ nói hai ba câu là lập tức làm bầu không khí đông cứng lại.Cố tình Thủy Du Vi lại chẳng cảm thấy có cái gì không ổn, ngược lại còn quay sang nhìn về phía Diệp Ninh.“Biên kịch Diệp, lúc trước tôi còn có chút lo lắng, không biết cô bị bắt cóc rồi có khi nào sẽ để lại bóng ma tâm lý hay không. Nhưng mà nhìn thấy cô như bây giờ, tôi cũng có chút tin tưởng những lời sáng tỏ mà báo chí phỏng vấn cô mấy ngày trước là sự thật.”Mặt Diệp Ninh trở nên vô cùng âm u, cô đương nhiên biết Thủy Du Vi đang ám chỉ cái gì.Tiêu Tùng và Lâm Nhiên cũng biết rõ, chỉ là bọn họ không ngờ rằng Thủy Du Vi lại có thể ngang nhiên nói ra trước mặt Diệp Ninh như thế.Như thế này thật sự rất không ổn.Ánh mắt Cố Phong trở nên sâu thẳm, nhìn về phía Diệp Ninh với ánh mắt dò hỏi.Anh cũng không nghe được mấy lời đồn đãi không tốt ở bên ngoài về chuyện Diệp Ninh bị bắt cóc. 

Không ngờ Tiêu Tùng lại rất kiên trì: “So với việc được người khác bảo vệ, cô cũng nên có thêm năng lực tự bảo vệ mình mới được. Lời đề nghị lúc trước của tôi vẫn còn có hiệu lực, nếu cô thay đổi ý kiến thì có thể đến tìm tôi bất cứ lúc nào.”

Diệp Ninh không ngờ rằng anh ấy sẽ nhắc lại lời cũ, theo bản năng nhìn về phía Cố Phong đang ngồi ở bên cạnh.

Mặt Cố Phong lạnh tanh, cũng không biết đang vui hay đang buồn.

Lâm Nhiên đảo mắt nhìn tới nhìn lui giữa ba người, hiển nhiên cũng đã phát hiện ra ý đồ của Tiêu Tùng.

Ngược lại là Thủy Du Vi, bình thường cô ta luôn rất chanh chua điêu ngoa, nhưng hiện tại lại vẫn chưa mở miệng nói câu nào.

“Không cần. Tôi sẽ không ở lại kinh thành quá lâu, chắc là sẽ về ngay thôi.” Diệp Ninh vẫn cứ từ chối.

Tiêu Tùng lộ ra vẻ mặt thất vọng.

Lúc này Diệp Đống đã bưng trà ngon vừa pha xong quay về.

Ly trà *****ên đã đưa đến trước mặt Lâm Nhiên.

“Cô Lâm, mời uống trà.”

Lúc này Diệp Đống giống như thay đổi thành một người hoàn toàn khác, không còn vui đùa tí tửng như bình thường, trở nên đứng đắn lại cẩn thận, cẩn thận lại hỗn loạn một ít cảm xúc kích động gì đó.

Hơn nữa Diệp Ninh còn cực kỳ để ý thấy, trong khoảng thời gian ngắn ngủi như thế, vậy mà Diệp Đống đã thay đổi một bộ quần áo mới đi ra ngoài.

Còn là một bộ quần áo mới toanh nữa đó.

Lâm Nhiên cũng không để ý đến Diệp Đống, thuận miệng nói: “Cảm ơn.”

Diệp Đống lập tức trở nên vô cùng hưng phấn: “Tôi tên là Diệp Đống.” Nói xong, cậu còn cảm thấy chưa đủ, lập tức nhìn thoáng qua Diệp Ninh nói: “Đây là chị của tôi.”

Nghe thấy cậu nói mình là em trai của Diệp Ninh, Lâm Nhiên mới lại nhìn cậu thêm vài lần.

Bàn tay đang bưng khay trà của Diệp Đống hơi run rẩy.

Diệp Ninh hơi híp mắt lại, thái độ của Diệp Đống đối với Lâm Nhiên rõ ràng chính là fans hâm mộ nhìn thấy thần tượng.

Trong trí nhớ của cô, từ trước đến nay cô chưa bao giờ nhìn thấy Diệp Đống thích diễn viên nào.

 

“Tiểu Đống, em để trà xuống trước đi.”

 

Để tránh cho Diệp Đống mất khống chế, chủ động nhắc nhở.

Lúc này Diệp Đống mới hơi hoàn hồn lại, vội vàng đặt mấy ly trà còn lại đến trước mặt Tiêu Tùng, Thủy Du Vi, Diệp Ninh và Cố Phong.

Thủy Du Vi không thèm để ý quan sát xung quanh, cuối cùng cũng chịu nói ra câu nói *****ên.

“Căn nhà này của cô cũng không tệ lắm.”

Diệp Ninh cười nói: “Tôi cũng cảm thấy tạm được.”

Câu nói tiếp theo đó của Thủy Du Vi lập tức làm cho bầu không khí rơi vào hoàn cảnh vừa xấu hổ lại nghiêm túc.

“Đồng chí Cố, vết thương trên mặt anh là để lại trong lúc cứu biên kịch Diệp đúng không, tôi thấy khá nghiêm trọng đó, có cần tôi giới thiệu một ít bác sĩ giỏi cho anh không?”

Lần *****ên Thủy Du Vi nhìn thấy Cố Phong thì đã bắt đầu có tình cảm với anh rồi.

Hiện tại nhìn thấy vết thương trên mặt anh rất có khả năng sẽ để lại vết sẹo, vẫn cảm thấy vô cùng tiếc hận.

Diệp Ninh vừa định mở miệng, Cố Phong đã lên tiếng nói: “Chút vết thương này không tính là gì.”

Thủy Du Vi hậm hực nói: “Được rồi, coi như tôi nhiều chuyện vậy.”

Tiêu Tùng và Lâm Nhiên liếc nhìn nhau, thật ra bọn họ cũng không muốn đi chung với Thủy Du Vi.

Quả nhiên cô gái này chỉ nói hai ba câu là lập tức làm bầu không khí đông cứng lại.

Cố tình Thủy Du Vi lại chẳng cảm thấy có cái gì không ổn, ngược lại còn quay sang nhìn về phía Diệp Ninh.

“Biên kịch Diệp, lúc trước tôi còn có chút lo lắng, không biết cô bị bắt cóc rồi có khi nào sẽ để lại bóng ma tâm lý hay không. Nhưng mà nhìn thấy cô như bây giờ, tôi cũng có chút tin tưởng những lời sáng tỏ mà báo chí phỏng vấn cô mấy ngày trước là sự thật.”

Mặt Diệp Ninh trở nên vô cùng âm u, cô đương nhiên biết Thủy Du Vi đang ám chỉ cái gì.

Tiêu Tùng và Lâm Nhiên cũng biết rõ, chỉ là bọn họ không ngờ rằng Thủy Du Vi lại có thể ngang nhiên nói ra trước mặt Diệp Ninh như thế.

Như thế này thật sự rất không ổn.

Ánh mắt Cố Phong trở nên sâu thẳm, nhìn về phía Diệp Ninh với ánh mắt dò hỏi.

Anh cũng không nghe được mấy lời đồn đãi không tốt ở bên ngoài về chuyện Diệp Ninh bị bắt cóc.

 

Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… Không ngờ Tiêu Tùng lại rất kiên trì: “So với việc được người khác bảo vệ, cô cũng nên có thêm năng lực tự bảo vệ mình mới được. Lời đề nghị lúc trước của tôi vẫn còn có hiệu lực, nếu cô thay đổi ý kiến thì có thể đến tìm tôi bất cứ lúc nào.”Diệp Ninh không ngờ rằng anh ấy sẽ nhắc lại lời cũ, theo bản năng nhìn về phía Cố Phong đang ngồi ở bên cạnh.Mặt Cố Phong lạnh tanh, cũng không biết đang vui hay đang buồn.Lâm Nhiên đảo mắt nhìn tới nhìn lui giữa ba người, hiển nhiên cũng đã phát hiện ra ý đồ của Tiêu Tùng.Ngược lại là Thủy Du Vi, bình thường cô ta luôn rất chanh chua điêu ngoa, nhưng hiện tại lại vẫn chưa mở miệng nói câu nào.“Không cần. Tôi sẽ không ở lại kinh thành quá lâu, chắc là sẽ về ngay thôi.” Diệp Ninh vẫn cứ từ chối.Tiêu Tùng lộ ra vẻ mặt thất vọng.Lúc này Diệp Đống đã bưng trà ngon vừa pha xong quay về.Ly trà *****ên đã đưa đến trước mặt Lâm Nhiên.“Cô Lâm, mời uống trà.”Lúc này Diệp Đống giống như thay đổi thành một người hoàn toàn khác, không còn vui đùa tí tửng như bình thường, trở nên đứng đắn lại cẩn thận, cẩn thận lại hỗn loạn một ít cảm xúc kích động gì đó.Hơn nữa Diệp Ninh còn cực kỳ để ý thấy, trong khoảng thời gian ngắn ngủi như thế, vậy mà Diệp Đống đã thay đổi một bộ quần áo mới đi ra ngoài.Còn là một bộ quần áo mới toanh nữa đó.Lâm Nhiên cũng không để ý đến Diệp Đống, thuận miệng nói: “Cảm ơn.”Diệp Đống lập tức trở nên vô cùng hưng phấn: “Tôi tên là Diệp Đống.” Nói xong, cậu còn cảm thấy chưa đủ, lập tức nhìn thoáng qua Diệp Ninh nói: “Đây là chị của tôi.”Nghe thấy cậu nói mình là em trai của Diệp Ninh, Lâm Nhiên mới lại nhìn cậu thêm vài lần.Bàn tay đang bưng khay trà của Diệp Đống hơi run rẩy.Diệp Ninh hơi híp mắt lại, thái độ của Diệp Đống đối với Lâm Nhiên rõ ràng chính là fans hâm mộ nhìn thấy thần tượng.Trong trí nhớ của cô, từ trước đến nay cô chưa bao giờ nhìn thấy Diệp Đống thích diễn viên nào. “Tiểu Đống, em để trà xuống trước đi.” Để tránh cho Diệp Đống mất khống chế, chủ động nhắc nhở.Lúc này Diệp Đống mới hơi hoàn hồn lại, vội vàng đặt mấy ly trà còn lại đến trước mặt Tiêu Tùng, Thủy Du Vi, Diệp Ninh và Cố Phong.Thủy Du Vi không thèm để ý quan sát xung quanh, cuối cùng cũng chịu nói ra câu nói *****ên.“Căn nhà này của cô cũng không tệ lắm.”Diệp Ninh cười nói: “Tôi cũng cảm thấy tạm được.”Câu nói tiếp theo đó của Thủy Du Vi lập tức làm cho bầu không khí rơi vào hoàn cảnh vừa xấu hổ lại nghiêm túc.“Đồng chí Cố, vết thương trên mặt anh là để lại trong lúc cứu biên kịch Diệp đúng không, tôi thấy khá nghiêm trọng đó, có cần tôi giới thiệu một ít bác sĩ giỏi cho anh không?”Lần *****ên Thủy Du Vi nhìn thấy Cố Phong thì đã bắt đầu có tình cảm với anh rồi.Hiện tại nhìn thấy vết thương trên mặt anh rất có khả năng sẽ để lại vết sẹo, vẫn cảm thấy vô cùng tiếc hận.Diệp Ninh vừa định mở miệng, Cố Phong đã lên tiếng nói: “Chút vết thương này không tính là gì.”Thủy Du Vi hậm hực nói: “Được rồi, coi như tôi nhiều chuyện vậy.”Tiêu Tùng và Lâm Nhiên liếc nhìn nhau, thật ra bọn họ cũng không muốn đi chung với Thủy Du Vi.Quả nhiên cô gái này chỉ nói hai ba câu là lập tức làm bầu không khí đông cứng lại.Cố tình Thủy Du Vi lại chẳng cảm thấy có cái gì không ổn, ngược lại còn quay sang nhìn về phía Diệp Ninh.“Biên kịch Diệp, lúc trước tôi còn có chút lo lắng, không biết cô bị bắt cóc rồi có khi nào sẽ để lại bóng ma tâm lý hay không. Nhưng mà nhìn thấy cô như bây giờ, tôi cũng có chút tin tưởng những lời sáng tỏ mà báo chí phỏng vấn cô mấy ngày trước là sự thật.”Mặt Diệp Ninh trở nên vô cùng âm u, cô đương nhiên biết Thủy Du Vi đang ám chỉ cái gì.Tiêu Tùng và Lâm Nhiên cũng biết rõ, chỉ là bọn họ không ngờ rằng Thủy Du Vi lại có thể ngang nhiên nói ra trước mặt Diệp Ninh như thế.Như thế này thật sự rất không ổn.Ánh mắt Cố Phong trở nên sâu thẳm, nhìn về phía Diệp Ninh với ánh mắt dò hỏi.Anh cũng không nghe được mấy lời đồn đãi không tốt ở bên ngoài về chuyện Diệp Ninh bị bắt cóc. 

Chương 1175: Chương 1175