Nữ minh tinh Chu Tử Tri tái xuất khiến trong ngoài giới xôn xao, tiêu đề chiếm vị trí nổi bật trên các trang bìa tạp chí, thành công đá tin tức của một nam diễn viên nào đó đang gầy dựng thanh danh "Người chồng tốt" bất ngờ trật đường ray rơi sang bản tin bên lề. Kỳ tích y học không đủ sức hấp dẫn, cũng không đáng để mọi người tốn thời gian, nguồn lực để suy nghĩ sâu xa, điều làm bọn họ hứng thú là phương thức tái xuất của cô . Thành phố H, kinh đô điện ảnh, kiến trúc cổ kính, đường phố tấp nập, người bán hàng rong rêu rao in ỏi, âm nhạc vang dội từ quán rượu, người kể chuyện đều đặn theo nhịp gõ, những nhóm người mặc áo choàng dài, tất cả đều phảng phất chen mình trong khoảng không gian khác. Nhưng nhóm người áo cọc quần ngắn đứng xung quanh nhìn chăm chú, nhắc nhở nhân viên đoàn phim đang mướt mồ hôi, dễ dàng kéo thị giác mọi người về hiện thực. Hôm nay bộ phim điện ảnh [ hiệp đường ] nổ phát súng đầu tiên, nhân viên đã sắp khung hình từ sớm, đạo cụ luôn trong tư thế sẵn sàng, trang…
Chương 56: Đều đê tiện
Cô Ấy Đã Trở LạiTác giả: Tây Tây ĐặcTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngNữ minh tinh Chu Tử Tri tái xuất khiến trong ngoài giới xôn xao, tiêu đề chiếm vị trí nổi bật trên các trang bìa tạp chí, thành công đá tin tức của một nam diễn viên nào đó đang gầy dựng thanh danh "Người chồng tốt" bất ngờ trật đường ray rơi sang bản tin bên lề. Kỳ tích y học không đủ sức hấp dẫn, cũng không đáng để mọi người tốn thời gian, nguồn lực để suy nghĩ sâu xa, điều làm bọn họ hứng thú là phương thức tái xuất của cô . Thành phố H, kinh đô điện ảnh, kiến trúc cổ kính, đường phố tấp nập, người bán hàng rong rêu rao in ỏi, âm nhạc vang dội từ quán rượu, người kể chuyện đều đặn theo nhịp gõ, những nhóm người mặc áo choàng dài, tất cả đều phảng phất chen mình trong khoảng không gian khác. Nhưng nhóm người áo cọc quần ngắn đứng xung quanh nhìn chăm chú, nhắc nhở nhân viên đoàn phim đang mướt mồ hôi, dễ dàng kéo thị giác mọi người về hiện thực. Hôm nay bộ phim điện ảnh [ hiệp đường ] nổ phát súng đầu tiên, nhân viên đã sắp khung hình từ sớm, đạo cụ luôn trong tư thế sẵn sàng, trang… Sức khỏe Tạ Sở luôn rất tốt, bình thường rất hiếm khi bị cảm, hắn đặc biệt mẫn cảm mùi thuốc khử trùng ở bệnh viện, dù đã đeo khẩu trang vẫn cảm thấy khó chịu.Trước nơi đăng ký lấy số và lấy thuốc không ít người, Tạ Sở thiếu kiên nhẫn, quay đầy lại thấy Úc Thiến đứng phía sau không xa, như đang ngẩn người.Tạ Sở lập tức nhíu mày, nhanh chóng bước tới trước mặt cô, đưa tay chỉ hàng ghế gần quầy thuốc,"Cô ngồi đó đợi tôi."Úc Thiến nhìn hắn.Tạ Sở bị nhìn dở tính ương bướng, trực tiếp nắm tay cô, kéo tới chỗ băng ghế ,"Ngồi yên ở đây."Lúc này có hai người trạc tuổi đôi mươi đi ngang qua, nữ bụng to, tay chống eo, thân thể nặng nề, có vẻ sắp đến ngày sinh nở, mà người nam đi trước thì thong thả vừa đi vừa cúi đầu bấm bấm điện thoại."Anh nhìn người ta kìa, biết săn sóc không để vợ mệt, anh nhìn lại mình đi, chỉ biết cắm mặt vô cái điện thoại, bụng em còn lớn hơn chị kia nữa, anh chỉ biết lo cái thân anh thôi, cũng không dìu em một chút.""Anh vất vả lắm mới được nghỉ một ngày, theo em tới bệnh viện rồi em còn muốn sao nữa.""Chẳng lẽ trong bụng em là con của thằng khác sao? Em sắp sinh tới nơi rồi, bảo anh theo em kiểm tra thai sản một lần, anh nhớ lại xem, từ lúc đi ra ngoài đến giờ, có buông điện thoại ra một giây nào chưa, anh có hỏi han em một tiếng nào chưa?""Hỏi han cái gì? Thật không hiểu nổi, có nhiêu nói hoài, không phải em vẫn ổn đó sao.""Em ổn ? lần trước em đã nói với anh rồi, bác sĩ bảo vị trí thai không thuận lợi cho lắm, huyết áp em hơi cao, anh cứ cho là chẳng có việc gì!""Đm, nói xong chưa !""Anh chửi ai đó? Đi về, đợi tôi sinh con rồi tôi ẵm nó về nhà mẹ ở luôn, anh muốn làm gì thì làm đi.""Rồi giờ có về không đây !"Đôi trẻ cãi nhau dẫn tới không ít ánh mắt dòm ngó, cũng chẳng có chữ nào rơi ngoài tai Tạ Sở và Úc Thiến, hai người không nhìn nhau, nhưng có gì đó đã thay đổi, lặng lẽ không một tiếng động.Lúc lấy máu, Tạ Sở nhìn kim tiêm đâm vào cánh tay Úc Thiến, máu theo ống tiêm rút ra, trong đầu hắn đều là những chất vấn rối rắm, liệu kim tiêm đó có sạch sẽ hay không.Úc Thiến đem miếng bông ném vào sọt rác, thả tay áo xuống, đi ra khỏi phòng."Sao cô không ở nhà mời bác sĩ đến kiểm tra?" Tạ Sở giở giọng, phòng khám thai gì mà đông người quá.Úc Thiến thản nhiên nói," Tôi thích"Tạ Sở khóe miệng run rẩy, hắn không nên trông cậy vào người phụ nữ này có một ngày kinh nguyệt đều đặn, có thể nói năng đàng hoàng với hắn mà.Bỗng nhiên quay đầu, Úc Thiến dùng một ánh mắt khó tả nhìn Tạ Sở,"Anh tới đây làm gì?"Tạ Sở ngoài cười nhưng trong không cười," Tôi thích."
Sức khỏe Tạ Sở luôn rất tốt, bình thường rất hiếm khi bị cảm, hắn đặc biệt mẫn cảm mùi thuốc khử trùng ở bệnh viện, dù đã đeo khẩu trang vẫn cảm thấy khó chịu.
Trước nơi đăng ký lấy số và lấy thuốc không ít người, Tạ Sở thiếu kiên nhẫn, quay đầy lại thấy Úc Thiến đứng phía sau không xa, như đang ngẩn người.
Tạ Sở lập tức nhíu mày, nhanh chóng bước tới trước mặt cô, đưa tay chỉ hàng ghế gần quầy thuốc,"Cô ngồi đó đợi tôi."
Úc Thiến nhìn hắn.
Tạ Sở bị nhìn dở tính ương bướng, trực tiếp nắm tay cô, kéo tới chỗ băng ghế ,"Ngồi yên ở đây."
Lúc này có hai người trạc tuổi đôi mươi đi ngang qua, nữ bụng to, tay chống eo, thân thể nặng nề, có vẻ sắp đến ngày sinh nở, mà người nam đi trước thì thong thả vừa đi vừa cúi đầu bấm bấm điện thoại.
"Anh nhìn người ta kìa, biết săn sóc không để vợ mệt, anh nhìn lại mình đi, chỉ biết cắm mặt vô cái điện thoại, bụng em còn lớn hơn chị kia nữa, anh chỉ biết lo cái thân anh thôi, cũng không dìu em một chút."
"Anh vất vả lắm mới được nghỉ một ngày, theo em tới bệnh viện rồi em còn muốn sao nữa."
"Chẳng lẽ trong bụng em là con của thằng khác sao? Em sắp sinh tới nơi rồi, bảo anh theo em kiểm tra thai sản một lần, anh nhớ lại xem, từ lúc đi ra ngoài đến giờ, có buông điện thoại ra một giây nào chưa, anh có hỏi han em một tiếng nào chưa?"
"Hỏi han cái gì? Thật không hiểu nổi, có nhiêu nói hoài, không phải em vẫn ổn đó sao."
"Em ổn ? lần trước em đã nói với anh rồi, bác sĩ bảo vị trí thai không thuận lợi cho lắm, huyết áp em hơi cao, anh cứ cho là chẳng có việc gì!"
"Đm, nói xong chưa !"
"Anh chửi ai đó? Đi về, đợi tôi sinh con rồi tôi ẵm nó về nhà mẹ ở luôn, anh muốn làm gì thì làm đi."
"Rồi giờ có về không đây !"
Đôi trẻ cãi nhau dẫn tới không ít ánh mắt dòm ngó, cũng chẳng có chữ nào rơi ngoài tai Tạ Sở và Úc Thiến, hai người không nhìn nhau, nhưng có gì đó đã thay đổi, lặng lẽ không một tiếng động.
Lúc lấy máu, Tạ Sở nhìn kim tiêm đâm vào cánh tay Úc Thiến, máu theo ống tiêm rút ra, trong đầu hắn đều là những chất vấn rối rắm, liệu kim tiêm đó có sạch sẽ hay không.
Úc Thiến đem miếng bông ném vào sọt rác, thả tay áo xuống, đi ra khỏi phòng.
"Sao cô không ở nhà mời bác sĩ đến kiểm tra?" Tạ Sở giở giọng, phòng khám thai gì mà đông người quá.
Úc Thiến thản nhiên nói," Tôi thích"
Tạ Sở khóe miệng run rẩy, hắn không nên trông cậy vào người phụ nữ này có một ngày kinh nguyệt đều đặn, có thể nói năng đàng hoàng với hắn mà.
Bỗng nhiên quay đầu, Úc Thiến dùng một ánh mắt khó tả nhìn Tạ Sở,"Anh tới đây làm gì?"
Tạ Sở ngoài cười nhưng trong không cười," Tôi thích."
Cô Ấy Đã Trở LạiTác giả: Tây Tây ĐặcTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngNữ minh tinh Chu Tử Tri tái xuất khiến trong ngoài giới xôn xao, tiêu đề chiếm vị trí nổi bật trên các trang bìa tạp chí, thành công đá tin tức của một nam diễn viên nào đó đang gầy dựng thanh danh "Người chồng tốt" bất ngờ trật đường ray rơi sang bản tin bên lề. Kỳ tích y học không đủ sức hấp dẫn, cũng không đáng để mọi người tốn thời gian, nguồn lực để suy nghĩ sâu xa, điều làm bọn họ hứng thú là phương thức tái xuất của cô . Thành phố H, kinh đô điện ảnh, kiến trúc cổ kính, đường phố tấp nập, người bán hàng rong rêu rao in ỏi, âm nhạc vang dội từ quán rượu, người kể chuyện đều đặn theo nhịp gõ, những nhóm người mặc áo choàng dài, tất cả đều phảng phất chen mình trong khoảng không gian khác. Nhưng nhóm người áo cọc quần ngắn đứng xung quanh nhìn chăm chú, nhắc nhở nhân viên đoàn phim đang mướt mồ hôi, dễ dàng kéo thị giác mọi người về hiện thực. Hôm nay bộ phim điện ảnh [ hiệp đường ] nổ phát súng đầu tiên, nhân viên đã sắp khung hình từ sớm, đạo cụ luôn trong tư thế sẵn sàng, trang… Sức khỏe Tạ Sở luôn rất tốt, bình thường rất hiếm khi bị cảm, hắn đặc biệt mẫn cảm mùi thuốc khử trùng ở bệnh viện, dù đã đeo khẩu trang vẫn cảm thấy khó chịu.Trước nơi đăng ký lấy số và lấy thuốc không ít người, Tạ Sở thiếu kiên nhẫn, quay đầy lại thấy Úc Thiến đứng phía sau không xa, như đang ngẩn người.Tạ Sở lập tức nhíu mày, nhanh chóng bước tới trước mặt cô, đưa tay chỉ hàng ghế gần quầy thuốc,"Cô ngồi đó đợi tôi."Úc Thiến nhìn hắn.Tạ Sở bị nhìn dở tính ương bướng, trực tiếp nắm tay cô, kéo tới chỗ băng ghế ,"Ngồi yên ở đây."Lúc này có hai người trạc tuổi đôi mươi đi ngang qua, nữ bụng to, tay chống eo, thân thể nặng nề, có vẻ sắp đến ngày sinh nở, mà người nam đi trước thì thong thả vừa đi vừa cúi đầu bấm bấm điện thoại."Anh nhìn người ta kìa, biết săn sóc không để vợ mệt, anh nhìn lại mình đi, chỉ biết cắm mặt vô cái điện thoại, bụng em còn lớn hơn chị kia nữa, anh chỉ biết lo cái thân anh thôi, cũng không dìu em một chút.""Anh vất vả lắm mới được nghỉ một ngày, theo em tới bệnh viện rồi em còn muốn sao nữa.""Chẳng lẽ trong bụng em là con của thằng khác sao? Em sắp sinh tới nơi rồi, bảo anh theo em kiểm tra thai sản một lần, anh nhớ lại xem, từ lúc đi ra ngoài đến giờ, có buông điện thoại ra một giây nào chưa, anh có hỏi han em một tiếng nào chưa?""Hỏi han cái gì? Thật không hiểu nổi, có nhiêu nói hoài, không phải em vẫn ổn đó sao.""Em ổn ? lần trước em đã nói với anh rồi, bác sĩ bảo vị trí thai không thuận lợi cho lắm, huyết áp em hơi cao, anh cứ cho là chẳng có việc gì!""Đm, nói xong chưa !""Anh chửi ai đó? Đi về, đợi tôi sinh con rồi tôi ẵm nó về nhà mẹ ở luôn, anh muốn làm gì thì làm đi.""Rồi giờ có về không đây !"Đôi trẻ cãi nhau dẫn tới không ít ánh mắt dòm ngó, cũng chẳng có chữ nào rơi ngoài tai Tạ Sở và Úc Thiến, hai người không nhìn nhau, nhưng có gì đó đã thay đổi, lặng lẽ không một tiếng động.Lúc lấy máu, Tạ Sở nhìn kim tiêm đâm vào cánh tay Úc Thiến, máu theo ống tiêm rút ra, trong đầu hắn đều là những chất vấn rối rắm, liệu kim tiêm đó có sạch sẽ hay không.Úc Thiến đem miếng bông ném vào sọt rác, thả tay áo xuống, đi ra khỏi phòng."Sao cô không ở nhà mời bác sĩ đến kiểm tra?" Tạ Sở giở giọng, phòng khám thai gì mà đông người quá.Úc Thiến thản nhiên nói," Tôi thích"Tạ Sở khóe miệng run rẩy, hắn không nên trông cậy vào người phụ nữ này có một ngày kinh nguyệt đều đặn, có thể nói năng đàng hoàng với hắn mà.Bỗng nhiên quay đầu, Úc Thiến dùng một ánh mắt khó tả nhìn Tạ Sở,"Anh tới đây làm gì?"Tạ Sở ngoài cười nhưng trong không cười," Tôi thích."