Oanh Oanh c.h.ế.t rồi. Chết một cách oan khuất, không nhắm mắt. Những người hàng xóm tụ tập ở đầu ngõ bàn tán xôn xao. “Vừa rồi tôi đi ngang qua phủ Quảng An Hầu, thấy hai bà v.ú khiêng một cái xác ra ngoài, chỉ dùng một tấm chiếu rơm bọc lại, chân còn lộ ra ngoài, trắng bệch khô đét, như thể m.á.u trong người đã chảy sạch. Thật đáng sợ.” Người bên cạnh nghe vậy, tặc lưỡi nói: “Ông chưa biết sao? Đó là tam cô nương của Trần gia, Trần Linh Oanh đấy. Nghe nói mắc bệnh lạ mà c.h.ế.t đột ngột, chắc ông vừa khéo trông thấy.” Người kia tròn mắt kinh ngạc: “Nhưng sao lại bọc chiếu rơm? Trần gia là Hầu phủ, dù gì cũng là con gái quan gia, chẳng lẽ không thể chôn cất đàng hoàng?” Một giọng nói nhỏ hơn chen vào: “Ông không hiểu rồi. Tam cô nương chưa đến tuổi cập kê, lại mắc bệnh kỳ quái như vậy, không thể vào phần mộ tổ tiên. Hơn nữa, cô ấy chưa có hôn phu, cũng chẳng có nhà chồng chưa cưới, chỉ có thể tùy tiện tìm một nơi chôn cất mà thôi.” Có người thở dài: “Cũng thật đáng thương. Trần gia…
Chương 96: Chương 96
Tỉnh Dậy Sau Giấc Ngủ Ngàn Năm, Ta Bỗng Thành Đại Sư Huyền HọcTác giả: Nhu Nạo Khinh MạnTruyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngOanh Oanh c.h.ế.t rồi. Chết một cách oan khuất, không nhắm mắt. Những người hàng xóm tụ tập ở đầu ngõ bàn tán xôn xao. “Vừa rồi tôi đi ngang qua phủ Quảng An Hầu, thấy hai bà v.ú khiêng một cái xác ra ngoài, chỉ dùng một tấm chiếu rơm bọc lại, chân còn lộ ra ngoài, trắng bệch khô đét, như thể m.á.u trong người đã chảy sạch. Thật đáng sợ.” Người bên cạnh nghe vậy, tặc lưỡi nói: “Ông chưa biết sao? Đó là tam cô nương của Trần gia, Trần Linh Oanh đấy. Nghe nói mắc bệnh lạ mà c.h.ế.t đột ngột, chắc ông vừa khéo trông thấy.” Người kia tròn mắt kinh ngạc: “Nhưng sao lại bọc chiếu rơm? Trần gia là Hầu phủ, dù gì cũng là con gái quan gia, chẳng lẽ không thể chôn cất đàng hoàng?” Một giọng nói nhỏ hơn chen vào: “Ông không hiểu rồi. Tam cô nương chưa đến tuổi cập kê, lại mắc bệnh kỳ quái như vậy, không thể vào phần mộ tổ tiên. Hơn nữa, cô ấy chưa có hôn phu, cũng chẳng có nhà chồng chưa cưới, chỉ có thể tùy tiện tìm một nơi chôn cất mà thôi.” Có người thở dài: “Cũng thật đáng thương. Trần gia… Oanh Oanh không nhịn được liếc nhìn chiếc xe thể thao thêm vài lần. Hoàn toàn khác xa với xe ngựa thời cô.Đường nét của nó mượt mà, sáng bóng, mang theo một vẻ đẹp hiện đại đầy mê hoặc.Cửa xe mở ra, một người phụ nữ bước xuống.Cô ta khoảng ba mươi tuổi, dáng người nóng bỏng, mái tóc dài xoăn bồng bềnh đầy quyến rũ. Trên người là một chiếc váy đỏ ôm sát tôn lên từng đường cong, đôi giày cao gót làm tăng thêm vẻ kiêu kỳ, khiến cô ta cao hơn một mét bảy. Lớp trang điểm tinh tế, đôi môi đỏ thẫm gợi cảm, cả người toát lên khí chất sắc sảo.Nhưng khi ánh mắt dừng lại trên cửa hàng hương nến cũ kỹ trước mặt, cô ta không khỏi nhíu mày, rõ ràng có chút không hài lòng.Ánh mắt người phụ nữ lướt qua người đàn ông trung niên ngồi trước cửa hàng, sau đó dừng lại trên cô gái trẻ bên cạnh.Cô gái ấy có dung mạo xinh đẹp đến mức khiến người ta kinh ngạc.Làn da mịn màng như trứng bóc, trắng trẻo không tỳ vết, mềm mại như ngọc thạch. Không hề trang điểm, gương mặt vẫn toát lên vẻ thanh tú rực rỡ, mang theo sự ngây thơ và trong sáng của thiếu nữ. Đây là lần *****ên người phụ nữ nhìn thấy một cô gái có làn da đẹp đến vậy, đẹp đến mức không thể dời mắt.Oanh Oanh cũng đang quan sát cô ta. Dù người phụ nữ này ăn mặc lộng lẫy, trang điểm kỹ càng, nhưng dưới đôi mắt vẫn có quầng thâm mà lớp phấn nền cũng không thể che giấu. Cô ta trông hơi tiều tụy, như thể đã mất ngủ suốt nhiều đêm liền.Oanh Oanh vô thức nhìn vào các đường nét trên gương mặt người phụ nữ.Trên khuôn mặt có mười hai cung, chỉ cần quan sát kỹ là có thể đoán biết được vận mệnh của một người, dù rằng tướng mặt không phải là bất biến. Cung quan lộc và cung tài bạch của cô ta đều rực sáng, tỏa ra vầng hồng nhàn nhạt – đây là tướng của người quyền quý, giàu sang.Hai kiếp trước của cô ta đều là người có địa vị, kiếp này vẫn vậy.Nhưng cung nam nữ lại có chút khác biệt.Vùng gò dưới mắt – nơi tượng trưng cho tình duyên và con cái – lại có sắc xám mờ, thậm chí còn hơi trũng xuống. Nếu chưa kết hôn thì cung này sẽ phản ánh đường tình duyên, nếu đã kết hôn thì sẽ cho thấy tình trạng hôn nhân hoặc con cái.Người phụ nữ này chưa kết hôn.Và hiện tại, cô ta đang vướng vào một mối quan hệ không tốt, một mối tình đầy rắc rối và phiền phức.Cô ta thu lại ánh mắt, nhìn về phía Đào Hải Diệp, hỏi thẳng:"Cửa hàng này có bán bùa không? Có thể vẽ bất kỳ loại bùa nào không? Ông là người vẽ sao?"Oanh Oanh đang định quan sát kỹ hơn thì đột nhiên điện thoại trong túi rung lên.Cô cúi đầu nhìn thoáng qua màn hình.Là Viên Thành Quân gọi đến.Oanh Oanh rảo bước ra đầu ngõ, bắt máy: "Vâng, chú Viên?"
Oanh Oanh không nhịn được liếc nhìn chiếc xe thể thao thêm vài lần. Hoàn toàn khác xa với xe ngựa thời cô.
Đường nét của nó mượt mà, sáng bóng, mang theo một vẻ đẹp hiện đại đầy mê hoặc.
Cửa xe mở ra, một người phụ nữ bước xuống.
Cô ta khoảng ba mươi tuổi, dáng người nóng bỏng, mái tóc dài xoăn bồng bềnh đầy quyến rũ. Trên người là một chiếc váy đỏ ôm sát tôn lên từng đường cong, đôi giày cao gót làm tăng thêm vẻ kiêu kỳ, khiến cô ta cao hơn một mét bảy. Lớp trang điểm tinh tế, đôi môi đỏ thẫm gợi cảm, cả người toát lên khí chất sắc sảo.
Nhưng khi ánh mắt dừng lại trên cửa hàng hương nến cũ kỹ trước mặt, cô ta không khỏi nhíu mày, rõ ràng có chút không hài lòng.
Ánh mắt người phụ nữ lướt qua người đàn ông trung niên ngồi trước cửa hàng, sau đó dừng lại trên cô gái trẻ bên cạnh.
Cô gái ấy có dung mạo xinh đẹp đến mức khiến người ta kinh ngạc.
Làn da mịn màng như trứng bóc, trắng trẻo không tỳ vết, mềm mại như ngọc thạch. Không hề trang điểm, gương mặt vẫn toát lên vẻ thanh tú rực rỡ, mang theo sự ngây thơ và trong sáng của thiếu nữ. Đây là lần *****ên người phụ nữ nhìn thấy một cô gái có làn da đẹp đến vậy, đẹp đến mức không thể dời mắt.
Oanh Oanh cũng đang quan sát cô ta.
Dù người phụ nữ này ăn mặc lộng lẫy, trang điểm kỹ càng, nhưng dưới đôi mắt vẫn có quầng thâm mà lớp phấn nền cũng không thể che giấu. Cô ta trông hơi tiều tụy, như thể đã mất ngủ suốt nhiều đêm liền.
Oanh Oanh vô thức nhìn vào các đường nét trên gương mặt người phụ nữ.
Trên khuôn mặt có mười hai cung, chỉ cần quan sát kỹ là có thể đoán biết được vận mệnh của một người, dù rằng tướng mặt không phải là bất biến.
Cung quan lộc và cung tài bạch của cô ta đều rực sáng, tỏa ra vầng hồng nhàn nhạt – đây là tướng của người quyền quý, giàu sang.
Hai kiếp trước của cô ta đều là người có địa vị, kiếp này vẫn vậy.
Nhưng cung nam nữ lại có chút khác biệt.
Vùng gò dưới mắt – nơi tượng trưng cho tình duyên và con cái – lại có sắc xám mờ, thậm chí còn hơi trũng xuống. Nếu chưa kết hôn thì cung này sẽ phản ánh đường tình duyên, nếu đã kết hôn thì sẽ cho thấy tình trạng hôn nhân hoặc con cái.
Người phụ nữ này chưa kết hôn.
Và hiện tại, cô ta đang vướng vào một mối quan hệ không tốt, một mối tình đầy rắc rối và phiền phức.
Cô ta thu lại ánh mắt, nhìn về phía Đào Hải Diệp, hỏi thẳng:
"Cửa hàng này có bán bùa không? Có thể vẽ bất kỳ loại bùa nào không? Ông là người vẽ sao?"
Oanh Oanh đang định quan sát kỹ hơn thì đột nhiên điện thoại trong túi rung lên.
Cô cúi đầu nhìn thoáng qua màn hình.
Là Viên Thành Quân gọi đến.
Oanh Oanh rảo bước ra đầu ngõ, bắt máy: "Vâng, chú Viên?"
Tỉnh Dậy Sau Giấc Ngủ Ngàn Năm, Ta Bỗng Thành Đại Sư Huyền HọcTác giả: Nhu Nạo Khinh MạnTruyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngOanh Oanh c.h.ế.t rồi. Chết một cách oan khuất, không nhắm mắt. Những người hàng xóm tụ tập ở đầu ngõ bàn tán xôn xao. “Vừa rồi tôi đi ngang qua phủ Quảng An Hầu, thấy hai bà v.ú khiêng một cái xác ra ngoài, chỉ dùng một tấm chiếu rơm bọc lại, chân còn lộ ra ngoài, trắng bệch khô đét, như thể m.á.u trong người đã chảy sạch. Thật đáng sợ.” Người bên cạnh nghe vậy, tặc lưỡi nói: “Ông chưa biết sao? Đó là tam cô nương của Trần gia, Trần Linh Oanh đấy. Nghe nói mắc bệnh lạ mà c.h.ế.t đột ngột, chắc ông vừa khéo trông thấy.” Người kia tròn mắt kinh ngạc: “Nhưng sao lại bọc chiếu rơm? Trần gia là Hầu phủ, dù gì cũng là con gái quan gia, chẳng lẽ không thể chôn cất đàng hoàng?” Một giọng nói nhỏ hơn chen vào: “Ông không hiểu rồi. Tam cô nương chưa đến tuổi cập kê, lại mắc bệnh kỳ quái như vậy, không thể vào phần mộ tổ tiên. Hơn nữa, cô ấy chưa có hôn phu, cũng chẳng có nhà chồng chưa cưới, chỉ có thể tùy tiện tìm một nơi chôn cất mà thôi.” Có người thở dài: “Cũng thật đáng thương. Trần gia… Oanh Oanh không nhịn được liếc nhìn chiếc xe thể thao thêm vài lần. Hoàn toàn khác xa với xe ngựa thời cô.Đường nét của nó mượt mà, sáng bóng, mang theo một vẻ đẹp hiện đại đầy mê hoặc.Cửa xe mở ra, một người phụ nữ bước xuống.Cô ta khoảng ba mươi tuổi, dáng người nóng bỏng, mái tóc dài xoăn bồng bềnh đầy quyến rũ. Trên người là một chiếc váy đỏ ôm sát tôn lên từng đường cong, đôi giày cao gót làm tăng thêm vẻ kiêu kỳ, khiến cô ta cao hơn một mét bảy. Lớp trang điểm tinh tế, đôi môi đỏ thẫm gợi cảm, cả người toát lên khí chất sắc sảo.Nhưng khi ánh mắt dừng lại trên cửa hàng hương nến cũ kỹ trước mặt, cô ta không khỏi nhíu mày, rõ ràng có chút không hài lòng.Ánh mắt người phụ nữ lướt qua người đàn ông trung niên ngồi trước cửa hàng, sau đó dừng lại trên cô gái trẻ bên cạnh.Cô gái ấy có dung mạo xinh đẹp đến mức khiến người ta kinh ngạc.Làn da mịn màng như trứng bóc, trắng trẻo không tỳ vết, mềm mại như ngọc thạch. Không hề trang điểm, gương mặt vẫn toát lên vẻ thanh tú rực rỡ, mang theo sự ngây thơ và trong sáng của thiếu nữ. Đây là lần *****ên người phụ nữ nhìn thấy một cô gái có làn da đẹp đến vậy, đẹp đến mức không thể dời mắt.Oanh Oanh cũng đang quan sát cô ta. Dù người phụ nữ này ăn mặc lộng lẫy, trang điểm kỹ càng, nhưng dưới đôi mắt vẫn có quầng thâm mà lớp phấn nền cũng không thể che giấu. Cô ta trông hơi tiều tụy, như thể đã mất ngủ suốt nhiều đêm liền.Oanh Oanh vô thức nhìn vào các đường nét trên gương mặt người phụ nữ.Trên khuôn mặt có mười hai cung, chỉ cần quan sát kỹ là có thể đoán biết được vận mệnh của một người, dù rằng tướng mặt không phải là bất biến. Cung quan lộc và cung tài bạch của cô ta đều rực sáng, tỏa ra vầng hồng nhàn nhạt – đây là tướng của người quyền quý, giàu sang.Hai kiếp trước của cô ta đều là người có địa vị, kiếp này vẫn vậy.Nhưng cung nam nữ lại có chút khác biệt.Vùng gò dưới mắt – nơi tượng trưng cho tình duyên và con cái – lại có sắc xám mờ, thậm chí còn hơi trũng xuống. Nếu chưa kết hôn thì cung này sẽ phản ánh đường tình duyên, nếu đã kết hôn thì sẽ cho thấy tình trạng hôn nhân hoặc con cái.Người phụ nữ này chưa kết hôn.Và hiện tại, cô ta đang vướng vào một mối quan hệ không tốt, một mối tình đầy rắc rối và phiền phức.Cô ta thu lại ánh mắt, nhìn về phía Đào Hải Diệp, hỏi thẳng:"Cửa hàng này có bán bùa không? Có thể vẽ bất kỳ loại bùa nào không? Ông là người vẽ sao?"Oanh Oanh đang định quan sát kỹ hơn thì đột nhiên điện thoại trong túi rung lên.Cô cúi đầu nhìn thoáng qua màn hình.Là Viên Thành Quân gọi đến.Oanh Oanh rảo bước ra đầu ngõ, bắt máy: "Vâng, chú Viên?"