“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn…
Chương 1407: Chương 1407
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… Một tiếng đồng hồ sau, Diệp Ninh thở hổn hển đứng trên đỉnh núi.Khi cô nhìn thấy cảnh đêm trên đỉnh núi, lập tức bị hấp dẫn ngay, mọi mệt mỏi đều biến mất không thấy.Trăng treo cao ở trên bầu trời, ánh sao nhấp nháy, gió nhẹ thổi qua gương mặt của cô, làm cô cảm giác vô cùng thoải mái.“Nơi này... Đẹp quá!”Giờ phút này, cuối cùng cô cũng biết vì sao Cố Phong muốn dẫn cô lên núi rồi.Cố Phong đứng ở bên cạnh cô, nhìn nụ cười vui vẻ trên gương mặt cô, anh đã sớm đoán được cô sẽ thích nơi này mà.“Nơi này không chỉ có buổi tối đẹp mà khi mặt trời mọc cũng rất đẹp.”“Mặt trời mọc?” Diệp Ninh lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, ý của anh là tối nay bọn họ sẽ ở lại đây sao?Cố Phong dùng hành động thay thế cho câu trả lời, anh buông túi hành quân xuống, không ngờ lại lôi một cái lều giản dị từ bên trong ra.Diệp Ninh đã giật mình đến mức không nói nên lời.Động tác của Cố Phong rất nhanh nhẹn, chỉ mất vài phút đã dựng lều xong rồi.Anh còn cố ý trải một lớp thảm mỏng ở bên trên, sau đó lại giống như đang chơi ảo thuật, móc ra một hộp đồ ăn.“Trong túi hành quân của anh có ma pháp gì hả? Sao lại chứa được nhiều thứ như thế?” Giờ phút này Diệp Ninh chỉ còn vui vẻ và thả lỏng.“Không nhiều lắm, cũng chỉ có mấy thứ này mà thôi. Điều kiện có hạn, em tạm chấp nhận một chút đi.”Cố Phong chuẩn bị xong tất cả mọi thứ mới gọi cô đến ngồi xuống lều trại, cùng nhau ăn cơm ngắm trăng với anh.Diệp Ninh đúng là đã đói bụng rồi, ở trên đỉnh núi cũng không cần thiết phải bận tâm chuyện hình tượng gì cả.Nương theo ánh trăng, ngắm cảnh núi, đây là lần *****ên cô ăn cơm dưới hoàn cảnh như thế này, cảm thấy cũng rất thú vị.“Có phải các anh thường xuyên ngủ lại ở nơi này không?”Cố Phong gật đầu, bởi vì đến đây thường xuyên nên anh càng biết bóng đêm đẹp đến cỡ nào, cho nên mới luôn nghĩ đến cảnh dẫn cô đến đây chia sẻ.“Nơi này đúng là một nơi rất đẹp.” Diệp Ninh thật sự rất thích nơi này, chỉ có điều trong mùa này thì đến đêm sẽ cảm thấy có hơi se lạnh.Nhưng mà Cố Phong nhanh chóng đi nhặt củi gỗ về, dựng đống lửa lên.Diệp Ninh cảm nhận được ấm áp từ ngọn lửa mang đến, ngẩng đầu nhìn lên sao trời, cảm giác thích ý chưa từng có. Cố Phong xử lý xong mấy việc vặt thì lập tức ngồi xuống bên cạnh cô, ôm cô vào trong lòng n.g.ự.c của mình.“Em còn lạnh không?”Diệp Ninh lắc đầu nói: “Không lạnh.” Hơn nữa trong lòng còn rất ấm áp.Cố Phong nhìn theo tầm mắt của cô, chân trời có vô số ngôi sao đếm không xuể.“Em thích hôn lễ như thế nào?”TBCCố Phong đột nhiên hỏi câu hỏi này làm Diệp Ninh hơi sửng sốt, sau khi hoàn hồn lại, cô cười nói: “Em không để ý đến hình thức hôn lễ, chỉ cần chúng ta có thể thuận lợi phục hôn là được rồi.”“Cái này thì không được. Anh vẫn còn thiếu em một buổi hôn lễ, buổi kết hôn lần này anh muốn tổ chức một hôn lễ thật lớn cho em.” Trên gương mặt dịu dàng của Cố Phong lộ ra một chút chờ mong và ước ao.Lần *****ên kết hôn, bọn họ hoàn toàn không để ý đến.Lần này chắc chắn sẽ không qua loa nữa.Diệp Ninh hiểu được tâm trạng của anh: “Vậy cứ nghe theo lời của anh.”Cô không có quá nhiều bạn bè, chỉ cần lúc kết hôn cha mẹ và người thân đều có mặt là được rồi.Cố Phong gác cằm lên đỉnh đầu của cô, lòng bàn tay thô ráp nắm lấy bàn tay nhỏ xinh đẹp của cô.“Chờ chúng ta kết hôn rồi, lại sinh hai đứa con được không?”Gương mặt xinh đẹp của Diệp Ninh đỏ lên, sau đó lại có chút vui vẻ.Trước kia anh chưa bao giờ chủ động nhắc đến đề tài này.“Vì sao lại là hai đứa mà không phải là ba đứa hay bốn đứa chứ?”Cô chỉ tò mò về con số này mà thôi.”Cố Phong nghiêm túc giải thích: “Anh là con trai độc nhất trong nhà, hơn nữa nhà anh đều toàn là con một suốt mấy thế hệ. Anh biết không có anh chị em sẽ cô đơn đến mức nào, cho nên anh mới muốn sau này con của chúng ta có thể có người làm bạn.”Diệp Ninh hiểu ý của anh: “Vậy chúng ta cũng có thể sinh thêm vài đứa mà.”Cố Phong lắc đầu, cánh tay ôm lấy cô siết chặt lại: “Như vậy em sẽ rất vất vả.”Trái tim Diệp Ninh run lên: “Em rất sẵn lòng sinh con cho anh.”Lúc này, ánh sáng trong mắt của cô còn sáng hơn cả ngôi sao trên trời.
Một tiếng đồng hồ sau, Diệp Ninh thở hổn hển đứng trên đỉnh núi.
Khi cô nhìn thấy cảnh đêm trên đỉnh núi, lập tức bị hấp dẫn ngay, mọi mệt mỏi đều biến mất không thấy.
Trăng treo cao ở trên bầu trời, ánh sao nhấp nháy, gió nhẹ thổi qua gương mặt của cô, làm cô cảm giác vô cùng thoải mái.
“Nơi này... Đẹp quá!”
Giờ phút này, cuối cùng cô cũng biết vì sao Cố Phong muốn dẫn cô lên núi rồi.
Cố Phong đứng ở bên cạnh cô, nhìn nụ cười vui vẻ trên gương mặt cô, anh đã sớm đoán được cô sẽ thích nơi này mà.
“Nơi này không chỉ có buổi tối đẹp mà khi mặt trời mọc cũng rất đẹp.”
“Mặt trời mọc?” Diệp Ninh lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, ý của anh là tối nay bọn họ sẽ ở lại đây sao?
Cố Phong dùng hành động thay thế cho câu trả lời, anh buông túi hành quân xuống, không ngờ lại lôi một cái lều giản dị từ bên trong ra.
Diệp Ninh đã giật mình đến mức không nói nên lời.
Động tác của Cố Phong rất nhanh nhẹn, chỉ mất vài phút đã dựng lều xong rồi.
Anh còn cố ý trải một lớp thảm mỏng ở bên trên, sau đó lại giống như đang chơi ảo thuật, móc ra một hộp đồ ăn.
“Trong túi hành quân của anh có ma pháp gì hả? Sao lại chứa được nhiều thứ như thế?” Giờ phút này Diệp Ninh chỉ còn vui vẻ và thả lỏng.
“Không nhiều lắm, cũng chỉ có mấy thứ này mà thôi. Điều kiện có hạn, em tạm chấp nhận một chút đi.”
Cố Phong chuẩn bị xong tất cả mọi thứ mới gọi cô đến ngồi xuống lều trại, cùng nhau ăn cơm ngắm trăng với anh.
Diệp Ninh đúng là đã đói bụng rồi, ở trên đỉnh núi cũng không cần thiết phải bận tâm chuyện hình tượng gì cả.
Nương theo ánh trăng, ngắm cảnh núi, đây là lần *****ên cô ăn cơm dưới hoàn cảnh như thế này, cảm thấy cũng rất thú vị.
“Có phải các anh thường xuyên ngủ lại ở nơi này không?”
Cố Phong gật đầu, bởi vì đến đây thường xuyên nên anh càng biết bóng đêm đẹp đến cỡ nào, cho nên mới luôn nghĩ đến cảnh dẫn cô đến đây chia sẻ.
“Nơi này đúng là một nơi rất đẹp.” Diệp Ninh thật sự rất thích nơi này, chỉ có điều trong mùa này thì đến đêm sẽ cảm thấy có hơi se lạnh.
Nhưng mà Cố Phong nhanh chóng đi nhặt củi gỗ về, dựng đống lửa lên.
Diệp Ninh cảm nhận được ấm áp từ ngọn lửa mang đến, ngẩng đầu nhìn lên sao trời, cảm giác thích ý chưa từng có.
Cố Phong xử lý xong mấy việc vặt thì lập tức ngồi xuống bên cạnh cô, ôm cô vào trong lòng n.g.ự.c của mình.
“Em còn lạnh không?”
Diệp Ninh lắc đầu nói: “Không lạnh.” Hơn nữa trong lòng còn rất ấm áp.
Cố Phong nhìn theo tầm mắt của cô, chân trời có vô số ngôi sao đếm không xuể.
“Em thích hôn lễ như thế nào?”
TBC
Cố Phong đột nhiên hỏi câu hỏi này làm Diệp Ninh hơi sửng sốt, sau khi hoàn hồn lại, cô cười nói: “Em không để ý đến hình thức hôn lễ, chỉ cần chúng ta có thể thuận lợi phục hôn là được rồi.”
“Cái này thì không được. Anh vẫn còn thiếu em một buổi hôn lễ, buổi kết hôn lần này anh muốn tổ chức một hôn lễ thật lớn cho em.” Trên gương mặt dịu dàng của Cố Phong lộ ra một chút chờ mong và ước ao.
Lần *****ên kết hôn, bọn họ hoàn toàn không để ý đến.
Lần này chắc chắn sẽ không qua loa nữa.
Diệp Ninh hiểu được tâm trạng của anh: “Vậy cứ nghe theo lời của anh.”
Cô không có quá nhiều bạn bè, chỉ cần lúc kết hôn cha mẹ và người thân đều có mặt là được rồi.
Cố Phong gác cằm lên đỉnh đầu của cô, lòng bàn tay thô ráp nắm lấy bàn tay nhỏ xinh đẹp của cô.
“Chờ chúng ta kết hôn rồi, lại sinh hai đứa con được không?”
Gương mặt xinh đẹp của Diệp Ninh đỏ lên, sau đó lại có chút vui vẻ.
Trước kia anh chưa bao giờ chủ động nhắc đến đề tài này.
“Vì sao lại là hai đứa mà không phải là ba đứa hay bốn đứa chứ?”
Cô chỉ tò mò về con số này mà thôi.”
Cố Phong nghiêm túc giải thích: “Anh là con trai độc nhất trong nhà, hơn nữa nhà anh đều toàn là con một suốt mấy thế hệ. Anh biết không có anh chị em sẽ cô đơn đến mức nào, cho nên anh mới muốn sau này con của chúng ta có thể có người làm bạn.”
Diệp Ninh hiểu ý của anh: “Vậy chúng ta cũng có thể sinh thêm vài đứa mà.”
Cố Phong lắc đầu, cánh tay ôm lấy cô siết chặt lại: “Như vậy em sẽ rất vất vả.”
Trái tim Diệp Ninh run lên: “Em rất sẵn lòng sinh con cho anh.”
Lúc này, ánh sáng trong mắt của cô còn sáng hơn cả ngôi sao trên trời.
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… Một tiếng đồng hồ sau, Diệp Ninh thở hổn hển đứng trên đỉnh núi.Khi cô nhìn thấy cảnh đêm trên đỉnh núi, lập tức bị hấp dẫn ngay, mọi mệt mỏi đều biến mất không thấy.Trăng treo cao ở trên bầu trời, ánh sao nhấp nháy, gió nhẹ thổi qua gương mặt của cô, làm cô cảm giác vô cùng thoải mái.“Nơi này... Đẹp quá!”Giờ phút này, cuối cùng cô cũng biết vì sao Cố Phong muốn dẫn cô lên núi rồi.Cố Phong đứng ở bên cạnh cô, nhìn nụ cười vui vẻ trên gương mặt cô, anh đã sớm đoán được cô sẽ thích nơi này mà.“Nơi này không chỉ có buổi tối đẹp mà khi mặt trời mọc cũng rất đẹp.”“Mặt trời mọc?” Diệp Ninh lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, ý của anh là tối nay bọn họ sẽ ở lại đây sao?Cố Phong dùng hành động thay thế cho câu trả lời, anh buông túi hành quân xuống, không ngờ lại lôi một cái lều giản dị từ bên trong ra.Diệp Ninh đã giật mình đến mức không nói nên lời.Động tác của Cố Phong rất nhanh nhẹn, chỉ mất vài phút đã dựng lều xong rồi.Anh còn cố ý trải một lớp thảm mỏng ở bên trên, sau đó lại giống như đang chơi ảo thuật, móc ra một hộp đồ ăn.“Trong túi hành quân của anh có ma pháp gì hả? Sao lại chứa được nhiều thứ như thế?” Giờ phút này Diệp Ninh chỉ còn vui vẻ và thả lỏng.“Không nhiều lắm, cũng chỉ có mấy thứ này mà thôi. Điều kiện có hạn, em tạm chấp nhận một chút đi.”Cố Phong chuẩn bị xong tất cả mọi thứ mới gọi cô đến ngồi xuống lều trại, cùng nhau ăn cơm ngắm trăng với anh.Diệp Ninh đúng là đã đói bụng rồi, ở trên đỉnh núi cũng không cần thiết phải bận tâm chuyện hình tượng gì cả.Nương theo ánh trăng, ngắm cảnh núi, đây là lần *****ên cô ăn cơm dưới hoàn cảnh như thế này, cảm thấy cũng rất thú vị.“Có phải các anh thường xuyên ngủ lại ở nơi này không?”Cố Phong gật đầu, bởi vì đến đây thường xuyên nên anh càng biết bóng đêm đẹp đến cỡ nào, cho nên mới luôn nghĩ đến cảnh dẫn cô đến đây chia sẻ.“Nơi này đúng là một nơi rất đẹp.” Diệp Ninh thật sự rất thích nơi này, chỉ có điều trong mùa này thì đến đêm sẽ cảm thấy có hơi se lạnh.Nhưng mà Cố Phong nhanh chóng đi nhặt củi gỗ về, dựng đống lửa lên.Diệp Ninh cảm nhận được ấm áp từ ngọn lửa mang đến, ngẩng đầu nhìn lên sao trời, cảm giác thích ý chưa từng có. Cố Phong xử lý xong mấy việc vặt thì lập tức ngồi xuống bên cạnh cô, ôm cô vào trong lòng n.g.ự.c của mình.“Em còn lạnh không?”Diệp Ninh lắc đầu nói: “Không lạnh.” Hơn nữa trong lòng còn rất ấm áp.Cố Phong nhìn theo tầm mắt của cô, chân trời có vô số ngôi sao đếm không xuể.“Em thích hôn lễ như thế nào?”TBCCố Phong đột nhiên hỏi câu hỏi này làm Diệp Ninh hơi sửng sốt, sau khi hoàn hồn lại, cô cười nói: “Em không để ý đến hình thức hôn lễ, chỉ cần chúng ta có thể thuận lợi phục hôn là được rồi.”“Cái này thì không được. Anh vẫn còn thiếu em một buổi hôn lễ, buổi kết hôn lần này anh muốn tổ chức một hôn lễ thật lớn cho em.” Trên gương mặt dịu dàng của Cố Phong lộ ra một chút chờ mong và ước ao.Lần *****ên kết hôn, bọn họ hoàn toàn không để ý đến.Lần này chắc chắn sẽ không qua loa nữa.Diệp Ninh hiểu được tâm trạng của anh: “Vậy cứ nghe theo lời của anh.”Cô không có quá nhiều bạn bè, chỉ cần lúc kết hôn cha mẹ và người thân đều có mặt là được rồi.Cố Phong gác cằm lên đỉnh đầu của cô, lòng bàn tay thô ráp nắm lấy bàn tay nhỏ xinh đẹp của cô.“Chờ chúng ta kết hôn rồi, lại sinh hai đứa con được không?”Gương mặt xinh đẹp của Diệp Ninh đỏ lên, sau đó lại có chút vui vẻ.Trước kia anh chưa bao giờ chủ động nhắc đến đề tài này.“Vì sao lại là hai đứa mà không phải là ba đứa hay bốn đứa chứ?”Cô chỉ tò mò về con số này mà thôi.”Cố Phong nghiêm túc giải thích: “Anh là con trai độc nhất trong nhà, hơn nữa nhà anh đều toàn là con một suốt mấy thế hệ. Anh biết không có anh chị em sẽ cô đơn đến mức nào, cho nên anh mới muốn sau này con của chúng ta có thể có người làm bạn.”Diệp Ninh hiểu ý của anh: “Vậy chúng ta cũng có thể sinh thêm vài đứa mà.”Cố Phong lắc đầu, cánh tay ôm lấy cô siết chặt lại: “Như vậy em sẽ rất vất vả.”Trái tim Diệp Ninh run lên: “Em rất sẵn lòng sinh con cho anh.”Lúc này, ánh sáng trong mắt của cô còn sáng hơn cả ngôi sao trên trời.