“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn…

Chương 1355: Chương 1355

Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… Bệnh viện.Mục Văn Hạo lại tỉnh lại từ trong cơn hôn mê, miệng vết thương đau rát.Anh ta cố gắng xốc mí mắt lên.TBC“Văn Hạo, anh tỉnh rồi. Anh muốn uống nước sao?”gương mặt của Mộng Kiều Nhụy lập tức xuất hiện ở trong tầm mắt của anh ta.Rõ ràng là cô ta đã ở đây canh chừng cả một đêm, mặt mày trông có vẻ rất là mỏi mệt.Mục Văn Hạo hơi há mồm, lại phát không bất cứ âm thanh nào.Mộng Kiều Nhụy vội vàng đưa cái ly đã được cắm ống hút tới bên miệng anh ta.Mục Văn Hạo uống hết nửa ly nước ấm mới cảm giác đỡ hơn một chút.“Mấy... Giờ rồi?”Tiếng nói của anh ta nghẹn ngào và khàn đặc.“Tính đến bây giờ thì anh đã hôn mê một ngày một đêm nhiều, hiện tại là 11 giờ trưa.”Mộng Kiều Nhụy vừa nói, vừa để ý vẻ mặt của anh ta.“Miệng vết thương của anh bị nứt ra rồi, bác sĩ tiến hành rồi khâu lại một lần nữa cho anh. Bác sĩ nói, trước khi miệng vết thương khép lại hoàn toàn thì anh không thể liệt hoạt động kịch nữa.”Này cũng không phải là bác sĩ cố ý hù họa anh ta, anh ta vốn dĩ đã bị thương ở vị trí gần trái tim, lại còn bị rách miệng vết thương hai lần liên tiếp, vết thương đã năng nay lại càng nặng hơn..Hơn nữa anh ta còn bị mất m.á.u quá nhiều, hiện tại mặt của anh ta thật sự là còn tái nhợt hơn cả tờ giấy trắng nữa.Mục Văn Hạo hoàn toàn không nghe lọt tai những lời này của cô ta, gian nan mệnh lệnh: “Kêu Hà Bân tiến vào.”Hơi thở của Mộng Kiều Nhụy hơi gián đoạn, sắc mặt hơi thay đổi.“Văn Hạo, anh cứ nghỉ ngơi trước……”“Kêu cậu ta…… Đi vào!” Mục Văn Hạo âm trầm đánh gãy lời khuyên của cô ta, sắc mặt bắt đầu trở nên dữ tợn.[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1357.html.]Toàn thân Mộng Kiều Nhụy run lên, nhanh chóng nuốt mấy lời còn chưa nói ra vào trong bụng, đi đến cửa phòng bệnh.Sau một lát, Hà Bân đi đến trước giường bệnh.Mục Văn Hạo chỉ nói mấy câu, hơi thở đã bắt đầu trở nên dồn dập cùng hỗn loạn.“Đi…… Tìm các phóng viên lại đây……”Anh ta lại dạo quanh quỷ môn quan một chuyến rồi đi về, nếu nói anh ta không hề kiêng dè Cố Phong thì đương nhiên là không có khả năng. Nhưng mà sự tình đã đến nước này, anh ta nhất định phải làm đến bước cuối cùng mới được.Hiện tại bên ngoài đã toàn là tai tiếng của anh ta và Diệp Ninh, chỉ cần anh ta công khai nói với phóng viên là anh ta có mối quan hệ thân mật với Diệp Ninh thật, vậy chẳng khác nào anh ta đã đơn phương chứng thực tất cả mọi thứ.Đến lúc đó cho dù Cố Phong có c.h.é.m anh ta ra nghìn mảnh thì cũng không thể chiếm được Diệp Ninh.Đây là kế hoạch của anh ta, không có bất cứ sơ sót nào.Như thế sẽ làm cho Cố Phong cùng Diệp Ninh không còn có khả năng đến được với nhauMộng Kiều Nhụy kinh hồn táng đảm nhìn Hà Bân, tuy rằng cô ta không biết kế hoạch của Mục Văn Hạo là gì, nhưng lại có thể xem ra hiện tại Mục Văn Hạo rõ ràng đang chơi liều được ăn cả ngã về không.Nhưng mà Cố Phong cũng không phải người dễ trêu chọc, hôm trước anh ra tay cũng chính là chứng minh tốt nhất.Mục Văn Hạo nhắm hai mắt lại, muốn nghỉ ngơi dưỡng sức, đồng thời cũng đang âm thầm tính toán lại trong đầu lần nữa, nghĩ xem tiếp theo đây anh ta phải nói cái gì với phóng viên.Vài phút sau, anh ta ý thức được không đúng lắm , lại mở bừng mắt ra lần nữa.Không ngờ rằng anh ta lại nhìn thấy Hà Bân vốn nên đi làm việc lại vẫn còn đứng yên tại chỗ, không có bất cứ động tác gì.Trên mặt Mục Văn Hạo lập tức hiện ra chút vẻ không vui: “Tôi nói…… Cậu không…… Nghe được sao?”Bọn họ đúng là càng ngày càng to gan, còn bắt anh ta phải lặp lại lần thứ hai nữa!Đáy mắt của Hà Bân hiện ra một chút bất an, đôi tay cũng nắm chặt lại.“Ông chủ, chuyện này đã xuất hiện một ít ngoài ý muốn.”Anh ta vô cùng cẩn thận mở miệng nói.Thật ra anh ta cũng không để cho Mục Văn Hạo biết được chuyện này nhanh như thế, nhưng mà với tình huống hiện tại, chỉ e là anh ta không muốn nói cũng không được. 

Bệnh viện.

Mục Văn Hạo lại tỉnh lại từ trong cơn hôn mê, miệng vết thương đau rát.

Anh ta cố gắng xốc mí mắt lên.

TBC

“Văn Hạo, anh tỉnh rồi. Anh muốn uống nước sao?”

gương mặt của Mộng Kiều Nhụy lập tức xuất hiện ở trong tầm mắt của anh ta.

Rõ ràng là cô ta đã ở đây canh chừng cả một đêm, mặt mày trông có vẻ rất là mỏi mệt.

Mục Văn Hạo hơi há mồm, lại phát không bất cứ âm thanh nào.

Mộng Kiều Nhụy vội vàng đưa cái ly đã được cắm ống hút tới bên miệng anh ta.

Mục Văn Hạo uống hết nửa ly nước ấm mới cảm giác đỡ hơn một chút.

“Mấy... Giờ rồi?”

Tiếng nói của anh ta nghẹn ngào và khàn đặc.

“Tính đến bây giờ thì anh đã hôn mê một ngày một đêm nhiều, hiện tại là 11 giờ trưa.”

Mộng Kiều Nhụy vừa nói, vừa để ý vẻ mặt của anh ta.

“Miệng vết thương của anh bị nứt ra rồi, bác sĩ tiến hành rồi khâu lại một lần nữa cho anh. Bác sĩ nói, trước khi miệng vết thương khép lại hoàn toàn thì anh không thể liệt hoạt động kịch nữa.”

Này cũng không phải là bác sĩ cố ý hù họa anh ta, anh ta vốn dĩ đã bị thương ở vị trí gần trái tim, lại còn bị rách miệng vết thương hai lần liên tiếp, vết thương đã năng nay lại càng nặng hơn..

Hơn nữa anh ta còn bị mất m.á.u quá nhiều, hiện tại mặt của anh ta thật sự là còn tái nhợt hơn cả tờ giấy trắng nữa.

Mục Văn Hạo hoàn toàn không nghe lọt tai những lời này của cô ta, gian nan mệnh lệnh: “Kêu Hà Bân tiến vào.”

Hơi thở của Mộng Kiều Nhụy hơi gián đoạn, sắc mặt hơi thay đổi.

“Văn Hạo, anh cứ nghỉ ngơi trước……”

“Kêu cậu ta…… Đi vào!” Mục Văn Hạo âm trầm đánh gãy lời khuyên của cô ta, sắc mặt bắt đầu trở nên dữ tợn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - 

https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1357.html

.]

Toàn thân Mộng Kiều Nhụy run lên, nhanh chóng nuốt mấy lời còn chưa nói ra vào trong bụng, đi đến cửa phòng bệnh.

Sau một lát, Hà Bân đi đến trước giường bệnh.

Mục Văn Hạo chỉ nói mấy câu, hơi thở đã bắt đầu trở nên dồn dập cùng hỗn loạn.

“Đi…… Tìm các phóng viên lại đây……”

Anh ta lại dạo quanh quỷ môn quan một chuyến rồi đi về, nếu nói anh ta không hề kiêng dè Cố Phong thì đương nhiên là không có khả năng. Nhưng mà sự tình đã đến nước này, anh ta nhất định phải làm đến bước cuối cùng mới được.

Hiện tại bên ngoài đã toàn là tai tiếng của anh ta và Diệp Ninh, chỉ cần anh ta công khai nói với phóng viên là anh ta có mối quan hệ thân mật với Diệp Ninh thật, vậy chẳng khác nào anh ta đã đơn phương chứng thực tất cả mọi thứ.

Đến lúc đó cho dù Cố Phong có c.h.é.m anh ta ra nghìn mảnh thì cũng không thể chiếm được Diệp Ninh.

Đây là kế hoạch của anh ta, không có bất cứ sơ sót nào.

Như thế sẽ làm cho Cố Phong cùng Diệp Ninh không còn có khả năng đến được với nhau

Mộng Kiều Nhụy kinh hồn táng đảm nhìn Hà Bân, tuy rằng cô ta không biết kế hoạch của Mục Văn Hạo là gì, nhưng lại có thể xem ra hiện tại Mục Văn Hạo rõ ràng đang chơi liều được ăn cả ngã về không.

Nhưng mà Cố Phong cũng không phải người dễ trêu chọc, hôm trước anh ra tay cũng chính là chứng minh tốt nhất.

Mục Văn Hạo nhắm hai mắt lại, muốn nghỉ ngơi dưỡng sức, đồng thời cũng đang âm thầm tính toán lại trong đầu lần nữa, nghĩ xem tiếp theo đây anh ta phải nói cái gì với phóng viên.

Vài phút sau, anh ta ý thức được không đúng lắm , lại mở bừng mắt ra lần nữa.

Không ngờ rằng anh ta lại nhìn thấy Hà Bân vốn nên đi làm việc lại vẫn còn đứng yên tại chỗ, không có bất cứ động tác gì.

Trên mặt Mục Văn Hạo lập tức hiện ra chút vẻ không vui: “Tôi nói…… Cậu không…… Nghe được sao?”

Bọn họ đúng là càng ngày càng to gan, còn bắt anh ta phải lặp lại lần thứ hai nữa!

Đáy mắt của Hà Bân hiện ra một chút bất an, đôi tay cũng nắm chặt lại.

“Ông chủ, chuyện này đã xuất hiện một ít ngoài ý muốn.”

Anh ta vô cùng cẩn thận mở miệng nói.

Thật ra anh ta cũng không để cho Mục Văn Hạo biết được chuyện này nhanh như thế, nhưng mà với tình huống hiện tại, chỉ e là anh ta không muốn nói cũng không được.

 

Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… Bệnh viện.Mục Văn Hạo lại tỉnh lại từ trong cơn hôn mê, miệng vết thương đau rát.Anh ta cố gắng xốc mí mắt lên.TBC“Văn Hạo, anh tỉnh rồi. Anh muốn uống nước sao?”gương mặt của Mộng Kiều Nhụy lập tức xuất hiện ở trong tầm mắt của anh ta.Rõ ràng là cô ta đã ở đây canh chừng cả một đêm, mặt mày trông có vẻ rất là mỏi mệt.Mục Văn Hạo hơi há mồm, lại phát không bất cứ âm thanh nào.Mộng Kiều Nhụy vội vàng đưa cái ly đã được cắm ống hút tới bên miệng anh ta.Mục Văn Hạo uống hết nửa ly nước ấm mới cảm giác đỡ hơn một chút.“Mấy... Giờ rồi?”Tiếng nói của anh ta nghẹn ngào và khàn đặc.“Tính đến bây giờ thì anh đã hôn mê một ngày một đêm nhiều, hiện tại là 11 giờ trưa.”Mộng Kiều Nhụy vừa nói, vừa để ý vẻ mặt của anh ta.“Miệng vết thương của anh bị nứt ra rồi, bác sĩ tiến hành rồi khâu lại một lần nữa cho anh. Bác sĩ nói, trước khi miệng vết thương khép lại hoàn toàn thì anh không thể liệt hoạt động kịch nữa.”Này cũng không phải là bác sĩ cố ý hù họa anh ta, anh ta vốn dĩ đã bị thương ở vị trí gần trái tim, lại còn bị rách miệng vết thương hai lần liên tiếp, vết thương đã năng nay lại càng nặng hơn..Hơn nữa anh ta còn bị mất m.á.u quá nhiều, hiện tại mặt của anh ta thật sự là còn tái nhợt hơn cả tờ giấy trắng nữa.Mục Văn Hạo hoàn toàn không nghe lọt tai những lời này của cô ta, gian nan mệnh lệnh: “Kêu Hà Bân tiến vào.”Hơi thở của Mộng Kiều Nhụy hơi gián đoạn, sắc mặt hơi thay đổi.“Văn Hạo, anh cứ nghỉ ngơi trước……”“Kêu cậu ta…… Đi vào!” Mục Văn Hạo âm trầm đánh gãy lời khuyên của cô ta, sắc mặt bắt đầu trở nên dữ tợn.[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1357.html.]Toàn thân Mộng Kiều Nhụy run lên, nhanh chóng nuốt mấy lời còn chưa nói ra vào trong bụng, đi đến cửa phòng bệnh.Sau một lát, Hà Bân đi đến trước giường bệnh.Mục Văn Hạo chỉ nói mấy câu, hơi thở đã bắt đầu trở nên dồn dập cùng hỗn loạn.“Đi…… Tìm các phóng viên lại đây……”Anh ta lại dạo quanh quỷ môn quan một chuyến rồi đi về, nếu nói anh ta không hề kiêng dè Cố Phong thì đương nhiên là không có khả năng. Nhưng mà sự tình đã đến nước này, anh ta nhất định phải làm đến bước cuối cùng mới được.Hiện tại bên ngoài đã toàn là tai tiếng của anh ta và Diệp Ninh, chỉ cần anh ta công khai nói với phóng viên là anh ta có mối quan hệ thân mật với Diệp Ninh thật, vậy chẳng khác nào anh ta đã đơn phương chứng thực tất cả mọi thứ.Đến lúc đó cho dù Cố Phong có c.h.é.m anh ta ra nghìn mảnh thì cũng không thể chiếm được Diệp Ninh.Đây là kế hoạch của anh ta, không có bất cứ sơ sót nào.Như thế sẽ làm cho Cố Phong cùng Diệp Ninh không còn có khả năng đến được với nhauMộng Kiều Nhụy kinh hồn táng đảm nhìn Hà Bân, tuy rằng cô ta không biết kế hoạch của Mục Văn Hạo là gì, nhưng lại có thể xem ra hiện tại Mục Văn Hạo rõ ràng đang chơi liều được ăn cả ngã về không.Nhưng mà Cố Phong cũng không phải người dễ trêu chọc, hôm trước anh ra tay cũng chính là chứng minh tốt nhất.Mục Văn Hạo nhắm hai mắt lại, muốn nghỉ ngơi dưỡng sức, đồng thời cũng đang âm thầm tính toán lại trong đầu lần nữa, nghĩ xem tiếp theo đây anh ta phải nói cái gì với phóng viên.Vài phút sau, anh ta ý thức được không đúng lắm , lại mở bừng mắt ra lần nữa.Không ngờ rằng anh ta lại nhìn thấy Hà Bân vốn nên đi làm việc lại vẫn còn đứng yên tại chỗ, không có bất cứ động tác gì.Trên mặt Mục Văn Hạo lập tức hiện ra chút vẻ không vui: “Tôi nói…… Cậu không…… Nghe được sao?”Bọn họ đúng là càng ngày càng to gan, còn bắt anh ta phải lặp lại lần thứ hai nữa!Đáy mắt của Hà Bân hiện ra một chút bất an, đôi tay cũng nắm chặt lại.“Ông chủ, chuyện này đã xuất hiện một ít ngoài ý muốn.”Anh ta vô cùng cẩn thận mở miệng nói.Thật ra anh ta cũng không để cho Mục Văn Hạo biết được chuyện này nhanh như thế, nhưng mà với tình huống hiện tại, chỉ e là anh ta không muốn nói cũng không được. 

Chương 1355: Chương 1355