Oanh Oanh c.h.ế.t rồi. Chết một cách oan khuất, không nhắm mắt. Những người hàng xóm tụ tập ở đầu ngõ bàn tán xôn xao. “Vừa rồi tôi đi ngang qua phủ Quảng An Hầu, thấy hai bà v.ú khiêng một cái xác ra ngoài, chỉ dùng một tấm chiếu rơm bọc lại, chân còn lộ ra ngoài, trắng bệch khô đét, như thể m.á.u trong người đã chảy sạch. Thật đáng sợ.” Người bên cạnh nghe vậy, tặc lưỡi nói: “Ông chưa biết sao? Đó là tam cô nương của Trần gia, Trần Linh Oanh đấy. Nghe nói mắc bệnh lạ mà c.h.ế.t đột ngột, chắc ông vừa khéo trông thấy.” Người kia tròn mắt kinh ngạc: “Nhưng sao lại bọc chiếu rơm? Trần gia là Hầu phủ, dù gì cũng là con gái quan gia, chẳng lẽ không thể chôn cất đàng hoàng?” Một giọng nói nhỏ hơn chen vào: “Ông không hiểu rồi. Tam cô nương chưa đến tuổi cập kê, lại mắc bệnh kỳ quái như vậy, không thể vào phần mộ tổ tiên. Hơn nữa, cô ấy chưa có hôn phu, cũng chẳng có nhà chồng chưa cưới, chỉ có thể tùy tiện tìm một nơi chôn cất mà thôi.” Có người thở dài: “Cũng thật đáng thương. Trần gia…
Chương 236: Chương 236
Tỉnh Dậy Sau Giấc Ngủ Ngàn Năm, Ta Bỗng Thành Đại Sư Huyền HọcTác giả: Nhu Nạo Khinh MạnTruyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngOanh Oanh c.h.ế.t rồi. Chết một cách oan khuất, không nhắm mắt. Những người hàng xóm tụ tập ở đầu ngõ bàn tán xôn xao. “Vừa rồi tôi đi ngang qua phủ Quảng An Hầu, thấy hai bà v.ú khiêng một cái xác ra ngoài, chỉ dùng một tấm chiếu rơm bọc lại, chân còn lộ ra ngoài, trắng bệch khô đét, như thể m.á.u trong người đã chảy sạch. Thật đáng sợ.” Người bên cạnh nghe vậy, tặc lưỡi nói: “Ông chưa biết sao? Đó là tam cô nương của Trần gia, Trần Linh Oanh đấy. Nghe nói mắc bệnh lạ mà c.h.ế.t đột ngột, chắc ông vừa khéo trông thấy.” Người kia tròn mắt kinh ngạc: “Nhưng sao lại bọc chiếu rơm? Trần gia là Hầu phủ, dù gì cũng là con gái quan gia, chẳng lẽ không thể chôn cất đàng hoàng?” Một giọng nói nhỏ hơn chen vào: “Ông không hiểu rồi. Tam cô nương chưa đến tuổi cập kê, lại mắc bệnh kỳ quái như vậy, không thể vào phần mộ tổ tiên. Hơn nữa, cô ấy chưa có hôn phu, cũng chẳng có nhà chồng chưa cưới, chỉ có thể tùy tiện tìm một nơi chôn cất mà thôi.” Có người thở dài: “Cũng thật đáng thương. Trần gia… Vệ Lăng và Vệ Tiến Thăng liếc mắt nhìn nhau. Chuyện này không đơn giản, cấp trên đã bắt đầu để ý đến. Nếu như vậy, họ cần phải nói trước với Vệ Phồn một tiếng.Vệ Lăng trầm giọng nói: "Phồn Phồn, chuyện này đã được báo cáo lên trên. Có thể sắp tới sẽ có một bộ phận đặc biệt đến tìm bạn của em."Vệ Phồn tròn mắt ngạc nhiên: "Bộ phận đặc biệt? Họ tìm Oanh Oanh làm gì?" Sau đó, cô đột nhiên căng thẳng: "Không phải là muốn làm hại Oanh Oanh đấy chứ? Họ sẽ không mang cậu ấy đi m.ổ x.ẻ nghiên cứu chứ? Anh! Các anh!...""Em nghĩ cái gì vậy?" Vệ Lăng vừa buồn cười vừa bất lực, xoa đầu em gái: "Tất nhiên là không rồi! Sau này bớt xem mấy bộ phim truyền hình và tiểu thuyết linh tinh đi."Anh nghiêm túc giải thích: "Bộ phận đặc biệt vẫn luôn tồn tại, và được chia thành nhiều nhóm khác nhau. Ví dụ như Sở Xử Lý Sự Vụ Đặc Biệt – nơi chuyên quản lý những hiện tượng kỳ lạ trên thế giới. Có rất nhiều vụ án mà con người bình thường không thể giải quyết, và những người của Sở sẽ lo liệu chúng. Nếu phát hiện ra một cao nhân có năng lực như bạn của em, Sở sẽ tiến hành tìm hiểu theo quy trình. Nếu phù hợp, họ sẽ ghi danh vào hệ thống, coi như được chính thức công nhận. Như vậy, sau này nếu Oanh Oanh làm gì liên quan đến khả năng của mình cũng sẽ thuận tiện hơn rất nhiều."Nghe xong, Vệ Phồn thở phào nhẹ nhõm, lòng cô nhẹ đi phần nào.Nhưng dù vậy, cô vẫn quyết định gọi điện thoại cho Oanh Oanh trước để báo tin.Khi điện thoại vừa kết nối, giọng nói quen thuộc vang lên: "Alo, Vệ Phồn?"Vệ Phồn không kiềm chế nổi sự xúc động, vội vàng nói: "Oanh Oanh! Hôm nay nếu không có bùa của cậu, anh trai tớ đã c.h.ế.t rồi! Tớ thực sự không biết phải cảm ơn cậu thế nào nữa!" Nói đến đây, giọng cô nghẹn lại, nước mắt lại rơi xuống. Nếu anh trai cô xảy ra chuyện, cả gia đình cô sẽ sụp đổ mất. Là Oanh Oanh đã cứu anh, cũng là cứu cả gia đình cô. Ở đầu dây bên kia, Oanh Oanh nhẹ giọng đáp: "Anh trai cậu không sao là tốt rồi. Ngày mai tớ sẽ xem tướng cho cậu."Oanh Oanh không rõ liệu số mệnh đã định sẵn có thể thay đổi hay không. Dù lần này cứu được Vệ Lăng, cô vẫn lo lắng rằng trong tương lai, anh ấy có thể tiếp tục gặp phải nguy hiểm khác.Vệ Phồn mỉm cười nói:"Oanh Oanh, thực sự cảm ơn cậu. Cha mẹ tớ nói muốn đến tận nhà để cảm ơn cậu đấy. Ngoài ra, vì chuyện này mà có thể bộ phận đặc biệt sẽ tìm đến cậu.""Bộ phận đặc biệt?" – Oanh Oanh ngơ ngác – "Là gì vậy?"Vệ Phồn vội giải thích:"Cậu đừng lo! Đó là một bộ phận chuyên xử lý những sự kiện đặc biệt trên thế giới này. Cha và anh trai tớ từng nói rằng có rất nhiều chuyện kỳ lạ mà người bình thường không thể giải thích hay giải quyết được, nên bộ phận này sẽ ghi chép lại mọi hiện tượng như vậy. Hơn nữa, cậu giỏi như thế, có thể họ sẽ muốn ghi danh cậu vào danh sách của họ. Như vậy, nếu sau này cậu giúp ai đó, sẽ có thêm sự công nhận chính thức."Nghe xong, Oanh Oanh gật gù. Hóa ra là thế. Dù sao thì tìm đến cũng chẳng sao, cô không ngại đối mặt với bất cứ điều gì.Cúp máy, Oanh Oanh tiếp tục nấu cơm.
Vệ Lăng và Vệ Tiến Thăng liếc mắt nhìn nhau. Chuyện này không đơn giản, cấp trên đã bắt đầu để ý đến. Nếu như vậy, họ cần phải nói trước với Vệ Phồn một tiếng.
Vệ Lăng trầm giọng nói: "Phồn Phồn, chuyện này đã được báo cáo lên trên. Có thể sắp tới sẽ có một bộ phận đặc biệt đến tìm bạn của em."
Vệ Phồn tròn mắt ngạc nhiên: "Bộ phận đặc biệt? Họ tìm Oanh Oanh làm gì?" Sau đó, cô đột nhiên căng thẳng: "Không phải là muốn làm hại Oanh Oanh đấy chứ? Họ sẽ không mang cậu ấy đi m.ổ x.ẻ nghiên cứu chứ? Anh! Các anh!..."
"Em nghĩ cái gì vậy?" Vệ Lăng vừa buồn cười vừa bất lực, xoa đầu em gái: "Tất nhiên là không rồi! Sau này bớt xem mấy bộ phim truyền hình và tiểu thuyết linh tinh đi."
Anh nghiêm túc giải thích: "Bộ phận đặc biệt vẫn luôn tồn tại, và được chia thành nhiều nhóm khác nhau. Ví dụ như Sở Xử Lý Sự Vụ Đặc Biệt – nơi chuyên quản lý những hiện tượng kỳ lạ trên thế giới. Có rất nhiều vụ án mà con người bình thường không thể giải quyết, và những người của Sở sẽ lo liệu chúng. Nếu phát hiện ra một cao nhân có năng lực như bạn của em, Sở sẽ tiến hành tìm hiểu theo quy trình. Nếu phù hợp, họ sẽ ghi danh vào hệ thống, coi như được chính thức công nhận. Như vậy, sau này nếu Oanh Oanh làm gì liên quan đến khả năng của mình cũng sẽ thuận tiện hơn rất nhiều."
Nghe xong, Vệ Phồn thở phào nhẹ nhõm, lòng cô nhẹ đi phần nào.
Nhưng dù vậy, cô vẫn quyết định gọi điện thoại cho Oanh Oanh trước để báo tin.
Khi điện thoại vừa kết nối, giọng nói quen thuộc vang lên: "Alo, Vệ Phồn?"
Vệ Phồn không kiềm chế nổi sự xúc động, vội vàng nói: "Oanh Oanh! Hôm nay nếu không có bùa của cậu, anh trai tớ đã c.h.ế.t rồi! Tớ thực sự không biết phải cảm ơn cậu thế nào nữa!"
Nói đến đây, giọng cô nghẹn lại, nước mắt lại rơi xuống. Nếu anh trai cô xảy ra chuyện, cả gia đình cô sẽ sụp đổ mất. Là Oanh Oanh đã cứu anh, cũng là cứu cả gia đình cô.
Ở đầu dây bên kia, Oanh Oanh nhẹ giọng đáp: "Anh trai cậu không sao là tốt rồi. Ngày mai tớ sẽ xem tướng cho cậu."
Oanh Oanh không rõ liệu số mệnh đã định sẵn có thể thay đổi hay không. Dù lần này cứu được Vệ Lăng, cô vẫn lo lắng rằng trong tương lai, anh ấy có thể tiếp tục gặp phải nguy hiểm khác.
Vệ Phồn mỉm cười nói:
"Oanh Oanh, thực sự cảm ơn cậu. Cha mẹ tớ nói muốn đến tận nhà để cảm ơn cậu đấy. Ngoài ra, vì chuyện này mà có thể bộ phận đặc biệt sẽ tìm đến cậu."
"Bộ phận đặc biệt?" – Oanh Oanh ngơ ngác – "Là gì vậy?"
Vệ Phồn vội giải thích:
"Cậu đừng lo! Đó là một bộ phận chuyên xử lý những sự kiện đặc biệt trên thế giới này. Cha và anh trai tớ từng nói rằng có rất nhiều chuyện kỳ lạ mà người bình thường không thể giải thích hay giải quyết được, nên bộ phận này sẽ ghi chép lại mọi hiện tượng như vậy. Hơn nữa, cậu giỏi như thế, có thể họ sẽ muốn ghi danh cậu vào danh sách của họ. Như vậy, nếu sau này cậu giúp ai đó, sẽ có thêm sự công nhận chính thức."
Nghe xong, Oanh Oanh gật gù. Hóa ra là thế. Dù sao thì tìm đến cũng chẳng sao, cô không ngại đối mặt với bất cứ điều gì.
Cúp máy, Oanh Oanh tiếp tục nấu cơm.
Tỉnh Dậy Sau Giấc Ngủ Ngàn Năm, Ta Bỗng Thành Đại Sư Huyền HọcTác giả: Nhu Nạo Khinh MạnTruyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngOanh Oanh c.h.ế.t rồi. Chết một cách oan khuất, không nhắm mắt. Những người hàng xóm tụ tập ở đầu ngõ bàn tán xôn xao. “Vừa rồi tôi đi ngang qua phủ Quảng An Hầu, thấy hai bà v.ú khiêng một cái xác ra ngoài, chỉ dùng một tấm chiếu rơm bọc lại, chân còn lộ ra ngoài, trắng bệch khô đét, như thể m.á.u trong người đã chảy sạch. Thật đáng sợ.” Người bên cạnh nghe vậy, tặc lưỡi nói: “Ông chưa biết sao? Đó là tam cô nương của Trần gia, Trần Linh Oanh đấy. Nghe nói mắc bệnh lạ mà c.h.ế.t đột ngột, chắc ông vừa khéo trông thấy.” Người kia tròn mắt kinh ngạc: “Nhưng sao lại bọc chiếu rơm? Trần gia là Hầu phủ, dù gì cũng là con gái quan gia, chẳng lẽ không thể chôn cất đàng hoàng?” Một giọng nói nhỏ hơn chen vào: “Ông không hiểu rồi. Tam cô nương chưa đến tuổi cập kê, lại mắc bệnh kỳ quái như vậy, không thể vào phần mộ tổ tiên. Hơn nữa, cô ấy chưa có hôn phu, cũng chẳng có nhà chồng chưa cưới, chỉ có thể tùy tiện tìm một nơi chôn cất mà thôi.” Có người thở dài: “Cũng thật đáng thương. Trần gia… Vệ Lăng và Vệ Tiến Thăng liếc mắt nhìn nhau. Chuyện này không đơn giản, cấp trên đã bắt đầu để ý đến. Nếu như vậy, họ cần phải nói trước với Vệ Phồn một tiếng.Vệ Lăng trầm giọng nói: "Phồn Phồn, chuyện này đã được báo cáo lên trên. Có thể sắp tới sẽ có một bộ phận đặc biệt đến tìm bạn của em."Vệ Phồn tròn mắt ngạc nhiên: "Bộ phận đặc biệt? Họ tìm Oanh Oanh làm gì?" Sau đó, cô đột nhiên căng thẳng: "Không phải là muốn làm hại Oanh Oanh đấy chứ? Họ sẽ không mang cậu ấy đi m.ổ x.ẻ nghiên cứu chứ? Anh! Các anh!...""Em nghĩ cái gì vậy?" Vệ Lăng vừa buồn cười vừa bất lực, xoa đầu em gái: "Tất nhiên là không rồi! Sau này bớt xem mấy bộ phim truyền hình và tiểu thuyết linh tinh đi."Anh nghiêm túc giải thích: "Bộ phận đặc biệt vẫn luôn tồn tại, và được chia thành nhiều nhóm khác nhau. Ví dụ như Sở Xử Lý Sự Vụ Đặc Biệt – nơi chuyên quản lý những hiện tượng kỳ lạ trên thế giới. Có rất nhiều vụ án mà con người bình thường không thể giải quyết, và những người của Sở sẽ lo liệu chúng. Nếu phát hiện ra một cao nhân có năng lực như bạn của em, Sở sẽ tiến hành tìm hiểu theo quy trình. Nếu phù hợp, họ sẽ ghi danh vào hệ thống, coi như được chính thức công nhận. Như vậy, sau này nếu Oanh Oanh làm gì liên quan đến khả năng của mình cũng sẽ thuận tiện hơn rất nhiều."Nghe xong, Vệ Phồn thở phào nhẹ nhõm, lòng cô nhẹ đi phần nào.Nhưng dù vậy, cô vẫn quyết định gọi điện thoại cho Oanh Oanh trước để báo tin.Khi điện thoại vừa kết nối, giọng nói quen thuộc vang lên: "Alo, Vệ Phồn?"Vệ Phồn không kiềm chế nổi sự xúc động, vội vàng nói: "Oanh Oanh! Hôm nay nếu không có bùa của cậu, anh trai tớ đã c.h.ế.t rồi! Tớ thực sự không biết phải cảm ơn cậu thế nào nữa!" Nói đến đây, giọng cô nghẹn lại, nước mắt lại rơi xuống. Nếu anh trai cô xảy ra chuyện, cả gia đình cô sẽ sụp đổ mất. Là Oanh Oanh đã cứu anh, cũng là cứu cả gia đình cô. Ở đầu dây bên kia, Oanh Oanh nhẹ giọng đáp: "Anh trai cậu không sao là tốt rồi. Ngày mai tớ sẽ xem tướng cho cậu."Oanh Oanh không rõ liệu số mệnh đã định sẵn có thể thay đổi hay không. Dù lần này cứu được Vệ Lăng, cô vẫn lo lắng rằng trong tương lai, anh ấy có thể tiếp tục gặp phải nguy hiểm khác.Vệ Phồn mỉm cười nói:"Oanh Oanh, thực sự cảm ơn cậu. Cha mẹ tớ nói muốn đến tận nhà để cảm ơn cậu đấy. Ngoài ra, vì chuyện này mà có thể bộ phận đặc biệt sẽ tìm đến cậu.""Bộ phận đặc biệt?" – Oanh Oanh ngơ ngác – "Là gì vậy?"Vệ Phồn vội giải thích:"Cậu đừng lo! Đó là một bộ phận chuyên xử lý những sự kiện đặc biệt trên thế giới này. Cha và anh trai tớ từng nói rằng có rất nhiều chuyện kỳ lạ mà người bình thường không thể giải thích hay giải quyết được, nên bộ phận này sẽ ghi chép lại mọi hiện tượng như vậy. Hơn nữa, cậu giỏi như thế, có thể họ sẽ muốn ghi danh cậu vào danh sách của họ. Như vậy, nếu sau này cậu giúp ai đó, sẽ có thêm sự công nhận chính thức."Nghe xong, Oanh Oanh gật gù. Hóa ra là thế. Dù sao thì tìm đến cũng chẳng sao, cô không ngại đối mặt với bất cứ điều gì.Cúp máy, Oanh Oanh tiếp tục nấu cơm.