“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn…

Chương 1316: Chương 1316

Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… Vấn đề về thân phận, vấn đề an toàn khi Diệp Ninh trở thành quân tẩu, bởi vì nguyên nhân công việc nên hai người bọn họ gặp mặt thì ít mà xa cách thì nhiều, sẽ có rất nhiều vấn đề về sinh hoạt.Nhưng mà bởi vì anh đã hoàn toàn nghĩ đến cho nên mới lãng phí quá nhiều thời gian tốt đẹp để ở cùng với Diệp Ninh.Đối với anh của hiện tại, so với việc mất đi Diệp Ninh thì tất cả các vấn đề còn lại đều không còn quan trọng nữa.“Tôi sẽ không làm Tiểu Ninh từ bỏ sự nghiệp của cô ấy.”Anh nỉ non nói, không phải trả lời Trịnh Hồng Xương mà là đang tự nói cho mình.Giây tiếp theo anh lại đối diện với ánh mắt của Trịnh Hồng Xương, ánh mắt d.a.o động trở nên vô cùng cứng cỏi.“Nếu nhất định phải lựa chọn giữa việc tham gia quân ngũ và phục hôn thì tôi lựa chọn phục hôn!”Anh dùng hết toàn bộ sức lực của bản thân, thậm chí anh cũng không biết sau này anh có hối hận vì quyết định này hay không.Nhưng hiện tại anh càng biết rõ cái gì quan trọng hơn!Trịnh Hồng Xương nhíu chặt mày lại, hiển nhiên sự lựa chọn của Cố Phong cũng nằm ngoài dự đoán của ông ấy.“Cậu không muốn để Diệp Ninh trả giá vì cậu, nhưng cậu lại cam tâm vì cô ấy mà từ bỏ tương lai sáng lạn của mình sao?”Tương lai của anh cũng sẽ vô cùng lộng lẫy sáng lạn.”“Vâng!” Cố Phong không chút do dự đáp.Trong mắt Trịnh Hồng Xương lộ ra chút hiểu rõ: “Không hối hận?”Cố Phong hít một hơi thật sâu: “Không hối hận!”Một giây.Hai giây.Năm giây.Mười giây.TBCThần kinh của Cố Phong đã căng thẳng đến cực điểm, nghĩ đến việc mình sắp cởi bỏ quân trang, rời khỏi doanh bộ, toàn thân anh giống như bị bao phủ bởi cảm giác ngạt thở.Nhưng anh vẫn sẽ không thay đổi quyết định.Giống như một thế kỷ dài dòng trôi qua, Trịnh Hồng Xương đột nhiên mỉm cười.“Ha hả?”Cố Phong giật mình đứng yên tại chỗ, không thể hiểu nổi tiếng cười này có ý nghĩa gì?[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1318.html.]Trịnh Hồng Xương lại lấy tờ đơn xin phục hôn ra, gương mặt nghiêm túc lộ ra chút vui mừng, vung tay lên nói: “Cái này, tôi duyệt.”Cố Phong giống như trút được gánh nặng, nhưng mà nghĩ đến chuyện mình sắp phải rời khỏi bộ đội.Anh cười khổ nói: “Đoàn trưởng, tôi quay về lập tức viết báo cáo xuất ngũ...”“Xuất ngũ? Cậu mơ đẹp ghê. Quốc gia bồi dưỡng cậu lâu như thế, cậu muốn xuất ngũ là có thể xuất ngũ sao?”Trịnh Hồng Xương giống như biến thành một người hoàn toàn khác với lúc này.“Hả?” Cố Phong ngơ ngác: “Nhưng mà không phải ông đã nói là...”Đầu óc của anh không thể nào hiểu nổi chuyện này, nhưng mà loáng thoáng cảm thấy hình như chuyện này còn có khả năng cứu vãn đúng không?Cái thằng ngốc này.Trịnh Hồng Xương chửi thầm trong lòng.“Lúc nãy tôi chỉ là thử cậu mà thôi, nếu không thì làm sao tôi có thể biết được lần này hai người các cậu phục hôn lần nữa là nghiêm túc hay không chứ?”Phục hôn, tình huống này cực kỳ hiếm có ở trong đoàn, hơn nữa lần trước khi Cố Phong yêu cầu ly hôn cũng lộ ra thái độ vô cùng kiên quyết. Nếu phục hôn xong lại ly hôn lần nữa, vậy chẳng phải đã thành trò cười rồi sao?Huống chi những lời ông ấy nói lúc nãy cũng đều là sự thật khách quan đang hiện hữu, nếu bọn họ không có tình cảm và lòng tin vô cùng kiên định thì sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra vấn đề.Cho nên lần này ông ấy phải cực kỳ cẩn thận mới được.Nhưng mà biểu hiện của Cố Phong vẫn làm ông ấy vô cùng yên tâm.“Hả?” Cố Phong trực tiếp biến thành một con vẹt chỉ biết lặp lại chữ này.Trịnh Hồng Xương kiên nhẫn cho anh một chút thời gian để phản ứng.Một lúc sau, cảm xúc tối tăm trong lòng Cố Phong bị kích động thay thế, cuối cùng cũng không thể khống chế được niềm vui sướng bất thình lình này.“Tôi có thể phục hôn Tiểu Ninh, hơn nữa cũng không cần phải xuất ngũ sao?”Hạnh phúc đến quá đột ngột, anh cần phải xác nhận lại lần nữa.Trịnh Hồng Xương gật đầu, khẳng định nói: “Đúng vậy.”“Cảm ơn đoàn trưởng!” Lúc này tuy rằng Cố Phong trông có vẻ khá bình tĩnh, nhưng trên thực tế đã vui vẻ đến mức muốn lao ra ngoài la to vài tiếng.“Được rồi, đi thôi. Đến lúc đó nhớ mời tôi uống rượu mừng.” Khóe mắt Trịnh Hồng Xương mang theo chút ý cười.Cố Phong là người ông ấy nhìn anh trưởng thành, ông ấy đương nhiên hi vọng anh có thể đạt đến hạnh phúc.“Vâng, đoàn trưởng!” Giọng của Cố Phong phát run.Cuối cùng anh cũng chờ đến ngày này rồi! 

Vấn đề về thân phận, vấn đề an toàn khi Diệp Ninh trở thành quân tẩu, bởi vì nguyên nhân công việc nên hai người bọn họ gặp mặt thì ít mà xa cách thì nhiều, sẽ có rất nhiều vấn đề về sinh hoạt.

Nhưng mà bởi vì anh đã hoàn toàn nghĩ đến cho nên mới lãng phí quá nhiều thời gian tốt đẹp để ở cùng với Diệp Ninh.

Đối với anh của hiện tại, so với việc mất đi Diệp Ninh thì tất cả các vấn đề còn lại đều không còn quan trọng nữa.

“Tôi sẽ không làm Tiểu Ninh từ bỏ sự nghiệp của cô ấy.”

Anh nỉ non nói, không phải trả lời Trịnh Hồng Xương mà là đang tự nói cho mình.

Giây tiếp theo anh lại đối diện với ánh mắt của Trịnh Hồng Xương, ánh mắt d.a.o động trở nên vô cùng cứng cỏi.

“Nếu nhất định phải lựa chọn giữa việc tham gia quân ngũ và phục hôn thì tôi lựa chọn phục hôn!”

Anh dùng hết toàn bộ sức lực của bản thân, thậm chí anh cũng không biết sau này anh có hối hận vì quyết định này hay không.

Nhưng hiện tại anh càng biết rõ cái gì quan trọng hơn!

Trịnh Hồng Xương nhíu chặt mày lại, hiển nhiên sự lựa chọn của Cố Phong cũng nằm ngoài dự đoán của ông ấy.

“Cậu không muốn để Diệp Ninh trả giá vì cậu, nhưng cậu lại cam tâm vì cô ấy mà từ bỏ tương lai sáng lạn của mình sao?”

Tương lai của anh cũng sẽ vô cùng lộng lẫy sáng lạn.”

“Vâng!” Cố Phong không chút do dự đáp.

Trong mắt Trịnh Hồng Xương lộ ra chút hiểu rõ: “Không hối hận?”

Cố Phong hít một hơi thật sâu: “Không hối hận!”

Một giây.

Hai giây.

Năm giây.

Mười giây.

TBC

Thần kinh của Cố Phong đã căng thẳng đến cực điểm, nghĩ đến việc mình sắp cởi bỏ quân trang, rời khỏi doanh bộ, toàn thân anh giống như bị bao phủ bởi cảm giác ngạt thở.

Nhưng anh vẫn sẽ không thay đổi quyết định.

Giống như một thế kỷ dài dòng trôi qua, Trịnh Hồng Xương đột nhiên mỉm cười.

“Ha hả?”

Cố Phong giật mình đứng yên tại chỗ, không thể hiểu nổi tiếng cười này có ý nghĩa gì?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - 

https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1318.html

.]

Trịnh Hồng Xương lại lấy tờ đơn xin phục hôn ra, gương mặt nghiêm túc lộ ra chút vui mừng, vung tay lên nói: “Cái này, tôi duyệt.”

Cố Phong giống như trút được gánh nặng, nhưng mà nghĩ đến chuyện mình sắp phải rời khỏi bộ đội.

Anh cười khổ nói: “Đoàn trưởng, tôi quay về lập tức viết báo cáo xuất ngũ...”

“Xuất ngũ? Cậu mơ đẹp ghê. Quốc gia bồi dưỡng cậu lâu như thế, cậu muốn xuất ngũ là có thể xuất ngũ sao?”

Trịnh Hồng Xương giống như biến thành một người hoàn toàn khác với lúc này.

“Hả?” Cố Phong ngơ ngác: “Nhưng mà không phải ông đã nói là...”

Đầu óc của anh không thể nào hiểu nổi chuyện này, nhưng mà loáng thoáng cảm thấy hình như chuyện này còn có khả năng cứu vãn đúng không?

Cái thằng ngốc này.

Trịnh Hồng Xương chửi thầm trong lòng.

“Lúc nãy tôi chỉ là thử cậu mà thôi, nếu không thì làm sao tôi có thể biết được lần này hai người các cậu phục hôn lần nữa là nghiêm túc hay không chứ?”

Phục hôn, tình huống này cực kỳ hiếm có ở trong đoàn, hơn nữa lần trước khi Cố Phong yêu cầu ly hôn cũng lộ ra thái độ vô cùng kiên quyết. Nếu phục hôn xong lại ly hôn lần nữa, vậy chẳng phải đã thành trò cười rồi sao?

Huống chi những lời ông ấy nói lúc nãy cũng đều là sự thật khách quan đang hiện hữu, nếu bọn họ không có tình cảm và lòng tin vô cùng kiên định thì sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra vấn đề.

Cho nên lần này ông ấy phải cực kỳ cẩn thận mới được.

Nhưng mà biểu hiện của Cố Phong vẫn làm ông ấy vô cùng yên tâm.

“Hả?” Cố Phong trực tiếp biến thành một con vẹt chỉ biết lặp lại chữ này.

Trịnh Hồng Xương kiên nhẫn cho anh một chút thời gian để phản ứng.

Một lúc sau, cảm xúc tối tăm trong lòng Cố Phong bị kích động thay thế, cuối cùng cũng không thể khống chế được niềm vui sướng bất thình lình này.

“Tôi có thể phục hôn Tiểu Ninh, hơn nữa cũng không cần phải xuất ngũ sao?”

Hạnh phúc đến quá đột ngột, anh cần phải xác nhận lại lần nữa.

Trịnh Hồng Xương gật đầu, khẳng định nói: “Đúng vậy.”

“Cảm ơn đoàn trưởng!” Lúc này tuy rằng Cố Phong trông có vẻ khá bình tĩnh, nhưng trên thực tế đã vui vẻ đến mức muốn lao ra ngoài la to vài tiếng.

“Được rồi, đi thôi. Đến lúc đó nhớ mời tôi uống rượu mừng.” Khóe mắt Trịnh Hồng Xương mang theo chút ý cười.

Cố Phong là người ông ấy nhìn anh trưởng thành, ông ấy đương nhiên hi vọng anh có thể đạt đến hạnh phúc.

“Vâng, đoàn trưởng!” Giọng của Cố Phong phát run.

Cuối cùng anh cũng chờ đến ngày này rồi!

 

Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… Vấn đề về thân phận, vấn đề an toàn khi Diệp Ninh trở thành quân tẩu, bởi vì nguyên nhân công việc nên hai người bọn họ gặp mặt thì ít mà xa cách thì nhiều, sẽ có rất nhiều vấn đề về sinh hoạt.Nhưng mà bởi vì anh đã hoàn toàn nghĩ đến cho nên mới lãng phí quá nhiều thời gian tốt đẹp để ở cùng với Diệp Ninh.Đối với anh của hiện tại, so với việc mất đi Diệp Ninh thì tất cả các vấn đề còn lại đều không còn quan trọng nữa.“Tôi sẽ không làm Tiểu Ninh từ bỏ sự nghiệp của cô ấy.”Anh nỉ non nói, không phải trả lời Trịnh Hồng Xương mà là đang tự nói cho mình.Giây tiếp theo anh lại đối diện với ánh mắt của Trịnh Hồng Xương, ánh mắt d.a.o động trở nên vô cùng cứng cỏi.“Nếu nhất định phải lựa chọn giữa việc tham gia quân ngũ và phục hôn thì tôi lựa chọn phục hôn!”Anh dùng hết toàn bộ sức lực của bản thân, thậm chí anh cũng không biết sau này anh có hối hận vì quyết định này hay không.Nhưng hiện tại anh càng biết rõ cái gì quan trọng hơn!Trịnh Hồng Xương nhíu chặt mày lại, hiển nhiên sự lựa chọn của Cố Phong cũng nằm ngoài dự đoán của ông ấy.“Cậu không muốn để Diệp Ninh trả giá vì cậu, nhưng cậu lại cam tâm vì cô ấy mà từ bỏ tương lai sáng lạn của mình sao?”Tương lai của anh cũng sẽ vô cùng lộng lẫy sáng lạn.”“Vâng!” Cố Phong không chút do dự đáp.Trong mắt Trịnh Hồng Xương lộ ra chút hiểu rõ: “Không hối hận?”Cố Phong hít một hơi thật sâu: “Không hối hận!”Một giây.Hai giây.Năm giây.Mười giây.TBCThần kinh của Cố Phong đã căng thẳng đến cực điểm, nghĩ đến việc mình sắp cởi bỏ quân trang, rời khỏi doanh bộ, toàn thân anh giống như bị bao phủ bởi cảm giác ngạt thở.Nhưng anh vẫn sẽ không thay đổi quyết định.Giống như một thế kỷ dài dòng trôi qua, Trịnh Hồng Xương đột nhiên mỉm cười.“Ha hả?”Cố Phong giật mình đứng yên tại chỗ, không thể hiểu nổi tiếng cười này có ý nghĩa gì?[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1318.html.]Trịnh Hồng Xương lại lấy tờ đơn xin phục hôn ra, gương mặt nghiêm túc lộ ra chút vui mừng, vung tay lên nói: “Cái này, tôi duyệt.”Cố Phong giống như trút được gánh nặng, nhưng mà nghĩ đến chuyện mình sắp phải rời khỏi bộ đội.Anh cười khổ nói: “Đoàn trưởng, tôi quay về lập tức viết báo cáo xuất ngũ...”“Xuất ngũ? Cậu mơ đẹp ghê. Quốc gia bồi dưỡng cậu lâu như thế, cậu muốn xuất ngũ là có thể xuất ngũ sao?”Trịnh Hồng Xương giống như biến thành một người hoàn toàn khác với lúc này.“Hả?” Cố Phong ngơ ngác: “Nhưng mà không phải ông đã nói là...”Đầu óc của anh không thể nào hiểu nổi chuyện này, nhưng mà loáng thoáng cảm thấy hình như chuyện này còn có khả năng cứu vãn đúng không?Cái thằng ngốc này.Trịnh Hồng Xương chửi thầm trong lòng.“Lúc nãy tôi chỉ là thử cậu mà thôi, nếu không thì làm sao tôi có thể biết được lần này hai người các cậu phục hôn lần nữa là nghiêm túc hay không chứ?”Phục hôn, tình huống này cực kỳ hiếm có ở trong đoàn, hơn nữa lần trước khi Cố Phong yêu cầu ly hôn cũng lộ ra thái độ vô cùng kiên quyết. Nếu phục hôn xong lại ly hôn lần nữa, vậy chẳng phải đã thành trò cười rồi sao?Huống chi những lời ông ấy nói lúc nãy cũng đều là sự thật khách quan đang hiện hữu, nếu bọn họ không có tình cảm và lòng tin vô cùng kiên định thì sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra vấn đề.Cho nên lần này ông ấy phải cực kỳ cẩn thận mới được.Nhưng mà biểu hiện của Cố Phong vẫn làm ông ấy vô cùng yên tâm.“Hả?” Cố Phong trực tiếp biến thành một con vẹt chỉ biết lặp lại chữ này.Trịnh Hồng Xương kiên nhẫn cho anh một chút thời gian để phản ứng.Một lúc sau, cảm xúc tối tăm trong lòng Cố Phong bị kích động thay thế, cuối cùng cũng không thể khống chế được niềm vui sướng bất thình lình này.“Tôi có thể phục hôn Tiểu Ninh, hơn nữa cũng không cần phải xuất ngũ sao?”Hạnh phúc đến quá đột ngột, anh cần phải xác nhận lại lần nữa.Trịnh Hồng Xương gật đầu, khẳng định nói: “Đúng vậy.”“Cảm ơn đoàn trưởng!” Lúc này tuy rằng Cố Phong trông có vẻ khá bình tĩnh, nhưng trên thực tế đã vui vẻ đến mức muốn lao ra ngoài la to vài tiếng.“Được rồi, đi thôi. Đến lúc đó nhớ mời tôi uống rượu mừng.” Khóe mắt Trịnh Hồng Xương mang theo chút ý cười.Cố Phong là người ông ấy nhìn anh trưởng thành, ông ấy đương nhiên hi vọng anh có thể đạt đến hạnh phúc.“Vâng, đoàn trưởng!” Giọng của Cố Phong phát run.Cuối cùng anh cũng chờ đến ngày này rồi! 

Chương 1316: Chương 1316