“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn…
Chương 1545: Chương 1545
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… Mục Văn Hạo giống như mất hồn mất vía, đến cả ánh mắt cũng dần dại ra.“Buông tha cho chính mình... Cô ấy sống rất hạnh phúc... hạnh phúc sao...”Một giọt nước mắt chảy xuống theo khóe mắt, cảm xúc đột nhiên mất khống chế, bụm mặt khóc rống lên.Có lẽ Mộng Kiều Nhụy thật sự có thể hiểu được vì sao Diệp Ninh lại muốn đến đây gặp anh ta, bởi vì mỗi lần Diệp Ninh xuất hiện đều sẽ để lại cho Mục Văn Hạo một chút hi vọng vô vị, làm anh ta cứ tiếp tục cố chấp, mãi vẫn không chịu quay đầu lại.Có lẽ chỉ có tuyệt tình vĩnh viễn không gặp lại nhau nữa mới có thể làm Mục Văn Hạo hoàn toàn tỉnh táo lại, cũng mới là trừng phạt lớn nhất dành cho Mục Văn Hạo...Kinh thành.Màn biểu diễn trên sân khấu kết thúc, trong thính phòng vang lên tiếng vỗ tay to như sấm.Diệp Ninh đứng ở giữa sân khấu bắt mắt sáng rọi, vừa mới chào cảm ơn, Tiểu Tùng đã ôm một bó hoa tươi xinh đẹp chậm rãi bước lên sân khấu.Bầu không khí dưới sân khấu lại càng trở nên nồng nhiệt hơn nữa.“Diệp Ninh, chúc mừng cô, buổi biểu diễn của cô vô cùng thành công!”Tiêu Tùng thật lòng chúc mừng cô.“Cảm ơn.” Diệp Ninh cầm lấy bó hoa.Hôm nay là hiện trường của buổi biểu diễn lớn *****ên sau khi cô đến kinh thành.Không chỉ có Tiêu Tùng đến mà mấy người Lâm Nhiên gần như đều đến cổ vũ, rất nhiều người trong giới cũng đều có mặt.Diệp Ninh đi vào hậu trường trong tiếng vỗ tay của mọi người.“Chị Ninh, lúc nãy chị lên sân khấu biểu diễn hay thật đó!” Lưu Chiêu Chiêu là trợ lý mà nhà xuất bản cố ý sắp xếp cho Diệp Ninh, cũng là fan cuồng nhiệt của Diệp Ninh.Hiện tại mỗi khi cô ấy nhìn Diệp Ninh, hai mắt đều biến thành ngôi sao nhỏ.Tuy rằng cô đã làm việc chung với Lưu Chiêu Chiêu hơn một tháng, nhưng Diệp Ninh vẫn không chịu được sự nhiệt tình đến thái quá của cô ấy.“Hôm nay còn có công việc gì khác nữa không?”Lưu Chiêu Chiêu nhanh chóng lấy sổ nhỏ ghi chép lịch trình làm việc của cô ra xem thử. “Chiều nay còn nhận phỏng vấn của đài truyền hình, buổi tối có một bữa tiệc.”Thời gian rất sát sao, nhưng mà đây cũng là công việc hằng ngày của Diệp Ninh.Dù sao thì hiện tại Diệp Ninh chính là ngôi sao ca nhạc nổi tiếng nhất trong nước, đương nhiên sẽ có rất nhiều lịch làm việc.“Ngày mai thì sao?” Diệp Ninh không quá để ý hỏi.“Ngày mai và ngày mốt đều là công việc bên đoàn văn công.”Hiện tại Diệp Ninh không chỉ có công việc của nhà xuất bản mà còn có công tác của bên đoàn văn công nữa.Chẳng qua hiện tại đoàn văn công đã hoàn toàn phối hợp với hành trình của cô, nếu như không có nhiệm vụ biểu diễn thì cô cũng không cần mỗi ngày đều sang đó báo danh.Diệp Ninh gật đầu: “Tôi biết rồi.”Lúc này ba người Lâm Nhiên, Tiêu Tùng và Thủy Du Vi đã cố ý đi vào hậu trường.Hiện tại ba người bọn họ đều có rất nhiều vai diễn, rất hiếm có cơ hội tập hợp chung với nhau như thế này.Diệp Ninh nhìn thoáng qua đồng hồ, vừa lúc là giờ ăn cơm trưa, bọn họ cũng canh thời gian này để đến đây.Bốn người đều tự ngầm hiểu với nhau, đi đến tiệm cơm gần nhất.“Diệp Ninh, mấy ngày nay cô có tin tức của đạo diễn Ngô không?”Trên bàn cơm, Lâm Nhiên chủ động hỏi.Một tháng trước Ngô Thu Á đã mang điện ảnh ra nước ngoài, tính thời gian thì chắc cũng sắp có tin tức rồi.“Không có. Điện ảnh muốn tham gia thi đấu chắc cũng không đơn giản như thế đâu, chúng ta cứ kiên nhẫn chờ đợi đi.” Diệp Ninh biết rõ Ngô Thu Á coi trọng bộ điện ảnh này đến mức này, mục đích chính là vì muốn đi chinh chiến các giải thưởng quốc tế.TBCNhưng mà tâm trạng của cô vẫn rất bình tĩnh, dù sao thì văn hóa và thẩm mỹ của trong và ngoài nước đều có khác biệt.Điện ảnh hay phù hợp với trong nước, nhưng quốc tế chưa chắc có thể tiếp thu được.“Chúng tôi không thể bình tĩnh được như cô, tôi còn đang chờ điện ảnh giành giải, làm giá trị con người của tôi cũng nhờ đó mà được tăng lên.” Thủy Du Vi vẫn cứ lộ ra dáng vẻ kiêu căng như cũ.Nhưng mà lúc trước cô ta chướng mắt tất cả mọi người, hiện tại lại khá thân thiết với mấy người Lâm Nhiên, Tiêu Tùng và Diệp Ninh.
Mục Văn Hạo giống như mất hồn mất vía, đến cả ánh mắt cũng dần dại ra.
“Buông tha cho chính mình... Cô ấy sống rất hạnh phúc... hạnh phúc sao...”
Một giọt nước mắt chảy xuống theo khóe mắt, cảm xúc đột nhiên mất khống chế, bụm mặt khóc rống lên.
Có lẽ Mộng Kiều Nhụy thật sự có thể hiểu được vì sao Diệp Ninh lại muốn đến đây gặp anh ta, bởi vì mỗi lần Diệp Ninh xuất hiện đều sẽ để lại cho Mục Văn Hạo một chút hi vọng vô vị, làm anh ta cứ tiếp tục cố chấp, mãi vẫn không chịu quay đầu lại.
Có lẽ chỉ có tuyệt tình vĩnh viễn không gặp lại nhau nữa mới có thể làm Mục Văn Hạo hoàn toàn tỉnh táo lại, cũng mới là trừng phạt lớn nhất dành cho Mục Văn Hạo...
Kinh thành.
Màn biểu diễn trên sân khấu kết thúc, trong thính phòng vang lên tiếng vỗ tay to như sấm.
Diệp Ninh đứng ở giữa sân khấu bắt mắt sáng rọi, vừa mới chào cảm ơn, Tiểu Tùng đã ôm một bó hoa tươi xinh đẹp chậm rãi bước lên sân khấu.
Bầu không khí dưới sân khấu lại càng trở nên nồng nhiệt hơn nữa.
“Diệp Ninh, chúc mừng cô, buổi biểu diễn của cô vô cùng thành công!”
Tiêu Tùng thật lòng chúc mừng cô.
“Cảm ơn.” Diệp Ninh cầm lấy bó hoa.
Hôm nay là hiện trường của buổi biểu diễn lớn *****ên sau khi cô đến kinh thành.
Không chỉ có Tiêu Tùng đến mà mấy người Lâm Nhiên gần như đều đến cổ vũ, rất nhiều người trong giới cũng đều có mặt.
Diệp Ninh đi vào hậu trường trong tiếng vỗ tay của mọi người.
“Chị Ninh, lúc nãy chị lên sân khấu biểu diễn hay thật đó!” Lưu Chiêu Chiêu là trợ lý mà nhà xuất bản cố ý sắp xếp cho Diệp Ninh, cũng là fan cuồng nhiệt của Diệp Ninh.
Hiện tại mỗi khi cô ấy nhìn Diệp Ninh, hai mắt đều biến thành ngôi sao nhỏ.
Tuy rằng cô đã làm việc chung với Lưu Chiêu Chiêu hơn một tháng, nhưng Diệp Ninh vẫn không chịu được sự nhiệt tình đến thái quá của cô ấy.
“Hôm nay còn có công việc gì khác nữa không?”
Lưu Chiêu Chiêu nhanh chóng lấy sổ nhỏ ghi chép lịch trình làm việc của cô ra xem thử.
“Chiều nay còn nhận phỏng vấn của đài truyền hình, buổi tối có một bữa tiệc.”
Thời gian rất sát sao, nhưng mà đây cũng là công việc hằng ngày của Diệp Ninh.
Dù sao thì hiện tại Diệp Ninh chính là ngôi sao ca nhạc nổi tiếng nhất trong nước, đương nhiên sẽ có rất nhiều lịch làm việc.
“Ngày mai thì sao?” Diệp Ninh không quá để ý hỏi.
“Ngày mai và ngày mốt đều là công việc bên đoàn văn công.”
Hiện tại Diệp Ninh không chỉ có công việc của nhà xuất bản mà còn có công tác của bên đoàn văn công nữa.
Chẳng qua hiện tại đoàn văn công đã hoàn toàn phối hợp với hành trình của cô, nếu như không có nhiệm vụ biểu diễn thì cô cũng không cần mỗi ngày đều sang đó báo danh.
Diệp Ninh gật đầu: “Tôi biết rồi.”
Lúc này ba người Lâm Nhiên, Tiêu Tùng và Thủy Du Vi đã cố ý đi vào hậu trường.
Hiện tại ba người bọn họ đều có rất nhiều vai diễn, rất hiếm có cơ hội tập hợp chung với nhau như thế này.
Diệp Ninh nhìn thoáng qua đồng hồ, vừa lúc là giờ ăn cơm trưa, bọn họ cũng canh thời gian này để đến đây.
Bốn người đều tự ngầm hiểu với nhau, đi đến tiệm cơm gần nhất.
“Diệp Ninh, mấy ngày nay cô có tin tức của đạo diễn Ngô không?”
Trên bàn cơm, Lâm Nhiên chủ động hỏi.
Một tháng trước Ngô Thu Á đã mang điện ảnh ra nước ngoài, tính thời gian thì chắc cũng sắp có tin tức rồi.
“Không có. Điện ảnh muốn tham gia thi đấu chắc cũng không đơn giản như thế đâu, chúng ta cứ kiên nhẫn chờ đợi đi.” Diệp Ninh biết rõ Ngô Thu Á coi trọng bộ điện ảnh này đến mức này, mục đích chính là vì muốn đi chinh chiến các giải thưởng quốc tế.
TBC
Nhưng mà tâm trạng của cô vẫn rất bình tĩnh, dù sao thì văn hóa và thẩm mỹ của trong và ngoài nước đều có khác biệt.
Điện ảnh hay phù hợp với trong nước, nhưng quốc tế chưa chắc có thể tiếp thu được.
“Chúng tôi không thể bình tĩnh được như cô, tôi còn đang chờ điện ảnh giành giải, làm giá trị con người của tôi cũng nhờ đó mà được tăng lên.” Thủy Du Vi vẫn cứ lộ ra dáng vẻ kiêu căng như cũ.
Nhưng mà lúc trước cô ta chướng mắt tất cả mọi người, hiện tại lại khá thân thiết với mấy người Lâm Nhiên, Tiêu Tùng và Diệp Ninh.
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có DễTác giả: Cẩm Lí Già PhêTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô. Ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào, Diệp Ninh hoảng loạn phát hiện mình đang đè trên người một người đàn ông, vội vã muốn hôn xuống. Cô thậm chí còn không kịp nhìn rõ dung mạo của người đàn ông, bởi vì động tác kịch liệt của hai người, rắc một tiếng, cô và người đàn ông đó cùng rơi xuống từ trên chiếc giường gãy đoạn. “...” Người đàn ông phát ra một tiếng hừ trầm, chắc ngã không nhẹ. Đầu của Diệp Ninh thì trực tiếp đ.â.m vào lồng n.g.ự.c người đàn ông. Lần *****ên cô trải nghiệm được lồng n.g.ự.c cũng có thể cứng như đá. Hoa mắt chóng mặt. Còn chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông không chút lưu tình đá từ trên người xuống. “Diệp Ninh! Người phụ nữ điên này!” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông tựa như trộn lẫn bão táp mưa sa. Từ trên đất chật vật đứng dậy, quần đã bị cởi xuống hơn… Mục Văn Hạo giống như mất hồn mất vía, đến cả ánh mắt cũng dần dại ra.“Buông tha cho chính mình... Cô ấy sống rất hạnh phúc... hạnh phúc sao...”Một giọt nước mắt chảy xuống theo khóe mắt, cảm xúc đột nhiên mất khống chế, bụm mặt khóc rống lên.Có lẽ Mộng Kiều Nhụy thật sự có thể hiểu được vì sao Diệp Ninh lại muốn đến đây gặp anh ta, bởi vì mỗi lần Diệp Ninh xuất hiện đều sẽ để lại cho Mục Văn Hạo một chút hi vọng vô vị, làm anh ta cứ tiếp tục cố chấp, mãi vẫn không chịu quay đầu lại.Có lẽ chỉ có tuyệt tình vĩnh viễn không gặp lại nhau nữa mới có thể làm Mục Văn Hạo hoàn toàn tỉnh táo lại, cũng mới là trừng phạt lớn nhất dành cho Mục Văn Hạo...Kinh thành.Màn biểu diễn trên sân khấu kết thúc, trong thính phòng vang lên tiếng vỗ tay to như sấm.Diệp Ninh đứng ở giữa sân khấu bắt mắt sáng rọi, vừa mới chào cảm ơn, Tiểu Tùng đã ôm một bó hoa tươi xinh đẹp chậm rãi bước lên sân khấu.Bầu không khí dưới sân khấu lại càng trở nên nồng nhiệt hơn nữa.“Diệp Ninh, chúc mừng cô, buổi biểu diễn của cô vô cùng thành công!”Tiêu Tùng thật lòng chúc mừng cô.“Cảm ơn.” Diệp Ninh cầm lấy bó hoa.Hôm nay là hiện trường của buổi biểu diễn lớn *****ên sau khi cô đến kinh thành.Không chỉ có Tiêu Tùng đến mà mấy người Lâm Nhiên gần như đều đến cổ vũ, rất nhiều người trong giới cũng đều có mặt.Diệp Ninh đi vào hậu trường trong tiếng vỗ tay của mọi người.“Chị Ninh, lúc nãy chị lên sân khấu biểu diễn hay thật đó!” Lưu Chiêu Chiêu là trợ lý mà nhà xuất bản cố ý sắp xếp cho Diệp Ninh, cũng là fan cuồng nhiệt của Diệp Ninh.Hiện tại mỗi khi cô ấy nhìn Diệp Ninh, hai mắt đều biến thành ngôi sao nhỏ.Tuy rằng cô đã làm việc chung với Lưu Chiêu Chiêu hơn một tháng, nhưng Diệp Ninh vẫn không chịu được sự nhiệt tình đến thái quá của cô ấy.“Hôm nay còn có công việc gì khác nữa không?”Lưu Chiêu Chiêu nhanh chóng lấy sổ nhỏ ghi chép lịch trình làm việc của cô ra xem thử. “Chiều nay còn nhận phỏng vấn của đài truyền hình, buổi tối có một bữa tiệc.”Thời gian rất sát sao, nhưng mà đây cũng là công việc hằng ngày của Diệp Ninh.Dù sao thì hiện tại Diệp Ninh chính là ngôi sao ca nhạc nổi tiếng nhất trong nước, đương nhiên sẽ có rất nhiều lịch làm việc.“Ngày mai thì sao?” Diệp Ninh không quá để ý hỏi.“Ngày mai và ngày mốt đều là công việc bên đoàn văn công.”Hiện tại Diệp Ninh không chỉ có công việc của nhà xuất bản mà còn có công tác của bên đoàn văn công nữa.Chẳng qua hiện tại đoàn văn công đã hoàn toàn phối hợp với hành trình của cô, nếu như không có nhiệm vụ biểu diễn thì cô cũng không cần mỗi ngày đều sang đó báo danh.Diệp Ninh gật đầu: “Tôi biết rồi.”Lúc này ba người Lâm Nhiên, Tiêu Tùng và Thủy Du Vi đã cố ý đi vào hậu trường.Hiện tại ba người bọn họ đều có rất nhiều vai diễn, rất hiếm có cơ hội tập hợp chung với nhau như thế này.Diệp Ninh nhìn thoáng qua đồng hồ, vừa lúc là giờ ăn cơm trưa, bọn họ cũng canh thời gian này để đến đây.Bốn người đều tự ngầm hiểu với nhau, đi đến tiệm cơm gần nhất.“Diệp Ninh, mấy ngày nay cô có tin tức của đạo diễn Ngô không?”Trên bàn cơm, Lâm Nhiên chủ động hỏi.Một tháng trước Ngô Thu Á đã mang điện ảnh ra nước ngoài, tính thời gian thì chắc cũng sắp có tin tức rồi.“Không có. Điện ảnh muốn tham gia thi đấu chắc cũng không đơn giản như thế đâu, chúng ta cứ kiên nhẫn chờ đợi đi.” Diệp Ninh biết rõ Ngô Thu Á coi trọng bộ điện ảnh này đến mức này, mục đích chính là vì muốn đi chinh chiến các giải thưởng quốc tế.TBCNhưng mà tâm trạng của cô vẫn rất bình tĩnh, dù sao thì văn hóa và thẩm mỹ của trong và ngoài nước đều có khác biệt.Điện ảnh hay phù hợp với trong nước, nhưng quốc tế chưa chắc có thể tiếp thu được.“Chúng tôi không thể bình tĩnh được như cô, tôi còn đang chờ điện ảnh giành giải, làm giá trị con người của tôi cũng nhờ đó mà được tăng lên.” Thủy Du Vi vẫn cứ lộ ra dáng vẻ kiêu căng như cũ.Nhưng mà lúc trước cô ta chướng mắt tất cả mọi người, hiện tại lại khá thân thiết với mấy người Lâm Nhiên, Tiêu Tùng và Diệp Ninh.