Oanh Oanh c.h.ế.t rồi. Chết một cách oan khuất, không nhắm mắt. Những người hàng xóm tụ tập ở đầu ngõ bàn tán xôn xao. “Vừa rồi tôi đi ngang qua phủ Quảng An Hầu, thấy hai bà v.ú khiêng một cái xác ra ngoài, chỉ dùng một tấm chiếu rơm bọc lại, chân còn lộ ra ngoài, trắng bệch khô đét, như thể m.á.u trong người đã chảy sạch. Thật đáng sợ.” Người bên cạnh nghe vậy, tặc lưỡi nói: “Ông chưa biết sao? Đó là tam cô nương của Trần gia, Trần Linh Oanh đấy. Nghe nói mắc bệnh lạ mà c.h.ế.t đột ngột, chắc ông vừa khéo trông thấy.” Người kia tròn mắt kinh ngạc: “Nhưng sao lại bọc chiếu rơm? Trần gia là Hầu phủ, dù gì cũng là con gái quan gia, chẳng lẽ không thể chôn cất đàng hoàng?” Một giọng nói nhỏ hơn chen vào: “Ông không hiểu rồi. Tam cô nương chưa đến tuổi cập kê, lại mắc bệnh kỳ quái như vậy, không thể vào phần mộ tổ tiên. Hơn nữa, cô ấy chưa có hôn phu, cũng chẳng có nhà chồng chưa cưới, chỉ có thể tùy tiện tìm một nơi chôn cất mà thôi.” Có người thở dài: “Cũng thật đáng thương. Trần gia…
Chương 382: Chương 382
Tỉnh Dậy Sau Giấc Ngủ Ngàn Năm, Ta Bỗng Thành Đại Sư Huyền HọcTác giả: Nhu Nạo Khinh MạnTruyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngOanh Oanh c.h.ế.t rồi. Chết một cách oan khuất, không nhắm mắt. Những người hàng xóm tụ tập ở đầu ngõ bàn tán xôn xao. “Vừa rồi tôi đi ngang qua phủ Quảng An Hầu, thấy hai bà v.ú khiêng một cái xác ra ngoài, chỉ dùng một tấm chiếu rơm bọc lại, chân còn lộ ra ngoài, trắng bệch khô đét, như thể m.á.u trong người đã chảy sạch. Thật đáng sợ.” Người bên cạnh nghe vậy, tặc lưỡi nói: “Ông chưa biết sao? Đó là tam cô nương của Trần gia, Trần Linh Oanh đấy. Nghe nói mắc bệnh lạ mà c.h.ế.t đột ngột, chắc ông vừa khéo trông thấy.” Người kia tròn mắt kinh ngạc: “Nhưng sao lại bọc chiếu rơm? Trần gia là Hầu phủ, dù gì cũng là con gái quan gia, chẳng lẽ không thể chôn cất đàng hoàng?” Một giọng nói nhỏ hơn chen vào: “Ông không hiểu rồi. Tam cô nương chưa đến tuổi cập kê, lại mắc bệnh kỳ quái như vậy, không thể vào phần mộ tổ tiên. Hơn nữa, cô ấy chưa có hôn phu, cũng chẳng có nhà chồng chưa cưới, chỉ có thể tùy tiện tìm một nơi chôn cất mà thôi.” Có người thở dài: “Cũng thật đáng thương. Trần gia… Thi Phong cắn răng, thầm nghĩ: Không được, cậu phải tìm cơ hội nhắc nhở Oanh Oanh, đừng ngốc nghếch như vậy!Sáng hôm sau, sau khi ăn sáng xong, Oanh Oanh ra ngoài đi dạo quanh tiểu khu.Tối qua, khi cô về nhà, mấy bà cô trong khu đã giữ cô lại, nhờ cô xem bói giúp. Oanh Oanh vốn không giỏi từ chối, nên đã đồng ý sáng nay sẽ ngồi ở chòi nghỉ trong tiểu khu một buổi sáng.Lúc này đã tám giờ, cô vừa xuống lầu đã thấy trước chòi nghỉ có một hàng dài người xếp hàng. Không chỉ có cư dân tiểu khu Hoành Nguyên, mà còn có cả người từ tiểu khu lân cận nghe tin chạy sang.Bất cứ ai trong tiểu khu Hoành Nguyên từng gặp mặt Oanh Oanh, cô đều nhớ rõ. Điều này chứng tỏ danh tiếng của cô đã lan sang cả những tiểu khu lân cận.Vừa bước chân đến khu chòi nghỉ, Oanh Oanh đã nghe thấy giọng nói vui mừng của Mã bà bà:"Tiểu sư phụ đến rồi! Mau vào trong đi!"Oanh Oanh chỉ biết cười bất lực.Mã bà bà này vốn nổi danh trong tiểu khu vì tật nhiều chuyện. Trước đây, bà từng bế cháu trai ra ngoài xem đám tang, kết quả đứa bé bị kinh sợ đến mất hồn vía. Khi đó, chính Oanh Oanh đã giúp bà giải quyết chuyện này. Vậy mà ban đầu, bà còn nói những lời khó nghe với cô. Mãi đến khi bị Oanh Oanh dùng thuật cấm ngôn khiến không thể nói chuyện trong một thời gian ngắn, bà mới nhận ra cô thực sự có bản lĩnh. Từ đó về sau, không những không dám nói bậy nữa, bà còn trở thành người nhiệt tình tuyên truyền danh tiếng của Oanh Oanh trong tiểu khu.Cũng vì vậy mà mỗi lần Oanh Oanh mở sạp xem bói, Mã bà bà nhất định có mặt để hóng chuyện.Hôm nay cũng không ngoại lệ.Oanh Oanh không để ý đến sự phấn khích của bà, tùy ý ngồi xuống chiếc ghế đá trong chòi nghỉ, hướng ánh mắt về phía vị khách *****ên."Ông muốn xem bói hay xem sự việc?"Cách xem bói của Oanh Oanh rất đa dạng. Nếu đối phương muốn xem vận mệnh, cô sẽ dựa vào tướng mạo hoặc ngày tháng năm sinh. Còn nếu muốn xem một sự việc cụ thể, cô sẽ dùng phương pháp bói toán.Mộng vũ phiêu diêu vân thường hạc,Nguyệt hoa yên tĩnh ảnh trầm khê.Từ xưa đến nay, bói toán có nhiều trường phái khác nhau, chủ yếu gồm Kinh Dịch, Ngũ hành, quẻ xăm và một số phương pháp khác. Trong đó bao gồm bói chữ, bói mai rùa, bói quẻ dịch, bói tử vi... Dù cách thức có khác nhau nhưng kết quả cuối cùng đều hướng đến một đáp án chung.Gần đây, Oanh Oanh đã đọc rất nhiều sách về thuật số, những quẻ từ, hào từ đều đã thuộc làu làu trong đầu.Người đàn ông trước mặt khoảng năm mươi tuổi, tướng mạo bình thường. Ông ta không phải cư dân trong tiểu khu Hoành Nguyên, nếu không, chắc chắn cô đã nhớ.
Thi Phong cắn răng, thầm nghĩ: Không được, cậu phải tìm cơ hội nhắc nhở Oanh Oanh, đừng ngốc nghếch như vậy!
Sáng hôm sau, sau khi ăn sáng xong, Oanh Oanh ra ngoài đi dạo quanh tiểu khu.
Tối qua, khi cô về nhà, mấy bà cô trong khu đã giữ cô lại, nhờ cô xem bói giúp. Oanh Oanh vốn không giỏi từ chối, nên đã đồng ý sáng nay sẽ ngồi ở chòi nghỉ trong tiểu khu một buổi sáng.
Lúc này đã tám giờ, cô vừa xuống lầu đã thấy trước chòi nghỉ có một hàng dài người xếp hàng. Không chỉ có cư dân tiểu khu Hoành Nguyên, mà còn có cả người từ tiểu khu lân cận nghe tin chạy sang.
Bất cứ ai trong tiểu khu Hoành Nguyên từng gặp mặt Oanh Oanh, cô đều nhớ rõ. Điều này chứng tỏ danh tiếng của cô đã lan sang cả những tiểu khu lân cận.
Vừa bước chân đến khu chòi nghỉ, Oanh Oanh đã nghe thấy giọng nói vui mừng của Mã bà bà:
"Tiểu sư phụ đến rồi! Mau vào trong đi!"
Oanh Oanh chỉ biết cười bất lực.
Mã bà bà này vốn nổi danh trong tiểu khu vì tật nhiều chuyện. Trước đây, bà từng bế cháu trai ra ngoài xem đám tang, kết quả đứa bé bị kinh sợ đến mất hồn vía. Khi đó, chính Oanh Oanh đã giúp bà giải quyết chuyện này. Vậy mà ban đầu, bà còn nói những lời khó nghe với cô.
Mãi đến khi bị Oanh Oanh dùng thuật cấm ngôn khiến không thể nói chuyện trong một thời gian ngắn, bà mới nhận ra cô thực sự có bản lĩnh. Từ đó về sau, không những không dám nói bậy nữa, bà còn trở thành người nhiệt tình tuyên truyền danh tiếng của Oanh Oanh trong tiểu khu.
Cũng vì vậy mà mỗi lần Oanh Oanh mở sạp xem bói, Mã bà bà nhất định có mặt để hóng chuyện.
Hôm nay cũng không ngoại lệ.
Oanh Oanh không để ý đến sự phấn khích của bà, tùy ý ngồi xuống chiếc ghế đá trong chòi nghỉ, hướng ánh mắt về phía vị khách *****ên.
"Ông muốn xem bói hay xem sự việc?"
Cách xem bói của Oanh Oanh rất đa dạng. Nếu đối phương muốn xem vận mệnh, cô sẽ dựa vào tướng mạo hoặc ngày tháng năm sinh. Còn nếu muốn xem một sự việc cụ thể, cô sẽ dùng phương pháp bói toán.
Mộng vũ phiêu diêu vân thường hạc,
Nguyệt hoa yên tĩnh ảnh trầm khê.
Từ xưa đến nay, bói toán có nhiều trường phái khác nhau, chủ yếu gồm Kinh Dịch, Ngũ hành, quẻ xăm và một số phương pháp khác. Trong đó bao gồm bói chữ, bói mai rùa, bói quẻ dịch, bói tử vi... Dù cách thức có khác nhau nhưng kết quả cuối cùng đều hướng đến một đáp án chung.
Gần đây, Oanh Oanh đã đọc rất nhiều sách về thuật số, những quẻ từ, hào từ đều đã thuộc làu làu trong đầu.
Người đàn ông trước mặt khoảng năm mươi tuổi, tướng mạo bình thường. Ông ta không phải cư dân trong tiểu khu Hoành Nguyên, nếu không, chắc chắn cô đã nhớ.
Tỉnh Dậy Sau Giấc Ngủ Ngàn Năm, Ta Bỗng Thành Đại Sư Huyền HọcTác giả: Nhu Nạo Khinh MạnTruyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngOanh Oanh c.h.ế.t rồi. Chết một cách oan khuất, không nhắm mắt. Những người hàng xóm tụ tập ở đầu ngõ bàn tán xôn xao. “Vừa rồi tôi đi ngang qua phủ Quảng An Hầu, thấy hai bà v.ú khiêng một cái xác ra ngoài, chỉ dùng một tấm chiếu rơm bọc lại, chân còn lộ ra ngoài, trắng bệch khô đét, như thể m.á.u trong người đã chảy sạch. Thật đáng sợ.” Người bên cạnh nghe vậy, tặc lưỡi nói: “Ông chưa biết sao? Đó là tam cô nương của Trần gia, Trần Linh Oanh đấy. Nghe nói mắc bệnh lạ mà c.h.ế.t đột ngột, chắc ông vừa khéo trông thấy.” Người kia tròn mắt kinh ngạc: “Nhưng sao lại bọc chiếu rơm? Trần gia là Hầu phủ, dù gì cũng là con gái quan gia, chẳng lẽ không thể chôn cất đàng hoàng?” Một giọng nói nhỏ hơn chen vào: “Ông không hiểu rồi. Tam cô nương chưa đến tuổi cập kê, lại mắc bệnh kỳ quái như vậy, không thể vào phần mộ tổ tiên. Hơn nữa, cô ấy chưa có hôn phu, cũng chẳng có nhà chồng chưa cưới, chỉ có thể tùy tiện tìm một nơi chôn cất mà thôi.” Có người thở dài: “Cũng thật đáng thương. Trần gia… Thi Phong cắn răng, thầm nghĩ: Không được, cậu phải tìm cơ hội nhắc nhở Oanh Oanh, đừng ngốc nghếch như vậy!Sáng hôm sau, sau khi ăn sáng xong, Oanh Oanh ra ngoài đi dạo quanh tiểu khu.Tối qua, khi cô về nhà, mấy bà cô trong khu đã giữ cô lại, nhờ cô xem bói giúp. Oanh Oanh vốn không giỏi từ chối, nên đã đồng ý sáng nay sẽ ngồi ở chòi nghỉ trong tiểu khu một buổi sáng.Lúc này đã tám giờ, cô vừa xuống lầu đã thấy trước chòi nghỉ có một hàng dài người xếp hàng. Không chỉ có cư dân tiểu khu Hoành Nguyên, mà còn có cả người từ tiểu khu lân cận nghe tin chạy sang.Bất cứ ai trong tiểu khu Hoành Nguyên từng gặp mặt Oanh Oanh, cô đều nhớ rõ. Điều này chứng tỏ danh tiếng của cô đã lan sang cả những tiểu khu lân cận.Vừa bước chân đến khu chòi nghỉ, Oanh Oanh đã nghe thấy giọng nói vui mừng của Mã bà bà:"Tiểu sư phụ đến rồi! Mau vào trong đi!"Oanh Oanh chỉ biết cười bất lực.Mã bà bà này vốn nổi danh trong tiểu khu vì tật nhiều chuyện. Trước đây, bà từng bế cháu trai ra ngoài xem đám tang, kết quả đứa bé bị kinh sợ đến mất hồn vía. Khi đó, chính Oanh Oanh đã giúp bà giải quyết chuyện này. Vậy mà ban đầu, bà còn nói những lời khó nghe với cô. Mãi đến khi bị Oanh Oanh dùng thuật cấm ngôn khiến không thể nói chuyện trong một thời gian ngắn, bà mới nhận ra cô thực sự có bản lĩnh. Từ đó về sau, không những không dám nói bậy nữa, bà còn trở thành người nhiệt tình tuyên truyền danh tiếng của Oanh Oanh trong tiểu khu.Cũng vì vậy mà mỗi lần Oanh Oanh mở sạp xem bói, Mã bà bà nhất định có mặt để hóng chuyện.Hôm nay cũng không ngoại lệ.Oanh Oanh không để ý đến sự phấn khích của bà, tùy ý ngồi xuống chiếc ghế đá trong chòi nghỉ, hướng ánh mắt về phía vị khách *****ên."Ông muốn xem bói hay xem sự việc?"Cách xem bói của Oanh Oanh rất đa dạng. Nếu đối phương muốn xem vận mệnh, cô sẽ dựa vào tướng mạo hoặc ngày tháng năm sinh. Còn nếu muốn xem một sự việc cụ thể, cô sẽ dùng phương pháp bói toán.Mộng vũ phiêu diêu vân thường hạc,Nguyệt hoa yên tĩnh ảnh trầm khê.Từ xưa đến nay, bói toán có nhiều trường phái khác nhau, chủ yếu gồm Kinh Dịch, Ngũ hành, quẻ xăm và một số phương pháp khác. Trong đó bao gồm bói chữ, bói mai rùa, bói quẻ dịch, bói tử vi... Dù cách thức có khác nhau nhưng kết quả cuối cùng đều hướng đến một đáp án chung.Gần đây, Oanh Oanh đã đọc rất nhiều sách về thuật số, những quẻ từ, hào từ đều đã thuộc làu làu trong đầu.Người đàn ông trước mặt khoảng năm mươi tuổi, tướng mạo bình thường. Ông ta không phải cư dân trong tiểu khu Hoành Nguyên, nếu không, chắc chắn cô đã nhớ.