“Đây là 50 vạn, cậu đã hết lòng quan tâm giúp đỡ mấy đứa rồi.” Cố Mang liếc nhìn thẻ ngân hàng Lôi Tiêu đặt ở trên bàn trà, đôi mắt lạnh lùng ngước lên, đuôi mắt thấp thoáng chút nét bướng bỉnh. “Không cần đâu, cảm ơn cậu.” Cô ngồi ngả ngớn trên ghế sopha, hờ hững nói. Lôi Tiêu lạnh lùng nói: “Con không cần, Cố Tứ cũng không cần à?” Cố Mang nghịch súng đồ chơi trên tay: “Con có thể chăm sóc cho em trai mình.” Lôi Tiêu cười khẩy một tiếng, giọng điệu đầy khinh thường: “Con chăm sóc? Con lấy cái gì để chăm sóc? Con có tiền không? Để cho một thằng bé còn nhỏ như vậy ra ngoài làm ăn xin với một đứa còn chưa tốt nghiệp cấp ba à?” Mỗi lần gặp Cố Mang, ông ta cảm thấy rất mất mặt, sao nhà họ Lôi lại có đứa cháu gái đáng thất vọng thế này chứ. Cố Mang nhếch mép, đôi mắt lạnh lùng khẽ cong lên, nụ cười không rõ ý tứ nhưng toát lên vẻ ngạo mạn: “Tiền, con còn có một chút. Cái này cậu để lại cho Cố Âm đi.” Lôi Tiêu nhìn cô cháu gái xinh đẹp nhưng lại toát ra khí chất lưu manh này, ông ta ghét bỏ…
Chương 35: Hôm nay có chuyện gì ở trường không?
Phu Nhân Ngày Nào Cũng Online Vả MặtTác giả: Nam Chi TìnhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường“Đây là 50 vạn, cậu đã hết lòng quan tâm giúp đỡ mấy đứa rồi.” Cố Mang liếc nhìn thẻ ngân hàng Lôi Tiêu đặt ở trên bàn trà, đôi mắt lạnh lùng ngước lên, đuôi mắt thấp thoáng chút nét bướng bỉnh. “Không cần đâu, cảm ơn cậu.” Cô ngồi ngả ngớn trên ghế sopha, hờ hững nói. Lôi Tiêu lạnh lùng nói: “Con không cần, Cố Tứ cũng không cần à?” Cố Mang nghịch súng đồ chơi trên tay: “Con có thể chăm sóc cho em trai mình.” Lôi Tiêu cười khẩy một tiếng, giọng điệu đầy khinh thường: “Con chăm sóc? Con lấy cái gì để chăm sóc? Con có tiền không? Để cho một thằng bé còn nhỏ như vậy ra ngoài làm ăn xin với một đứa còn chưa tốt nghiệp cấp ba à?” Mỗi lần gặp Cố Mang, ông ta cảm thấy rất mất mặt, sao nhà họ Lôi lại có đứa cháu gái đáng thất vọng thế này chứ. Cố Mang nhếch mép, đôi mắt lạnh lùng khẽ cong lên, nụ cười không rõ ý tứ nhưng toát lên vẻ ngạo mạn: “Tiền, con còn có một chút. Cái này cậu để lại cho Cố Âm đi.” Lôi Tiêu nhìn cô cháu gái xinh đẹp nhưng lại toát ra khí chất lưu manh này, ông ta ghét bỏ… Một tiết học trôi qua, vô số ánh mắt cứ nhìn qua nhìn lại trên người Cố Mang, tiếng nói chuyện hoàn toàn biến mất.Người trong cuộc vẫn thản nhiên nghe Tịch Yên giảng bài, thái độ cũng khá nghiêm túc.Bàn tay trắng trẻo xinh đẹp chống cằm, nửa cánh tay lộ ra, mịn màng như sứ, đặc biệt xinh đẹp.Cả người toát lên vẻ lười nhác thờ ơ.Đôi mắt nhìn về phía bảng đen.Tịch Yên rất hài lòng.Vài phút cuối của tiết học, Tịch Yên cảm thấy kỳ lạ khi lớp học lại yên tĩnh như vậy.Thường ngày đã sớm ầm ĩ lên rồi.Khi tiếng chuông vang lên, cũng không có tiếng hét lớn ồn ào như mọi khi, vẫn nhìn về phía Cố Mang.Trong lòng Tịch Yến cảm thán về sức hút của Cố Mang, nói một câu tan học, rồi cầm giáo án đi ra ngoài.Rất nhanh, bên ngoài cửa sổ lớp 12/20 đã chật kín người, bàn tán xôn xao.Số người đi qua cửa lớp 12/20 cũng tăng lên.Một tay Cố Mang cầm điện thoại, trả lời tin nhắn.Lâm Sương nhận được một nhiệm vụ, tối nay cần cô giúp đỡ.Và lúc này, diễn đàn trường học đã hoàn toàn bùng nổ.Tràn ngập là những bức ảnh của Cố Mang, cả bộ ảnh giống như bộ tranh chân dung của cô trong trường.Nữ sinh với đôi mày và đôi mắt xinh xắn cúi xuống, đẹp đến tột đỉnh.… Lớp 12/1.Gần đây mỗi khi tan học, Cố Âm là nhân vật hot nhất chạm tay có thể bỏng của lớp 12/1, luôn được bao quanh bởi một vòng các chàng trai, nhưng hôm nay rõ ràng ít đi rất nhiều.Cố Âm nghi hoặc hỏi: “Hôm nay có chuyện gì ở trường không? Sao mọi người đều chạy ra ngoài hết vậy?”Một chàng trai đáp: “Nghe họ nói, lớp 12/20 có hai học sinh chuyển trường, một người tên là Cố Mang, vô cùng xinh đẹp, mọi người đều đi xem.”Cố Âm nghe xong, ngón tay bỗng siết chặt, đồng tử co lại.Sao cô lại đến trường trung học Minh Thành, sao lại vào được?Chẳng lẽ cô đã đi cầu xin cậu?“Đẹp thì có ích gì? Vào lớp 12/20, thì chứng tỏ học tập rất kém.” Một chàng trai nịnh nọt nói với Cố Âm: “Âm Âm, sắp đến kỳ thi tháng *****ên rồi, khi nào cậu đạt hạng nhất toàn khối, hoa khôi vẫn là của cậu.”Cố Âm khiêm tốn mỉm cười: “Mọi người đừng nói như vậy, có thể họ học cũng rất tốt.”Chàng trai khinh thường nói: “Học tốt thì cần gì phải vào cái bãi thu gom rác như lớp 12/20 kia? Cả khối học tốt cũng chỉ có trong lớp 12/1 chúng ta, cậu là người đứng đầu khối mà.”Cố Âm nhẹ nhàng cong khoé môi, nhưng đáy mắt buông xuống lại vô cùng lạnh lẽo. …“Lục Ý, trên diễn đàn có một nhân vật nổi tiếng, có người bỏ phiếu chọn hoa khôi mới, cậu và Cố Âm bị bỏ xa một đoạn.” Một nữ sinh chạy đến trước mặt Lục Ý: “Cậu có biết là ai không?”“Làm sao mình biết được?” Lục Ý nghe đến Cố Âm thì thấy khó chịu, giọng điệu cũng không tốt.Nữ sinh hôm đó đã đi mua sách cùng với Lục Ý, đã thấy Cố Mang, cười cười, đưa điện thoại ra trước mặt cô ta, trên màn hình là bức ảnh của Cố Mang: “Thật không ngờ, cô ấy lại đến trường chúng ta.”Bức ảnh của Cố Mang, không làm Lục Ý ngạc nhiên, nhưng khi nhìn thấy nửa gương mặt của Lục Dương, lập tức nhíu mày.“Mình ra ngoài gọi điện một chút.” Lục Ý đứng dậy, cầm điện thoại đi ra ngoài.Nếu mẹ biết Cố Mang và Lục Dương ngồi cùng bàn, chắc chắn sẽ gây chuyện với bố. …Cửa văn phòng của Lục Thượng Cẩm đột nhiên bị đẩy mở, ông ta ngẩng đầu lên.Sắc mặt Lâm Chu không tốt mà lao vào, mở miệng chất vấn: “Anh đã sắp xếp cho Cố Mang vào trường trung học Minh Thành rồi sao?”Lục Thượng Cẩm đặt bút xuống: “Có chuyện gì vậy?”
Một tiết học trôi qua, vô số ánh mắt cứ nhìn qua nhìn lại trên người Cố Mang, tiếng nói chuyện hoàn toàn biến mất.
Người trong cuộc vẫn thản nhiên nghe Tịch Yên giảng bài, thái độ cũng khá nghiêm túc.
Bàn tay trắng trẻo xinh đẹp chống cằm, nửa cánh tay lộ ra, mịn màng như sứ, đặc biệt xinh đẹp.
Cả người toát lên vẻ lười nhác thờ ơ.
Đôi mắt nhìn về phía bảng đen.
Tịch Yên rất hài lòng.
Vài phút cuối của tiết học, Tịch Yên cảm thấy kỳ lạ khi lớp học lại yên tĩnh như vậy.
Thường ngày đã sớm ầm ĩ lên rồi.
Khi tiếng chuông vang lên, cũng không có tiếng hét lớn ồn ào như mọi khi, vẫn nhìn về phía Cố Mang.
Trong lòng Tịch Yến cảm thán về sức hút của Cố Mang, nói một câu tan học, rồi cầm giáo án đi ra ngoài.
Rất nhanh, bên ngoài cửa sổ lớp 12/20 đã chật kín người, bàn tán xôn xao.
Số người đi qua cửa lớp 12/20 cũng tăng lên.
Một tay Cố Mang cầm điện thoại, trả lời tin nhắn.
Lâm Sương nhận được một nhiệm vụ, tối nay cần cô giúp đỡ.
Và lúc này, diễn đàn trường học đã hoàn toàn bùng nổ.
Tràn ngập là những bức ảnh của Cố Mang, cả bộ ảnh giống như bộ tranh chân dung của cô trong trường.
Nữ sinh với đôi mày và đôi mắt xinh xắn cúi xuống, đẹp đến tột đỉnh.
…
Lớp 12/1.
Gần đây mỗi khi tan học, Cố Âm là nhân vật hot nhất chạm tay có thể bỏng của lớp 12/1, luôn được bao quanh bởi một vòng các chàng trai, nhưng hôm nay rõ ràng ít đi rất nhiều.
Cố Âm nghi hoặc hỏi: “Hôm nay có chuyện gì ở trường không? Sao mọi người đều chạy ra ngoài hết vậy?”
Một chàng trai đáp: “Nghe họ nói, lớp 12/20 có hai học sinh chuyển trường, một người tên là Cố Mang, vô cùng xinh đẹp, mọi người đều đi xem.”
Cố Âm nghe xong, ngón tay bỗng siết chặt, đồng tử co lại.
Sao cô lại đến trường trung học Minh Thành, sao lại vào được?
Chẳng lẽ cô đã đi cầu xin cậu?
“Đẹp thì có ích gì? Vào lớp 12/20, thì chứng tỏ học tập rất kém.” Một chàng trai nịnh nọt nói với Cố Âm: “Âm Âm, sắp đến kỳ thi tháng *****ên rồi, khi nào cậu đạt hạng nhất toàn khối, hoa khôi vẫn là của cậu.”
Cố Âm khiêm tốn mỉm cười: “Mọi người đừng nói như vậy, có thể họ học cũng rất tốt.”
Chàng trai khinh thường nói: “Học tốt thì cần gì phải vào cái bãi thu gom rác như lớp 12/20 kia? Cả khối học tốt cũng chỉ có trong lớp 12/1 chúng ta, cậu là người đứng đầu khối mà.”
Cố Âm nhẹ nhàng cong khoé môi, nhưng đáy mắt buông xuống lại vô cùng lạnh lẽo.
…
“Lục Ý, trên diễn đàn có một nhân vật nổi tiếng, có người bỏ phiếu chọn hoa khôi mới, cậu và Cố Âm bị bỏ xa một đoạn.” Một nữ sinh chạy đến trước mặt Lục Ý: “Cậu có biết là ai không?”
“Làm sao mình biết được?” Lục Ý nghe đến Cố Âm thì thấy khó chịu, giọng điệu cũng không tốt.
Nữ sinh hôm đó đã đi mua sách cùng với Lục Ý, đã thấy Cố Mang, cười cười, đưa điện thoại ra trước mặt cô ta, trên màn hình là bức ảnh của Cố Mang: “Thật không ngờ, cô ấy lại đến trường chúng ta.”
Bức ảnh của Cố Mang, không làm Lục Ý ngạc nhiên, nhưng khi nhìn thấy nửa gương mặt của Lục Dương, lập tức nhíu mày.
“Mình ra ngoài gọi điện một chút.” Lục Ý đứng dậy, cầm điện thoại đi ra ngoài.
Nếu mẹ biết Cố Mang và Lục Dương ngồi cùng bàn, chắc chắn sẽ gây chuyện với bố.
…
Cửa văn phòng của Lục Thượng Cẩm đột nhiên bị đẩy mở, ông ta ngẩng đầu lên.
Sắc mặt Lâm Chu không tốt mà lao vào, mở miệng chất vấn: “Anh đã sắp xếp cho Cố Mang vào trường trung học Minh Thành rồi sao?”
Lục Thượng Cẩm đặt bút xuống: “Có chuyện gì vậy?”
Phu Nhân Ngày Nào Cũng Online Vả MặtTác giả: Nam Chi TìnhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường“Đây là 50 vạn, cậu đã hết lòng quan tâm giúp đỡ mấy đứa rồi.” Cố Mang liếc nhìn thẻ ngân hàng Lôi Tiêu đặt ở trên bàn trà, đôi mắt lạnh lùng ngước lên, đuôi mắt thấp thoáng chút nét bướng bỉnh. “Không cần đâu, cảm ơn cậu.” Cô ngồi ngả ngớn trên ghế sopha, hờ hững nói. Lôi Tiêu lạnh lùng nói: “Con không cần, Cố Tứ cũng không cần à?” Cố Mang nghịch súng đồ chơi trên tay: “Con có thể chăm sóc cho em trai mình.” Lôi Tiêu cười khẩy một tiếng, giọng điệu đầy khinh thường: “Con chăm sóc? Con lấy cái gì để chăm sóc? Con có tiền không? Để cho một thằng bé còn nhỏ như vậy ra ngoài làm ăn xin với một đứa còn chưa tốt nghiệp cấp ba à?” Mỗi lần gặp Cố Mang, ông ta cảm thấy rất mất mặt, sao nhà họ Lôi lại có đứa cháu gái đáng thất vọng thế này chứ. Cố Mang nhếch mép, đôi mắt lạnh lùng khẽ cong lên, nụ cười không rõ ý tứ nhưng toát lên vẻ ngạo mạn: “Tiền, con còn có một chút. Cái này cậu để lại cho Cố Âm đi.” Lôi Tiêu nhìn cô cháu gái xinh đẹp nhưng lại toát ra khí chất lưu manh này, ông ta ghét bỏ… Một tiết học trôi qua, vô số ánh mắt cứ nhìn qua nhìn lại trên người Cố Mang, tiếng nói chuyện hoàn toàn biến mất.Người trong cuộc vẫn thản nhiên nghe Tịch Yên giảng bài, thái độ cũng khá nghiêm túc.Bàn tay trắng trẻo xinh đẹp chống cằm, nửa cánh tay lộ ra, mịn màng như sứ, đặc biệt xinh đẹp.Cả người toát lên vẻ lười nhác thờ ơ.Đôi mắt nhìn về phía bảng đen.Tịch Yên rất hài lòng.Vài phút cuối của tiết học, Tịch Yên cảm thấy kỳ lạ khi lớp học lại yên tĩnh như vậy.Thường ngày đã sớm ầm ĩ lên rồi.Khi tiếng chuông vang lên, cũng không có tiếng hét lớn ồn ào như mọi khi, vẫn nhìn về phía Cố Mang.Trong lòng Tịch Yến cảm thán về sức hút của Cố Mang, nói một câu tan học, rồi cầm giáo án đi ra ngoài.Rất nhanh, bên ngoài cửa sổ lớp 12/20 đã chật kín người, bàn tán xôn xao.Số người đi qua cửa lớp 12/20 cũng tăng lên.Một tay Cố Mang cầm điện thoại, trả lời tin nhắn.Lâm Sương nhận được một nhiệm vụ, tối nay cần cô giúp đỡ.Và lúc này, diễn đàn trường học đã hoàn toàn bùng nổ.Tràn ngập là những bức ảnh của Cố Mang, cả bộ ảnh giống như bộ tranh chân dung của cô trong trường.Nữ sinh với đôi mày và đôi mắt xinh xắn cúi xuống, đẹp đến tột đỉnh.… Lớp 12/1.Gần đây mỗi khi tan học, Cố Âm là nhân vật hot nhất chạm tay có thể bỏng của lớp 12/1, luôn được bao quanh bởi một vòng các chàng trai, nhưng hôm nay rõ ràng ít đi rất nhiều.Cố Âm nghi hoặc hỏi: “Hôm nay có chuyện gì ở trường không? Sao mọi người đều chạy ra ngoài hết vậy?”Một chàng trai đáp: “Nghe họ nói, lớp 12/20 có hai học sinh chuyển trường, một người tên là Cố Mang, vô cùng xinh đẹp, mọi người đều đi xem.”Cố Âm nghe xong, ngón tay bỗng siết chặt, đồng tử co lại.Sao cô lại đến trường trung học Minh Thành, sao lại vào được?Chẳng lẽ cô đã đi cầu xin cậu?“Đẹp thì có ích gì? Vào lớp 12/20, thì chứng tỏ học tập rất kém.” Một chàng trai nịnh nọt nói với Cố Âm: “Âm Âm, sắp đến kỳ thi tháng *****ên rồi, khi nào cậu đạt hạng nhất toàn khối, hoa khôi vẫn là của cậu.”Cố Âm khiêm tốn mỉm cười: “Mọi người đừng nói như vậy, có thể họ học cũng rất tốt.”Chàng trai khinh thường nói: “Học tốt thì cần gì phải vào cái bãi thu gom rác như lớp 12/20 kia? Cả khối học tốt cũng chỉ có trong lớp 12/1 chúng ta, cậu là người đứng đầu khối mà.”Cố Âm nhẹ nhàng cong khoé môi, nhưng đáy mắt buông xuống lại vô cùng lạnh lẽo. …“Lục Ý, trên diễn đàn có một nhân vật nổi tiếng, có người bỏ phiếu chọn hoa khôi mới, cậu và Cố Âm bị bỏ xa một đoạn.” Một nữ sinh chạy đến trước mặt Lục Ý: “Cậu có biết là ai không?”“Làm sao mình biết được?” Lục Ý nghe đến Cố Âm thì thấy khó chịu, giọng điệu cũng không tốt.Nữ sinh hôm đó đã đi mua sách cùng với Lục Ý, đã thấy Cố Mang, cười cười, đưa điện thoại ra trước mặt cô ta, trên màn hình là bức ảnh của Cố Mang: “Thật không ngờ, cô ấy lại đến trường chúng ta.”Bức ảnh của Cố Mang, không làm Lục Ý ngạc nhiên, nhưng khi nhìn thấy nửa gương mặt của Lục Dương, lập tức nhíu mày.“Mình ra ngoài gọi điện một chút.” Lục Ý đứng dậy, cầm điện thoại đi ra ngoài.Nếu mẹ biết Cố Mang và Lục Dương ngồi cùng bàn, chắc chắn sẽ gây chuyện với bố. …Cửa văn phòng của Lục Thượng Cẩm đột nhiên bị đẩy mở, ông ta ngẩng đầu lên.Sắc mặt Lâm Chu không tốt mà lao vào, mở miệng chất vấn: “Anh đã sắp xếp cho Cố Mang vào trường trung học Minh Thành rồi sao?”Lục Thượng Cẩm đặt bút xuống: “Có chuyện gì vậy?”