“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn…
Chương 1374: Chương 1374
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… Diệp Ninh cũng thoải mái hào phóng trả lời: “Công việc vẫn còn khá tốt, trong đoàn chăm sóc tôi rất nhiều, làm tôi có thể dung hòa được việc trong đoàn và bên ngoài.”“Vậy là tốt rồi. Cơ thể cô thế nào? Cũng ổn đúng không?” Trịnh Hồng Xương nhìn cô, lập tức giống như nhìn thấy Trịnh Thư Vân, đến cả ánh mắt cũng trở nên hiền hòa hơn rất nhiều.Diệp Ninh đưa ra câu trả lời khẳng định: “Đã khỏe hẳn rồi.”Cố Phong nghe được cuộc nói chuyện của hai người, trong lòng hơi thả lỏng lại.Nhưng mà cũng chỉ vài giây sau, câu nói tiếp theo của Trịnh Hồng Xương lập tức làm cho thần kinh của anh lập tức trở nên căng thẳng.“Đơn xin phục hôn của cô và Cố Phong còn chưa được phê duyệt, Cố Phong đã nói chuyện này với cô chưa?”Biểu cảm trên gương mặt Diệp Ninh cũng trở nên nghiêm túc không ít, dưới ánh nhìn chăm chú của Trịnh Hồng Xương, cô khẽ gật đầu.“Chuyện phục hôn cũng không đơn giản như những gì hai người nghĩ, hơn nữa hiện tại công việc của cô có chút đặc biệt, tổ chức cũng là xuất phát từ việc suy xét thận trọng, sau đó mới đưa ra quyết định này. Nếu cô có bất mãn gì thì có thể nói với tôi.”Trịnh Hồng Xương vô cùng nghiêm túc nói ra những lời này, rõ ràng là đang nói Diệp Ninh đang không hài lòng với quyết định này.Trái tim của Cố Phong nhảy lên đến cổ họng, anh cũng không biết Diệp Ninh có nói ra lời gì làm anh hoảng sợ hay không.Diệp Ninh nửa đùa nửa nghiêm túc nói: “Nếu tôi nói tôi muốn nhanh chóng phục hôn với Cố Phong thì ông có thể giải quyết giúp tôi sao?”Trịnh Hồng Xương xấu hổ ho khan: “Cái này chỉ e là không được rồi. Tình hình hiện tại chắc trong lòng hai người cũng biết rõ, ít nhất còn phải chờ thêm một đoạn thời gian nữa.”Hình như Diệp Ninh đã sớm đoán được kết quả sẽ là như thế này, cho nên cũng không hề thất vọng.“Vậy thì không còn chuyện gì nữa.”Trịnh Hồng Xương biết chuyện lần này thật sự đã làm hai người bọn họ tủi thân, nhưng cũng không tiện nhúng tay quá nhiều vào quy trình thẩm tra chính trị.Ông ấy quay đầu nhìn về phía Cố Phong: “Cậu thì sao, có bất mãn gì không?”“Không có.” Cố Phong trả lời khá dứt khoát, dứt khoát đến mức Trịnh Hồng Xương cũng cảm nhận được cảm xúc bất mãn của anh.Nhưng ông ấy cũng không nói tiếp, mà lại nhìn về phía Diệp Ninh.“Mấy ngày trước Thư Vân vừa mới gửi thư về, cô có muốn đọc không?”[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1376.html.]Ông ấy chủ động thay đổi đề tài.TBCTâm trạng của Diệp Ninh lập tức kích động hơn một chút, từ sau khi Trịnh Thư Vân đi nước ngoài rồi, bọn họ không còn liên lạc gì với nhau nữa.Cô thật sự rất muốn biết Trịnh Thư Vân ở nước ngoài sống có ổn không?“Tôi có thể xem sao?”“Có cái gì mà không được chứ, cô đi theo tôi lấy thư đi.”Trịnh Hồng Xương vừa nói vừa từ trên ghế đứng lên.Không chỉ có Diệp Ninh lập tức đứng lên mà đến cả Cố Phong cũng có hành động như thế.Trịnh Hồng Xương liếc nhìn Cố Phong: “Cậu ngồi ở đây chờ đi”“...”Cố Phong chỉ có thể đứng tại chỗ, nhìn theo Diệp Ninh và Trịnh Hồng Xương cùng nhau đi vào.Cảm xúc bất an quanh quẩn trong lòng anh.Diệp Ninh nhanh chóng cùng Trịnh Hồng Xương đi đến phòng khách.Trịnh Hồng Xương mở ngăn kéo lấy ra một lá thư, đưa qua cho cô.Diệp Ninh vội vàng cầm lấy thư mở ra.Trong thư Trịnh Thư Vân kể lại những chuyện nhỏ nhặt mà cô ấy đã trải qua khi ở nước ngoài, cô ấy không chỉ tìm được trường học thích hợp để học tập đào tạo chuyên sâu ở bên đó mà chỉ cần có thời gian thì sẽ đi khắp nơi du lịch ngắm cảnh.Từ những hàng chữ mà cô ấy viết, Diệp Ninh có thể cảm nhận được Trịnh Thư Vân lạc quan rộng rãi, xinh đẹp của quá khứ đã về rồi.Trong lòng cô cuối cùng cũng thả lỏng lại, xem ra quyết định của Trịnh Thư Vân là đúng, cô ấy sống ở nước ngoài rất vui vẻ.Trịnh Hồng Xương biết hai người bọn họ khá thân thiết với nhau, cho nên mới chủ động đưa thư của con gái cho Diệp Ninh xem.Sau khi Diệp Ninh xem xong bức thư này, toàn thân lập tức trở nên nhẹ nhàng rất nhiều.“Đoàn trưởng Trình, Thư Vân có nói chừng cào cậu ấy sẽ về không?”
Diệp Ninh cũng thoải mái hào phóng trả lời: “Công việc vẫn còn khá tốt, trong đoàn chăm sóc tôi rất nhiều, làm tôi có thể dung hòa được việc trong đoàn và bên ngoài.”
“Vậy là tốt rồi. Cơ thể cô thế nào? Cũng ổn đúng không?” Trịnh Hồng Xương nhìn cô, lập tức giống như nhìn thấy Trịnh Thư Vân, đến cả ánh mắt cũng trở nên hiền hòa hơn rất nhiều.
Diệp Ninh đưa ra câu trả lời khẳng định: “Đã khỏe hẳn rồi.”
Cố Phong nghe được cuộc nói chuyện của hai người, trong lòng hơi thả lỏng lại.
Nhưng mà cũng chỉ vài giây sau, câu nói tiếp theo của Trịnh Hồng Xương lập tức làm cho thần kinh của anh lập tức trở nên căng thẳng.
“Đơn xin phục hôn của cô và Cố Phong còn chưa được phê duyệt, Cố Phong đã nói chuyện này với cô chưa?”
Biểu cảm trên gương mặt Diệp Ninh cũng trở nên nghiêm túc không ít, dưới ánh nhìn chăm chú của Trịnh Hồng Xương, cô khẽ gật đầu.
“Chuyện phục hôn cũng không đơn giản như những gì hai người nghĩ, hơn nữa hiện tại công việc của cô có chút đặc biệt, tổ chức cũng là xuất phát từ việc suy xét thận trọng, sau đó mới đưa ra quyết định này. Nếu cô có bất mãn gì thì có thể nói với tôi.”
Trịnh Hồng Xương vô cùng nghiêm túc nói ra những lời này, rõ ràng là đang nói Diệp Ninh đang không hài lòng với quyết định này.
Trái tim của Cố Phong nhảy lên đến cổ họng, anh cũng không biết Diệp Ninh có nói ra lời gì làm anh hoảng sợ hay không.
Diệp Ninh nửa đùa nửa nghiêm túc nói: “Nếu tôi nói tôi muốn nhanh chóng phục hôn với Cố Phong thì ông có thể giải quyết giúp tôi sao?”
Trịnh Hồng Xương xấu hổ ho khan: “Cái này chỉ e là không được rồi. Tình hình hiện tại chắc trong lòng hai người cũng biết rõ, ít nhất còn phải chờ thêm một đoạn thời gian nữa.”
Hình như Diệp Ninh đã sớm đoán được kết quả sẽ là như thế này, cho nên cũng không hề thất vọng.
“Vậy thì không còn chuyện gì nữa.”
Trịnh Hồng Xương biết chuyện lần này thật sự đã làm hai người bọn họ tủi thân, nhưng cũng không tiện nhúng tay quá nhiều vào quy trình thẩm tra chính trị.
Ông ấy quay đầu nhìn về phía Cố Phong: “Cậu thì sao, có bất mãn gì không?”
“Không có.” Cố Phong trả lời khá dứt khoát, dứt khoát đến mức Trịnh Hồng Xương cũng cảm nhận được cảm xúc bất mãn của anh.
Nhưng ông ấy cũng không nói tiếp, mà lại nhìn về phía Diệp Ninh.
“Mấy ngày trước Thư Vân vừa mới gửi thư về, cô có muốn đọc không?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1376.html
.]
Ông ấy chủ động thay đổi đề tài.
TBC
Tâm trạng của Diệp Ninh lập tức kích động hơn một chút, từ sau khi Trịnh Thư Vân đi nước ngoài rồi, bọn họ không còn liên lạc gì với nhau nữa.
Cô thật sự rất muốn biết Trịnh Thư Vân ở nước ngoài sống có ổn không?
“Tôi có thể xem sao?”
“Có cái gì mà không được chứ, cô đi theo tôi lấy thư đi.”
Trịnh Hồng Xương vừa nói vừa từ trên ghế đứng lên.
Không chỉ có Diệp Ninh lập tức đứng lên mà đến cả Cố Phong cũng có hành động như thế.
Trịnh Hồng Xương liếc nhìn Cố Phong: “Cậu ngồi ở đây chờ đi”
“...”
Cố Phong chỉ có thể đứng tại chỗ, nhìn theo Diệp Ninh và Trịnh Hồng Xương cùng nhau đi vào.
Cảm xúc bất an quanh quẩn trong lòng anh.
Diệp Ninh nhanh chóng cùng Trịnh Hồng Xương đi đến phòng khách.
Trịnh Hồng Xương mở ngăn kéo lấy ra một lá thư, đưa qua cho cô.
Diệp Ninh vội vàng cầm lấy thư mở ra.
Trong thư Trịnh Thư Vân kể lại những chuyện nhỏ nhặt mà cô ấy đã trải qua khi ở nước ngoài, cô ấy không chỉ tìm được trường học thích hợp để học tập đào tạo chuyên sâu ở bên đó mà chỉ cần có thời gian thì sẽ đi khắp nơi du lịch ngắm cảnh.
Từ những hàng chữ mà cô ấy viết, Diệp Ninh có thể cảm nhận được Trịnh Thư Vân lạc quan rộng rãi, xinh đẹp của quá khứ đã về rồi.
Trong lòng cô cuối cùng cũng thả lỏng lại, xem ra quyết định của Trịnh Thư Vân là đúng, cô ấy sống ở nước ngoài rất vui vẻ.
Trịnh Hồng Xương biết hai người bọn họ khá thân thiết với nhau, cho nên mới chủ động đưa thư của con gái cho Diệp Ninh xem.
Sau khi Diệp Ninh xem xong bức thư này, toàn thân lập tức trở nên nhẹ nhàng rất nhiều.
“Đoàn trưởng Trình, Thư Vân có nói chừng cào cậu ấy sẽ về không?”
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… Diệp Ninh cũng thoải mái hào phóng trả lời: “Công việc vẫn còn khá tốt, trong đoàn chăm sóc tôi rất nhiều, làm tôi có thể dung hòa được việc trong đoàn và bên ngoài.”“Vậy là tốt rồi. Cơ thể cô thế nào? Cũng ổn đúng không?” Trịnh Hồng Xương nhìn cô, lập tức giống như nhìn thấy Trịnh Thư Vân, đến cả ánh mắt cũng trở nên hiền hòa hơn rất nhiều.Diệp Ninh đưa ra câu trả lời khẳng định: “Đã khỏe hẳn rồi.”Cố Phong nghe được cuộc nói chuyện của hai người, trong lòng hơi thả lỏng lại.Nhưng mà cũng chỉ vài giây sau, câu nói tiếp theo của Trịnh Hồng Xương lập tức làm cho thần kinh của anh lập tức trở nên căng thẳng.“Đơn xin phục hôn của cô và Cố Phong còn chưa được phê duyệt, Cố Phong đã nói chuyện này với cô chưa?”Biểu cảm trên gương mặt Diệp Ninh cũng trở nên nghiêm túc không ít, dưới ánh nhìn chăm chú của Trịnh Hồng Xương, cô khẽ gật đầu.“Chuyện phục hôn cũng không đơn giản như những gì hai người nghĩ, hơn nữa hiện tại công việc của cô có chút đặc biệt, tổ chức cũng là xuất phát từ việc suy xét thận trọng, sau đó mới đưa ra quyết định này. Nếu cô có bất mãn gì thì có thể nói với tôi.”Trịnh Hồng Xương vô cùng nghiêm túc nói ra những lời này, rõ ràng là đang nói Diệp Ninh đang không hài lòng với quyết định này.Trái tim của Cố Phong nhảy lên đến cổ họng, anh cũng không biết Diệp Ninh có nói ra lời gì làm anh hoảng sợ hay không.Diệp Ninh nửa đùa nửa nghiêm túc nói: “Nếu tôi nói tôi muốn nhanh chóng phục hôn với Cố Phong thì ông có thể giải quyết giúp tôi sao?”Trịnh Hồng Xương xấu hổ ho khan: “Cái này chỉ e là không được rồi. Tình hình hiện tại chắc trong lòng hai người cũng biết rõ, ít nhất còn phải chờ thêm một đoạn thời gian nữa.”Hình như Diệp Ninh đã sớm đoán được kết quả sẽ là như thế này, cho nên cũng không hề thất vọng.“Vậy thì không còn chuyện gì nữa.”Trịnh Hồng Xương biết chuyện lần này thật sự đã làm hai người bọn họ tủi thân, nhưng cũng không tiện nhúng tay quá nhiều vào quy trình thẩm tra chính trị.Ông ấy quay đầu nhìn về phía Cố Phong: “Cậu thì sao, có bất mãn gì không?”“Không có.” Cố Phong trả lời khá dứt khoát, dứt khoát đến mức Trịnh Hồng Xương cũng cảm nhận được cảm xúc bất mãn của anh.Nhưng ông ấy cũng không nói tiếp, mà lại nhìn về phía Diệp Ninh.“Mấy ngày trước Thư Vân vừa mới gửi thư về, cô có muốn đọc không?”[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1376.html.]Ông ấy chủ động thay đổi đề tài.TBCTâm trạng của Diệp Ninh lập tức kích động hơn một chút, từ sau khi Trịnh Thư Vân đi nước ngoài rồi, bọn họ không còn liên lạc gì với nhau nữa.Cô thật sự rất muốn biết Trịnh Thư Vân ở nước ngoài sống có ổn không?“Tôi có thể xem sao?”“Có cái gì mà không được chứ, cô đi theo tôi lấy thư đi.”Trịnh Hồng Xương vừa nói vừa từ trên ghế đứng lên.Không chỉ có Diệp Ninh lập tức đứng lên mà đến cả Cố Phong cũng có hành động như thế.Trịnh Hồng Xương liếc nhìn Cố Phong: “Cậu ngồi ở đây chờ đi”“...”Cố Phong chỉ có thể đứng tại chỗ, nhìn theo Diệp Ninh và Trịnh Hồng Xương cùng nhau đi vào.Cảm xúc bất an quanh quẩn trong lòng anh.Diệp Ninh nhanh chóng cùng Trịnh Hồng Xương đi đến phòng khách.Trịnh Hồng Xương mở ngăn kéo lấy ra một lá thư, đưa qua cho cô.Diệp Ninh vội vàng cầm lấy thư mở ra.Trong thư Trịnh Thư Vân kể lại những chuyện nhỏ nhặt mà cô ấy đã trải qua khi ở nước ngoài, cô ấy không chỉ tìm được trường học thích hợp để học tập đào tạo chuyên sâu ở bên đó mà chỉ cần có thời gian thì sẽ đi khắp nơi du lịch ngắm cảnh.Từ những hàng chữ mà cô ấy viết, Diệp Ninh có thể cảm nhận được Trịnh Thư Vân lạc quan rộng rãi, xinh đẹp của quá khứ đã về rồi.Trong lòng cô cuối cùng cũng thả lỏng lại, xem ra quyết định của Trịnh Thư Vân là đúng, cô ấy sống ở nước ngoài rất vui vẻ.Trịnh Hồng Xương biết hai người bọn họ khá thân thiết với nhau, cho nên mới chủ động đưa thư của con gái cho Diệp Ninh xem.Sau khi Diệp Ninh xem xong bức thư này, toàn thân lập tức trở nên nhẹ nhàng rất nhiều.“Đoàn trưởng Trình, Thư Vân có nói chừng cào cậu ấy sẽ về không?”