Nữ minh tinh Chu Tử Tri tái xuất khiến trong ngoài giới xôn xao, tiêu đề chiếm vị trí nổi bật trên các trang bìa tạp chí, thành công đá tin tức của một nam diễn viên nào đó đang gầy dựng thanh danh "Người chồng tốt" bất ngờ trật đường ray rơi sang bản tin bên lề. Kỳ tích y học không đủ sức hấp dẫn, cũng không đáng để mọi người tốn thời gian, nguồn lực để suy nghĩ sâu xa, điều làm bọn họ hứng thú là phương thức tái xuất của cô . Thành phố H, kinh đô điện ảnh, kiến trúc cổ kính, đường phố tấp nập, người bán hàng rong rêu rao in ỏi, âm nhạc vang dội từ quán rượu, người kể chuyện đều đặn theo nhịp gõ, những nhóm người mặc áo choàng dài, tất cả đều phảng phất chen mình trong khoảng không gian khác. Nhưng nhóm người áo cọc quần ngắn đứng xung quanh nhìn chăm chú, nhắc nhở nhân viên đoàn phim đang mướt mồ hôi, dễ dàng kéo thị giác mọi người về hiện thực. Hôm nay bộ phim điện ảnh [ hiệp đường ] nổ phát súng đầu tiên, nhân viên đã sắp khung hình từ sớm, đạo cụ luôn trong tư thế sẵn sàng, trang…
Chương 63: Phá sản
Cô Ấy Đã Trở LạiTác giả: Tây Tây ĐặcTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngNữ minh tinh Chu Tử Tri tái xuất khiến trong ngoài giới xôn xao, tiêu đề chiếm vị trí nổi bật trên các trang bìa tạp chí, thành công đá tin tức của một nam diễn viên nào đó đang gầy dựng thanh danh "Người chồng tốt" bất ngờ trật đường ray rơi sang bản tin bên lề. Kỳ tích y học không đủ sức hấp dẫn, cũng không đáng để mọi người tốn thời gian, nguồn lực để suy nghĩ sâu xa, điều làm bọn họ hứng thú là phương thức tái xuất của cô . Thành phố H, kinh đô điện ảnh, kiến trúc cổ kính, đường phố tấp nập, người bán hàng rong rêu rao in ỏi, âm nhạc vang dội từ quán rượu, người kể chuyện đều đặn theo nhịp gõ, những nhóm người mặc áo choàng dài, tất cả đều phảng phất chen mình trong khoảng không gian khác. Nhưng nhóm người áo cọc quần ngắn đứng xung quanh nhìn chăm chú, nhắc nhở nhân viên đoàn phim đang mướt mồ hôi, dễ dàng kéo thị giác mọi người về hiện thực. Hôm nay bộ phim điện ảnh [ hiệp đường ] nổ phát súng đầu tiên, nhân viên đã sắp khung hình từ sớm, đạo cụ luôn trong tư thế sẵn sàng, trang… Lão gia tử sống trường thọ, con cháu đầy đàn, phúc lộc đầy nhà chủ yếu do tâm tính ông cụ tốt, chăm làm việc thiện. Tuổi tác càng cao, suy nghĩ càng minh mẫn, không hề hồ đồ một chút nào.Úc gia đại nghiệp lớn mạnh, bộ rễ đồ sộ, lão gia tử có mười mấy đứa cháu có trai có gái, đều theo cha mẹ của chúng sinh sống ở các vùng miền khác nhau , cũng chỉ nhân dịp trọng đại mới tụ hội một lần, cảm tình tuy không đến nỗi xa lạ, nhưng cũng chưa tới mức gọi là thân thiết.Tình cảm của con cháu đối với ông đa phần là kính sợ, mỗi lần đối mặt với ông chúng đều thấp thỏm, lo âu, vài đứa tính cách nội liễm ổn trọng một chút thì có thể cùng lão gia tử vấn đáp vài câu, chân chính thẳng thắn gần gũi ít ỏi đến đáng thương.Trong đám cháu, lão gia tử yêu thương Úc Trạch nhất, ông tận tay dẫn dắt, dạy dỗ anh mấy năm, cũng là đứa có tiền đồ nhất.Cho nên đối với hôn nhân của anh, lão gia tử đã bắt đầu dự tính từ khi anh còn rất nhỏ, ông cố ý cho anh tiếp xúc với mấy đứa cháu gái nhà các ông bạn già, định đợi tới khi anh trưởng thành nhắc lại.Nhưng sau này cháu trai dẫn về một đứa nhỏ, tên Dương Phàm, ngây thơ rực rỡ, ông không thích, bởi vì đứa nhỏ kia hoàn toàn không giống với đứa cháu dâu mà ông mong đợi, tiếc là ngoại trừ ông, toàn bộ gia tộc, tất cả mọi người đều rất vừa lòng.Lão gia tử bị mọi người cô một lời cậu một tiếng khuyên can phiền nhiễu , mặc kệ luôn.Ông tưởng ván đã đóng thuyền, không ngờ ông trời chỉ mở một cuộc vui ngắn ngủi.Dương Phàm xuất ngoại .Sau đó lão gia tử từ chối lời đề nghị của các ông bạn già, không can thiệp chuyện trọng đại của cháu nội nữa, nhoáng một cái đã hơn mười năm , mãi cho đến gần đây, ông mới nghe nhắc tới mối quan hệ hiện tại của anh với cô gái tên là Chu Tử Tri.Bởi vì nghe nhắc đến quá nhiều, muốn không để ý cũng không được.Lão gia tử hòa ái đánh giá cháu dâu,"Nghe nói con lớn hơn Úc Trạch hả?"Chu Tử Tri dạ một tiếng,"Thưa ông nội, con lớn hơn anh ấy hai tuổi."Úc Trạch kế bên tỏ thái độ,"Lớn hơn hai rất tốt đó ông."Lão gia tử nghiêm mặt,"Ta đang hỏi Tử Tri, không có hỏi con."Úc Trạch sờ sờ mũi, da mặt dày không đi, vợ anh còn ở đây mà.Lão gia tử lại quay đầu nhìn Chu Tử Tri,"Trong nhà con còn có ai? Ông bà khỏe cả chứ?"Chu Tử Tri nói,"Khi con còn nhỏ ông bà nội đã qua đời, ông bà ngoại cũng đã mất mười mấy năm trước rồi ạ."Cô cười cười,"Hiện tại ba mẹ con đang sống ở dưới quê, ở sau nhà có một mảnh vườn để ba mẹ trồng trọt .""Đều ở quê à?" Lão gia tử nói,"Vậy không tệ, ở nông thôn không khí trong lành, không ô nhiễm, rau dưa tự trồng cũng sạch sẽ.""Đi pha trà cho ông đi." Lão gia tử liếc nhìn cháu trai.Úc Trạch nghe lão gia tử chói lọi chê anh vướng bận, muốn xua đuổi anh đi, anh chớp chớp mắt,"Ông nội, trong ấm vẫn còn đầy trà mà."
Lão gia tử sống trường thọ, con cháu đầy đàn, phúc lộc đầy nhà chủ yếu do tâm tính ông cụ tốt, chăm làm việc thiện. Tuổi tác càng cao, suy nghĩ càng minh mẫn, không hề hồ đồ một chút nào.
Úc gia đại nghiệp lớn mạnh, bộ rễ đồ sộ, lão gia tử có mười mấy đứa cháu có trai có gái, đều theo cha mẹ của chúng sinh sống ở các vùng miền khác nhau , cũng chỉ nhân dịp trọng đại mới tụ hội một lần, cảm tình tuy không đến nỗi xa lạ, nhưng cũng chưa tới mức gọi là thân thiết.
Tình cảm của con cháu đối với ông đa phần là kính sợ, mỗi lần đối mặt với ông chúng đều thấp thỏm, lo âu, vài đứa tính cách nội liễm ổn trọng một chút thì có thể cùng lão gia tử vấn đáp vài câu, chân chính thẳng thắn gần gũi ít ỏi đến đáng thương.
Trong đám cháu, lão gia tử yêu thương Úc Trạch nhất, ông tận tay dẫn dắt, dạy dỗ anh mấy năm, cũng là đứa có tiền đồ nhất.
Cho nên đối với hôn nhân của anh, lão gia tử đã bắt đầu dự tính từ khi anh còn rất nhỏ, ông cố ý cho anh tiếp xúc với mấy đứa cháu gái nhà các ông bạn già, định đợi tới khi anh trưởng thành nhắc lại.
Nhưng sau này cháu trai dẫn về một đứa nhỏ, tên Dương Phàm, ngây thơ rực rỡ, ông không thích, bởi vì đứa nhỏ kia hoàn toàn không giống với đứa cháu dâu mà ông mong đợi, tiếc là ngoại trừ ông, toàn bộ gia tộc, tất cả mọi người đều rất vừa lòng.
Lão gia tử bị mọi người cô một lời cậu một tiếng khuyên can phiền nhiễu , mặc kệ luôn.
Ông tưởng ván đã đóng thuyền, không ngờ ông trời chỉ mở một cuộc vui ngắn ngủi.
Dương Phàm xuất ngoại .
Sau đó lão gia tử từ chối lời đề nghị của các ông bạn già, không can thiệp chuyện trọng đại của cháu nội nữa, nhoáng một cái đã hơn mười năm , mãi cho đến gần đây, ông mới nghe nhắc tới mối quan hệ hiện tại của anh với cô gái tên là Chu Tử Tri.
Bởi vì nghe nhắc đến quá nhiều, muốn không để ý cũng không được.
Lão gia tử hòa ái đánh giá cháu dâu,"Nghe nói con lớn hơn Úc Trạch hả?"
Chu Tử Tri dạ một tiếng,"Thưa ông nội, con lớn hơn anh ấy hai tuổi."
Úc Trạch kế bên tỏ thái độ,"Lớn hơn hai rất tốt đó ông."
Lão gia tử nghiêm mặt,"Ta đang hỏi Tử Tri, không có hỏi con."
Úc Trạch sờ sờ mũi, da mặt dày không đi, vợ anh còn ở đây mà.
Lão gia tử lại quay đầu nhìn Chu Tử Tri,"Trong nhà con còn có ai? Ông bà khỏe cả chứ?"
Chu Tử Tri nói,"Khi con còn nhỏ ông bà nội đã qua đời, ông bà ngoại cũng đã mất mười mấy năm trước rồi ạ."
Cô cười cười,"Hiện tại ba mẹ con đang sống ở dưới quê, ở sau nhà có một mảnh vườn để ba mẹ trồng trọt ."
"Đều ở quê à?" Lão gia tử nói,"Vậy không tệ, ở nông thôn không khí trong lành, không ô nhiễm, rau dưa tự trồng cũng sạch sẽ."
"Đi pha trà cho ông đi." Lão gia tử liếc nhìn cháu trai.
Úc Trạch nghe lão gia tử chói lọi chê anh vướng bận, muốn xua đuổi anh đi, anh chớp chớp mắt,"Ông nội, trong ấm vẫn còn đầy trà mà."
Cô Ấy Đã Trở LạiTác giả: Tây Tây ĐặcTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngNữ minh tinh Chu Tử Tri tái xuất khiến trong ngoài giới xôn xao, tiêu đề chiếm vị trí nổi bật trên các trang bìa tạp chí, thành công đá tin tức của một nam diễn viên nào đó đang gầy dựng thanh danh "Người chồng tốt" bất ngờ trật đường ray rơi sang bản tin bên lề. Kỳ tích y học không đủ sức hấp dẫn, cũng không đáng để mọi người tốn thời gian, nguồn lực để suy nghĩ sâu xa, điều làm bọn họ hứng thú là phương thức tái xuất của cô . Thành phố H, kinh đô điện ảnh, kiến trúc cổ kính, đường phố tấp nập, người bán hàng rong rêu rao in ỏi, âm nhạc vang dội từ quán rượu, người kể chuyện đều đặn theo nhịp gõ, những nhóm người mặc áo choàng dài, tất cả đều phảng phất chen mình trong khoảng không gian khác. Nhưng nhóm người áo cọc quần ngắn đứng xung quanh nhìn chăm chú, nhắc nhở nhân viên đoàn phim đang mướt mồ hôi, dễ dàng kéo thị giác mọi người về hiện thực. Hôm nay bộ phim điện ảnh [ hiệp đường ] nổ phát súng đầu tiên, nhân viên đã sắp khung hình từ sớm, đạo cụ luôn trong tư thế sẵn sàng, trang… Lão gia tử sống trường thọ, con cháu đầy đàn, phúc lộc đầy nhà chủ yếu do tâm tính ông cụ tốt, chăm làm việc thiện. Tuổi tác càng cao, suy nghĩ càng minh mẫn, không hề hồ đồ một chút nào.Úc gia đại nghiệp lớn mạnh, bộ rễ đồ sộ, lão gia tử có mười mấy đứa cháu có trai có gái, đều theo cha mẹ của chúng sinh sống ở các vùng miền khác nhau , cũng chỉ nhân dịp trọng đại mới tụ hội một lần, cảm tình tuy không đến nỗi xa lạ, nhưng cũng chưa tới mức gọi là thân thiết.Tình cảm của con cháu đối với ông đa phần là kính sợ, mỗi lần đối mặt với ông chúng đều thấp thỏm, lo âu, vài đứa tính cách nội liễm ổn trọng một chút thì có thể cùng lão gia tử vấn đáp vài câu, chân chính thẳng thắn gần gũi ít ỏi đến đáng thương.Trong đám cháu, lão gia tử yêu thương Úc Trạch nhất, ông tận tay dẫn dắt, dạy dỗ anh mấy năm, cũng là đứa có tiền đồ nhất.Cho nên đối với hôn nhân của anh, lão gia tử đã bắt đầu dự tính từ khi anh còn rất nhỏ, ông cố ý cho anh tiếp xúc với mấy đứa cháu gái nhà các ông bạn già, định đợi tới khi anh trưởng thành nhắc lại.Nhưng sau này cháu trai dẫn về một đứa nhỏ, tên Dương Phàm, ngây thơ rực rỡ, ông không thích, bởi vì đứa nhỏ kia hoàn toàn không giống với đứa cháu dâu mà ông mong đợi, tiếc là ngoại trừ ông, toàn bộ gia tộc, tất cả mọi người đều rất vừa lòng.Lão gia tử bị mọi người cô một lời cậu một tiếng khuyên can phiền nhiễu , mặc kệ luôn.Ông tưởng ván đã đóng thuyền, không ngờ ông trời chỉ mở một cuộc vui ngắn ngủi.Dương Phàm xuất ngoại .Sau đó lão gia tử từ chối lời đề nghị của các ông bạn già, không can thiệp chuyện trọng đại của cháu nội nữa, nhoáng một cái đã hơn mười năm , mãi cho đến gần đây, ông mới nghe nhắc tới mối quan hệ hiện tại của anh với cô gái tên là Chu Tử Tri.Bởi vì nghe nhắc đến quá nhiều, muốn không để ý cũng không được.Lão gia tử hòa ái đánh giá cháu dâu,"Nghe nói con lớn hơn Úc Trạch hả?"Chu Tử Tri dạ một tiếng,"Thưa ông nội, con lớn hơn anh ấy hai tuổi."Úc Trạch kế bên tỏ thái độ,"Lớn hơn hai rất tốt đó ông."Lão gia tử nghiêm mặt,"Ta đang hỏi Tử Tri, không có hỏi con."Úc Trạch sờ sờ mũi, da mặt dày không đi, vợ anh còn ở đây mà.Lão gia tử lại quay đầu nhìn Chu Tử Tri,"Trong nhà con còn có ai? Ông bà khỏe cả chứ?"Chu Tử Tri nói,"Khi con còn nhỏ ông bà nội đã qua đời, ông bà ngoại cũng đã mất mười mấy năm trước rồi ạ."Cô cười cười,"Hiện tại ba mẹ con đang sống ở dưới quê, ở sau nhà có một mảnh vườn để ba mẹ trồng trọt .""Đều ở quê à?" Lão gia tử nói,"Vậy không tệ, ở nông thôn không khí trong lành, không ô nhiễm, rau dưa tự trồng cũng sạch sẽ.""Đi pha trà cho ông đi." Lão gia tử liếc nhìn cháu trai.Úc Trạch nghe lão gia tử chói lọi chê anh vướng bận, muốn xua đuổi anh đi, anh chớp chớp mắt,"Ông nội, trong ấm vẫn còn đầy trà mà."