“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn…
Chương 1266: Chương 1266
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… Diệp Ninh chẳng có chút thương hại gì với Diệp Đống.Nếu không để cậu đích thân trải nghiệm thì vĩnh viễn sẽ không biết được sự vất vả của Khổng Giai.Diệp Quốc Sinh cũng trầm giọng đồng ý: “Con gái nói đúng lắm, nó đáng đời!”Bọn họ đã biết Diệp Đống ở bên ngoài làm chuyện sai trái, vừa tức lại vừa hận cậu.Diệp Đống khóc không ra nước mắt: “Cha mẹ, chị, con thật sự biết lỗi rồi. Mọi người đánh con mắng con gì cũng được, nhưng Khiêm Khiêm vô tội. Nó khóc lâu như thế, lỡ như có vấn đề gì thì phải làm sao đây?”Nghe cậu nói như thế, Diệp Quốc Sinh và Triệu Thu Phân đều không hé răng.Con trai phạm sai lầm, đương nhiên không thể để cháu nội chịu tội thay được.“Con gái, nếu Khiêm Khiêm cứ khóc như thế mãi thì chắc chắn sẽ bệnh đó, để mẹ dỗ nó trước đi.” Triệu Thu Phân cẩn thận thương lượng với Diệp Ninh, vừa định đi ôm đứa bé.Gương mặt Diệp Ninh căng chặt, Diệp Đống sẽ thành ra như ngày hôm nay cũng có nguyên nhân rất lớn là vì được cha mẹ dung túng và cưng chiều.Chỉ cần cậu còn ở lại bên cạnh bọn họ một ngày thì cậu sẽ không bao giờ học được cách gánh vác những trách nhiệm mà mình nên gánh.“Mẹ, con nít khóc một chút cũng không có vấn đề gì. Hơn nữa cha mẹ có nghĩ đến không, nếu cuối cùng Khổng Giai quyết định ly hôn với Tiểu Đống, vậy lúc đó Khiêm Khiêm phải làm sao đây?”Cô nghiêm túc nhắc nhở bọn họ sự thật rất có khả năng sẽ phát sinh.Triệu Thu Phân ngơ ngẩn: “Chắc là không, không nghiêm trọng đến mức đó đâu đúng không?”Hiện tại bà biết lỗi lầm của Diệp Đống cũng rất tức giận, nhưng lại cảm thấy Khổng Giai nhiều nhất chỉ nổi giận vài ngày thôi, cuối cùng chắc chắn vẫn sẽ tha thứ cho cậu.Đây không phải là suy nghĩ của một mình Triệu Thu Phân, mà lại đại biểu cho đại đa số phụ nữ trong thôn. Cho dù chồng mình có ngoại tình thì cãi nhau một trận, la hét vài hôm, nhịn một chút rồi cũng xong.Huống chi Diệp Đống cũng không phải thật sự ngoại tình với gái bên ngoài, cậu chỉ là tạm thời không khống chế được bản thân, chỉ cần sau này sửa lại thì càng có thể tha thứ hơn.Gương mặt của Diệp Ninh càng thêm âm u hơn: “Sao lại không được chứ? Nếu là con, con chắc chắn sẽ ly hôn.”Giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời, nếu người phạm phải sai lầm không hứng chịu một bài học nhớ đời thì sau này chắc chắn sẽ lại dẫm lên vết xe đổ.TBC“Chị, chị đừng làm em sợ mà, em thật sự không muốn ly hôn!” Diệp Đống sợ hãi.Tuy rằng ngay từ đầu cậu thật sự không có tình cảm quá sâu đậm với Khổng Giai, nhưng mà hơn một năm kết hôn này, Khổng Giai chăm chỉ, giỏi giang, có hiếu lại đảm đang, làm cậu có thể cảm nhận được cảm giác yên ổn và ấm áp chưa bao giờ có.“Đúng đó, con gái, con mau nghĩ cách đi. Nhà chúng ta không thể không có Khổng Giai được.” Triệu Thu Phân cũng nhìn về phía Diệp Ninh với ánh mắt cầu xin.Cô con dâu tốt như thế, sau này bọn họ chắc chắn sẽ không tìm được người thứ hai.Diệp Ninh im lặng không nói gì.Diệp Đống sốt ruột đổ mồ hôi đầy đầu: “Hay là hiện tại em lập tức đi tìm Khổng Giai, cho dù có phải quỳ xuống xin lỗi, chỉ cần em ấy không đòi ly hôn thì chuyện gì em cũng có thể làm được!”Cậu thật sự bất chấp tất cả, chỉ muốn cứu vãn chuyện này.Diệp Ninh nhìn thấy vẻ hối hận trên mặt cậu cũng không giống như là giả, nhưng vẫn cản không cho cậu đi tìm Khổng Giai.“Hiện tại Khổng Giai cần có thời gian suy nghĩ kỹ càng, em cứ ở yên trong nhà tự ngẫm lại lỗi lầm của mình, chăm sóc tốt cho Khiêm Khiêm đi. Chờ thêm mấy ngày nữa, cảm xúc của em ấy bình tĩnh lại rồi, em lại đi qua đó nhận sai, nhận phạt.”Tuy rằng hiện tại Diệp Đống muốn nhào đến nhà mẹ để của Khổng Giai ngay lập tức, nhưng trong lòng cũng biết rõ Diệp Ninh tuyệt đối sẽ không hại cậu.Cho nên tốt nhất cậu phải nghe lời Diệp Ninh.Cậu cố nén cơn lo lắng trong lòng xuống, gật đầu đồng ý.
Diệp Ninh chẳng có chút thương hại gì với Diệp Đống.
Nếu không để cậu đích thân trải nghiệm thì vĩnh viễn sẽ không biết được sự vất vả của Khổng Giai.
Diệp Quốc Sinh cũng trầm giọng đồng ý: “Con gái nói đúng lắm, nó đáng đời!”
Bọn họ đã biết Diệp Đống ở bên ngoài làm chuyện sai trái, vừa tức lại vừa hận cậu.
Diệp Đống khóc không ra nước mắt: “Cha mẹ, chị, con thật sự biết lỗi rồi. Mọi người đánh con mắng con gì cũng được, nhưng Khiêm Khiêm vô tội. Nó khóc lâu như thế, lỡ như có vấn đề gì thì phải làm sao đây?”
Nghe cậu nói như thế, Diệp Quốc Sinh và Triệu Thu Phân đều không hé răng.
Con trai phạm sai lầm, đương nhiên không thể để cháu nội chịu tội thay được.
“Con gái, nếu Khiêm Khiêm cứ khóc như thế mãi thì chắc chắn sẽ bệnh đó, để mẹ dỗ nó trước đi.” Triệu Thu Phân cẩn thận thương lượng với Diệp Ninh, vừa định đi ôm đứa bé.
Gương mặt Diệp Ninh căng chặt, Diệp Đống sẽ thành ra như ngày hôm nay cũng có nguyên nhân rất lớn là vì được cha mẹ dung túng và cưng chiều.
Chỉ cần cậu còn ở lại bên cạnh bọn họ một ngày thì cậu sẽ không bao giờ học được cách gánh vác những trách nhiệm mà mình nên gánh.
“Mẹ, con nít khóc một chút cũng không có vấn đề gì. Hơn nữa cha mẹ có nghĩ đến không, nếu cuối cùng Khổng Giai quyết định ly hôn với Tiểu Đống, vậy lúc đó Khiêm Khiêm phải làm sao đây?”
Cô nghiêm túc nhắc nhở bọn họ sự thật rất có khả năng sẽ phát sinh.
Triệu Thu Phân ngơ ngẩn: “Chắc là không, không nghiêm trọng đến mức đó đâu đúng không?”
Hiện tại bà biết lỗi lầm của Diệp Đống cũng rất tức giận, nhưng lại cảm thấy Khổng Giai nhiều nhất chỉ nổi giận vài ngày thôi, cuối cùng chắc chắn vẫn sẽ tha thứ cho cậu.
Đây không phải là suy nghĩ của một mình Triệu Thu Phân, mà lại đại biểu cho đại đa số phụ nữ trong thôn.
Cho dù chồng mình có ngoại tình thì cãi nhau một trận, la hét vài hôm, nhịn một chút rồi cũng xong.
Huống chi Diệp Đống cũng không phải thật sự ngoại tình với gái bên ngoài, cậu chỉ là tạm thời không khống chế được bản thân, chỉ cần sau này sửa lại thì càng có thể tha thứ hơn.
Gương mặt của Diệp Ninh càng thêm âm u hơn: “Sao lại không được chứ? Nếu là con, con chắc chắn sẽ ly hôn.”
Giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời, nếu người phạm phải sai lầm không hứng chịu một bài học nhớ đời thì sau này chắc chắn sẽ lại dẫm lên vết xe đổ.
TBC
“Chị, chị đừng làm em sợ mà, em thật sự không muốn ly hôn!” Diệp Đống sợ hãi.
Tuy rằng ngay từ đầu cậu thật sự không có tình cảm quá sâu đậm với Khổng Giai, nhưng mà hơn một năm kết hôn này, Khổng Giai chăm chỉ, giỏi giang, có hiếu lại đảm đang, làm cậu có thể cảm nhận được cảm giác yên ổn và ấm áp chưa bao giờ có.
“Đúng đó, con gái, con mau nghĩ cách đi. Nhà chúng ta không thể không có Khổng Giai được.” Triệu Thu Phân cũng nhìn về phía Diệp Ninh với ánh mắt cầu xin.
Cô con dâu tốt như thế, sau này bọn họ chắc chắn sẽ không tìm được người thứ hai.
Diệp Ninh im lặng không nói gì.
Diệp Đống sốt ruột đổ mồ hôi đầy đầu: “Hay là hiện tại em lập tức đi tìm Khổng Giai, cho dù có phải quỳ xuống xin lỗi, chỉ cần em ấy không đòi ly hôn thì chuyện gì em cũng có thể làm được!”
Cậu thật sự bất chấp tất cả, chỉ muốn cứu vãn chuyện này.
Diệp Ninh nhìn thấy vẻ hối hận trên mặt cậu cũng không giống như là giả, nhưng vẫn cản không cho cậu đi tìm Khổng Giai.
“Hiện tại Khổng Giai cần có thời gian suy nghĩ kỹ càng, em cứ ở yên trong nhà tự ngẫm lại lỗi lầm của mình, chăm sóc tốt cho Khiêm Khiêm đi. Chờ thêm mấy ngày nữa, cảm xúc của em ấy bình tĩnh lại rồi, em lại đi qua đó nhận sai, nhận phạt.”
Tuy rằng hiện tại Diệp Đống muốn nhào đến nhà mẹ để của Khổng Giai ngay lập tức, nhưng trong lòng cũng biết rõ Diệp Ninh tuyệt đối sẽ không hại cậu.
Cho nên tốt nhất cậu phải nghe lời Diệp Ninh.
Cậu cố nén cơn lo lắng trong lòng xuống, gật đầu đồng ý.
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… Diệp Ninh chẳng có chút thương hại gì với Diệp Đống.Nếu không để cậu đích thân trải nghiệm thì vĩnh viễn sẽ không biết được sự vất vả của Khổng Giai.Diệp Quốc Sinh cũng trầm giọng đồng ý: “Con gái nói đúng lắm, nó đáng đời!”Bọn họ đã biết Diệp Đống ở bên ngoài làm chuyện sai trái, vừa tức lại vừa hận cậu.Diệp Đống khóc không ra nước mắt: “Cha mẹ, chị, con thật sự biết lỗi rồi. Mọi người đánh con mắng con gì cũng được, nhưng Khiêm Khiêm vô tội. Nó khóc lâu như thế, lỡ như có vấn đề gì thì phải làm sao đây?”Nghe cậu nói như thế, Diệp Quốc Sinh và Triệu Thu Phân đều không hé răng.Con trai phạm sai lầm, đương nhiên không thể để cháu nội chịu tội thay được.“Con gái, nếu Khiêm Khiêm cứ khóc như thế mãi thì chắc chắn sẽ bệnh đó, để mẹ dỗ nó trước đi.” Triệu Thu Phân cẩn thận thương lượng với Diệp Ninh, vừa định đi ôm đứa bé.Gương mặt Diệp Ninh căng chặt, Diệp Đống sẽ thành ra như ngày hôm nay cũng có nguyên nhân rất lớn là vì được cha mẹ dung túng và cưng chiều.Chỉ cần cậu còn ở lại bên cạnh bọn họ một ngày thì cậu sẽ không bao giờ học được cách gánh vác những trách nhiệm mà mình nên gánh.“Mẹ, con nít khóc một chút cũng không có vấn đề gì. Hơn nữa cha mẹ có nghĩ đến không, nếu cuối cùng Khổng Giai quyết định ly hôn với Tiểu Đống, vậy lúc đó Khiêm Khiêm phải làm sao đây?”Cô nghiêm túc nhắc nhở bọn họ sự thật rất có khả năng sẽ phát sinh.Triệu Thu Phân ngơ ngẩn: “Chắc là không, không nghiêm trọng đến mức đó đâu đúng không?”Hiện tại bà biết lỗi lầm của Diệp Đống cũng rất tức giận, nhưng lại cảm thấy Khổng Giai nhiều nhất chỉ nổi giận vài ngày thôi, cuối cùng chắc chắn vẫn sẽ tha thứ cho cậu.Đây không phải là suy nghĩ của một mình Triệu Thu Phân, mà lại đại biểu cho đại đa số phụ nữ trong thôn. Cho dù chồng mình có ngoại tình thì cãi nhau một trận, la hét vài hôm, nhịn một chút rồi cũng xong.Huống chi Diệp Đống cũng không phải thật sự ngoại tình với gái bên ngoài, cậu chỉ là tạm thời không khống chế được bản thân, chỉ cần sau này sửa lại thì càng có thể tha thứ hơn.Gương mặt của Diệp Ninh càng thêm âm u hơn: “Sao lại không được chứ? Nếu là con, con chắc chắn sẽ ly hôn.”Giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời, nếu người phạm phải sai lầm không hứng chịu một bài học nhớ đời thì sau này chắc chắn sẽ lại dẫm lên vết xe đổ.TBC“Chị, chị đừng làm em sợ mà, em thật sự không muốn ly hôn!” Diệp Đống sợ hãi.Tuy rằng ngay từ đầu cậu thật sự không có tình cảm quá sâu đậm với Khổng Giai, nhưng mà hơn một năm kết hôn này, Khổng Giai chăm chỉ, giỏi giang, có hiếu lại đảm đang, làm cậu có thể cảm nhận được cảm giác yên ổn và ấm áp chưa bao giờ có.“Đúng đó, con gái, con mau nghĩ cách đi. Nhà chúng ta không thể không có Khổng Giai được.” Triệu Thu Phân cũng nhìn về phía Diệp Ninh với ánh mắt cầu xin.Cô con dâu tốt như thế, sau này bọn họ chắc chắn sẽ không tìm được người thứ hai.Diệp Ninh im lặng không nói gì.Diệp Đống sốt ruột đổ mồ hôi đầy đầu: “Hay là hiện tại em lập tức đi tìm Khổng Giai, cho dù có phải quỳ xuống xin lỗi, chỉ cần em ấy không đòi ly hôn thì chuyện gì em cũng có thể làm được!”Cậu thật sự bất chấp tất cả, chỉ muốn cứu vãn chuyện này.Diệp Ninh nhìn thấy vẻ hối hận trên mặt cậu cũng không giống như là giả, nhưng vẫn cản không cho cậu đi tìm Khổng Giai.“Hiện tại Khổng Giai cần có thời gian suy nghĩ kỹ càng, em cứ ở yên trong nhà tự ngẫm lại lỗi lầm của mình, chăm sóc tốt cho Khiêm Khiêm đi. Chờ thêm mấy ngày nữa, cảm xúc của em ấy bình tĩnh lại rồi, em lại đi qua đó nhận sai, nhận phạt.”Tuy rằng hiện tại Diệp Đống muốn nhào đến nhà mẹ để của Khổng Giai ngay lập tức, nhưng trong lòng cũng biết rõ Diệp Ninh tuyệt đối sẽ không hại cậu.Cho nên tốt nhất cậu phải nghe lời Diệp Ninh.Cậu cố nén cơn lo lắng trong lòng xuống, gật đầu đồng ý.