“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn…

Chương 1312: Chương 1312

Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… Mục Văn Hạo rõ ràng cảm nhận được sự chần chừ và do dự của cô ta, tiếp tục thuyết phục: “Chắc là cô cũng biết được năng lực của tôi, thay vì hiện tại ngồi đây rối rắm đau khổ thì không bằng hợp tác cùng với tôi, giải quyết nhanh gọn việc này.”“Anh muốn tôi làm cái gì?”Ngô Hàm Nhu cũng không phải một cô gái ngây thơ, cô ta tuyệt đối sẽ không bị người khác khống chế.Mục Văn Hạo cầm lấy ly rượu, rót đầy ly rượu cho cô ta: “Yên tâm đi. Tôi sẽ không làm cô làm chuyện gì trái pháp luật hay phạm tội, cô muốn Cố Phong, mà tôi muốn Diệp Ninh, hai chúng ta hợp tác với nhau cùng nhau đạt được thứ mình muốn.”Ngô Hàm Nhu lạnh nhạt nhìn anh ta, cảm thấy anh ta đang nằm mơ giữa ban ngày.Cho dù không có Cố Phong thì Diệp Ninh cũng sẽ chỉ lựa chọn anh của cô ta.Cô ta chần chừ một lúc, dưới ánh mắt chăm chú đầy đắc ý của Mục Văn Hạo, không chút hoang mang bưng ly rượu đến bên miệng, uống một hơi cạn sạch.Hai mắt Mục Văn Hạo sáng rực lên, đã sớm đoán trước được kết quả như thế này.Bởi vì Ngô Hàm Nhu sẽ không vô duyên vô cớ xuất hiện trong địa bàn của anh ta.Có thêm Ngô Hàm Nhu giúp đỡ, lần này anh ta nhất định có thể có được Diệp Ninh.TBCNgày hôm sau.Khi Diệp Ninh xuất hiện ở đoàn văn công thì toàn bộ đoàn văn công đều trở nên náo nhiệt.Các thành viên của các bộ phận khác đều chạy đến bộ phận nhạc khí, cho nên khi mấy người Từ Minh Vũ đến thì đã hoàn toàn không chen vào trong được nữa.Tối hôm qua Từ Minh Vũ và Lý Kiến Hoa cũng đã nhận được tin tức hôm nay Diệp Ninh sẽ đến đi làm. Tuy rằng bọn họ đều đã chuẩn bị sẵn tâm lý từ trước rồi, nhưng khi nhìn thấy cảnh này vẫn cứ giật mình dở khóc dở cười.Người bên ngoài thì cũng thôi, sao đến cả mấy đồng nghiệp trong đoàn nhìn thấy Diệp Ninh cũng kích động đến thế chứ?“Nhường đường chút nào! Nhường đường chút nào!”Hai người chen lấn đổ mồ hôi đầy đầu, cuối cùng mới đi đến được đại sảnh huấn luyện.[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1314.html.]Mà lúc này Diệp Ninh đang bị mọi người vây quanh mấy vòng xin chữ ký.Nhìn thấy Từ Minh Vũ, cô giống như gặp được cứu tinh, vội vàng dùng ánh mắt cầu cứu.Từ Minh Vũ lập tức ngầm hiểu, bày ra tư thế đội trưởng, gân cổ lên hét to.“Hiện tại đang là thời gian làm việc, mọi người không lo đi làm mà chạy đến đây hết làm gì?! Mau đi về đi!”Lý Kiến Hoa cũng phụ họa theo, hơn nữa còn bảo người của đội ca hát đi ra ngoài *****ên.Bọn họ đuổi người suốt sáu bảy phút, cuối cùng đội nhạc khí mới coi như yên lặng lại.Lúc này thì đồng phục đoàn văn công của Diệp Ninh đã bị mọi người chen lấn nhăn nheo, cô nhìn về phía Từ Minh Vũ và Lý Kiến Hoa nói: “Đội trưởng Từ, phiền anh quá rồi.”“Cái này thì có gì mà phiền chứ. Hôm nay là ngày *****ên cô quay về, mọi người đều khó tránh khỏi kích động hơn một chút, sau này có lẽ sẽ không như thế nữa.” Từ Minh Vũ cười ha hả, nhìn thấy Diệp Ninh của hiện tại, anh ta lập tức cười tươi như hoa.“Cô đã hoàn toàn khỏi hẳn chưa? Cũng không thể cố chịu đựng vết thương đi làm được!”Hiện tại cô không chỉ là cục cưng của đội nhạc khí mà còn là đối tượng được bảo vệ trọng điểm của toàn bộ đoàn văn công.Diệp Ninh đưa ra câu trả lời khẳng định: “Đã không có việc gì rồi, tôi có thể làm việc bình thường rồi.”“Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi.” Từ Minh Vũ vui vẻ lặp lại một câu, tuy rằng nói cơ thể của Diệp Ninh không có vấn đề gì, nhưng mà bọn họ cũng sẽ không sắp xếp cho cô lên sân khấu trong những buổi biểu diễn bình thường.“Cô cũng không ở trong đội hai ba tháng rồi, trong đội cũng tuyển thêm vài thành viên mới, để tôi giới thiệu cho cô.Diệp Ninh nhìn theo hướng mà Từ Minh Vũ chỉ, ngoại trừ các thành viên cũ như Lý Mạn Mạn ra thì đúng là trong đội ngũ đã có thêm một vài gương mặt mới xa lạ.Hiện tại mấy đội viên mới đều đang dùng ánh mắt tỏa sáng nhìn chằm chằm vào cô.“Đây là Dư Hòa, Lưu Mộc Lan, Trần Hân và Viên Băng.”Từ Minh Vũ lập tức giới thiệu tên của bọn họ.Nói xong lời cuối cùng, khi nói đến Viên Băng, anh ta cố ý lại bổ sung thêm một câu với Diệp Ninh: “Viên Băng cũng là người đánh đàn dương cầm.” 

Mục Văn Hạo rõ ràng cảm nhận được sự chần chừ và do dự của cô ta, tiếp tục thuyết phục: “Chắc là cô cũng biết được năng lực của tôi, thay vì hiện tại ngồi đây rối rắm đau khổ thì không bằng hợp tác cùng với tôi, giải quyết nhanh gọn việc này.”

“Anh muốn tôi làm cái gì?”

Ngô Hàm Nhu cũng không phải một cô gái ngây thơ, cô ta tuyệt đối sẽ không bị người khác khống chế.

Mục Văn Hạo cầm lấy ly rượu, rót đầy ly rượu cho cô ta: “Yên tâm đi. Tôi sẽ không làm cô làm chuyện gì trái pháp luật hay phạm tội, cô muốn Cố Phong, mà tôi muốn Diệp Ninh, hai chúng ta hợp tác với nhau cùng nhau đạt được thứ mình muốn.”

Ngô Hàm Nhu lạnh nhạt nhìn anh ta, cảm thấy anh ta đang nằm mơ giữa ban ngày.

Cho dù không có Cố Phong thì Diệp Ninh cũng sẽ chỉ lựa chọn anh của cô ta.

Cô ta chần chừ một lúc, dưới ánh mắt chăm chú đầy đắc ý của Mục Văn Hạo, không chút hoang mang bưng ly rượu đến bên miệng, uống một hơi cạn sạch.

Hai mắt Mục Văn Hạo sáng rực lên, đã sớm đoán trước được kết quả như thế này.

Bởi vì Ngô Hàm Nhu sẽ không vô duyên vô cớ xuất hiện trong địa bàn của anh ta.

Có thêm Ngô Hàm Nhu giúp đỡ, lần này anh ta nhất định có thể có được Diệp Ninh.

TBC

Ngày hôm sau.

Khi Diệp Ninh xuất hiện ở đoàn văn công thì toàn bộ đoàn văn công đều trở nên náo nhiệt.

Các thành viên của các bộ phận khác đều chạy đến bộ phận nhạc khí, cho nên khi mấy người Từ Minh Vũ đến thì đã hoàn toàn không chen vào trong được nữa.

Tối hôm qua Từ Minh Vũ và Lý Kiến Hoa cũng đã nhận được tin tức hôm nay Diệp Ninh sẽ đến đi làm. Tuy rằng bọn họ đều đã chuẩn bị sẵn tâm lý từ trước rồi, nhưng khi nhìn thấy cảnh này vẫn cứ giật mình dở khóc dở cười.

Người bên ngoài thì cũng thôi, sao đến cả mấy đồng nghiệp trong đoàn nhìn thấy Diệp Ninh cũng kích động đến thế chứ?

“Nhường đường chút nào! Nhường đường chút nào!”

Hai người chen lấn đổ mồ hôi đầy đầu, cuối cùng mới đi đến được đại sảnh huấn luyện.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - 

https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1314.html

.]

Mà lúc này Diệp Ninh đang bị mọi người vây quanh mấy vòng xin chữ ký.

Nhìn thấy Từ Minh Vũ, cô giống như gặp được cứu tinh, vội vàng dùng ánh mắt cầu cứu.

Từ Minh Vũ lập tức ngầm hiểu, bày ra tư thế đội trưởng, gân cổ lên hét to.

“Hiện tại đang là thời gian làm việc, mọi người không lo đi làm mà chạy đến đây hết làm gì?! Mau đi về đi!”

Lý Kiến Hoa cũng phụ họa theo, hơn nữa còn bảo người của đội ca hát đi ra ngoài *****ên.

Bọn họ đuổi người suốt sáu bảy phút, cuối cùng đội nhạc khí mới coi như yên lặng lại.

Lúc này thì đồng phục đoàn văn công của Diệp Ninh đã bị mọi người chen lấn nhăn nheo, cô nhìn về phía Từ Minh Vũ và Lý Kiến Hoa nói: “Đội trưởng Từ, phiền anh quá rồi.”

“Cái này thì có gì mà phiền chứ. Hôm nay là ngày *****ên cô quay về, mọi người đều khó tránh khỏi kích động hơn một chút, sau này có lẽ sẽ không như thế nữa.” Từ Minh Vũ cười ha hả, nhìn thấy Diệp Ninh của hiện tại, anh ta lập tức cười tươi như hoa.

“Cô đã hoàn toàn khỏi hẳn chưa? Cũng không thể cố chịu đựng vết thương đi làm được!”

Hiện tại cô không chỉ là cục cưng của đội nhạc khí mà còn là đối tượng được bảo vệ trọng điểm của toàn bộ đoàn văn công.

Diệp Ninh đưa ra câu trả lời khẳng định: “Đã không có việc gì rồi, tôi có thể làm việc bình thường rồi.”

“Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi.” Từ Minh Vũ vui vẻ lặp lại một câu, tuy rằng nói cơ thể của Diệp Ninh không có vấn đề gì, nhưng mà bọn họ cũng sẽ không sắp xếp cho cô lên sân khấu trong những buổi biểu diễn bình thường.

“Cô cũng không ở trong đội hai ba tháng rồi, trong đội cũng tuyển thêm vài thành viên mới, để tôi giới thiệu cho cô.

Diệp Ninh nhìn theo hướng mà Từ Minh Vũ chỉ, ngoại trừ các thành viên cũ như Lý Mạn Mạn ra thì đúng là trong đội ngũ đã có thêm một vài gương mặt mới xa lạ.

Hiện tại mấy đội viên mới đều đang dùng ánh mắt tỏa sáng nhìn chằm chằm vào cô.

“Đây là Dư Hòa, Lưu Mộc Lan, Trần Hân và Viên Băng.”

Từ Minh Vũ lập tức giới thiệu tên của bọn họ.

Nói xong lời cuối cùng, khi nói đến Viên Băng, anh ta cố ý lại bổ sung thêm một câu với Diệp Ninh: “Viên Băng cũng là người đánh đàn dương cầm.”

 

Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… Mục Văn Hạo rõ ràng cảm nhận được sự chần chừ và do dự của cô ta, tiếp tục thuyết phục: “Chắc là cô cũng biết được năng lực của tôi, thay vì hiện tại ngồi đây rối rắm đau khổ thì không bằng hợp tác cùng với tôi, giải quyết nhanh gọn việc này.”“Anh muốn tôi làm cái gì?”Ngô Hàm Nhu cũng không phải một cô gái ngây thơ, cô ta tuyệt đối sẽ không bị người khác khống chế.Mục Văn Hạo cầm lấy ly rượu, rót đầy ly rượu cho cô ta: “Yên tâm đi. Tôi sẽ không làm cô làm chuyện gì trái pháp luật hay phạm tội, cô muốn Cố Phong, mà tôi muốn Diệp Ninh, hai chúng ta hợp tác với nhau cùng nhau đạt được thứ mình muốn.”Ngô Hàm Nhu lạnh nhạt nhìn anh ta, cảm thấy anh ta đang nằm mơ giữa ban ngày.Cho dù không có Cố Phong thì Diệp Ninh cũng sẽ chỉ lựa chọn anh của cô ta.Cô ta chần chừ một lúc, dưới ánh mắt chăm chú đầy đắc ý của Mục Văn Hạo, không chút hoang mang bưng ly rượu đến bên miệng, uống một hơi cạn sạch.Hai mắt Mục Văn Hạo sáng rực lên, đã sớm đoán trước được kết quả như thế này.Bởi vì Ngô Hàm Nhu sẽ không vô duyên vô cớ xuất hiện trong địa bàn của anh ta.Có thêm Ngô Hàm Nhu giúp đỡ, lần này anh ta nhất định có thể có được Diệp Ninh.TBCNgày hôm sau.Khi Diệp Ninh xuất hiện ở đoàn văn công thì toàn bộ đoàn văn công đều trở nên náo nhiệt.Các thành viên của các bộ phận khác đều chạy đến bộ phận nhạc khí, cho nên khi mấy người Từ Minh Vũ đến thì đã hoàn toàn không chen vào trong được nữa.Tối hôm qua Từ Minh Vũ và Lý Kiến Hoa cũng đã nhận được tin tức hôm nay Diệp Ninh sẽ đến đi làm. Tuy rằng bọn họ đều đã chuẩn bị sẵn tâm lý từ trước rồi, nhưng khi nhìn thấy cảnh này vẫn cứ giật mình dở khóc dở cười.Người bên ngoài thì cũng thôi, sao đến cả mấy đồng nghiệp trong đoàn nhìn thấy Diệp Ninh cũng kích động đến thế chứ?“Nhường đường chút nào! Nhường đường chút nào!”Hai người chen lấn đổ mồ hôi đầy đầu, cuối cùng mới đi đến được đại sảnh huấn luyện.[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1314.html.]Mà lúc này Diệp Ninh đang bị mọi người vây quanh mấy vòng xin chữ ký.Nhìn thấy Từ Minh Vũ, cô giống như gặp được cứu tinh, vội vàng dùng ánh mắt cầu cứu.Từ Minh Vũ lập tức ngầm hiểu, bày ra tư thế đội trưởng, gân cổ lên hét to.“Hiện tại đang là thời gian làm việc, mọi người không lo đi làm mà chạy đến đây hết làm gì?! Mau đi về đi!”Lý Kiến Hoa cũng phụ họa theo, hơn nữa còn bảo người của đội ca hát đi ra ngoài *****ên.Bọn họ đuổi người suốt sáu bảy phút, cuối cùng đội nhạc khí mới coi như yên lặng lại.Lúc này thì đồng phục đoàn văn công của Diệp Ninh đã bị mọi người chen lấn nhăn nheo, cô nhìn về phía Từ Minh Vũ và Lý Kiến Hoa nói: “Đội trưởng Từ, phiền anh quá rồi.”“Cái này thì có gì mà phiền chứ. Hôm nay là ngày *****ên cô quay về, mọi người đều khó tránh khỏi kích động hơn một chút, sau này có lẽ sẽ không như thế nữa.” Từ Minh Vũ cười ha hả, nhìn thấy Diệp Ninh của hiện tại, anh ta lập tức cười tươi như hoa.“Cô đã hoàn toàn khỏi hẳn chưa? Cũng không thể cố chịu đựng vết thương đi làm được!”Hiện tại cô không chỉ là cục cưng của đội nhạc khí mà còn là đối tượng được bảo vệ trọng điểm của toàn bộ đoàn văn công.Diệp Ninh đưa ra câu trả lời khẳng định: “Đã không có việc gì rồi, tôi có thể làm việc bình thường rồi.”“Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi.” Từ Minh Vũ vui vẻ lặp lại một câu, tuy rằng nói cơ thể của Diệp Ninh không có vấn đề gì, nhưng mà bọn họ cũng sẽ không sắp xếp cho cô lên sân khấu trong những buổi biểu diễn bình thường.“Cô cũng không ở trong đội hai ba tháng rồi, trong đội cũng tuyển thêm vài thành viên mới, để tôi giới thiệu cho cô.Diệp Ninh nhìn theo hướng mà Từ Minh Vũ chỉ, ngoại trừ các thành viên cũ như Lý Mạn Mạn ra thì đúng là trong đội ngũ đã có thêm một vài gương mặt mới xa lạ.Hiện tại mấy đội viên mới đều đang dùng ánh mắt tỏa sáng nhìn chằm chằm vào cô.“Đây là Dư Hòa, Lưu Mộc Lan, Trần Hân và Viên Băng.”Từ Minh Vũ lập tức giới thiệu tên của bọn họ.Nói xong lời cuối cùng, khi nói đến Viên Băng, anh ta cố ý lại bổ sung thêm một câu với Diệp Ninh: “Viên Băng cũng là người đánh đàn dương cầm.” 

Chương 1312: Chương 1312