“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn…

Chương 1431: Chương 1431

Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… “Lúc trước hai chúng tôi còn ngứa mắt nhau, hiện tại lại đột nhiên nói thích tôi, người bình thường ai mà có thể chấp nhận được việc này chứ?” Ý mà Vương Kim muốn nói chính là anh ấy hoàn toàn không để ý đến vấn đề có thích hay không.Diệp Ninh cũng biết việc này đúng là có chút đột ngột và bất ngờ đối với anh ấy, nhưng mà nếu Chu Giai Bội đã bày tỏ tình cảm, vậy anh ấy có chấp nhận hay không thì cũng nên tỏ rõ thái độ của mình mới được.“Hiện tại anh bắt đầu suy xét cũng còn kịp mà, Giai Bội là một cô gái khá tốt, anh cứ suy nghĩ cẩn thận đi. Đương nhiên nếu anh thật sự không thích thì cứ dứt khoát nói cho em ấy, đừng dây dưa quá lâu.”Đây cũng là lời khuyên và kiến nghị duy nhất mà cô có thể cho anh ấy.Vương Kim thật sự cảm thấy rất đau đầu: “Phiền c.h.ế.t đi được.”Hai người nói chuyện xong, Diệp Ninh lại quay về bên cạnh Từ Minh Vũ và Lý Kiến Hoa, chờ đợi lên sân khấu.Vài phút sau, tiết mục trên sân khấu kết thúc, mấy người Chu Giai Bội từ trên sân khấu đi xuống.Diệp Ninh nhìn gương mặt của cô ấy vẫn còn đỏ bừng, thật lòng mừng thay cho cô ấy.Mặc kệ tình yêu này có kết quả hay không, lòng can đảm của cô gái trẻ này cũng rất đáng khen.Chu Giai Bội nhìn thấy Diệp Ninh cảm thấy xấu hổ muốn chết, theo bản năng dùng khoé mắt tìm kiếm bóng dáng của Vương Kim.Chỗ mà Vương Kim đứng lúc nãy hiện tại đã trống rỗng.MC ở bên ngoài bắt đầu giới thiệu tiết mục tiếp theo, cuối cùng cũng đến lượt Diệp Ninh lên sân khấu.Trong thính phòng vang lên tiếng vỗ tay to như sấm, tiếng vỗ tay vang dội đến cả mấy người ở trong hậu trường cũng có thể nghe được rành mạch, hơn nữa còn nghe thấy rất to.Cho dù là Từ Minh Vũ hay là Lý Kiến Hoa và những người khác, ánh mắt khi nhìn về phía Diệp Ninh đều phát sinh thay đổi.TBCĐây chính là thực lực của cô!Diệp Ninh thoáng điều chỉnh lại hơi thở của mình bước từng bước chân không nhanh không chậm đi ra ngoài.Giờ phút này, tất cả tầm mắt của mọi người ngồi trong thính phòng đều tập trung ở trên sân khấu.Ngay khoảnh khắc nhìn thấy Diệp Ninh xuất hiện, ánh mắt của mỗi người đều dính chặt lên người của cô.Chói mắt sáng ngời, tự tin thong dong. Nhạc dạo đầu bắt đầu vang lên.Trái tim của mấy người Từ Minh Vũ và Lý Kiến Hoa đều hồi hộp nhảy lên đến cổ họng.Ngay giây phút Diệp Ninh hát ra câu hát *****ên, trên mặt mọi người đều lộ ra vẻ kinh ngạc cảm thán và nhẹ nhàng vì đã trút được gánh nặng.Tiếng ca dịu dàng kia giống như âm thanh của tự nhiên, nhẹ nhàng chạm vào linh hồn của mỗi một người nơi đây, làm cho bọn họ đắm chìm trong đó, khó có thể khống chế được.Âm cao cực chuẩn, âm sắc hoàn mỹ không tì vết, Diệp Ninh lại một lần nữa dùng thực lực mạnh mẽ của cô để ra mắt lại một lần nữa.Các thành viên trong đoàn văn công đều ngưỡng mộ và sùng bái nhìn bóng dáng mảnh khảnh đang đứng trên sân khấu.Diệp Ninh đắm chìm toàn bộ thể xác và tinh thần, hưởng thụ cảm giác hạnh phúc mà sân khấu mang đến.Mãi đến khi giai điệu cuối cùng kết thúc, trong đại sảnh lại vang lên tiếng vỗ tay vô cùng kịch liệt.Trên mặt tất cả người xem đều lộ ra vẻ mặt hài lòng, Diệp Ninh đã trả kết quả bài kiểm tra vô cùng hài lòng cho chính cô và những người thích cô!…“Nào! Cụng ly!”Buổi biểu diễn hoàn thành một cách viên mãn, buổi tối tất cả mọi người trong đoàn văn công đi theo Hà Khôn, đến tiệm cơm ăn liên hoan.Bầu không khí trong tiệm cơm vừa nhẹ nhàng lại vui sướng.Người có thể uống rượu đều uống rượu, người không thể uống hoặc không muốn uống rượu thì đều dùng đồ uống khác thay thế.Ly của Diệp Ninh đựng nước ngọt, nhưng mà điều này cũng không ảnh hưởng đến tâm trạng vui vẻ của cô.Hiếm khi mới có cơ hội mọi người ngồi cùng nhau ăn cơm nói chuyện như thế nhau thế này, xung quanh toàn là tiếng nói chuyện ríu rít của mọi người.“Chị dâu, sao không thấy Vương Kim đâu vậy?”Chu Giai Bội vừa mới ngồi xuống đã bắt đầu tìm kiếm bóng dáng của Vương Kim, bữa tiệc diễn ra được một nửa, cô ấy đã không còn kiên nhẫn nữa, hạ thấp giọng hỏi thăm Diệp Ninh đang ngồi ở bên cạnh.Diệp Ninh nói: “Vương Kim nói anh ấy hơi mệt, đi về nghỉ ngơi trước rồi.” 

“Lúc trước hai chúng tôi còn ngứa mắt nhau, hiện tại lại đột nhiên nói thích tôi, người bình thường ai mà có thể chấp nhận được việc này chứ?” Ý mà Vương Kim muốn nói chính là anh ấy hoàn toàn không để ý đến vấn đề có thích hay không.

Diệp Ninh cũng biết việc này đúng là có chút đột ngột và bất ngờ đối với anh ấy, nhưng mà nếu Chu Giai Bội đã bày tỏ tình cảm, vậy anh ấy có chấp nhận hay không thì cũng nên tỏ rõ thái độ của mình mới được.

“Hiện tại anh bắt đầu suy xét cũng còn kịp mà, Giai Bội là một cô gái khá tốt, anh cứ suy nghĩ cẩn thận đi. Đương nhiên nếu anh thật sự không thích thì cứ dứt khoát nói cho em ấy, đừng dây dưa quá lâu.”

Đây cũng là lời khuyên và kiến nghị duy nhất mà cô có thể cho anh ấy.

Vương Kim thật sự cảm thấy rất đau đầu: “Phiền c.h.ế.t đi được.”

Hai người nói chuyện xong, Diệp Ninh lại quay về bên cạnh Từ Minh Vũ và Lý Kiến Hoa, chờ đợi lên sân khấu.

Vài phút sau, tiết mục trên sân khấu kết thúc, mấy người Chu Giai Bội từ trên sân khấu đi xuống.

Diệp Ninh nhìn gương mặt của cô ấy vẫn còn đỏ bừng, thật lòng mừng thay cho cô ấy.

Mặc kệ tình yêu này có kết quả hay không, lòng can đảm của cô gái trẻ này cũng rất đáng khen.

Chu Giai Bội nhìn thấy Diệp Ninh cảm thấy xấu hổ muốn chết, theo bản năng dùng khoé mắt tìm kiếm bóng dáng của Vương Kim.

Chỗ mà Vương Kim đứng lúc nãy hiện tại đã trống rỗng.

MC ở bên ngoài bắt đầu giới thiệu tiết mục tiếp theo, cuối cùng cũng đến lượt Diệp Ninh lên sân khấu.

Trong thính phòng vang lên tiếng vỗ tay to như sấm, tiếng vỗ tay vang dội đến cả mấy người ở trong hậu trường cũng có thể nghe được rành mạch, hơn nữa còn nghe thấy rất to.

Cho dù là Từ Minh Vũ hay là Lý Kiến Hoa và những người khác, ánh mắt khi nhìn về phía Diệp Ninh đều phát sinh thay đổi.

TBC

Đây chính là thực lực của cô!

Diệp Ninh thoáng điều chỉnh lại hơi thở của mình bước từng bước chân không nhanh không chậm đi ra ngoài.

Giờ phút này, tất cả tầm mắt của mọi người ngồi trong thính phòng đều tập trung ở trên sân khấu.

Ngay khoảnh khắc nhìn thấy Diệp Ninh xuất hiện, ánh mắt của mỗi người đều dính chặt lên người của cô.

Chói mắt sáng ngời, tự tin thong dong.

 

Nhạc dạo đầu bắt đầu vang lên.

Trái tim của mấy người Từ Minh Vũ và Lý Kiến Hoa đều hồi hộp nhảy lên đến cổ họng.

Ngay giây phút Diệp Ninh hát ra câu hát *****ên, trên mặt mọi người đều lộ ra vẻ kinh ngạc cảm thán và nhẹ nhàng vì đã trút được gánh nặng.

Tiếng ca dịu dàng kia giống như âm thanh của tự nhiên, nhẹ nhàng chạm vào linh hồn của mỗi một người nơi đây, làm cho bọn họ đắm chìm trong đó, khó có thể khống chế được.

Âm cao cực chuẩn, âm sắc hoàn mỹ không tì vết, Diệp Ninh lại một lần nữa dùng thực lực mạnh mẽ của cô để ra mắt lại một lần nữa.

Các thành viên trong đoàn văn công đều ngưỡng mộ và sùng bái nhìn bóng dáng mảnh khảnh đang đứng trên sân khấu.

Diệp Ninh đắm chìm toàn bộ thể xác và tinh thần, hưởng thụ cảm giác hạnh phúc mà sân khấu mang đến.

Mãi đến khi giai điệu cuối cùng kết thúc, trong đại sảnh lại vang lên tiếng vỗ tay vô cùng kịch liệt.

Trên mặt tất cả người xem đều lộ ra vẻ mặt hài lòng, Diệp Ninh đã trả kết quả bài kiểm tra vô cùng hài lòng cho chính cô và những người thích cô!

“Nào! Cụng ly!”

Buổi biểu diễn hoàn thành một cách viên mãn, buổi tối tất cả mọi người trong đoàn văn công đi theo Hà Khôn, đến tiệm cơm ăn liên hoan.

Bầu không khí trong tiệm cơm vừa nhẹ nhàng lại vui sướng.

Người có thể uống rượu đều uống rượu, người không thể uống hoặc không muốn uống rượu thì đều dùng đồ uống khác thay thế.

Ly của Diệp Ninh đựng nước ngọt, nhưng mà điều này cũng không ảnh hưởng đến tâm trạng vui vẻ của cô.

Hiếm khi mới có cơ hội mọi người ngồi cùng nhau ăn cơm nói chuyện như thế nhau thế này, xung quanh toàn là tiếng nói chuyện ríu rít của mọi người.

“Chị dâu, sao không thấy Vương Kim đâu vậy?”

Chu Giai Bội vừa mới ngồi xuống đã bắt đầu tìm kiếm bóng dáng của Vương Kim, bữa tiệc diễn ra được một nửa, cô ấy đã không còn kiên nhẫn nữa, hạ thấp giọng hỏi thăm Diệp Ninh đang ngồi ở bên cạnh.

Diệp Ninh nói: “Vương Kim nói anh ấy hơi mệt, đi về nghỉ ngơi trước rồi.”

 

Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… “Lúc trước hai chúng tôi còn ngứa mắt nhau, hiện tại lại đột nhiên nói thích tôi, người bình thường ai mà có thể chấp nhận được việc này chứ?” Ý mà Vương Kim muốn nói chính là anh ấy hoàn toàn không để ý đến vấn đề có thích hay không.Diệp Ninh cũng biết việc này đúng là có chút đột ngột và bất ngờ đối với anh ấy, nhưng mà nếu Chu Giai Bội đã bày tỏ tình cảm, vậy anh ấy có chấp nhận hay không thì cũng nên tỏ rõ thái độ của mình mới được.“Hiện tại anh bắt đầu suy xét cũng còn kịp mà, Giai Bội là một cô gái khá tốt, anh cứ suy nghĩ cẩn thận đi. Đương nhiên nếu anh thật sự không thích thì cứ dứt khoát nói cho em ấy, đừng dây dưa quá lâu.”Đây cũng là lời khuyên và kiến nghị duy nhất mà cô có thể cho anh ấy.Vương Kim thật sự cảm thấy rất đau đầu: “Phiền c.h.ế.t đi được.”Hai người nói chuyện xong, Diệp Ninh lại quay về bên cạnh Từ Minh Vũ và Lý Kiến Hoa, chờ đợi lên sân khấu.Vài phút sau, tiết mục trên sân khấu kết thúc, mấy người Chu Giai Bội từ trên sân khấu đi xuống.Diệp Ninh nhìn gương mặt của cô ấy vẫn còn đỏ bừng, thật lòng mừng thay cho cô ấy.Mặc kệ tình yêu này có kết quả hay không, lòng can đảm của cô gái trẻ này cũng rất đáng khen.Chu Giai Bội nhìn thấy Diệp Ninh cảm thấy xấu hổ muốn chết, theo bản năng dùng khoé mắt tìm kiếm bóng dáng của Vương Kim.Chỗ mà Vương Kim đứng lúc nãy hiện tại đã trống rỗng.MC ở bên ngoài bắt đầu giới thiệu tiết mục tiếp theo, cuối cùng cũng đến lượt Diệp Ninh lên sân khấu.Trong thính phòng vang lên tiếng vỗ tay to như sấm, tiếng vỗ tay vang dội đến cả mấy người ở trong hậu trường cũng có thể nghe được rành mạch, hơn nữa còn nghe thấy rất to.Cho dù là Từ Minh Vũ hay là Lý Kiến Hoa và những người khác, ánh mắt khi nhìn về phía Diệp Ninh đều phát sinh thay đổi.TBCĐây chính là thực lực của cô!Diệp Ninh thoáng điều chỉnh lại hơi thở của mình bước từng bước chân không nhanh không chậm đi ra ngoài.Giờ phút này, tất cả tầm mắt của mọi người ngồi trong thính phòng đều tập trung ở trên sân khấu.Ngay khoảnh khắc nhìn thấy Diệp Ninh xuất hiện, ánh mắt của mỗi người đều dính chặt lên người của cô.Chói mắt sáng ngời, tự tin thong dong. Nhạc dạo đầu bắt đầu vang lên.Trái tim của mấy người Từ Minh Vũ và Lý Kiến Hoa đều hồi hộp nhảy lên đến cổ họng.Ngay giây phút Diệp Ninh hát ra câu hát *****ên, trên mặt mọi người đều lộ ra vẻ kinh ngạc cảm thán và nhẹ nhàng vì đã trút được gánh nặng.Tiếng ca dịu dàng kia giống như âm thanh của tự nhiên, nhẹ nhàng chạm vào linh hồn của mỗi một người nơi đây, làm cho bọn họ đắm chìm trong đó, khó có thể khống chế được.Âm cao cực chuẩn, âm sắc hoàn mỹ không tì vết, Diệp Ninh lại một lần nữa dùng thực lực mạnh mẽ của cô để ra mắt lại một lần nữa.Các thành viên trong đoàn văn công đều ngưỡng mộ và sùng bái nhìn bóng dáng mảnh khảnh đang đứng trên sân khấu.Diệp Ninh đắm chìm toàn bộ thể xác và tinh thần, hưởng thụ cảm giác hạnh phúc mà sân khấu mang đến.Mãi đến khi giai điệu cuối cùng kết thúc, trong đại sảnh lại vang lên tiếng vỗ tay vô cùng kịch liệt.Trên mặt tất cả người xem đều lộ ra vẻ mặt hài lòng, Diệp Ninh đã trả kết quả bài kiểm tra vô cùng hài lòng cho chính cô và những người thích cô!…“Nào! Cụng ly!”Buổi biểu diễn hoàn thành một cách viên mãn, buổi tối tất cả mọi người trong đoàn văn công đi theo Hà Khôn, đến tiệm cơm ăn liên hoan.Bầu không khí trong tiệm cơm vừa nhẹ nhàng lại vui sướng.Người có thể uống rượu đều uống rượu, người không thể uống hoặc không muốn uống rượu thì đều dùng đồ uống khác thay thế.Ly của Diệp Ninh đựng nước ngọt, nhưng mà điều này cũng không ảnh hưởng đến tâm trạng vui vẻ của cô.Hiếm khi mới có cơ hội mọi người ngồi cùng nhau ăn cơm nói chuyện như thế nhau thế này, xung quanh toàn là tiếng nói chuyện ríu rít của mọi người.“Chị dâu, sao không thấy Vương Kim đâu vậy?”Chu Giai Bội vừa mới ngồi xuống đã bắt đầu tìm kiếm bóng dáng của Vương Kim, bữa tiệc diễn ra được một nửa, cô ấy đã không còn kiên nhẫn nữa, hạ thấp giọng hỏi thăm Diệp Ninh đang ngồi ở bên cạnh.Diệp Ninh nói: “Vương Kim nói anh ấy hơi mệt, đi về nghỉ ngơi trước rồi.” 

Chương 1431: Chương 1431