“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn…

Chương 1535: Chương 1535

Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… Chờ Cố Phong mặc đồ ngủ đi ra, mới phát hiện trong phòng khách này chỉ còn lại một ngọn nến mờ ảo.Mà Diệp Ninh thì đang đứng trước máy phát nhạc nghịch.Bầu không khí mập mờ dần dần lan tỏa, ngay khoảnh khắc âm nhạc vang lên, sự mập mờ này cũng dâng lên đến đỉnh điểm.Diệp Ninh chủ động đi đến trước mặt Cố Phong nói: “Vị tiên sinh này, anh có thể nhảy một điệu cùng em không?”Cố Phong nhìn đôi mắt sáng long lanh của cô, cũng cười vươn tay nói.“Vô cùng vinh hạnh.”Hai người bọn họ chậm rãi ôm nhau, nhẹ nhàng nhảy múa trong nền nhạc.“Hì hì.”Diệp Ninh lại đột nhiên cười thành tiếng.Cố Phong thoáng có chút hoảng hốt nói: “Sao thế?”“Em nhớ đến cảnh lần *****ên hai chúng ta khiêu vũ.”“Lần *****ên khiêu vũ?”Suy nghĩ của Cố Phong bị đề tài của Diệp Ninh dẫn dắt.TBC“Ừ, anh còn nhớ không?”Cố Phong suy nghĩ nói: “Trong bước tiệc kết bạn của đoàn văn công đúng không?”Hôm đó anh bị Giả Hạo kéo đến bữa tiệc, sau đó cùng nhau nhảy một điệu với cô.“Đúng vậy. Hôm đó em còn đạp anh vài cái, mặt của anh cứ như muốn ăn thịt người vậy.” Hiện tại Diệp Ninh nhớ lại, vẫn cứ cảm thấy buồn cười.Lúc đó cô nặng hơn hai trăm cân, bị cô đạp chắc chắn cũng không dễ chịu gì.Cố Phong cười phủ nhận: “Vậy à? Không có mà đúng không?”“Thời gian trôi qua nhanh thật đó. Lúc đó chúng ta hoàn toàn không ngờ đến sẽ có một ngày như thế.” Diệp Ninh cảm thán cuộc đời thay đổi thất thường.“Hiện tại em đã nhảy rất tốt rồi.” Cố Phong ăn ngay nói thật, còn nhảy tốt hơn cả anh nữa.“Em nói cho anh một bí mật nha.” Diệp Ninh cười xấu xa nói: “Thật ra em biết nhảy từ lâu rồi, hôm đó em cố ý làm thế đó.”Cố Phong dở khóc dở cười, ánh mắt khi nhìn về phía cô dịu dàng như muốn *****.“Anh cũng nói cho em một bí mật.” Diệp Ninh không ngờ anh cũng có bí mật, tò mò hỏi: “Bí mật gì thế?”Chẳng lẽ anh cố ý cho cô đạp sao?“Thật ra lúc đó anh cũng đã có hảo cảm với em rồi, nếu không thì hôm đó anh cũng đã không xuất hiện ở chỗ đó rồi.”Cũng là chờ thật lâu sau đó, Cố Phong mới suy nghĩ cẩn thận phát hiện ra điều này, hơn nữa vô cùng bình thản mà chấp nhận.Diệp Ninh hơi sửng sốt, vô cùng kinh ngạc đứng hình.Cố Phong cúi người, hôn lên môi của cô.Nụ hôn nóng bỏng kịch liệt, khó bỏ khó phân.Không biết bao lâu sau, Diệp Ninh bị anh hôn đến toàn thân kiệt sức không còn sức lực, trực tiếp bị Cố Phong ôm ngang lên, bước vào phòng ngủ.“Tiểu Ninh, cơ thể của em...”Giọng của Cố Phong đã trở nên khàn khàn, nhưng cho dù là thế, anh vẫn cố gắng chịu đựng.Tuy rằng đã hơn nửa tháng trôi qua, nhưng mà vết thương của cô vẫn còn chưa lành hẳn.Đã đến nước này rồi, Diệp Ninh đương nhiên sẽ không cho phép bất cứ chuyện ngoài ý muốn gì đó phát sinh, chủ động cho anh một nụ hôn nồng nhiệt, sau đó thở hổn hển nói: “Nhưng vết thương kia chỉ là chuyện nhỏ.”Nếu anh mà còn muốn tạm dừng nữa thì cô thật sự sẽ nổi giận đó.Phòng tuyến cuối cùng trong lòng Cố Phong hoàn toàn sụp đổ.Anh cởi áo ngủ, lộ ra cơ thể săn chắc của mình.Diệp Ninh chỉ cảm thấy toàn thân như muốn bốc cháy, đầu óc trống rỗng.Thật sự đến giờ phút này, ngược lại cô không biết nên làm cái gì.Cố Phong vụng về mở nút thắt đồ ngủ cô ra, khi nhìn thấy mấy vết thương sưng đỏ trên làn da trắng nõn của cô, anh đau lòng đến mức muốn ngạt thở.“Đừng nhìn.”Diệp Ninh muốn che lại mắt của anh, lại bị anh nhẹ nhàng nắm chặt.Bờ môi ấm áp nhẹ nhàng hôn lên những vết thương kia.Trái tim Diệp Ninh như muốn tan chảy.Theo tiếng ***** dồn dập của hai người, nhiệt độ trong phòng ngủ cũng dần tăng cao.Cố Phong cũng không sốt ruột, mà cứ từ từ tiến hành từng bước một, chậm rãi *****, cuối cùng công thành đoạt đất, tấn công nhanh mạnh, mãi đến khi Diệp Ninh hoàn toàn đắm chìm trong đó... 

Chờ Cố Phong mặc đồ ngủ đi ra, mới phát hiện trong phòng khách này chỉ còn lại một ngọn nến mờ ảo.

Mà Diệp Ninh thì đang đứng trước máy phát nhạc nghịch.

Bầu không khí mập mờ dần dần lan tỏa, ngay khoảnh khắc âm nhạc vang lên, sự mập mờ này cũng dâng lên đến đỉnh điểm.

Diệp Ninh chủ động đi đến trước mặt Cố Phong nói: “Vị tiên sinh này, anh có thể nhảy một điệu cùng em không?”

Cố Phong nhìn đôi mắt sáng long lanh của cô, cũng cười vươn tay nói.

“Vô cùng vinh hạnh.”

Hai người bọn họ chậm rãi ôm nhau, nhẹ nhàng nhảy múa trong nền nhạc.

“Hì hì.”

Diệp Ninh lại đột nhiên cười thành tiếng.

Cố Phong thoáng có chút hoảng hốt nói: “Sao thế?”

“Em nhớ đến cảnh lần *****ên hai chúng ta khiêu vũ.”

“Lần *****ên khiêu vũ?”

Suy nghĩ của Cố Phong bị đề tài của Diệp Ninh dẫn dắt.

TBC

“Ừ, anh còn nhớ không?”

Cố Phong suy nghĩ nói: “Trong bước tiệc kết bạn của đoàn văn công đúng không?”

Hôm đó anh bị Giả Hạo kéo đến bữa tiệc, sau đó cùng nhau nhảy một điệu với cô.

“Đúng vậy. Hôm đó em còn đạp anh vài cái, mặt của anh cứ như muốn ăn thịt người vậy.” Hiện tại Diệp Ninh nhớ lại, vẫn cứ cảm thấy buồn cười.

Lúc đó cô nặng hơn hai trăm cân, bị cô đạp chắc chắn cũng không dễ chịu gì.

Cố Phong cười phủ nhận: “Vậy à? Không có mà đúng không?”

“Thời gian trôi qua nhanh thật đó. Lúc đó chúng ta hoàn toàn không ngờ đến sẽ có một ngày như thế.” Diệp Ninh cảm thán cuộc đời thay đổi thất thường.

“Hiện tại em đã nhảy rất tốt rồi.” Cố Phong ăn ngay nói thật, còn nhảy tốt hơn cả anh nữa.

“Em nói cho anh một bí mật nha.” Diệp Ninh cười xấu xa nói: “Thật ra em biết nhảy từ lâu rồi, hôm đó em cố ý làm thế đó.”

Cố Phong dở khóc dở cười, ánh mắt khi nhìn về phía cô dịu dàng như muốn *****.

“Anh cũng nói cho em một bí mật.”

 

Diệp Ninh không ngờ anh cũng có bí mật, tò mò hỏi: “Bí mật gì thế?”

Chẳng lẽ anh cố ý cho cô đạp sao?

“Thật ra lúc đó anh cũng đã có hảo cảm với em rồi, nếu không thì hôm đó anh cũng đã không xuất hiện ở chỗ đó rồi.”

Cũng là chờ thật lâu sau đó, Cố Phong mới suy nghĩ cẩn thận phát hiện ra điều này, hơn nữa vô cùng bình thản mà chấp nhận.

Diệp Ninh hơi sửng sốt, vô cùng kinh ngạc đứng hình.

Cố Phong cúi người, hôn lên môi của cô.

Nụ hôn nóng bỏng kịch liệt, khó bỏ khó phân.

Không biết bao lâu sau, Diệp Ninh bị anh hôn đến toàn thân kiệt sức không còn sức lực, trực tiếp bị Cố Phong ôm ngang lên, bước vào phòng ngủ.

“Tiểu Ninh, cơ thể của em...”

Giọng của Cố Phong đã trở nên khàn khàn, nhưng cho dù là thế, anh vẫn cố gắng chịu đựng.

Tuy rằng đã hơn nửa tháng trôi qua, nhưng mà vết thương của cô vẫn còn chưa lành hẳn.

Đã đến nước này rồi, Diệp Ninh đương nhiên sẽ không cho phép bất cứ chuyện ngoài ý muốn gì đó phát sinh, chủ động cho anh một nụ hôn nồng nhiệt, sau đó thở hổn hển nói: “Nhưng vết thương kia chỉ là chuyện nhỏ.”

Nếu anh mà còn muốn tạm dừng nữa thì cô thật sự sẽ nổi giận đó.

Phòng tuyến cuối cùng trong lòng Cố Phong hoàn toàn sụp đổ.

Anh cởi áo ngủ, lộ ra cơ thể săn chắc của mình.

Diệp Ninh chỉ cảm thấy toàn thân như muốn bốc cháy, đầu óc trống rỗng.

Thật sự đến giờ phút này, ngược lại cô không biết nên làm cái gì.

Cố Phong vụng về mở nút thắt đồ ngủ cô ra, khi nhìn thấy mấy vết thương sưng đỏ trên làn da trắng nõn của cô, anh đau lòng đến mức muốn ngạt thở.

“Đừng nhìn.”

Diệp Ninh muốn che lại mắt của anh, lại bị anh nhẹ nhàng nắm chặt.

Bờ môi ấm áp nhẹ nhàng hôn lên những vết thương kia.

Trái tim Diệp Ninh như muốn tan chảy.

Theo tiếng ***** dồn dập của hai người, nhiệt độ trong phòng ngủ cũng dần tăng cao.

Cố Phong cũng không sốt ruột, mà cứ từ từ tiến hành từng bước một, chậm rãi *****, cuối cùng công thành đoạt đất, tấn công nhanh mạnh, mãi đến khi Diệp Ninh hoàn toàn đắm chìm trong đó...

 

Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… Chờ Cố Phong mặc đồ ngủ đi ra, mới phát hiện trong phòng khách này chỉ còn lại một ngọn nến mờ ảo.Mà Diệp Ninh thì đang đứng trước máy phát nhạc nghịch.Bầu không khí mập mờ dần dần lan tỏa, ngay khoảnh khắc âm nhạc vang lên, sự mập mờ này cũng dâng lên đến đỉnh điểm.Diệp Ninh chủ động đi đến trước mặt Cố Phong nói: “Vị tiên sinh này, anh có thể nhảy một điệu cùng em không?”Cố Phong nhìn đôi mắt sáng long lanh của cô, cũng cười vươn tay nói.“Vô cùng vinh hạnh.”Hai người bọn họ chậm rãi ôm nhau, nhẹ nhàng nhảy múa trong nền nhạc.“Hì hì.”Diệp Ninh lại đột nhiên cười thành tiếng.Cố Phong thoáng có chút hoảng hốt nói: “Sao thế?”“Em nhớ đến cảnh lần *****ên hai chúng ta khiêu vũ.”“Lần *****ên khiêu vũ?”Suy nghĩ của Cố Phong bị đề tài của Diệp Ninh dẫn dắt.TBC“Ừ, anh còn nhớ không?”Cố Phong suy nghĩ nói: “Trong bước tiệc kết bạn của đoàn văn công đúng không?”Hôm đó anh bị Giả Hạo kéo đến bữa tiệc, sau đó cùng nhau nhảy một điệu với cô.“Đúng vậy. Hôm đó em còn đạp anh vài cái, mặt của anh cứ như muốn ăn thịt người vậy.” Hiện tại Diệp Ninh nhớ lại, vẫn cứ cảm thấy buồn cười.Lúc đó cô nặng hơn hai trăm cân, bị cô đạp chắc chắn cũng không dễ chịu gì.Cố Phong cười phủ nhận: “Vậy à? Không có mà đúng không?”“Thời gian trôi qua nhanh thật đó. Lúc đó chúng ta hoàn toàn không ngờ đến sẽ có một ngày như thế.” Diệp Ninh cảm thán cuộc đời thay đổi thất thường.“Hiện tại em đã nhảy rất tốt rồi.” Cố Phong ăn ngay nói thật, còn nhảy tốt hơn cả anh nữa.“Em nói cho anh một bí mật nha.” Diệp Ninh cười xấu xa nói: “Thật ra em biết nhảy từ lâu rồi, hôm đó em cố ý làm thế đó.”Cố Phong dở khóc dở cười, ánh mắt khi nhìn về phía cô dịu dàng như muốn *****.“Anh cũng nói cho em một bí mật.” Diệp Ninh không ngờ anh cũng có bí mật, tò mò hỏi: “Bí mật gì thế?”Chẳng lẽ anh cố ý cho cô đạp sao?“Thật ra lúc đó anh cũng đã có hảo cảm với em rồi, nếu không thì hôm đó anh cũng đã không xuất hiện ở chỗ đó rồi.”Cũng là chờ thật lâu sau đó, Cố Phong mới suy nghĩ cẩn thận phát hiện ra điều này, hơn nữa vô cùng bình thản mà chấp nhận.Diệp Ninh hơi sửng sốt, vô cùng kinh ngạc đứng hình.Cố Phong cúi người, hôn lên môi của cô.Nụ hôn nóng bỏng kịch liệt, khó bỏ khó phân.Không biết bao lâu sau, Diệp Ninh bị anh hôn đến toàn thân kiệt sức không còn sức lực, trực tiếp bị Cố Phong ôm ngang lên, bước vào phòng ngủ.“Tiểu Ninh, cơ thể của em...”Giọng của Cố Phong đã trở nên khàn khàn, nhưng cho dù là thế, anh vẫn cố gắng chịu đựng.Tuy rằng đã hơn nửa tháng trôi qua, nhưng mà vết thương của cô vẫn còn chưa lành hẳn.Đã đến nước này rồi, Diệp Ninh đương nhiên sẽ không cho phép bất cứ chuyện ngoài ý muốn gì đó phát sinh, chủ động cho anh một nụ hôn nồng nhiệt, sau đó thở hổn hển nói: “Nhưng vết thương kia chỉ là chuyện nhỏ.”Nếu anh mà còn muốn tạm dừng nữa thì cô thật sự sẽ nổi giận đó.Phòng tuyến cuối cùng trong lòng Cố Phong hoàn toàn sụp đổ.Anh cởi áo ngủ, lộ ra cơ thể săn chắc của mình.Diệp Ninh chỉ cảm thấy toàn thân như muốn bốc cháy, đầu óc trống rỗng.Thật sự đến giờ phút này, ngược lại cô không biết nên làm cái gì.Cố Phong vụng về mở nút thắt đồ ngủ cô ra, khi nhìn thấy mấy vết thương sưng đỏ trên làn da trắng nõn của cô, anh đau lòng đến mức muốn ngạt thở.“Đừng nhìn.”Diệp Ninh muốn che lại mắt của anh, lại bị anh nhẹ nhàng nắm chặt.Bờ môi ấm áp nhẹ nhàng hôn lên những vết thương kia.Trái tim Diệp Ninh như muốn tan chảy.Theo tiếng ***** dồn dập của hai người, nhiệt độ trong phòng ngủ cũng dần tăng cao.Cố Phong cũng không sốt ruột, mà cứ từ từ tiến hành từng bước một, chậm rãi *****, cuối cùng công thành đoạt đất, tấn công nhanh mạnh, mãi đến khi Diệp Ninh hoàn toàn đắm chìm trong đó... 

Chương 1535: Chương 1535